BỊ ÉP LÀM HÔN PHU CỦA KIẾM THÁNH

 Cơ Thanh Vân thoáng nhìn Khương Phục Tiên, không nhịn được than lên kinh ngạc: "Không hổ là nữ nhi của cô mẫu, mỹ mạo khuynh thành, tuyệt đối là Thần nữ đẹp nhất trong tinh không." 

 "Phục Tiên muội muội, ta tên là Cơ Thanh Vân, phụ thân ta là đệ đệ của mẫu thân ngươi, chúng ta là họ hàng." 

 Khương Phục Tiên khẽ gật đầu, trên mặt mang theo nụ cười, nàng ta nhìn cường giả Khương gia trước mắt, nói khẽ: "Phục Tiên bái kiến Khương Thống lĩnh, bái kiến đường đệ, bái kiến biểu huynh, làm phiền các vị xa xôi vạn dặm tới đón bọn ta." 

 Nghe xong lời của Khương Phục Tiên, bọn họ mới chú ý tới Trần Mục, ánh mắt của cường giả Khương gia rơi vào trên thân Trần Mục, mà ánh mắt của hắn lại bình tĩnh, biểu hiện rất ổn định. 

 Dáng người Trần Mục thon dài, da thịt trắng nõn như phát sáng, phong thần tuấn lãng, khí chất siêu phàm, nhưng Khương Hiên và Cơ Thanh Vân cùng là thiên kiêu Thần quốc lại không có đặt hắn vào trong mắt, dù sao Trần Mục cũng chỉ là phàm nhân của phàm gian. 

 Khương Phục Tiên giới thiệu với mọi người, nói: "Hắn là Trần Mục, là tiểu sư đệ của ta." 

 Nàng ta và vị hôn phu đã thương lượng, sẽ không tùy tiện để lộ tin tức về hôn ước, chuyện này còn phải bàn bạc với trưởng bối trước, xem phản ứng của bọn họ rồi mới quyết định. 

 Khương Xuyên khẽ gật đầu với Trần Mục, cũng không cung kính giống như đối với Khương Phục Tiên, Khương Hiên và Cơ Thanh Vân cũng khẽ gật đầu, không có ý nhiệt tình hoan nghênh. 

 Trần Mục có thể nhìn ra sự cao ngạo của thiên kiêu Thần tộc, hắn không có ý muốn quen thân với những người này, nên không hề để ý, vị hôn thê có thể bình an trở về là tốt rồi. 

 Cách đó không xa, hư không vặn vẹo, hạm đội ngân sắc to lớn xuất thế ngang trời, chủ chiến hạm ngân sắc giống như hòn đảo trong tinh hải, mang theo cảm giác áp bách mãnh liệt. 

 Toàn bộ chiến thuyền của Vạn Tượng đại lục cộng lại cũng không nhiều bằng chiến thuyền Khương gia phái ra, nói những chiến thuyền này có thể càn quét toàn bộ Vạn Tượng đại lục cũng không hề khoa trương chút nào. 

 Hơn nữa bên trên chiến thuyền còn có số lượng cường giả rất lớn, trong cơ thể của bọn họ đều có huyết mạch Thần tộc, không phải đều là huyết mạch Khương gia, ở đây chỉ có một phần nhỏ là huyết mạch Khương gia. 

 Khương Xuyên đưa tay cung nghênh nói: "Công chúa điện hạ, chúng ta hộ tống ngài trở về hoàng thành." 

 Khương Phục Tiên khẽ gật đầu, nàng ta và Trần Mục đi vào bên trong chủ hạm, nơi này có không gian vô cùng rộng lớn, chung quanh phân bố đầy thị vệ có thực lực mạnh mẽ. 

 Có bàn tròn cung cấp cho cao tầng sử dụng, Trần Mục ngồi xuống sát bên Khương Phục Tiên, thị nữ nhỏ nhắn xinh xắn bưng trà nóng tới, Cơ Thanh Vân ngồi bên cạnh Khương Phục Tiên, nhiệt tình nói: "Biểu muội, ngươi rời khỏi Thần Vực nhiều năm, ta có thể nói cho ngươi biết tình huống của Thần Vực và Đông Thần quốc." 

 Khương Hiên thì đứng ở gần đó, mặc dù là đồng tộc, nhưng hắn ta vẫn biết tôn ti, không dám làm càn. 

 Vẻ mặt Khương Phục Tiên bình tĩnh nói: "Ta không có hứng thú với chuyện của Thần Vực." 

 Cơ Thanh Vân nhất thời có chút xấu hổ, Khương Xuyên bước tới gần, hắn ta quỳ trên mặt đất, vẻ mặt cung kính nói: "Công chúa điện hạ, mạt tướng không thể kịp thời đuổi tới bên người ngài, khiến cho các ngươi gặp phải nguy hiểm trên đường." 

 Khương Phục Tiên bình tĩnh nói: "Không sao." 

 Trong khoang thuyền, nữ thần váy đỏ dáng người khêu gợi đi về phía Khương Phục Tiên, nàng ta hơi hơi khom người: "Điện hạ, ta là thị nữ thiếp thân của Hoàng hậu Cơ Tuyết, Hà Mộng Như." 


 "Công chúa điện hạ nếu có cần gì, cứ việc tùy thời truyền thiếp thân, điện hạ đường xa mà đến, về Đông Thần quốc cũng cần thời gian, thiếp thân dẫn ngài đi nghỉ ngơi." 

 Trên thân Hà Mộng Như mặc quần áo hoa lệ, hơn nữa thực lực cường đại, thị nữ bên người Hoàng hậu cũng mạnh mẽ như thế, khó có thể tưởng tượng Thần hoàng và Thần hậu mạnh tới cỡ nào. 

 Khương Phục Tiên nói khẽ: "Trần Mục là sư đệ của ta, mong giúp đỡ sắp xếp để hắn đi nghỉ ngơi trước." 

 Hà Mộng Như ngoảnh nhìn về đằng sau, lanh lảnh nói: "Trúc Vân, dẫn sư đệ của điện hạ tới phòng khách nghỉ ngơi." 

 Nha hoàn trẻ tuổi thân mặc phục sức đen trắng đi tới bên cạnh Trần Mục, vẻ mặt nàng ta cung kính nói: "Trần công tử, mời theo nô tỳ đến phòng khách nghỉ ngơi." 

 Trần Mục đi theo Hạ Trúc Vân vào khoang thuyền, chiến hạm to lớn, có không gian nghỉ ngơi rộng lớn. 

 Hạ Trúc Vân xử lý vệ sinh trong phòng, nàng ta dọn dẹp phòng cho Khương Phục Tiên xong, không nghĩ tới Khương Phục Tiên còn dẫn theo Trần Mục, trong lòng rất hiếu kỳ với bọn họ. 

 Trần Mục nhìn Hạ Trúc Vân, huyết mạch Thần tộc trong cơ thể nàng ta cực kì ít ỏi, có điều trong cơ thể có linh lực cường đại, hơn nữa còn là cường giả Kiếm Hoàng, Ngũ phẩm Kiếm Hoàng, loại cường giả này vậy mà lại làm nha hoàn tại Khương gia, đặt ở Bắc Hoang, ít nhất cũng là cấp bậc trưởng lão tông môn. 

 Trần Mục khẽ gật đầu, Khương Phục Tiên gặp phải tập kích, xem ra đại khái là do Tây Thần quốc và Bắc Thần quốc làm. 

 "Vẫn còn một thần quốc?" 

 "Cái thần quốc ở giữa kia đặc thù nhất, lại xưng là Thiên Vực, do trời lập nên, rất nhiều năm trước đã suy vong, danh nghĩa thì còn thực tế đã mất, chỉ là không có uy hiếp gì với mọi người, thuận lợi mọi bề mới có thể sống được đến bây giờ." 

 Khương Phục Tiên cũng không rõ ràng lắm tình huống của Đông Thần quốc, từ rất nhỏ nàng ta đã đến Hoang Châu: "Đông Thần quốc các ngươi có biết Phục Tiên sư tỷ của ta không?"

Bình luận

Truyện đang đọc