BỊ ÉP LÀM HÔN PHU CỦA KIẾM THÁNH

 Mặt đất là vòng tròn lập thể, bầu trời là vòng tròn của mặt phẳng, toàn bộ thế giới là hình cầu, quả bóng này rất lớn, lớn đến mức cường giả Kiếm Thánh cũng khó có thể phát hiện được. 

 Trần Mục cảm thấy suy nghĩ này không đúng lắm, Tiên môn ở dưới tinh không, sâu trong tinh không là quần tinh lấp lánh, chẳng lẽ sâu trong tinh không chính là thế giới phía sau Tiên Môn? Nói như vậy vượt qua tinh không cũng có thể đến được thế giới sau Tiên Môn, nhưng thế gian cũng không có loại giả thuyết này. 

 "Có lẽ có khả năng này, nhưng độ khó vượt qua tinh không tuyệt đối sẽ không nhỏ hơn Kiếm Khai Tiên Môn." Trần Mục tự mình nói. 

 "Hay là sau này thảo luận với sư phụ." 

 Trần Mục cảm giác được gần đó có không gian ba động đặc biệt, hắn vận dụng quy tắc không gian, trực tiếp bước vào không gian, trước mắt là không gian đen tối. 

 "Meo~" 

 Tiểu Hắc và Tiểu Bạch nhìn xung quanh. 

 Hai đứa bọn nó bị dọa sợ không nhẹ, Trần Mục cũng có chút kinh ngạc, còn tưởng rằng mình đã xuất hiện ở sâu trong tinh hải, xung quanh đều là những vì sao. 

 Những ngôi sao này nhìn như rất gần, nhưng lại cách Trần Mục lại rất xa, không gian gần đó vặn vẹo, tồn tại áp lực cường đại, thân thể bình thường rất khó chống đỡ. 

 "Kiếm Cung bí cảnh." 

 Trần Mục suy đoán đây là bí cảnh do cường giả Kiếm Cung tạo thành, cho nên không giống với Táng Tiên địa, có chút giống với Nội Cảnh địa, nội cảnh chỉ có thể nguyên thần đi vào, mà tòa bí cảnh này cũng không có nhiều yêu cầu như vậy. 

 Trong Kiếm Cung có rất nhiều ngôi sao, Trần Mục chú ý tới cung điện màu đen nằm ngang ở một ngôi sao trên cao, cho dù hắn trở thành cường giả Kiếm Thánh, đối mặt với tòa cung điện treo ở trên cao kia cũng cảm nhận được cảm giác áp bách. 

 Bề ngoài tòa cung điện kia cực kỳ hoành tráng, Trần Mục ở trước mặt nó có vẻ đặc biệt nhỏ bé: "Đó hẳn là Hoang Thần điện." 

 Trong mắt Trần Mục hiện lên kim quang, hắn chú ý đến bốn phía cũng không thấy điều gì kỳ lạ, sau đó chậm rãi tới gần Hoang Thần điện. 

 Các ngôi sao xung quanh gây áp lực rất lớn cho Trần Mục, nhưng hắn vẫn chậm rãi tới gần Hoang Thần điện, trước điện có quảng trường vuông vắn, bốn phía có bốn cột đá cao lớn, phía trên là đồ đằng của bốn vị thần thú, Thanh Long, Bạch Hổ, Chu Tước, Huyền Vũ trấn thủ bốn phương, những đồ đằng kia khắc họa sống động như thật. 

 Trần Mục đặt chân lên quảng trường. 

 Nhưng mà việc đánh dấu vẫn chưa thành công. 

 Hắn nhìn tòa cung điện tráng lệ kia, khẽ lắc đầu: "Xem ra cần phải vào điện." 

 Trần Mục hy vọng sẽ không có rắc rối gì. 

 Tiểu Hắc và Tiểu Bạch nhảy từ trên vai hắn xuống, chúng chạy về phía cột đá xung quanh, Trần Mục thấy thế nghiêm túc nói: "Trở lại đây!" 

 Hai tiểu tử ngoan ngoãn chạy về, Trần Mục không nhìn thấy điều kỳ lạ, không có nghĩa là nơi này không có nguy hiểm, vẫn là phải chú ý. 

 Tòa quảng trường này lớn hơn mười lần quảng trường của Lăng Vân tông, Trần Mục không vội vàng đi vào Hoang Thần điện, bước không nhanh không chậm. 

 Có chín bậc thang trước khi vào điện. 

 Trần Mục bước vào bậc thang thứ nhất cũng cảm giác được áp lực, khi đến bậc thang thứ hai áp lực tăng lên gấp bội, khi bước lên bậc thang thứ ba thân thể căng thẳng, Tiểu Hắc và Tiểu Bạch chỉ có thể ở lại ngoài điện. 

 Hai đứa nó ngoan ngoãn nằm sấp dưới bậc thang, hai cái đuôi đong đưa có quy luật. 

 Trong cơ thể Trần Mục có lôi âm vang vọng, hắn thành công bước lên bậc thang thứ tư, khẽ nhíu mày, đây đã là cực hạn của sức mạnh thân thể hắn. 

 Khi Trần Mục đặt chân lên bậc thang thứ năm, hắn sử dụng Niết Bàn Hô Hấp pháp, trên người xuất hiện niết bàn hỏa, chỉ dựa vào lực lượng thân thể thì không có cách nào leo lên tất cả các bậc thang, áp lực nơi này khủng bố hơn nhiều so với hắn nghĩ. 

 Đến bậc thang thứ sáu thì sử dụng Bá Đạo Kiếm Ý. 

 Bậc thang thứ bảy vận dụng Chân Phượng Huyết Mạch. 

 Bậc thang thứ tám, vận dụng Chân Long Huyết Mạch. 

 Trước mắt chỉ còn bậc thang cuối cùng, Trần Mục lấy ra Thanh Vân kiếm, vận dụng Hạo Nhiên Kiếm Ý, chuẩn bị mượn năng lượng trong Thanh Vân kiếm và chín thanh Đoạn Kiếm. 


 Lúc này hắn bỗng nhiên phát hiện năng lượng trong Thanh Vân kiếm và chín thanh đoạn kiếm không còn lại bao nhiêu, sau mấy lần ác chiến năng lượng của chúng đã tiêu hao gần như không còn. 

 Tức là sử dụng quy tắc không gian, cũng có thể bị áp lực đáng sợ này nháy mắt đè nát. 

 Trần Mục sử dụng Hỗn Độn Kiếm Vực, cả tòa Hoang Thần điện đều bị sương xám bao phủ, áp lực khủng bố xung quanh cũng biến mất. 

 "Quả nhiên có thể." 

 Trong mắt Trần Mục có chút hưng phấn. 

 Hỗn Độn Kiếm Vực có thể triệt tiêu quy tắc xung quanh, nhưng mở ra Kiếm Vực là tiêu hao cực kì nhiều năng lượng, Trần Mục rất nhanh đã đẩy cổng lớn của Hoang Thần điện ra, hắn thành công đi vào Hoang Thần điện. 

 Bên trong cung điện trống không, Hắc Thiết Vương Tọa ở giữa khiến cho Trần Mục khiếp sợ, vương tọa do hơn một ngàn thanh trường kiếm đúc thành, phần lớn kiếm đều hoàn chỉnh, chúng còn mang theo ba động mạnh mẽ. 

 Trần Mục nhìn thấy trong đó có kim loại màu đặc biệt tồn tại, đó là tiên kim, bên trong có tiên kiếm, nhưng đã bị bẻ gãy. 

 Trên người Trần Mục có một thanh tiên kiếm màu vàng, bị Khương Phục Tiên dùng năng lượng phong ấn lại, hai người bọn họ rất khó để phá hủy thanh tiên kiếm kia. 

 Thanh tiên kiếm kia có ý thức, Trần Mục không thể khống chế, không có cách nào phá hư, chỉ có thể phong ấn, còn không thể tùy tiện ném đi, sợ xuất hiện chuyện ngoài ý muốn. 

 Trần Mục mang theo trên người cũng có chút tai họa ngầm, chỉ sợ phong ấn của Khương Phục Tiên nới lỏng. 

 Thanh Vân kiếm trong tay đang run rẩy. 

 Trần Mục cảm giác được kiếm ý đáng sợ, Kiếm Vương Tọa kia cũng không thể tùy tiện ngồi xuống, có lẽ hắn còn chưa tới gần đã bị kiếm ý đáng sợ xé thành mảnh nhỏ. 

 【Thành công đánh dấu Hoang Thần điện】 

 【Chúc mừng đạt được Hoang Thần giáp】 

 Trời đất trở nên yên tĩnh. 

 "..." 

 Trần Mục có chút không biết nên nói gì. 

 Hoang Thần giáp ở phía xa, tùy tiện tới gần Kiếm Vương Tọa, rất có thể hắn sẽ bị xé rách thành mảnh nhỏ.

Bình luận

Truyện đang đọc