CHIẾN THẦN XUẤT KÍCH

Chương 505: Dã tâm của nhà Tiểu Dao

Giang Cung Tuấn đến người còn chưa thấy đã bị điểm huyệt mất rồi.

Anh ngồi trên ghế, cơ thể không cách nào cử động được, anh nhìn khuôn mặt tràn đầy sự tức giận của Tiêu Dao Tử Phong và lạnh lùng nói: “Tiêu Dao Tử Phong, anh muốn làm gì thế?”

“Hừ

Tiêu Dao Tử Phong hừ lạnh lùng một tiếng: “Mang anh ta đến Tây Cương cho tôi, bảo Giang Quốc Đạt đưa Giang Vô Song đích thân đến nhà Tiêu Dao ở Tây Cương nhận lỗi.”

Giang Cung Tuấn chỉ cảm thấy có một cái trùm đầu màu đen trùm vào người mình, sau đó trước mắt tối đen như mực và không nhìn thấy thứ gì cả.

Anh cứ thế bị đưa đi.

Cao Mẫn Ngọc ngồi ở bên cạnh nhìn Tiêu Dao Tử Phong một cái, thấy anh ta vẫn còn rất tức giận nên bất giác khuyên nhủ: “Anh Tiêu Dao, xin đừng tức giận bởi vì không cần thiết.

“Cô thì biết gì chứ.”

Tiêu Dao Tử Phong ngồi xuống và lạnh lùng nói: “Giới cổ võ giả hàng trăm năm qua ở nước Đoan Hùng không có minh chủ rồi, ở đại hội mấy tháng sau sẽ tuyển chọn ra minh chủ mới, tôi biết nhà Tiêu Dao bao nhiều năm qua luôn rất khiêm tốn, gia tộc của tôi định sẽ liên kết với nhà họ Giang ở đại hội lần này xưng bá Đoan Hùng nhưng bây giờ lại gây ra nhiều chuyện như thế, mặt mũi nhà Tiêu Dao phải để ở đâu đây, cho dù nhà Tiêu Dao có trở thành đề nhất gia tộc ở Đoan Hùng thì sau này bị người ngoài dị nghị sau lưng và biển nhà Tiêu Dao trở thành trò cười.

Gia tộc cổ võ xem trọng danh tiếng hơn bất cứ thứ gì. Bây giờ có kết thông gia hay không cũng không còn quan trọng nữa rồi.

Nhưng Giang Vô Song và Giang Cung Tuấn chắc chắn phải chết.

Vả lại còn phải Giang Quốc Đạt đích thân đến nhận lỗi.

Cao Mẫn Ngọc hỏi: “Nhà Tiêu Dao muốn xưng bá thiên hạ sao, thể tiếp theo kết thông gia với nhà họ Giang không thành thì nhà Tiêu Dao dự định làm thế nào đây?

Tiêu Dao Tử Phong nói: “Tôi đã hỏi ý của bố rồi, bố bảo tôi hãy mang Giang Cung Tuấn trở về Tây Cương và bảo Giang Quốc Đạt dẫn Giang Vô Song đến nhận lỗi, đồng thời ông cũng sẽ mời các đồng đạo đến Tây Cương để Giang Quốc Đạt nhận lỗi với nhà Tiêu Dao trước mặt các cường giả của thiên hạ, đây cũng coi như là cho Nhà họ Giang một cái oai, cũng như ra oai cho người đời biết về sự chính thức ra đời của nhà Tiêu Dao

Cao Mẫn Ngọc nở nụ cười hết sức rạng rỡ rồi đứng lên chúc mừng nói: “Mẫn Ngọc ở đây chúc mừng sớm việc nhà Tiêu Dao xưng bá Đoan Hùng, xưng bá thế giới và trở thành Vương của thế giới này.”

Cô ta nịnh bợ một phen khiến tâm trạng của Tiêu Dao

Tử Phong tốt lên rất nhiều rồi.

Anh ta đến thủ đô chính là vì việc kết thông gia.

Trước khi đến đây anh ta đã được cho xem trước tấm ảnh của Giang Vô Song, cô ta quả thực là đại mỹ nhạn khuynh nước khuynh thành và có thể gả vào nhà Tiêu Dao.

Nhưng bây giờ tâm trạng vốn tốt đẹp của anh ta đã bị Giang Cung Tuấn và Giang Vô Song phá hoại hoàn toàn rồi.

“Cám ơn cô Cao đã noi cho tôi biết những chuyện này, nếu không nhà Tiêu Dao vẫn còn bị lừa gạt, chắc chắn sẽ trở thành trò cười của giới cổ võ giả, tôi còn có việc bận nên xin cáo lui trước, tôi sẽ cảm tạ sau.”

Tiêu Dao Tử Phong không ở lại lâu đã quay lưng bỏ đi.

Sau khi rời khỏi nơi đó thì anh ta đã trực tiếp đến nhà họ Giang.

Còn Cao Mẫn Ngọc cũng đứng dậy đi về phía căn phòng đối diện và đẩy cửa phòng ra.

Trong phòng có một cái hố, trong đó đang nổi lửa đỏ

Có một người đàn ông trung niên đang nướng lửa.

“Ông Cao.

Cao Mẫn Ngọc đi đến và cung kính gọi một tiếng.

“Sao thế?”

Ông Cao mặt không biến sắc hỏi.

Cao Mẫn Ngọc nói: “Nhà Tiêu Dao đã nổi giận rồi, họ đã bắt Giang Cung Tuấn đi và dẫn anh ta về Tây Cương, còn bảo Giang Quốc Đạt phải đích thân dẫn Giang Vô Song đến nhà Tiêu Dao ở Tây Cương nhận lỗi nữa, đồng thời còn mời rất nhiều cổ võ giả đến nhà Tiêu Dao ở Tây Cương.”

Ông Cao nghe thế thì thần sắc có chút nghiêm trọng: “Nhà Tiêu Dao muốn ra đời thật nổi bật sao?”

“Đúng vậy.” Cao Man Ngọc nói: “Nha Tiêu Dao đã tâm rất lớn, họ chắc chắn phải đoạt được vị trí tinh chủ của ch võ giả, vả lại còn không sợ hải bất kỳ ai, cho dù là nhà t Giang thì nhà Tiêu Dao cũng không hề e de, bấy giờ vị thiết mũi mà không tiếc việc trở mặt với họ.

“Mẫn Ngọc, lần này có làm tốt lắm, có hãy quay về Thành phố Tử Đảng chủ trì đại cuộc trước đó.

“Vàng”

Cao Mẫn Ngọc gật đầu rồi quay lưng rời khỏi Nhà Tiêu Dao.

Ông Cao đứng dậy và lẩm bẩm nói: “Phải phá bỏ chuyện này mới được, hy vọng nhà Tiêu Dao không làm cho tôi thất vọng.

Ông ta lẩm bẩm rồi rời khỏi.

Đồng thời sau khi Tiêu Dao Tử Phong rời khỏi nơi này thì lập tức đến nhà họ Giang.

Rất nhanh chóng sau đó anh ta đã xuất hiện ở biệt thự nhà họ Giang rồi.

“Ai thế?”

Bảo vệ nhà họ Giang nhìn thấy có một chiếc xe quân dụng dừng lại trước cửa và có một đám quân nhân mặc áo giáp bước xuống xe nên bất giác đề cao cảnh giác.

“Cút”

Tiêu Dao Tử Phong bước xuống xe và đưa tay ra giảng cho vài bạt tai, khí thế mạnh mẽ lan tỏa ra khiến bảo vệ nhà họ Giang bỗng chốc bị đánh đến ngã ngửa xuống đất. anh ta đi đến cửa lớn và đạp một cái

Ram!

Cánh cửa lớn nhà họ Giang đột nhiên bị đạp ra “Giang Quốc Đạt, ông mau cút ra đây cho tôi.” Anh ta bước vào trong sân và quát lớn.

Tiếng hét này gây nên sự chú ý của mọi người, ngay lập tức có mười mấy người của nhà họ Giang xông ra.

Giang Quốc Đạt xuất hiện ngay sau đó.

Giang Quốc Đạt nhìn Tiêu Dao Tử Phong đang đứng ở trong sân rồi lại nhìn mấy chục người chiến sĩ mặc áo giáp đứng sau lưng anh ta.

“Bo.”

“Ông nội.

Mọi người cung kính mở miệng.

Giang Quốc Đạt bước đến trước mắt Tiêu Dao Tử Phong, khuôn mặt ông ta nở nụ cười hỏi: “Anh Tiêu Dao, cậu làm sao thế, sao lại tức giận như thế?”

Tiêu Dao Tử Phong lạnh lùng nói: “Giang Quốc Đạt, ông đừng có ở đó giả vờ không hiểu với tôi, hình ảnh của Giang Cung Tuấn và Giang Vô Song đã được công khai rồi, bây giờ ai nấy đều biết hết, tôi đến đây để nói với ông rằng tôi đã bắt tên khốn Giang Cung Tuấn đến Tây Cương, bố tôi nhờ tôi chuyển lời đến ông ba ngày sau hãy dẫn Giang Vô Song đến nhà Tiêu Dao ở Tây Cương đích thân tạ lỗi với nhà Tiêu Dao, nếu không hậu quả ông hãy tự chịu đi.”

Tiêu Dao Tử Phong khí thế ngời ngời.

Cho dù người đang đứng ở trước mặt là cường giả thật sự nhưng anh ta lại không hề nể mặt chút nào cả.

Anh ta chỉ để lại một câu nói rồi quay lưng bỏ đi.

Khoảnh khắc anh ta quay người đi, sắc mặt của Giang

Quốc Đạt đã trở nên tối sầm lại, ông ta giữ chặt nắm đấm, thần thái đầy sát khí.

Nhưng sát khí đã nhanh chóng biến mất.

Nắm đấm đang giữ chặt cũng đã thả lỏng ra. Ông ta cứ thể nhìn Tiêu Dao Tử Phong rời khỏi “Bố, chuyện gì thế này?”

Một người đàn ông trung niên

Anh ta chính là con trai lớn của Giang Quốc Đạt, Giang hỏi.

Vĩ Bắc.

“Bố, bố không biết sao, rạng sáng hôm qua có một số tấm ảnh đã được lộ ra bên ngoài, đó chính là những tấm ảnh thân mật của Giang Cung Tuấn và Giang Vô Song, nhà Tiêu Dao tức giận nên muốn trả thù chúng ta đấy mà, ông nội, chuyện này do Giang Vô Song bày ra thì tại sao chúng ta phải gánh chịu hậu quả chứ” Giang Vũ Bảo đứng ra đẩy toàn bộ trách nhiệm lên người Giang Vô Song nói: “Phải cháu xem thì bây giờ hãy trực tiếp giết chết Giang Vô Song để dập tức cơn giận của nhà Tiêu Dao, bây giờ nhà họ Giang chúng ta địch bao vây tứ phía nên tuyệt đối không thể đắc tội với nhà Tiêu Dao nữa.

Thần sắc Giang Quốc Đạt rất nghiêm trọng.

Sự việc phức tạp hơn trong tưởng tượng của ông ta.

Ông ta không ngờ phản ứng của nhà Tiêu Dao lại kịch liệt như thế.

Ông ta nghĩ ngợi một lúc rồi nói: “Tôi sẽ dẫn Giang Vô Song đến Tây Cương một chuyến, mấy ngày này mọi người đừng manh động đấy.

“Vâng”

Mọi người đồng loạt lên tiếng.

Giang Quốc Đạt quay lưng đi về phía sân sau.

Trong phòng của Giang Vô Song.

Tối hôm qua cô ta không hề chợp mắt nên vẫn đang ngủ bù.

Cánh cửa đột nhiên bị đả ra.

Cô ta bị đánh thức nên vội vàng bò xuống giường và quỳ xuống đất, cô ta thấy bộ dạng tức giận của Giang Quốc Đạt khi bước vào phòng khiến cô ta sợ hãi đến trắng bệch mặt mày và nhanh chóng nói: “Ông, ông nội.

“Giang Vô Song, cháu xem cháu đã mang đến tai ương lớn cỡ nào cho nhà họ Giang đây

Khuôn mặt Giang Quốc Đạt tối sầm lại và đưa chân lên đá.

Một cú đã khiến Giang Vô Song đang quỳ ở dưới đất bỗng chốc lăn xa ra vài mét và đụng vào phía góc tường. Cú va chạm khiến cô ta choáng váng hết mặt mày. Suýt chút nữa là ngất đi rồi.

Cô ta miệng phun ra một ngụm máu tươi nhưng không dám chậm trễ lại một lần nữa bò dậy từ dưới đất và quỹ xuống.

Bình luận

Truyện đang đọc