HÓA RA TÔI LẠI GIÀU ĐẾN VẬY


"Làm sao anh ta lại ở trong biệt thự vườn Tử Kim Quan được? Tuyệt đối không thể."
Lâm Thiến Thiến không tin Vương Thành có đủ khả năng sống trong biệt thự vườn Tử Kim Quan ở vịnh Oak, phải biết rằng đó là một biệt thự trị giá hai mươi triệu, người sống trong đó không giàu thì sang.

Ngay cả khi Vương Thành thuê nhà thì với điều kiện gia cảnh của anh ta cũng không thể mua được.
“Tiểu tử này lấy đâu ra nhiều bản lĩnh như vậy!” Lúc này Trương Hạo Đông rất phiền muộn, vốn tưởng rằng mình đã thành công giả vờ trước mặt Vương Thành, nhưng không ngờ lại bị anh ta tát vào mặt.

Nhưng anh cũng không tin người nghèo kiết xác như Vương Thành có thể sống trong biệt thự Tử Kim Quan.
Những người có thể sống trong đó đều giàu có hoặc sang cả, ngay cả cha anh cũng không thể sống trong đó, một tên nghèo như Vương Thành thì càng không thể.
Trương Hạo Đông suy nghĩ một lúc, sau đó nghĩ ra một giả thuyết rất có khả năng.
"Anh đoán tên này có thể thuê ai đó để đóng cảnh này để giả vờ giàu có trước mặt em."
"Đúng vậy, chắc thế.


Anh ta không đủ khả năng sống trong biệt thự Tử Kim Quan, chắc đã thuê người diễn kịch rồi." Lâm Thiến Thiến cũng gật đầu tự an ủi mình.

Chỉ có lời giải thích này mới hợp lý.
"Đúng rồi, chẳng phải ngày mốt em có buổi họp lớp đại học sao? Dẫn anh theo, anh có cách vạch trần thân phận kém cỏi của anh ta trước mặt bạn học, để xem anh ta còn giả vờ thế nào." Khóe miệng Trương Hạo Đông nở nụ cười, lần này nhất định phải làm Vương Thành mất sạch mặt mũi, xem anh ta còn giả bộ thế nào trước mặt anh.
Trương Hạo Đông ghét nhất người khác giả vờ trước mặt mình.
“Ừ, tiện thể em giới thiệu cho anh một vài người bạn học tốt.” Nghe đến đây, Lâm Thiến Thiến cảm thấy tốt hơn rất nhiều.

Trương Hạo Đông là con trai thứ hai của tập đoàn Minh Dương thành phố Thanh Thủy, đẹp trai giàu có, đương nhiên muốn khoe khoang trước mặt các bạn học nữ, khiến họ ghen tị với mình.
Vương Thành đi theo Lâm Dương đến tận khu biệt thự vườn Tử Kim Quan ở vịnh Oak, nơi này khác với cư xá bình thường ở vịnh Oak.

Ngoài biệt thự dành cho một gia đình, nó còn có sân vườn và hồ bơi riêng, chắc chắn là một nơi mà giới siêu giàu mới ở được.
Ngoài ra, hệ thống an ninh ở khu biệt thự Tử Kim Quan cũng rất nghiêm ngặt, cũng may Vương Thành đi theo Lâm Dương vào, nếu không một người xa lạ như anh hoàn toàn không vào được.
“Nơi nhà giàu sống thực sự xa hoa.” Theo hướng dẫn của Lâm Dương, Vương Thành vừa đi vừa nhìn, nhìn thấy biệt thự xa hoa, liên tục tặc lưỡi.

Nếu là trước kia, anh còn không dám nghĩ mình có thể vào đây, nhưng bây giờ anh thực sự đang đi trong khu biệt thự sang trọng này.
Không bao lâu, Lâm Dương dẫn Vương Thành đến một hoa viên được trang trí rất sang trọng trước biệt thự, trong vườn trồng rất nhiều cây và hoa đẹp mắt, nhìn thoáng qua đã thấy rất đắt tiền.

Bể bơi cũng rất lớn, rộng trăm mét vuông, nước trong vắt thấy đáy.

Quan trọng là còn cần lắp đặt hệ thống thay nước tự động, quá cao cấp.
"Hồ bơi lớn ghê ~" Vương Thành nghĩ sau này bất cứ lúc nào cũng có thể bơi ở đây, quả thật quá sướng.
Lâm Dương đưa Vương Thành đi tới trước cổng biệt thự, sau đó rất cung kính nói với Vương Thành.

"Vương thiếu gia, đây là thiết bị nhận diện khuôn mặt ở cửa.

Mời anh đứng trước chỗ này, tôi sẽ thu xếp cho anh.

Sau này, anh chỉ cần nhận diện mặt là có thể mở cửa."
"Được~" Vương Thành cảm thấy nhận mặt mở cửa cũng quá tiến bộ, liền đứng ở trước cửa theo lời Lâm Dương nói.
Lâm Dương cẩn thận điều chỉnh thiết bị nhận diện khuôn mặt cho Vương Thành, "tích ~" một tiếng, cửa mở ra.
“Vương thiếu gia, cửa mở rồi.” Lâm Dương khoát tay ra dấu, sau đó giúp Vương Thành xách hành lý đi vào.
Vương Thành tò mò bước vào, sau khi vào trong mới phát hiện trang trí bên trong biệt thự càng thêm xa hoa.
Một bộ đồ nội thất theo phong cách châu Âu, đèn chùm pha lê khổng lồ, ghế sofa bọc da, cầu thang xoắn ốc và nhiều bức tranh sơn dầu khác nhau được treo trên tường.
“Trang trí cũng quá hào nhoáng!” Vương Thành hoàn toàn bị sốc, anh có nằm mơ cũng chưa bao giờ nghĩ mình có thể sống trong một ngôi nhà tuyệt vời như vậy.
“Vương thiếu gia, Trần tổng cũng đã sắp xếp cho anh một người giúp việc toàn năng để giúp những việc vụn vặt trong sinh hoạt.

Chút nữa cô ấy sẽ đến.” Lâm Dương cung kính nói.
“Người giúp việc toàn năng?” Vương Thành gật đầu, nhà lớn như vậy, dọn dẹp cũng phiền phức, còn thêm các kiểu nấu ăn, tưới hoa, bảo dưỡng bãi cỏ,… những thứ này đều không phải chuyên môn của anh, xem ra Trần Hào Thành đã sắp xếp khá chu đáo.
“Được rồi, anh đi làm việc của mình trước đi!” Sau khi Vương Thành đuổi anh ta đi, một mình anh đi thăm biệt thự.

Căn biệt thự này có hai tầng và hơn chục phòng ngủ, rất rộng.

Phòng tắm cũng được trang trí sang trọng, ngoài ra còn có phòng giải trí, bàn bóng bàn, thiết bị VR ảo, bàn ghế máy tính chuyên nghiệp, v.v, Vương Thành xem đến nhộn nhạo tâm can.
"Làm người giàu tốt thật."
Vương Thành chơi trò chơi VR ảo khoảng nửa giờ, cảm thấy hơi mệt và bỏ cuộc.

Sau đó anh chọn một phòng ngủ lớn nhất, đi vào nằm xuống chiếc giường kiểu châu Âu êm ái, quá thoải mái.
Vương Thành nằm trên giường nghỉ ngơi một lúc thì bị một hồi chuông đánh thức.
“Ai bấm chuông cửa vậy??” Vương Thành đang nằm trên giường ngồi dậy, đột nhiên nhớ tới trước khi đi Lâm Dương có nói với anh về người giúp việc liền chạy xuống mở cửa.
Khi mở cửa ra, anh nhìn thấy một phụ nữ rất xinh đẹp đang đứng trước cửa, mặc một bộ đồ hầu gái chuyên nghiệp.
Vương Thành hơi sững sờ khi nhìn thấy cô.


Bình luận

Truyện đang đọc