BOSS! TÔI LÀ CÔNG CHÚA

Ở buổi họp lớp này, Dương Nguyên và Hướng An là không mang theo ai đi cùng, còn lại thì ai cũng đi cùng bạn trai hay bạn gái của mình.

Trong căn phòng rộng như thế này, Dương Nguyên có thể đoán được chồng của Đường Lam chắc hẳn là một người không tầm thường chút nào. Trong lòng đều tưởng tượng hình ảnh của chồng Đường Lam, không biết người đó thế nào nhỉ?

Cô vừa tưởng tượng thì cánh cửa phòng đột nhiên mở ra, Đường Lam vui vẻ đứng dậy, chạy tới chỗ người đó, rồi kéo tay anh ta tới trước mặt mọi người, “Mình xin giới thiệu, đây là chồng của mình.”

Lời nói của Đường Lam vừa dứt, mọi người đều chồng của cô với ánh mắt ngưỡng mộ. Còn Dương Nguyên thì lại sững lại, nhìn người trước mặt trông rất quen nhưng cô lại không biết đó là ai, dường như đã gặp ở đâu rồi mà lại cũng như chưa từng gặp.

Hướng An ngồi bên cạnh Dương Nguyên, thấy biểu hiện lạ của cô thì khẽ thì thầm vào tai Dương Nguyên, “Cậu bị sao thế.”

Dương Nguyên lắc đầu, “Không có gì, chỉ thấy nhìn quen quen.”

Mọi người đã đầy đủ, Đường Lam cũng không ngờ buổi họp lớp của mình lại đông đủ như vậy. Sau khi mọi người chọn món, Đường Lam cầm một ly rượu nâng lên phía trước.

“Hôm nay, mình thực sự cảm thấy rất vui vì mọi người đã dành chút thời gian đến đây. Nào, chúng ta cùng mừng nâng ly mừng kỉ niệm 7 năm ra trường.”

Mọi người cùng nhau đứng dậy, trong tay ai cũng cầm một ly rượu vang đỏ, trừ Dương Nguyên ra. Trong tay Dương Nguyên lại là một ly nước lọc.

Dưới ánh đèn lung linh, huyền ảo, mọi người nói chuyện với nhau vui vẻ. Còn Dương Nguyên và Hướng An lại chẳng có chuyện gì để nói, chỉ lẳng lặng ngồi nghe.

Đồ ăn được bưng lên, từng món ăn hấp dẫn đặt trước mặt mọi người, cũng may là trong phòng này có hệ thống hút mùi tốt, nếu không chắc Dương Nguyên chết mất.

Dương Nguyên không gọi nhiều, chỉ đơn giản là mấy chiếc bánh bông lan, một cốc nước cam ép.

Ngày hôm nay, cô cũng gặp lại bạn trai cũ của mình, cũng là người cô gặp được trong bệnh viện vào một năm trước.

“Dương Nguyên, cậu cũng thật là không để ý tới sức khỏe của mình rồi, trông cậu gầy thế kia mà vẫn muốn giảm béo sao?” Vợ của bạn trai cũ của cô, cũng là bạn học của cô lên tiếng giễu cợt. Có vẻ như cô ta không quên được chuyện cô từng là bạn gái của chồng cô ta, nên lại nổi cơn ghen ở đây.

Dù trong lòng có chút buồn bực nhưng Dương Nguyên vẫn mỉm cười, “Cảm ơn cậu đã quan tâm, Quỳnh Nga.” Nói xong, Dương Nguyên lại tiếp tục ăn phần ăn của mình.

Quỳnh Nga thấy biểu hiện của Dương Nguyên làm ngơ mình thì tức lắm, cô không can tâm, “Dương Nguyên này, mình thấy cậu không có ai đi cùng chắc là vẫn chưa có đối tượng đúng không? Chồng mình có quan hệ rất tốt, có cần mình bảo anh ấy giúp.” Cô ta quay sang chồng mình, “Có đúng không ông xã?”

Văn Ninh không nói gì, chỉ im lặng nhìn vào Dương Nguyên.

Dương Nguyên cắn chặt răng, cô hận không thể đứng trước mặt người đàn bà đáng ghét này đánh cho một trận, ý trí cô luôn tự nhủ, phải nhịn, ở đây có nhiều người nhất định phải nhịn, “Cảm ơn, tôi không cần.”

Nhưng Quỳnh Nga đâu có dễ dàng tha cho Dương Nguyên đến vậy, cô ta biết ở đây có nhiều bạn học nên Dương Nguyên không thể làm gì được cô ta, “ Cậu không phải ngại đâu, cậu muốn mẫu bạn trai như thế nào?”

“Mình có muốn thì chắc chắn cậu cũng sẽ không quen người như thế đâu.”

“Cậu không nói thì làm sao mà mình biết được?”

Được, muốn chơi cùng cô thì cô chiều, tâm tư của cô hiện giờ đang tốt. Dương Nguyên khẽ mỉm cười, trong đầu xuất hiện hình ảnh của Hàn Thiên, “Mẫu đàn ông của mình là một người như anh Hàn Thiên.”

Mọi người bỗng im lặng hẳn khi nghe hai tiếng Hàn Thiên của Dương Nguyên.

Hàn Thiên là ai? Đối với bọn họ, anh luôn là người tình trong mộng. Cũng là người đàn ông trong mộng của tất cả mọi phụ nữ nhưng đó chỉ là mơ thôi. Vì họ chỉ là những người bình thường, chỉ nghe danh thôi nhưng vẫn chưa thấy mặt. Lên mạng tìm kiếm cũng chỉ có vài thông tin vặt, nhưng không biết ai to gan dám chụp trộm lúc Hàn Thiên từ tập đoàn bước ra đã khiến cư dân mạng xôn xao mặc dù là buổi tối, hình ảnh có chút mờ ảo, chỉ có một nửa khuôn mặt. 

Đảm bảo, trong phòng này, chưa ai được nhìn thấy gương mặt của Hàn Thiên trừ Dương Nguyên và Hướng An.

“Dương Nguyên, tiêu chuẩn của cậu cao như vậy, không chừng lại độc thân cả đời.”

Dương Nguyên không nói gì, chỉ mỉm cười tiếp tục ăn bữa tối.

Bình luận

Truyện đang đọc