HOA HỒNG ĐEN: NỔI LOẠN VÀ SA ĐOẠ

"Căng thẳng sao?" Trình Đế Uy quay qua nhìn cô gái đứng bên cạnh mình, nhỏ giọng hỏi.


Bình thường với cái tính hiếu kỳ của Hắc Ly, đến những nơi như thế này thì đã sớm chạy đi thăm thú từ lâu rồi. Vậy mà hôm nay, cô lại ngoan ngoãn nắm chặt tay hắn y hệt một con mèo con.


"Em...chỉ là có chút hồi hộp." Hắc Ly lắc đầu, nhẹ nhàng đáp lại.


Tuy rằng dượng Ngự Đàm Long xuất thân xã hội đen thật đấy. Nhưng mà từ bé đến lớn dượng cũng không để cô, Lâm Nhã Điềm với Lâm Tư Dật tiếp xúc một chút gì với xã hội đen. Đơn giản chỉ vì, ông ngoại không thích và dì Lan cũng không đồng ý.


Do đó, một buổi tiệc đấu giá dành riêng cho người của hắc đạo quả thật vẫn là lần đầu Hắc Ly được tham dự. Cái gì cũng chẳng biết cho nên cô nào dám chạy loạn. Nhỡ đụng phải đại nhân vật nào rồi liên lụy đến cả Trình Đế Uy và dượng thì xong đời.


Thực ra tính cách Hắc Ly trầm ổn, Trình Đế Uy không nghĩ rằng cô sẽ dễ dàng gây chuyện lung tung. Huống hồ, với thế lực của Ngự Long xã hiện tại, cho dù cô có lỡ động thủ đánh người cũng không ai dám ho he gì.


Nhưng mà, Trình Đế Uy không muốn nói cho Hắc Ly điều này. Hiếm khi cô ngoan ngoãn như vậy, cứ để hắn hưởng thụ một lát đã.


Bữa tiệc đấu giá được tổ chức trong hội trường một khách sạn dưới trướng của tập đoàn Tần thị. Bởi vì người trong này toàn xã hội đen, cho nên hôm nay khách sạn đóng cửa tạm nghỉ kinh doanh.


Khi Trình Đế Uy nắm tay Hắc Ly bước vào, ngay lập tức liền có không ít ánh mắt đổ dồn về phía họ.


Thiên kim Vu thị từ trước tới nay hình ảnh đều bị giữ kín, hẳn sẽ không ai biết cô là Vu An Nhiên. Mà giới xã hội đen càng lười quan tâm mấy cô hot girl gì đó, cho nên bọn họ cũng chẳng nhận ra cô là Irina Yu.


Trong mắt từng người ở đây, Hắc Ly như một kẻ xa lạ. Bởi vì cô chưa từng lên mặt báo cùng Trình Đế Uy. Mà trong những bữa tiệc thế này, mặc dù hắn có vô số nữ nhân bên cạnh, cũng chỉ dẫn theo duy nhất hai người Du Lạc và Lý Tịnh.


Đã có không ít tiếng xì xào tò mò về thân phận của Hắc Ly. Nhưng cô không mấy bận tâm, đưa tay kéo nhẹ tay áo Trình Đế Uy, nhỏ giọng nói với hắn: "Trình thiếu à."


"Hửm?"


"Người ta muốn ăn hoa quả."


Được rồi, Hắc Ly thừa nhận bản thân không phải loại con gái thích làm nũng. Nhưng cô đột nhiên muốn hắn đút cho ăn. Dù sao họ cũng là người yêu, cô hoàn toàn được sử dụng đặc quyền của bạn gái chứ?


Trình Đế Uy đối với yêu cầu của Hắc Ly cũng không nghĩ quá nhiều. Hắn tới bên bàn tiệc đủ món, lấy vài miếng hoa quả vào một chiếc đĩa riêng.


Và rồi, trước con mắt ngạc nhiên của bàn dân thiên hạ, Trình Đế Uy chậm rãi lấy dĩa xiên từng miếng hoa quả, đút cho Hắc Ly. Cô cũng rất phối hợp, há miệng ăn ngon lành.


Bất quá, hành động vô tình này của hắn lại khiến mọi người xung quanh gần như được một phen hết hồn.


Truyền thông chỉ viết về Trình Đế Uy như một vị thiếu gia ăn chơi nổi loạn. Nhưng trong phòng tiệc này, từng người một đều biết rõ thế lực của hắn trong hắc đạo không hề đơn giản.


Một người như vậy, đến cả Du Lạc và Lý Tịnh còn phải hầu hạ hắn. Thế mà cô gái kia lại thản nhiên để hắn đút cho ăn. Đúng là kinh hỷ! (Miêu: Giề, người ta đút cho bạn gái ăn cũng không được à?)


"Trình thiếu cùng bạn gái ân ái thật đấy! Thật sự khiến người khác ghen tị." Sau lưng hai người đột nhiên vang lên một giọng đàn ông từ tính.


Trình Đế Uy và Hắc Ly đồng thời quay đầu. Ngay lập tức hai mắt cô sáng lên.


Tất nhiên, chẳng phải vì cô nàng của chúng ta thấy được trai đẹp đâu. Mà toàn bộ sự chú ý của cô đều đổ dồn vào người phụ nữ bên cạnh nam nhân kia.


Đó chính là Dương Tuyết Anh.


"Tần gia chủ quá lời rồi. Ngài cùng với phu nhân đây mới thực sự là ân ái." Trình Đế Uy nhếch môi đáp lại.


Tần Dạ không nói gì, chỉ khẽ mỉm cười. Nhưng đôi mắt nhìn Dương Tuyết Anh càng thêm mấy phần ôn nhu.


Trong phòng tiệc, người người bắt cặp cùng nhau chuyện trò. Không ai để ý tới, ở góc phòng, một nữ nhân dung mạo sắc sảo đang nhìn về phía Hắc Ly với đôi mắt tràn đầy địch ý.


Bên cạnh cô ta còn có hai cô gái khác. Một trong hai người cũng quan sát Hắc Ly, khinh miệt nói: "Chị Dụ Nhân, chị xem kìa. Cô ta là cái thá gì mà Trình thiếu phải đút cho cô ta ăn chứ."


Dụ Nhân không đáp, nhưng ánh mắt càng thêm âm trầm.


...


Tâm trạng của Hắc Ly hôm nay đặc biệt tốt. Nguyên nhân bởi vì cô không chỉ gặp được thần tượng của mình ~ Dương Tuyết Anh, mà còn chụp chung cùng cô ấy một tấm hình, rồi xin chữ kí.


Đúng là fangirl chính hiệu mà.


Bất quá, ông bà ta vẫn hay nói: "Trong cái may cũng thường có cái rủi"


Và cái rủi đó đã rơi ngay trúng đầu Hắc Ly. Khi cô vừa từ phòng vệ sinh của khách sạn bước ra, trước mặt liền xuất hiện ba cô gái. Hơn nữa, dựa vào thái độ của họ, rõ ràng là đang đứng chờ cô.


Hắc Ly không vội đi ngay. Cô đứng lại, chậm rãi nâng mắt quan sát kẻ đối diện. Ba cô gái, nhưng Hắc Ly chỉ để ý duy nhất người ở giữa.


Chậc chậc, dung mạo thì xinh đẹp thật đấy, rất sắc sảo. Bất quá, cái ánh mắt thù địch tựa như muốn ăn tươi nuốt sống kia là thế nào? Cô đâu có quen biết cô ta. Chẳng lẽ...


"Cô là bạn gái của Đế Uy đúng không?" Dụ Nhân nhìn hồi lâu, rốt cuộc cũng mở miệng.


Ầmmm


Trong lòng Hắc Ly vang lên một tiếng nổ. Quả nhiên vì Trình Đế Uy cái tên sát gái kia mà tới. Vả lại, gọi tên thân thiết như thế, tám phần là cô ả này đã bò lên giường hắn rồi.


Thoát khỏi dòng suy nghĩ của bản thân, Hắc Ly nhếch môi trả lời: "Đúng vậy. Có chuyện gì ư?"


"Đương nhiên không có gì cả." Dụ Nhân lắc đầu. Cô ta giễu cợt nói: "Chỉ đáng tiếc, em gái xinh đẹp thế này, lại là loại con gái mở chân cho đàn ông 'chơi'."


Đặc biệt, chữ 'chơi' cô ta còn nhấn mạnh.


Đầu mày Hắc Ly hơi chau lại. Sau đó, cô khẽ bật cười thành tiếng, không nhanh không chậm phản bác: "Loại gái như vậy thì sao? Còn hơn kẻ mà mới chơi hai ba bữa đã bị vứt đi rồi."


"Mày..." Dụ Nhân bị nói trúng tim đen, mặt mày lập tức giận tới tái mét.


"Sao? Tôi nói sai à?" Hắc Ly xoắn xoắn lọn tóc trong tay, nhếch môi kiêu kì: "Nếu cô thật sự được đàn ông yêu thương, thì cần gì phải ở đây ghen ăn tức ở..."


"Bốppp!"


Tiếng bạt tai như trời giáng vang lên trong không gian im lặng. Hắc Ly bị bất ngờ, căn bản không kịp né. Kết quả liền lãnh nguyên cái tát của Dụ Nhân.


Cô loạng choạng lùi vài bước. Đôi mắt bình thản nhìn thẳng cô ta.


Bên má phải không ngừng truyền đến cảm giác đau rát, nhưng Hắc Ly vẫn giữ tiếu ý trên môi, lên tiếng châm chọc: "Ha, vị tiểu thư này, cô đây là thẹn quá hóa giận ư? Do tôi nói trúng, cô phản bác không lại nên ra tay đánh người?"


Dụ Nhân bị nói đến tức nghiến răng nghiến lợi. Cô ta vốn muốn giơ tay đánh tiếp, nhưng tức khắc liền bị người bên cạnh ngăn cản.


"Chị Dụ Nhân, bỏ đi chị!" Một trong hai cô gái đi cùng Dụ Nhân vội giữ tay cô ta, tránh để cô ta làm bậy.


"Nhưng con tiện nhân này..."


"Cô ta là người của Trình thiếu." Dụ Liên ngắt lời, khẽ gằn từng tiếng: "Chị Dụ Nhân, chị đây khác nào đang đánh thẳng vào mặt Trình thiếu?"


Một câu nói vừa thốt ra đã khiến Dụ Nhân từ bỏ ý đồ. Cô ta thu tay lại, hừ lạnh một tiếng: "Mày chẳng qua cũng chỉ là một ả gái bao mà thôi. Đừng tưởng lên giường với Trình thiếu là có thể trở thành phượng hoàng."


...


Miêu: E hèm, hiện tại thì Ly Ly của chúng ta đã bị tình nhân của Trình ca đánh rồi mọi người ạ. Mọi người tính giải quyết sao đây?
A. Xử lí
B. Bỏ qua

Bình luận

Truyện đang đọc