HOA HỒNG ĐEN: NỔI LOẠN VÀ SA ĐOẠ

"Cái gì? Cậu và học trưởng Dật Minh đang hẹn hò?" Tống Sương Tinh tựa như nghe được một chuyện khó tin. Cô ấy kêu lên đầy kinh ngạc.


"Suỵttt!" Hắc Ly vội lấy tay che miệng cô ấy lại, ra dấu im lặng: "Đừng có mà la to thế."


Tống Sương Tinh biết mình lỡ lời, nhanh chóng tự bịt chặt miệng mình. Bởi vì có rất nhiều người bị giọng nói của cô ấy thu hút nhìn về phía này.


"Chuyện từ bao giờ vậy?" Tống Sương Tinh cúi đầu, khẽ hỏi nhỏ.


"Ba tuần hơn rồi." Hắc Ly bình tĩnh trả lời.


"Lâu như thế rồi sao?" Trình Liên Hi sửng sốt không kém. Nhưng cô ấy sau khi nghe được tin tức này rốt cuộc cũng có thể thở phào một tiếng. Rằng cô bạn An Nhiên và anh hai cô ấy không phải là loại quan hệ kia.


Huống hồ, dạo gần đây, các hình ảnh cánh phóng viên bắt gặp Trình Đế Uy bên cạnh những chân dài nóng bỏng lại bắt đầu tràn lan mặt báo.


Trình Liên Hi thà là thấy anh hai mình như vậy, còn hơn biết được anh ấy có gì đó mờ ám với Vu An Nhiên.


Hắc Ly khẽ gật đầu thay cho câu trả lời đối với thắc mắc của cô ấy. Rồi, cô liếc sang Lâm Nhã Điềm ngồi bên cạnh.


"Điềm à, sao em im lặng nãy giờ thế?"


Lâm Nhã Điềm đột nhiên bị gọi tên. Cô ấy mỉm cười ôn nhu, chậm rãi đáp: "Em chỉ đang nghĩ, không biết chị định bao giờ mới nói cho bác trai."


Hắc Ly len lén quan sát vẻ mặt của em họ, nhếch môi cười khẩy. Thật sự chỉ nghĩ vậy thôi ư?


"Cũng chẳng lâu đâu. Chiều nay, chị đến gặp ba nói luôn." Cô cầm cốc trà sữa hút một ngụm: "Và khoảng một thời gian nữa, sẽ đưa anh ấy tới Lâm gia ra mắt ông nội và cậu."


Chớ hỏi tại sao Hắc Ly mới hẹn hò lại đẩy nhanh tiến độ như thế?


Trong giới thượng lưu, nếu hai người môn đăng hộ đối có quan hệ tình cảm, thì trưởng bối phải sớm biết được điều này. Bởi vì nó còn liên quan tới lợi ích thương mại, cần xem xét xem có nên tiếp tục hay không.


Quả giống Hắc Ly đoán, cô vừa nói xong, khuôn mặt Lâm Nhã Điềm liền hơi tái đi. Đừng tưởng cô không biết gì về tâm tư của người em họ này.


Lâm Nhã Điềm và Hắc Ly, đều thích Hoắc Dật Minh. Mà Hoắc Dật Minh, lại chỉ thích cô.


Thực ra cô cũng không định giữ Hoắc Dật Minh cho riêng mình đâu. Khi nào mọi thứ xong xuôi, Lâm Nhã Điềm muốn làm gì chẳng được. Bất quá, phải xem anh có đồng ý không đã.


...


"Ba ơi, ba đang xem gì thế?" Hắc Ly vừa bước vào phòng chủ tịch, liền thấy Vu Kính Trung đang chăm chú xem tài liệu gì đó.


Nhận ra giọng nói quen thuộc, ông ngẩng đầu lên, khẽ mỉm cười: "Nhiên Nhiên, con đến đó hả?"


"Vâng." Hắc Ly ngồi xuống chiếc ghế trước bàn làm việc: "Ba à, trên tay ba là tài liệu gì vậy? Con thấy ba xem chăm chú đến mức con vào phòng một lúc rồi mà ba vẫn không biết."


"À, cái này ấy hả?" Vu Kính Trung đặt tập giấy trên tay lên bàn. Ông chậm rãi nói: "Đây là báo cáo số liệu về quỹ tập đoàn bộ phận tài chính đưa tới. Dường như thiếu hụt một chút so với thực tế."


"Có bị thiếu hụt nhiều quá không ba?" Hắc Ly lo lắng nhìn ba mình. Vu thị là tâm huyết của cả ba lẫn mẹ, người làm con như cô tất nhiên sẽ phải để tâm.


"Cũng không nhiều lắm, không ảnh hưởng mấy đâu." Vu Kính Trung niết niết mi tâm: "Nhiên Nhiên, thế con đến tìm ba có việc gì không?"


Hắc Ly xoắn xoắn lọn tóc trong tay, đem chuyện chiều nay nói với hội chị em thuật lại một lần nữa.


"Thật sao? Con cùng Tiểu Minh đang hẹn hò?" Vu Kính Trung nghe xong vừa kinh ngạc vừa mừng rỡ.


Hai nhà Hoắc Vu từ lâu đã có giao hảo tốt. Hoắc Dật Minh vốn là thanh mai trúc mã của An Nhiên. Với thành tích của thằng bé hiện tại, càng là người con rể tương lai ông muốn nhắm tới.


Mà nay, An Nhiên cùng Hoắc Dật Minh vừa vặn hẹn hò đúng ý ông. Liệu còn loại chuyện nào tốt hơn thế này nữa? Tuy rằng con gái còn chưa mười tám tuổi, nhưng với tính cách của nó, Vu Kính Trung không nghĩ yêu đương sẽ ảnh hưởng đến học hành.


"Đúng thế thưa ba." Hắc Ly nhẹ nhàng đáp. Cô khẽ nhếch môi: "Vậy ba nghĩ bao giờ thì con có thể dẫn anh ấy về Vu gia ra mắt."


Cô cố tình dùng từ 'Vu gia' thay vì 'nhà'. Bởi nơi đó đã sớm chẳng phải nhà cô nữa, ít nhất là khi mẹ con Thẩm gia vẫn còn ở đó.


Tuy nhiên, có vẻ như Vu Kính Trung đang quá vui mừng chuyện khác nên không để ý. Ông lấy điện thoại, kiểm tra lại lịch trình của bản thân.


"Nhiên Nhiên, không bằng thứ bảy tuần này con dẫn Tiểu Minh đến nhà ta cũng được."


"Vâng." Hắc Ly gật đầu. Rồi, cô chợt nghĩ, nếu người cô nói không phải Hoắc Dật Minh mà là Trình Đế Uy, thì ba cô sẽ có biểu cảm gì.


Tạm thời chưa kể đến thân phận của hắn, Vu Kính Trung chỉ cần biết Hắc Ly hẹn hò với kẻ mà theo ông là bại hoại như hắn cũng đủ để ông tức muốn nổ đom đóm mắt.


(Miêu: Sắp tới lại có drama, sau drama mới để anh chị làm hoà nha!)

Bình luận

Truyện đang đọc