BẠCH NGUYỆT QUANG, HẮC TRÀ XANH - CỬU TRỌNG TUYẾT

Úc Hàn Chi đến khu quay phim ở ngoại ô, anh ngồi trong xe nhìn đoàn làm phim đang dựng cảnh quay, lông mày nhíu lại. Ngoại ô phía Tây thành phố vốn là khu văn hóa phong cảnh của Nam Thành, môi trường tuyệt đẹp, vì quay bộ phim tiên hiệp này, đoàn làm phim đã xây dựng một tòa bồng lai tiên sơn cùng với cung điện tráng lệ.

Lúc này không ít fan kéo biểu ngữ ngồi xổm bên ngoài đoàn làm phim, nhân viên đoàn làm phim ra vào tấp nập, đông đến mức nước chảy không thông, cho dù là quay ngoài trời, vẫn không thấy người mình muốn nhìn.

"Úc tổng, có cần thông báo cho đoàn làm phim không?" Lâm Bình thấp giọng hỏi.

11 giờ đêm qua, Úc tổng còn phân phó anh ta liên lạc với Quách Đạo đầu tư thêm, điều kiện chính là để Quách Đạo xóa bỏ toàn bộ cảnh thân mật của cô Minh Yên, sáng sớm hôm nay lại trực tiếp đến đoàn làm phim giám sát công việc.

Hơn phân nửa số tiền của bộ phim này đều do Úc tổng đầu tư, kim chủ ba ba đến, Quách Đạo đương nhiên là phải nhiệt tình đi ra nghênh đón.

Úc tổng quả thực nuôi cô Minh Yên như con gái, chỉ là cô Minh Yên tựa hồ có chút hơi nhẫn tâm nhỉ?

Mắt phượng Úc Hàn Chi khẽ nâng lên, nghĩ đến bộ dạng qua loa sáng nay của Minh Yên, anh lãnh đạm nói: "Không cần, chúng ta tự mình đi vào.”

Người đàn ông nhã nhặn, tuấn nhã mang theo trợ lý vàng bộ dáng tinh anh, nhân viên đoàn làm phim thấy người này khí độ bất phàm, lái Bentley, nào dám ngăn cản Úc Hàn Chi, cười ha hả hỏi: "Xin chào, xin hỏi anh tìm đoàn làm phim nào?”

"Chúng tôi là nhà đầu tư, đến đây để thảo luận vấn đề đầu tư với đạo diễn Quách." Lâm Bình mở miệng nói.

"Được, được, mau mời vào." Thì ra là nhà đầu tư, khó trách khí phái như vậy, nhân viên đoàn làm phim vội vàng dẫn hai người vào.

"Các người đến đầu tư chắc chắn không sai được, danh tiếng của đạo diễn Quách có thể đảm bảo, hơn nữa chúng tôi có Tiêu Vũ, Khâu Hoài là diễn viên hạng nhất, các nữ diễn viên đều xinh đẹp như hoa, người mới vào đoàn cũng đẹp giống tiên nữ." Nhân viên công tác cười ha ha nói: "Độ hot của bộ phim này tuyệt đối sẽ không thấp, trên mạng đã có người xào CP Tiêu Vũ và người đẹp mới rồi.”

"Xào CP?" Không bao giờ chú ý đến giới giải trí, Úc thiếu nhếch môi mỏng lên, xào CP là ý tứ scandal sao?

"Đúng vậy, Tiêu Vũ và Minh Yên ra vào có đôi, không biết còn tưởng rằng hai người vốn là tình nhân. Tất cả mọi người đều đoán Tiêu Vũ nhận nam số 3 có phải là mở đường cho người đẹp mới này hay không, bằng không với vị trí của Tiêu Vũ có nhiều tiền hơn nữa cũng sẽ không nhận nam số 3, nhưng mà Minh Yên cũng thật sự rất đẹp.”

Lâm Bình thấy sắc mặt Úc thiếu khó coi, vội vàng ho nhẹ một tiếng cắt đứt lời anh ta, đây đều là truyền cái gì tung ta tung lung, nhan sắc của cô Minh Yên cũng là chuyện bọn họ có thể bàn luận sao, huống chi kim chủ phía sau màn rõ ràng là Úc tổng.

Lâm Bình đuổi nhân viên lắm mồm này đi, thấp giọng nói: "Úc tổng, tôi lập tức điều tra Tiêu Vũ một chút.”

Gương mặt tuấn tú của Úc Hàn Chi lạnh lùng gật đầu.

*

Buổi sáng Minh Yên không có cảnh quay, cũng không biết biên kịch sửa kịch bản sau như thế nào, sau khi trang điểm xong, cô vừa nghe Tiêu Vũ kể phân cảnh của Khâu Hoài và Lý Lộ, vừa lấy cherry từ trong hộp thức ăn ra ăn. Mùa hè cô thường giảm cân, nên đến hè, cô thích ăn trái cây như một bữa ăn chính.

Chú Lưu chuẩn bị cho cô rất nhiều hoa quả, đều là những thứ cô thích ăn như cherry, nho, xoài...

"Ăn hoa quả đi." Minh Yên và Tiêu Vũ cùng nhau cười nói, cô vừa đẩy hộp thức ăn, vừa tiện tay đưa cho anh một chai nước khoáng.

Tiêu Vũ thấy trên bàn đều là đồ ăn cô mang đến, đồ ăn nhẹ, hoa quả, nước uống cũng là thương hiệu tương đối đắt tiền ở nước ngoài, ăn, mặc, ở, đi lại đều cực kỳ tinh xảo, người đại diện đi cùng cả ngày, còn có chuyên gia trang điểm và nhiếp ảnh gia đi cùng trang điểm và quay vlog cho cô, đối với một diễn viên mới mà nói, đã là tương đối lớn rồi.

Nữ số 1 Lý Lộ cũng không được đối xử tốt bằng cô, trong đoàn làm phim này, cũng chỉ có anh mới có thể so sánh với cô.

"Minh Yên, cô muốn đi lên đỉnh cao sao?" Tiêu Vũ mỉm cười hỏi, bản thân anh ta có bối cảnh, hơn nữa lăn lộn trong giới hai ba năm, tài nguyên tốt đến nổ tung, lấy điều kiện của Minh Yên, chỉ cần cô trau dồi kỹ năng diễn xuất thì chắc chắn sẽ thành công vang dội.

Từ nhỏ đến lớn Tiêu Vũ đã gặp qua không ít những người con gái xinh đẹp, nhưng mỹ nhân kiêu ngạo tùy ý như vậy rất ít.

"Đỉnh cao phải mất mấy năm, không có tác phẩm tốt rất khó." Minh Yên không cho là đúng nói, cho dù cô thuận lợi quay nửa năm, trước khi phim truyền hình chưa phát sóng có thể sẽ cút đi.

"Cô muốn nhanh chóng thành danh?" Tiêu Vũ kinh ngạc một chút, cười nói: "Còn có một biện pháp có thể làm cho cô một đêm thành danh.”

Minh Yên nghe vậy nghiêng đầu, nhìn vẻ đẹp trai bức người của anh ta, đột nhiên hiểu ý, cong mắt cười nói: "Scandal với anh à?”

Cô sợ không thấy được mặt trời ngày mai, nghĩ đến việc mình quay cảnh hôn, Úc Hàn Chi đã lạnh lùng không để ý tới cô, nếu có tin đồn yêu đương sẽ trừng phạt cô như thế nào đây? Minh Yên không hiểu sao khuôn mặt nhỏ nhắn ửng đỏ, ý nghĩ kỳ quái, sẽ không giận dữ đánh đổ bình dấm chua, đem cô đè lên giường...

Nhưng mà cũng có khả năng đem đồ đạc của cô trực tiếp ném ra khỏi Úc gia, còn đưa cho cô một cái bao lì xì lớn?

Úc Hàn Chi là người tiết chế và lầm lì, muốn bắt được đâu dễ dàng như vậy, nếu như chữa lợn lành thành lợn què thì không tốt, cô còn có lịch sử đen tối bảy năm theo đuổi Lam Hi, nếu Úc Hàn Chi cho rằng cô là một người phụ nữ dương hoa thủy tính, người kia có bệnh sạch sẽ sâu như vậy, muốn hướng dẫn anh cũng rất khó.

Minh Yên theo bản năng từ chối.

Tiêu Vũ vốn là nói giỡn, lúc trước anh ta vào giới suýt nữa cùng ba mình cãi nhau, sau đó anh trai anh ta đi ra làm bảo đảm, anh ta cũng cam đoan sau ba mươi tuổi sẽ rời khỏi giới giải trí, hơn nữa sẽ không tạo ra scandal bôi nhọ gia đình, lúc này mới có thể tiến vào giới giải trí.

Có điều thấy Minh Yên ngây thơ yếu đuối, Tiêu Vũ đột nhiên có chút động tâm. Anh ta cùng Minh Yên nói chuyện rất hợp nhau, nếu anh ta dẫn vợ về nhà, ông cụ nhà anh ta hẳn là sẽ không cho anh ta nhìn sắc mặt chứ?

Chỉ là kết hôn cùng anh ta có chút phiền toái, cần kiểm tra chính trị, ít nhất ba đời trong gia đình không thể có tiền án tiền sự. "Anh nghĩ cái gì mà nhập thần như vậy?" Minh Yên thấy ánh mắt anh ta nhìn mình, vội vàng phất phất tay, kết quả Tiêu Vũ phản xạ có điều kiện, nắm chặt cổ tay cô, sau đó vội vàng buông ra.

Có điều rơi vào trong mắt người ngoài, chính là một đôi tình nhân nhỏ bé trước mặt mọi người, nhéo nhéo bàn tay nhỏ bé lại che tai trộm chuông buông ra, đây rõ ràng là đang tán tỉnh nhau.

Hai chân Lâm Văn nhũn ra, sắc mặt trắng bệch nhìn nghệ sĩ nhỏ của mình, lại nhìn khuôn mặt tuấn tú ủ dột của Úc thiếu, nội tâm gào thét, xong rồi, ngay cả cơ hội nhắc nhở cô ấy cũng không có, lần này Minh Yên đem mình chơi không còn.

Ai có thể nghĩ đến ngày hôm sau khi vào đoàn, ông chủ đã tự mình đến đoàn làm phim, hơn nữa là không có bất kỳ dấu hiệu gì, trực tiếp vào đoàn, cô ấy nhìn thấy người vốn định kêu Minh Yên, lại bị một ánh mắt lạnh như băng của đối phương trực tiếp đóng đinh tại chỗ. Không nên để Minh Yên tiếp xúc với bất kỳ người khác phái nào, ánh mắt cũng không được.

"Úc thiếu, Minh Yên đang còn tính tình trẻ con." Mồ hôi lạnh trên trán Lâm Văn nhỏ xuống, cô ấy vắt hết óc muốn giải thích, càng giải thích càng muốn khóc.

"Ôi, các người nói, Tiêu Vũ sẽ không thật sự coi trọng người phụ nữ Maybach kia chứ? Không phải cô ta được bao nuôi sao? Làm sao còn câu dẫn Tiêu Vũ?”

"Người bao nuôi cô ta không chừng vừa già vừa xấu, Tiêu Vũ tuấn tú nhiều vàng, nếu có thể trèo lên cả danh cả lợi của anh ta, con nhỏ Minh Yên kia lại không ngốc."

"Tại sao tất cả đàn ông trên thế giới này đều giống như bị mù mắt, ai nấy đều nhìn chằm chằm hàng hóa xinh đẹp như vậy."

Mấy nữ nghệ sĩ tuyến mười tám trong đoàn làm phim vẫn lén chú ý đến Tiêu Vũ, thấy lực chú ý của Tiêu Vũ đều ở trên người Minh Yên, sau đó lại có một người đàn ông tuấn tú nhã nhặn, ánh mắt mê người, đối phương cũng nhìn chằm chằm Minh Yên, nhất thời quái gỡ nói.

Rõ ràng là đang nói cho Úc Hàn Chi nghe.

Gương mặt tuấn tú của người đàn ông ủ dột, mắt phượng hiện lên tia sáng lạnh như băng, nhìn thoáng qua Lâm Bình.

Lâm Bình đi về phía mấy nữ nghệ sĩ kia, mặt không chút thay đổi nói: "Các vị, đối với những lời phỉ báng của các người đối với nghệ sĩ dưới trướng tôi, chúng tôi tạm bảo lưu quyền truy tố, nếu để ông chủ tôi nghe thêm nửa câu nữa, luật sư sẽ trực tiếp gửi thư đến công ty của các người.”

Mấy nữ nghệ sĩ lập tức bùng nổ, không cam lòng hét lên: "Tại sao chúng tôi lại phỉ báng, các người hù dọa ai chứ."

"Các người ở công ty nào?"

Náo loạn này, khiến sự chú ý của mọi người trong đoàn làm phim đều bị thu hút lại đây.

Minh Yên bị Tiêu Vũ không cẩn thận cầm cổ tay, cô tức giận trừng mắt nhìn anh ta một cái, Tiêu Vũ và CP trong phim đương nhiên là thường xuyên nắm tay nhau, anh vốn cũng không coi trọng, có điều thấy bộ dáng đáng yêu lại ngây thơ này của cô, tim đập thình thịch, có chút hồi tưởng, đáng tiếc vừa rồi không nắm được bàn tay nhỏ bé, chỉ nắm cổ tay nhưng rất nhanh đã buông ra.

"Sorry, vừa rồi tôi thất thần, còn tưởng rằng cô muốn đánh tôi." Tiêu Vũ cười nói.

"Cái nắm tay này của anh, không chừng ngày mai sẽ xuất hiện scandal, nếu tôi về nhà bị đánh gãy chân, vậy tôi làm quỷ cũng không buông tha cho anh." Minh Yên nói xong lại trừng mắt nhìn anh ta một cái.

"Về nhà bị đánh gãy chân?" Tiêu Vũ nghe vậy có chút dự cảm không tốt, đang muốn hỏi cô bị ai đánh gãy chân, đã nghe thấy đoàn làm phim ầm ĩ, đạo diễn dừng quay phim, cho người đi xem đã xảy ra chuyện gì.

Minh Yên nâng cằm, tiếp tục ăn một quả cherry đỏ tươi, quay đầu lại nhìn thấy người đại diện nhà mình sợ tới mức hai chân run rẩy, cô buồn bực nhìn về phía người đàn ông bên cạnh Lâm Văn, sợ tới mức trực tiếp nuốt cả hột cherry, khuôn mặt trắng bệch, Úc, Úc, Hàn Chi?

Anh, anh, tại sao anh lại ở đây, đã nhìn bao lâu rồi?

"Úc thiếu, anh tới đoàn làm phim khi nào? Anh đến sao không nói trước một tiếng, tôi tự mình đi đón anh.” Quách Đạo nhìn thấy Úc Hàn Chi, mừng rỡ như điên, vội vàng chạy tới.

Vị đại gia này rải tiền được gọi là xa hoa, tối hôm qua một cú điện thoại đã bổ sung thêm ba mươi triệu, đạo diễn Quách hưng phấn đến cả đêm không ngủ, về sau nếu mỗi bộ phim đều có thể tìm Úc thiếu đầu tư, ngày đó quả thực sẽ rất đẹp.

Thấy hành động của Quách Đạo như vậy, nhất thời cấp dưới lập tức vây quanh, mang ghế dựa, rót trà, mấy nữ nghệ sĩ tuyến mười tám kia lúc này mới ý thức được mình chọc phải người không nên chọc, thừa dịp đông người, sắc mặt trắng bệch nhanh như chớp chạy đi.

“Úc thiếu, lần này anh tới là?” Quách Đạo cười tủm tỉm nói, là đến xem Minh Yên?

"Giải trí Gia Nhân đã đầu tư rất nhiều vào bộ phim này, Úc thiếu là đến xem tiến độ quay phim." Lâm Bình giải thích.

"Không thành vấn đề, chúng tôi đang quay phim, hoan nghênh chỉ đạo." Đạo diễn Quách cười nói, vội vàng hô tiếp tục quay cảnh thứ hai.

Người đàn ông ưu nhã gật đầu, mắt phượng nhìn sang Minh Yên đang ở một bên, nội tâm càng tức giận, trên mặt càng không hiển thị.

Tay chân Minh Yên đều có chút lạnh, vừa rồi Tiêu Vũ cầm cổ tay cô, nhất định đã bị nhìn thấy, bị nhìn thấy rồi.

"Diễn viên Tiêu, diễn viên Minh, kịch bản đã sửa xong." Biên kịch chịu đựng đến đỏ bừng mắt, đem kịch bản đã bị thay đổi đến mức không thể làm được nữa, nội tâm quả thực có một vạn con ngựa đang chạy qua.

Cảnh hôn đã bị xóa, màn quấn quýt bị xóa, ân ái bên nhau cũng xóa đi, hai người vốn đều là vợ chồng ở thế gian, kết quả thật sự bị đổi thành hai bên thầm mến, đến cuối cùng phải chết vì tình, mới được nắm tay nhau một lần?

Đạo diễn Quách là đầu óc bị lừa đá sao? Nguyên tác cặp CP này đổi thành nước trong vắng như vậy, một khi phim được phát sóng, chỉ chờ bị fan nguyên tác xé đến ba mẹ cũng không nhận ra.

Minh Yên thấy Úc Hàn Chi bị mọi người vây quanh, cũng không gọi cô đi qua, nên có chút lo sợ bất an, lặng lẽ giữ khoảng cách với Tiêu Vũ.

"Diễn viên Tiêu, diễn viên Minh, đạo diễn bảo hai người làm quen với kịch bản một chút, lát nữa sẽ quay cảnh của hai người." Phó đạo diễn lại đây nói.

"Được." Minh Yên gật đầu.

Lâm Văn nhân cơ hội tới, kéo cô gái sang một bên.

"Úc Hàn Chi đến khi nào, sao chị không nhắc nhở tôi?" Minh Yên cầm kịch bản, nhỏ giọng nói: "Anh ta có biểu cảm gì, chị nói cho tôi nghe một chút.”

"Tôi hoàn toàn không có cơ hội nhắc nhở cô, Minh Yên, đợi lát nữa tôi nói với đạo diễn, quay xong buổi sáng sẽ không quay nữa, cô mau về nhà, về nhà dỗ dành thật tốt, vận mệnh của cả đoàn làm phim đều nằm trong tay cô đó, hiểu không?" Lâm Văn cứng ngắc mỉm cười.

"Có khoa trương như vậy không?" Minh Yên thoáng liếc nhìn bóng lưng người đàn ông, lần đầu tiên trong lòng không yên tâm.

Không đến nỗi đó đi, cô cũng không làm chuyện thiên lý bất dung gì.

"Không khoa trương chút nào, nghe chị, chị là người từng trải." Lâm Văn cười khổ, cô ấy suýt nữa bị khí lạnh trên người Úc thiếu tản ra làm đông cứng.

Nửa tiếng sau, đạo diễn gọi Minh Yên và Tiêu Vũ quay cảnh đầu tiên.

Minh Yên lấy được kịch bản, đang đọc lời thoại, Tiêu Vũ muốn dẫn cô đi diễn, cũng bị cô nghĩa chính ngôn từ cự tuyệt, vì thế lúc quay phim, cái diễn kia được gọi là kinh hồn bạt vía.

Chỉ cần cô lộ ra ánh mắt si mê với Tiêu Vũ, thậm chí liếc mắt nhìn anh ta một cái, tầm mắt lạnh như băng của người đàn ông giống như dao rơi vào trên người cô.

Vì thế lời thoại được nói một cách lắp bắp, diễn với đối phương giống như kẻ thù.

Quách Đạo không dám mắng cô, hung cũng không dám hung dữ, chỉ có thể giọng điệu dịu dàng nói: "Minh Yên, trạng thái của cô không đúng, cô tìm lại lần nữa.”

Tìm trạng thái cái đầu ông, mẹ kiếp như này làm sao diễn được?

"Đạo diễn, hình như tôi bị say nắng rồi, cảnh này có thể quay vào buổi chiều được không?" Khuôn mặt Minh Yên trắng bệch, cô mở to hai mắt sáng nói.

Tiêu Vũ cũng nhận ra có gì đó không đúng, mấy lần anh ta muốn dẫn cô vào diễn, kết quả đều bị đối phương từ chối, không khỏi híp mắt, Minh Yên diễn xuất kém cũng không có khả năng không có trạng thái như vậy, rõ ràng là không dám diễn cùng anh ta.

Tiêu Vũ hoài nghi nhìn về phía người đàn ông quý phái tao nhã ngồi bên cạnh đạo diễn, thấy đối phương nhìn qua, ánh mắt lạnh như băng nguy hiểm, không khỏi kinh hãi một chút. Người này rốt cuộc là ai?

"Buổi chiều quay đi." Đạo diễn Quách cũng cảm thấy tình huống không tốt lắm, nghĩ đến Úc thiếu thêm ba mươi triệu lại muốn bọn họ sửa kịch bản, rõ ràng là không hy vọng Minh Yên có nửa điểm mập mờ, nhưng mà cái này cũng xem quá chặt đi.

Minh Yên vội vàng đi vào phòng trang điểm tẩy trang, mới ra khỏi phòng trang điểm, chỉ thấy Lâm Bình ở bên ngoài, thản nhiên nói: "Cô Minh Yên, Úc tổng đang chờ cô ở trên xe.”

Bình luận

Truyện đang đọc