CÔ VỢ CÂM MANG CON BỎ CHẠY

Chương 53

Bên trong phòng khách, rốt cục yên lặng như tờ!

Giống như bóng tối dày đặc trước khi bình minh đến, lại giống như yên tĩnh trước khi xảy ra mưa to gió lớn, giờ phút này, không khí nơi này thật là kinh khủng ngay cả da đầu cũng đều run lên.

Chuyện này quá đáng sợ!

Rốt cuộc người này là ai? Lại dám cãi lộn như thế với cậu chủ, ngay cả trước kia cô Cố đến đây cũng không có lá gan này, khi đến chỗ này cô ấy luôn luôn dỗ dành cậu chủ.

Người phụ nữ này rốt cuộc là dựa vào cái gì?!

Người làm xuất hiện ở đây đầu tiên nhất, có chút chịu không nổi nữa, muốn len lén chạy trốn.

“Mọi người đang làm gì vậy?”

Ngay lúc toàn bộ người trong hoa viên biệt thự, đều cho răng buổi tối hôm nay nhất định sẽ xảy ra một trận đánh nhau.

Đột nhiên, trên lầu một cái bóng dáng nho nhỏ xuất hiện!

Là Diệp Minh Thành!

Không ai nghĩ tới, lúc này cậu chủ nhỏ cũng đi ra.

Một cỗ khí thế giương cùng bạt kiểm trên người Mộc Vân lập tức dịu xuống, cô ngẩng đầu nhìn đứa nhỏ này lộ ra nụ cười vui mừng.

“Minh Thành, sao con cũng ra đây? Có phải là ồn ào đến con không?”

“Mẹ nói xem?”

Diệp Minh Thành không có phủ nhận, trên khuôn mặt nhỏ nhắn lạnh lùng bày ra biểu tình không kiên nhẫn khi bị người ta quấy rầy.

Mộc Vân thấy thế nào còn có tâm trạng cãi nhau với tên đàn ông chó này nữa, nhanh chóng đi tới phía dưới đứa nhỏ này: “Thật sự xin lỗi Minh Thành, đã trễ như vậy còn quấy rầy con, con yên tâm đi chúng ta sẽ không ầm ĩnữa đâu, con nhanh trở về ngủ đi, ngay cả áo khoác cũng không mặc lạnh lắm mau trở về đi.”

Lải nhải một đống lớn, là mẹ ruột không thể nghi ngờ.

Thế nhưng căn bản Diệp Minh Thành không muốn nói chuyện với cô.

Cậu đứng ở trên lầu, khuôn mặt nhỏ nhắn bình tĩnh từ trên lầu nhìn ba của cậu: “Ba à có bệnh phải khám bác sĩ đây là ba nói với con, vậy mà bây giờ bác sĩ cũng đã đến nhà rồi, ba còn không cho khám?”

“Cái gì?”

Diệp Sâm ngẩn người một chút, có lẽ là không nghĩ đến, đứa con trai này lại đột nhiên hướng về phía mình đốt lửa.

“Nếu như ba không khám, sau này cũng đừng bắt con đi khám nữa!”

Cứ như vậy một câu nói lạnh lùng, thằng nhóc này ở trên cao nhìn xuống giống y hệt ba của cậu, sau đó cậu quay người trực tiếp rời đi!

Mộc Vân trợn mắt há hốc mồm!

Con trai sao con lại tài giỏi như thế?!

Diệp Sâm đứng ở chỗ đó cả khuôn mặt tuấn tú đều đen thành đáy nồi, đứa con này của anh thường xuyên không nể mặt anh, toàn bộ Diệp thị ngay cả hội đồng quản trị ở trước mặt anh cũng phải cung kính.

Thế nhưng thằng nhóc thổi này lại thường xuyên không cho anh mặt mũi.

Bình luận

Truyện đang đọc