CHIẾN THẦN XUẤT KÍCH

Chương 484: Xin Giang Vô Song giúp đỡ

Chắc chắn chuyện các tập đoàn Trường Sinh, Vạn Quân tuyên bố rời sân tạo nên phản ứng dây chuyền liên tiếp, gây tai họa tới Vĩnh Nhạc của nhà họ Đường.

Đường Sở Vi và Giang Cung Tuấn đều không dừng lại quá lâu mà nhanh chóng rời đi.

Rất nhanh bọn họ đã trở về biệt thự lớn nhà họ Đường.

Hiện tại mới sáng sớm, nhưng gần như người nhà họ Đường đều đến đông đủ. Người một nhà tụ chung một chỗ, mỗi người đều có vẻ lo lắng vô cùng.

Đường Sở Vi và Giang Cung Tuấn đi tới.

Chỉ nháy mắt người nhà họ Đường đã như bắt được cây cỏ cứu mạng.

“Chị Sở Vi, cuối cùng chị cũng trở lại rồi.”

“Sở Vi, nhà họ Đường cần con chủ trì đại cuộc”

Người nhà họ Đường đều đứng lên, sôi nổi mở miệng.

Mà Giang Cung Tuấn lại bị bọn họ xem nhẹ.

Đường Sở Vi hỏi: “Ông nội, có phải các tập đoàn Vạn Quân, Trường Sinh tuyên bố rút lui khỏi thành ảnh hưởng với nhà họ Đường?”

“Không chỉ có vậy.’ Đường Thành Lâm thở dài nói: “Cháu ngồi xuống trước rồi lại nói.”

Đường Sở Vi đi qua, ngồi xuống.

Mà Giang Cung Tuấn cũng muốn ngồi xuống, nhưng lại phát hiện trên ghế sofa đã không còn chỗ trống.

Đường Sở Vi nhìn Đường Mỹ Oanh bên người, nói: “Nhường chỗ cho anh rể của em đi.”

“Dựa vào cái gì…”

Đường Mỹ Oanh mới vừa mở miệng đã thấy sắc mặt Đường Thành Lâm trầm xuống. Cô ta lập tức đứng lên nhìn Giang Cung Tuấn đang đứng bên cạnh, lạnh lùng nói: “Anh ngồi đi”

Giang Cung Tuấn ngồi xuống.

Lúc này Đường Thành Lâm mới lên tiếng: “Không biết tập đoàn Bách Niên đã vận dụng thủ đoạn gì, chỉ một đêm đã thuyết phục được Vạn Quân và Trường Sinh, còn có mấy tập đoàn y dược cỡ lớn như Thịnh Vượng, Bạch Vân, thu mua bọn họ nhập vào tập đoàn Bách Niên. Mà gia tộc của những tập đoàn này đồng thời tuyên bố vĩnh viễn rút lui khỏi giới y dược”

“Chỉ một đêm đã thu mua được nhiều tập đoàn như vậy?” Giang Cung Tuấn cũng cả kinh.

Những tập đoàn này đều là cầm đầu giới y dược, muốn thu mua hết bọn họ cần có một con số thiên văn.

“Đúng vậy.’ Đường Thành Lâm thở dài nói: “Trước đó người của tập đoàn Bách Niên đã tới nhà họ Đường, cho nhà họ Đường hai con đường, thứ nhất là giải tán Vĩnh Nhạc, rời khỏi giới y dược, Bách Niên sẽ cho ba tỷ bồi thường. Thứ hai tiếp tục kinh doanh, nhưng Bách Niên sẽ không tiếc tất cả thủ đoạn chèn ép Vĩnh Nhạc”

Chuyện mấy tập đoàn lớn đã bị thu mua cùng với tuyên bố từ người phụ trách của các tập đoàn cũng chưa đủ để nhà họ Đường lo lắng.

Khiến nhà họ Đường lo lắng là Bách Niên cưỡng chế yêu cầu Vĩnh Nhạc phải giải tán.

Trong khoảng thời gian này, nhà họ Đường đã đầu tư quá nhiều tiền bạc vào Vĩnh Nhạc.

Chỉ trong một tháng ngắn ngủi đã phát triển với quy mô lớn, thậm chí còn đang bắt đầu tự mình nghiên cứu thuốc.

Trước sau bọn họ đã đầu tư vào hơn ba trăm tỷ, Bách Niên lại chỉ đưa ba tỷ đã muốn Vĩnh Nhạc giải tán.

“Sở Vi, chúng ta phải làm sao bây giờ?” Đường Thành Lâm nhìn Đường Sở Vi, “Bách Niên cũng không phải dạng vừa, tốc độ quật khởi của bọn họ quá nhanh, hiện tại chỉ mới hơn một tháng bọn họ đã phát triển tới mức như thế, hôm nay càng thu mua tiếp quản các tập đoàn như Vạn Quân, Trường Sinh, Thịnh Vượng, Bạch Vân, chỉ nháy mắt đã trở thành lão đại chân chính trong giới y dược. Mấy xí nghiệp nhỏ như chúng ta vốn không thể chịu nổi sự đả kích tới từ Bách Niên”

Đường Sở Vi cũng bày ra vẻ mặt ngưng trọng.

Cô nhìn Giang Cung Tuấn đang ngồi bên cạnh, hỏi: “Chồng, phải làm sao bây giờ?”

Giang Cung Tuấn nhún vai nói: “Hỏi anh làm gì, chuyện nhà họ Đường em cứ tự giải quyết là được.”

Anh biểu hiện thờ ơ.

Nhưng trong lòng đã như mưa rền gió dữ.

Anh biết rõ lai lịch của Bách Niên.

Đây là tập đoàn do Thiên Tử tạo ra, nhưng lại không vì Thiên Tử chết mà dừng lại.

Hiện tại còn đang gia tốc.

Điều này nói rõ đã có người tới thay Thiên Tử bắt đầu hành động lớn.

Mà Cứu Thế của anh cũng đang gặp phải nguy cơ.

Bách Niên thu mua nhiều tập đoàn lớn như vậy, hiện tại đã trở thành dê đầu đàn trong giới y dược, Cứu Thế vốn không đủ để bọn họ đặt trong mắt.

Chỉ có điều anh vẫn nghĩ mãi mà không rõ, người phía sau màn chiếm lĩnh giới y dược để làm gì?

Anh không cho rằng thuốc Bách Niên nghiên cứu ra là muốn hành y tế thế.

Điều duy nhất anh có thể khẳng định là chuyện này có liên quan tới kế hoạch của Bách Niên trước đó.

Chỉ có điều rốt cục trước đó Bách Niên có kế hoạch gì, hiện tại anh còn chưa rõ ràng, cần phải †ìm người biết chân tướng về Bách Niên lúc trước cẩn thận tìm hiểu một chút.

Ánh mắt người nhà họ Đường đều dừng lại trên người Đường Sở Vi, chờ đợi Đường Sở Vi lựa chọn.

Trước đó Đường Sở Vi đã từng tới Cứu Thế vài ngày, cũng biết mục đích Cứu Thế tồn tại.

Từ động tác hiện tại của Bách Niên, cô cũng biết Bách Niên bắt đầu tăng tốc độ, cô đang đứng bên phía Giang Cung Tuấn.

Cứu Thế của Giang Cung Tuấn không thỏa hiệp, sao cô có thể thỏa hiệp.

Suy nghĩ một chút cô nói: “Tạm thời không cần để ý tới bọn họ, Vĩnh Nhạc nên làm cái gì thì cứ làm cái đó, binh đến tướng chặn, nước đến đất ngăn. Cháu không tin Bách Niên có thể che phủ cả thành phố Tử Đằng”

Giang Cung Tuấn không nhịn được liếc mắt nhìn Đường Sở Vi.

Đường Sở Vi hiện tại đã khác trước đây không ít, quyết đoán hơn rất nhiều.

Vào thời khắc này chuông điện thoại của Đường Thành Lâm lại vang lên.

Ông ta nhận điện thoại.

Nét mặt già nua lập tức biến thành trăng bệch.

Đường Sở Vi không nhịn được hỏi: “Ông nội, sao vậy?”

“Y, bên phía phố y học đã xảy ra chuyện.”

“Cái gì?” Đường Sở Vi nhíu mày, hỏi: “Lại xảy ra chuyện gì?”

Đường Thành Lâm hít sâu một hơi, nói: “Trung tâm y tế Thái Thượng lại nhảy ra gây sự, bắt đầu phá y quán ở phố y học, tìm một số tiệm thuốc nổi tiếng tỷ thí. Nếu bọn họ thua thì phải đóng cửa.

€ó y quán không nhận khiêu chiến, thế nhưng chỉ nháy mắt, mười mấy tên côn đồ vọt vào đập nát y quán”

“Bốp: Đường Sở Vi võ mạnh lên bàn, cả giận nói: “Phản rồi.”

Phần nộ xong cô tỉnh táo lại nhìn Giang Cung Tuấn.

Giang Cung Tuấn dựa trên ghế sofa sờ cằm, vẻ mặt suy ngắm.

Anh đang suy nghĩ tới cùng người đến tiếp nhận vị trí của Thiên Tử muốn làm gì.

Nếu như Giang Vô Song có ở đây, chắc chắn cô có thể phân tích ra mấu chốt của vấn đề.

Giang Cung Tuấn thầm thở dài một hơi.

Lúc này anh lại hơi nhớ tới thiếu nữ thiên tài nhà họ Giang.

“Chồng, chỗ dựa của trung tâm y tế Thái Thượng là tập đoàn Bách Niên, hiện tại tập đoàn Bách Niên đã tạo ra động tĩnh lớn như vậy ở thành phố Tử Đằng, chúng ta phải làm sao?”

Đường Sở Vi cũng không có biện pháp.

Giang Cung Tuấn kịp phản ứng nói: “Còn có thể làm sao, đương nhiên là tới ngăn cản”

Anh suy nghĩ trong chốc lát.

Bách Niên thu mua nhiều tập đoàn như vậy, anh tin tưởng người sau lưng tập đoàn Bách Niên đã vận dụng thủ đoạn không quang minh, uy hiếp, bức bách, mới có thể thu mua được những tập đoàn lớn này. Hiện tại nhà họ Đường cũng đang bị uy hiếp.

Anh nghĩ không chỉ có nhà họ Đường bị uy hiếp.

Sợ rằng tất cả tập đoàn y dược lớn nhỏ trong thành phố Tử Đằng, thậm chí là một số hãng chế biến quy mô không tính là lớn cũng bị uy hiếp.

Ngay sau đó, bên phía phố y học gặp chuyện không may.

Như vậy mục đích của Bách Niên chỉ có một.

Đó chính là khiến Đại Lan chỉ còn một tập đoàn y dược là Bách Niên.

Bách Niên muốn lũng đoạn.

“Chúng ta tới phố y học xem tình huống trước” Giang Cung Tuấn nói.

“Ừm” Đường Sở Vi gật đầu.

Đường Thành Lâm đứng lên, kêu: “Chuẩn bị xe.

Người nhà họ Đường cũng đi theo.

Trên đường đến phố y học, Giang Cung Tuấn gọi một cuộc điện thoại cho Giang Vô Song đang ở thủ đô xa xa, kể lại chuyện ở thành phố Tử Đằng cho Giang Vô Song.

“Vô Song, mục đích của Bách Niên đã rất rõ ràng, bọn họ muốn lũng đoạn. Hiện tại anh phải làm thế nào đây, phải đối kháng với Bách Niên như thế nào đây? Anh có chút mê man Thủ đô, nhà họ Giang!

Giang Vô Song nhận được điện thoại của Giang Cung Tuấn xong lại suy tư một hồi, nói: “Lần này Bách Niên tỏ rõ khí thế hung hãn, khiến người không kịp trở tay, hiện tại anh Giang chỉ có một con đường.”

“Mời nói.”

Giang Vô Song nói: “Bách Niên uy hiếp nhà họ Đường chắc chắn cũng uy hiếp những tập đoàn và gia tộc y dược khác, chắc chắn bọn họ cũng đang khó chịu với Bách Niên. Anh có thể nhân cơ hội này lung lạc những gia tộc, xí nghiệp, thậm chí là hãng chế biến bị uy hiếp, quyện thành một dây thừng thậm chí là nhập vào Cứu Thế. Như vậy có lẽ anh có thể phân cao thấp với Bách Niên. Nếu không chỉ dựa vào Cứu Thế hiện tại vốn không phải đối thủ của Bách Niên”

Giang Cung Tuấn bỗng nhiên thấy rõ.

“Vô Song, cảm ơn em, em đã chỉ cho anh một con đường sáng.”

“Phải nhanh một chút, trước khi Bách Niên ra tay anh phải thỏa hiệp lôi kéo được những gia tộc, xí nghiệp, hãng chế biến này.”

“Ừm, anh biết rồi, có cơ hội tới thủ đô anh lại gặp em cảm ơn”

Giang Cung Tuấn cúp điện thoại.

Giang Vô Song thật lợi hại, chỉ một câu nói đã chỉ rõ tình cảnh hiện tại của anh, nghĩ ra biện pháp giải quyết, anh thật sự kính nể người phụ nữ tên Giang Vô Song này.

Sau khi cúp điện thoại, Giang Vô Song hít sâu một hơi lẩm bẩm nói: “Không biết còn có cơ hội hay không, có lẽ chờ lần sau khi anh đến thủ đô em đã gả vào nhà Tiêu Dao”

Bình luận

Truyện đang đọc