CHA TÔI LÀ CHIẾN THẦN


"Ồ, đây chẳng phải chiếc mà lúc trước tôi vừa ý đó sao?"
Ông chủ Lý đã lái chán chiếc BMW 7 Series kia rồi, đang chuẩn bị đổi sang một chiếc hơn triệu tệ khác.

Chiếc Porsche Macan này rất hợp ý ông ta.
Ông ta khinh thường liếc mắt nhìn Dương Tiêu một cái, cứ như ông ta chưa từng để người này vào mắt vậy.

Ông ta nói thẳng với nhân viên tiêu thụ của mình:
"Tôi muốn chiếc xe này, lấy nó ngay lập tức!"
Lời còn chưa dứt mà đã không ít người hô lên một tiếng ông chủ Lý hào phóng rồi!
Dương Tiêu nhướng mày, hơn nữa rất nhanh sau đó, anh đã thấy nhân viên tiêu thụ vóc dáng thấp bé kia đi lên mở miệng:
"Ôi, ngại quá, trước mắt thì chiếc xe này trong cửa hàng chúng tôi chỉ có một chiếc.


Quý ngài kia đã nói muốn nó trước rồi."
"Nếu ngài cũng muốn thì hay là ngày mai qua đây một chuyến được không ạ?"
Lời này vừa dứt, trong phút chốc đã có người khó chịu.
Nhất là nhân viên tiêu thụ đã hẹn trước với ông chủ Lý kia.

Gã là tổ trưởng tổ tiêu thụ, mà cậu chàng vóc dáng thấp bé kia chỉ là một viên chức nhỏ mới nhận việc, chức vị hai người chênh lệch rất lớn.
Tổ trưởng dùng giọng điệu không thể nghi ngờ nói với cậu chàng vóc dáng thấp bé: "Ngại quá, ông chủ Lý luôn là khách quen của cửa hàng chúng ta, được hưởng quyền ưu tiên mua trước!"
Lời này của gã khiến nhân viên tiêu thụ khác đều nở nụ cười.
Vẻ mặt của cậu chàng vóc dáng thấp bé kia ngơ ngác, cái gì mà quyền ưu tiên mua trước của khách quen chứ? Từ khi anh ta nhậm chức đến nay còn chưa từng nghe nói đến quy định này.
Chẳng qua anh ta chỉ có một người, thế đơn lực mỏng, sao còn dám phản bác chứ.
Tổ trưởng tổ tiêu thụ cười lạnh lùng nhìn Dương Tiêu và cậu chàng vóc dáng thấp bé, lòng nói các người còn muốn giành xe với ông chủ Lý cơ à?
Cho dù anh có mua được thật thì gã cũng không vui.
Gã không thể nào vì một người có thể là nhà giàu mới nổi mà làm mích lòng ông chủ Lý được.
Chỉ cần chiều lòng để ông chủ Lý vui vẻ thì sau này có thể còn nhiều lần hợp tác nữa, không lo không có tiền!
Mắt thấy cậu chàng vóc dáng thấp bé bị đám người vẻ mặt nịnh nọt vây quanh ông chủ Lý kia chen chúc tới bên cạnh,
Dương Tiêu lắc đầu đi tới.
"Khách quen còn có quyền ưu tiên mua trước nữa sao? Vì sao tôi chưa bao giờ nghe thấy có loại quy định này nhỉ?"
Không ngờ rằng người này thế mà lại còn dám mở miệng.
Lập tức, tất cả mọi người đều nhìn lại đây.
Tổ trưởng tổ tiêu thụ vênh váo đắc ý cười: "Tôi nói có quy định như vậy thì là có quy định như vậy đấy.


Anh không hài lòng à?"
"Tôi là tổ trưởng tổ tiêu thụ, tôi là người có tiếng nói cuối cùng trong việc tiêu thụ này!"
Dương Tiêu nhẹ giọng cười: "Gọi quản lý của các người đến gặp tôi.

Tôi thật sự muốn nhìn xem một tổ trưởng tổ tiêu thụ nho nhỏ như anh có quyền thay mặt công ty đưa ra quy định hay không!"
Lời của anh vừa dứt, nhất thời tổ trưởng tổ tiêu thụ hơi chần chừ một chút.
Quy định này là gã tạm thời nói bừa.

Trên thực tế thì làm gì có quy định kiểu đó chứ?
Nếu quản lý thật sự đến đây, phát hiện ra loại chuyện này thì một tổ trưởng nho nhỏ như gã chắc chắn sẽ xong đời.
Kết quả đúng lúc này, ông chủ Lý lại vỗ vỗ vai tổ trưởng, cười nói như đã tính trước được mọi việc: "Không sợ, chúng ta gọi quản lý Tiết xuống đây!"
Thậm chí ông chủ Lý còn tự mình gọi một cuộc điện thoại.

Rất nhanh sau đó, một người đàn ông mang thẻ quản lý từ tầng hai nhanh chóng đi xuống.
"Quản lý Tiết!"

Thấy người đàn ông kia, các nhân viên tiêu thụ khác nhanh chóng hô lên một tiếng.
Chỉ thấy quản lý Tiết nhanh chóng đi vào hiện trường, sau khi nhìn thấy ông chủ Lý thì vẻ mặt kích động đi lên bắt tay.
"Ông chủ Lý, hôm nay đến đây sao không nói trước với tôi một tiếng?"
Ông chủ Lý cười nói: "Quản lý Tiết là người bận rộn.

Chút chuyện nhỏ như tôi đổi xe sao lại làm phiền đến ông được."
Hai người trò chuyện với nhau vui vẻ, vừa nhìn đã biết là quen nhau! Thảo nào ông chủ Lý lại có dáng vẻ không hề sợ hãi như thế.
Thấy thế, lúc này tổ trưởng tổ tiêu thụ mới lộ ra một nụ cười tươi tắn, lòng nghĩ không hổ là ông chủ Lý! Ngay cả quản lý Tiết mà cũng quen biết!
Lập tức, tất cả mọi người lại dùng dáng vẻ cười nhạo nhìn Dương Tiêu lần thứ hai.
Lúc này, quản lý Tiết mở miệng hỏi: "Đúng rồi, có chuyện gì xảy ra ở đây vậy?"
Ông chủ Lý đã nói ngay: "Ha ha, là thế này, vừa rồi tôi và người này đều định mua chiếc xe này.".


Bình luận

Truyện đang đọc