Y VÕ SONG TOÀN

Rõ ràng!

Chu Khuê An đã nhận thua, anh ta biết mình không phải đối thủ của Tần Lâm, tên này chẳng nhẽ thực sự muốn giết anh ta à?

Từ ánh mắt của Tần Lâm, Chu Khuê An biết, mình đoán không sai, tên này muốn giết mình.

Người của tam đại gia tộc đều trố mắt nhìn nhau, bây giờ không ai trong số bọn họ có thể lên trận, bây giờ Tần Lâm nghiễm nhiên trở thành kẻ thù chung của mọi người, ai cũng hận anh đến tận xương tận tủy.

Tần Lâm cười khẩy, trận chiến này vốn là trận chiến sinh tử, bây giờ Chu Khuê An thua rồi, đương nhiên phải chết.

"Đương nhiên là tao muốn giết mày, chẳng nhẽ tao lại không muốn giết mày?"

Giết một kẻ để làm gương!

"Mày không được giết tao, không được giết tao!"

Chu Khuê An tái mét mặt, không ngừng lùi về sau, lông cả người dựng đứng lên, ánh mắt của Tần Lâm đáng sợ quá, trước nay anh ta chưa bao giờ gặp ai có ánh mắt hung hăng đến vậy. Trông vô hại, nhưng vừa ra tay liền có thể đánh tan cả đoàn quân.

Một quyền, một chưởng là khiến cho anh ta không biết trốn vào đâu.

Tần Lâm không ngừng bước chân, tiếp tục đi qua chỗ Chu Khuê An.

"Tại sao tao không được giết mày? Đây là trận chiến sinh tử, là mày gửi chiến thư cho tao, mày thua rồi, tao giết mày, đó là đạo lý hiển nhiên".

"Thua rồi... thực sự thua rồi..."

Chu Thái Lai cảm thấy bất an, sắc mặt khó coi, Chu Khuê An là hy vọng duy nhất của nhà họ Chu bây giờ, là người nối dõi duy nhất, không thể chết được, Tần Lâm mà giết Chu Khuê An thì không ổn.

Chu Khuê An trầm giọng nói.

"Người học võ phải có lòng nhân hậu! Mày mà giết tao, thì mày sẽ gặp trở ngại trong việc tu hành".

Tần Lâm cười nhạt.

"Thật không? Tao thật sự không quan tâm đến cái này, tao chỉ biết nếu tao không giết mày, mày nhất định còn kéo dài chút hơi tàn, nhà họ Chu bọn mày vĩnh viễn không lấy đây làm bài học đâu".

"Vậy nên mày phải chết!"

Tần Lâm hoàn toàn không quan tâm đến Chu Khuê An, nhưng lúc này tất cả mọi người ở đây đều đứng lên.

Chu Thái Lai nổi giận nhìn Tần Lâm, may mà ông ta đã sớm chuẩn bị, liên hợp với hai gia chủ của hai đại gia tộc là Diệp Trình Tiền và Sầm Đông Phương, hơn nữa có Tề Đông Sơn ở đây, nếu Tần Lâm mà muốn giết người, thì tất cả mọi người sẽ hợp lực tấn công.

Thực lực của Tần Lâm quá mạnh, đủ để uy hϊế͙p͙ địa vị của tam đại gia tộc ở Đông Hải. Tam đại gia tộc và Tần Lâm không thể cùng tồn tại, Tề Đông Sơn nhất định sẽ không ngồi yên trơ mắt nhìn, ông ta là người có thế lực nhất trong tam đại gia tộc. Mặc dù sự tồn tại của Tần Lâm tạm thời không ảnh hưởng đến lợi ích của ông ta, nhưng anh đã phá vỡ thế cân bằng ở thành phố Đông Hải, Tề Đông Sơn không thể đổ trách nhiệm cho người khác, nhất định sẽ giúp sức đối phó với Tần Lâm.

"Sao vậy? Muốn tấn công tập thể tôi hả? Có vẻ như đám võ đạo thế gia mấy người đều là lũ cá mè một lứa, ha ha ha".

Tần Lâm lắc đầu, cười vào mặt đám người này. Bây giờ Chu Khuê An đánh không lại anh, bọn họ muốn cùng xông lên, để tạo uy hϊế͙p͙ cho anh, ba trăm người cùng ra tay thì đến một con ruồi cũng không bay ra nổi, hoàn toàn không có cơ hội bỏ chạy.

Bây giờ võ quán Đông Sơn này đã bị bao vây chặt rồi.

Chu Khuê An thua rồi, nhưng võ đạo thế gia bọn họ không thể thua, chắc chắn không được phép thua, bọn họ thua không nổi, tiếp tục thua, thì sẽ bị Tần Lâm cưỡi lên đầu lên cổ.

Lúc này Tần Lâm đương nhiên đã trở thành kẻ thù chung của tất cả các gia tộc võ đạo, đám người này đã không còn quan tâm đến đạo lý nữa, chúng chỉ muốn giết chết Tần Lâm thôi, cho dù có phải dùng mấy thủ đoạn hèn hạ thì sao chứ?

Bọn họ có thể thua, nhưng Tần Lâm nhất định phải chết, chỉ cần Tần Lâm chết, bọn họ mới có cơ hội để chiếm lại Đông Hải, bọn họ luôn muốn làm hoàng đế đất Đông Hải này, tất cả những người chắn ngang con đường lợi ích của họ đều phải chết!

Tề Đông Sơn âm trầm nói, khoanh tay đứng giữa Tần Lâm và Chu Khuê An.

"Tần Lâm không có võ đức, mặc dù cậu thắng nhưng cậu nên biết giới hạn, tại sao có muốn ra tay giết người? Nếu như hôm nay cậu dám động vào một cọng lông của đại thiếu gia nhà họ Chu, chúng tôi sẽ không tha cho cậu đâu".

"Ai dám chắn đường tôi, tôi giết người ấy!"

"Tên điên to gan, đã là lúc nào rồi mà còn không coi ông Tề ra gì, nhà họ Sầm chúng tôi sẽ không để loại người như này tồn tại, tôi sẽ báo thù thay cho ông Tề, chúng tôi không thể để người của Đông Hải thất vọng được, ông Tề là tiền bối của chúng tôi, tên này không biết tôn trọng bậc tiền bối, giết người như ngóe, tội đáng muôn chết!"

Lúc này Sầm Đông Phương đứng hẳn dậy ra lệnh, tất cả những người sùng bái ông Tề bị Sầm Đông Phương thêm dầu vào lửa, nên càng tức giận hơn, nháy mắt bùng nổ!

- ----------------------

Bình luận

Truyện đang đọc