CHÀNG RỂ TRƯỜNG SINH



Theo tiếng cười điên cuồng đó, một bóng hình nhảy từ trên một thân cây ở phía xa xuống, cứ thế lao nhanh như tên bắn về phía mấy người chỗ Đinh Dũng.

Cảm nhận được tung tích của kẻ địch, trong đầu Đinh Dũng chợt loé lên ánh sáng, sự nghi hoặc trên khuôn mặt anh lập tức hoá thành đờ đẫn ngây dại, đồng thời, anh thả lỏng sự kiểm soát từ suy nghĩ tới cơ thể.

Trong mắt Đinh Dũng dần dần trở nên trống rỗng.

Rất nhanh sau đó, người kia đã tới trước mặt Đinh Dũng, mãi tới lúc này Đinh Dũng mới trông thấy rõ khuôn mặt thật của đối phương.

Đây chính là người đàn ông tranh giành đoạn xương trong buổi đấu giá với Kim Tư Kỳ.

“Là ông ta, xem ra mình tính dự đoán không sai”, thực ra trước khi buổi đấu giá kết thúc, Đinh Dũng đã đoán ra được người này sẽ tới cản đường cướp vật rồi, có điều anh không ngờ người tới trước không phải là ông ta mà là Viên Thiên Hàng.

Người đàn ông kia nhìn nhóm người với vẻ mặt châm chọc, sau đó tới trước mặt Đinh Dũng, nói: “Tiểu tử, cậu cũng có bản lĩnh đấy.

Cũng may tôi không mạo hiểm tới đây, nếu không thật sự rất có khả năng đã bị diệt trừ trong tay cậu rồi.

Mấy người này xem ra đúng là giúp tôi một tay đấy”.


Dứt lời, ông ta quay sang nhìn về Viên Thiên Hàng ở bên cạnh, nhìn Viên Thiên Hàng không hề phòng bị gì mà đã trúng chiêu, sau đó thì bật cười và lôi Viên Thiên Hàng dậy, kéo ông ta tới bên một cái cây.

Không biết ông ta lấy đâu ra đoạn dây thừng, sau đó trói Viên Thiên Hàng vào cái cây đó.

Tiếp theo, ông ta lại dùng thủ đoạn đó trói năm vệ sĩ còn lại của Viên Thiên Hàng lại.

Còn gã vệ sĩ với cái tên Lão Lục bị Đinh Dũng đánh gãy chân tay mà ngất đi thì ông ta không quan tâm tới.

“Tên tiểu tử này phải làm thế nào, với thực lực của hắn mà có bị trói lại thì e rằng cũng không có tác dụng”, sau khi trói những người khác, người đàn ông tới bên cạnh Đinh Dũng, xoa xoa cằm rồi suy nghĩ xem nên xử lý Đinh Dũng thế nào.

Cũng may… những người này đã bị ông ta trói chặt lại.

Người đàn ông thở phào một hơi.

Ông ta nhìn chằm chằm vào sáu tên bảo vệ với vẻ mặt kinh ngạc rồi lạnh lùng nói: “Thú vị đấy.

Không ngờ lại có thể tỉnh lại nhanh chóng trong sự kiểm soát của tôi, cậu cũng nên tự hào vì điều đó”.


“Hừ, anh là ai, anh muốn làm gì?”, người đàn ông trung tuổi trong số sáu tên bảo vệ mặt mày tái nhợt.

Ông ta trông thấy Viên Thiên Hàng, anh em bảo vệ còn lại của mình bị trói vào cây và còn Kim Tư Kỳ cùng Đinh Dũng ở phía xa với vẻ mặt ngây dại.

Tất cả rõ ràng đều do người đàn ông trước mặt làm.

Tất cả bọn họ đều trúng bẫy người đàn ông này rồi.

“Tôi? Ha ha, dù gì cũng đều là người chết, nói cho cậu cũng không sao, cho cậu chết một cách thoải mái”, người đàn ông bật cười, khoé miệng nhếch lên và trong giọng nói rõ cái vẻ cao ngạo: “Tôi tên là Bách Lí Đồ.

Tôi còn có tên gọi khác do người khác tặng, thế nhưng tôi không thích cái tên này cho lắm.

Bọn họ gọi tôi là Quỷ công tử”.

“Cái gì? Anh chính là Quỷ công tử của nhà họ Bách?”, người cầm đầu của sáu tên bảo vệ nghe được Bách Lí Đồ nói vậy thì đột nhiên biến sắc, tỏ vẻ sợ hãi.

Danh hiệu Quỷ công tử rất nổi tiếng trong giới võ đạo ở thành phố Kim Châu.

Người này nổi danh ra tay tàn độc, vả lại mưu mô quỷ kế, thâm sâu khó dò, giống như thể ông ta có thể thao túng cả hồn ma vậy, cho nên người ta mới gọi ông ta với cái tên Quỷ công tử.

Nghe nói thực lực của người này vô cùng mạnh, khiến người ta khó mà đề phòng.

Chỉ cần là người từng gặp ông ta thì không một ai có thể sống sót, kẻ nào kẻ nấy đều phải nhận về cái chết thảm khốc..


Bình luận

Truyện đang đọc