HÓA RA TÔI LẠI GIÀU ĐẾN VẬY


Phía Nam thành phố mấy hôm nay vẫn luôn không yên ổn, hai nhà Tô Lâm vẫn luôn đấu với nhau trong mọi ngành nghề rất hung ác, thậm chí còn náo động tin tức nhân viên đánh nhau, quả thực là lên không ít đầu đề tin tức ở phía Nam thành phố, trở thành đề tài nói chuyện trong giờ rảnh rỗi của dân chúng địa phương.

Nhưng mà nhà họ Tô lại dựa vào sức mạnh của liên minh thương nghiệp phía Nam thành phố, phát động những thế lực gia tộc khác cùng đi vây quét nhà họ Lâm, mà đối phương lại tan đàn xẻ nghé, người ủng hộ bọn họ càng ngày càng ít, không được bao lâu nữa, nhà họ Lâm sẽ hoàn toàn bị đuổi khỏi phía Nam thành phố.

Sáng sớm Vương Thành ngồi trên ghế sofa, xem tin tức hai nhà Tô Lâm đấu nhau, tâm trạng quả thực rất thoải mái!
“Thằng công tử bột này, sau này sợ là sẽ không có vốn khiêu khích với tôi nữa!”
“Cậu chủ, tổng giám đốc Trần gọi điện thoại tới, nói bây giờ chính là thời cơ thích hợp nhất để phát động tấn công với nhà họ Lâm, muốn ép toàn bộ phương diện không?” An ninh cầm điện thoại sang hỏi Vương Thành.

“Đánh vào hết đi! Lúc này vào sân, cũng có thể kiếm được rất nhiều chỗ tốt!” Vương Thành suy nghĩ một chút, sau đó lại gọi điện thoại tới cho người đại diện chuyên nghiệp Chu Tường của Câu lạc bộ tư nhân Gia Dụ, bảo ông ấy cho vay, đầu tư vào các vùng tài chính khác, phong sát nhà họ Lâm, không cho phép bất cứ cơ quan tài chính nào tiếp máu cho nhà họ Lâm.

Sau khi làm xong hết thảy những điều này, Vương Thành mới thu tay lại! Nhà họ Lâm này dám đụng vào những người ở bên cạnh anh, Vương Thành nhất định sẽ không bỏ qua cho bọn họ.

“Đúng rồi An Ninh, giúp tôi kiểm tra Công ty Bất động sản Dung Viên ở thành phố Bạch Thủy là sản nghiệp dưới tập đoàn nào? Người phụ trách là ai?” Vương Thành muốn xác nhận lại Công ty Bất động sản Dung Viên này có phải là sản nghiệp dưới cờ của gia tộc Vương Thị bọn họ hay không, thuận tiện điều tra người phụ trách của bọn họ là ai, làm thế này cũng sẽ giúp ích được cho nhà của Hà Hiểu Nghiên.

“Được thưa cậu chủ, chờ tôi một chút!” Sau khi An Ninh trả lời thì nhanh chóng rời khỏi.

Một tiếng sau, An Ninh cầm một phần tài liệu đi tới.

“Cậu chủ, Công ty Bất động sản Dung Viên là công ty con dưới cờ Tập đoàn Thuỵ Đàn ở thành phố Bạch Thủy, mà tập đoàn Thụy Đàn chính là một sản nghiệp của Vương Thị ở thành phố Bạch Thủy, người phụ trách tên là Diêu Cầm, là một nữ tổng giám đốc mới hơn ba mươi tuổi, rất có năng lực, nghe nói là do ông chủ của sản nghiệp Vương Thị đích thân kéo về, nghiệp vụ đã phát triển đến mấy đô thị lớn xung quanh thành phố Bạch Thủy rồi.



Vương Thành nhẹ nhàng gật đầu, hóa ra là nữ cường nhân Diêu Cầm mà cha mình đích thân dẫn về, thảo nào phát triển với tốc độ nhanh như vậy, thẳng một mạch đã ăn vào thành phố Thanh Thủy.

“Nữ cường nhân này không tệ! Đưa phương thức liên lạc của cô ta cho tôi.

” Vương Thành đột nhiên sinh ra một phần tò mò với người phụ nữ này, lúc cần thiết, có thể sẽ dùng đến cô ta.

Vào xế chiều, Hà Hiểu Nghiên gọi điện đến mời Vương Thành tới nhà cô ăn cơm.

Vương Thành muốn từ chối cũng không từ chối được, bây giờ Hà Hiểu Nghiên luôn mời anh tới nhà bọn họ ăn cơm, thực ra có đôi lúc cũng không phải là ý định của Hà Hiểu Nghiên, là cha của cô hung hăng thúc giục Hà Hiểu Nghiên gọi Vương Thành tới nhà bọn họ ăn cơm.

Lúc Vương Thành đến nhà bọn họ, mẹ Lâm Nghệ Phân của Hà Hiểu Nghiên đang nghĩ mãi không ra cách ký đơn đặt hàng vật liệu xây dựng với Công ty Bất động sản Dung Viên.

Trước đó bà tự mình đến Công ty Bất động sản Dung Viên nói chuyện hợp tác, lại nhiều lần bị cho chờ đợi ở cửa, hơn nữa bà còn phát hiện, không riêng gì ba chị em nhà bọn họ muốn hợp tác với Công ty Bất động sản Dung Viên, còn có rất nhiều công ty vật liệu xây dựng khác ở phía Tây thành phố cũng muốn hợp tác với bọn họ, điều này khiến cho các bà cảm thấy rất sốt ruột và áp lực.

“Vương Thành, con đã đến rồi à, mau vào đi!” Hà Dương đứng ở cửa nghênh đón Vương Thành từ sớm, nhìn thấy anh đến, đây thực sự dùng từ nịnh nọt để hình dung ông ấy cũng không quá đáng.

Hà Hiểu Nghiên cũng vui vẻ tới ôm lấy cổ Vương Thành, Lâm Nghệ Phân nhìn đến đây, tức giận một trận, bà đã mặc kệ hai cha con bọn họ rồi.


Buổi tối lúc ăn cơm, Lâm Nghệ Phân vẫn giữ vẻ mặt u sầu, cuối cùng không cam lòng cứ như vậy mà từ bỏ.

“Lão Hà à, ông có quen biết người của Công ty Bất động sản Dung Viên không?”
Hà Dương suy nghĩ một lúc, nói.

“Tổng bộ của Công ty Bất động sản Dung Viên đang ở thành phố Bạch Thủy, là một công ty con dưới cờ của Tập đoàn Thụy Đàn, tôi làm gì có quen biết ai.

Nghe nói tổng giám đốc của bọn họ vậy mà là một nữ cường nhân, muốn ký đơn đặt hàng với bọn họ, với thực lực công ty xây dựng của cha vợ, đoán chừng không được đâu.


Hà Dương cũng đã điều tra qua bối cảnh của công ty bất động sản này từ trước, cảm thấy sẽ không kí được đơn đặt hàng cung cấp vật liệu xây dựng giá hàng tỷ từ trong tay bọn họ.

“Hơn nữa mảnh đất phía Tây thành phố kia có rất nhiều công ty vật liệu xây dựng có thực lực mạnh, muốn cướp miếng thịt này trên địa bàn của bọn họ, sợ là không dễ như vậy.


Nghe đến đó, Lâm Nghệ Phân âm thầm thở dài.


“Xem ra chỉ có thể nhờ vả mấy người bạn ở phía Tây thành phố thôi!”
Ngay lúc bà đang mặc rũ mày chau, bên trong group chat gia tộc của bà liên tiếp truyền tới tin tức tốt từ chị cả và em ba, nói là thông qua mối quan hệ của gia tộc bạn trai của con gái, đã liên hệ được với nhân sĩ cấp cao của Công ty Bất động sản Dung Viên, đây càng k1ch thích bà hơn.

“Hiểu Nghiên, con xem bạn trai của chị em họ có một chút đi, mỗi người đều có tiền có thế, cũng nhờ vào mối quan hệ mà tìm tới nhân sĩ cấp cao của Bất động sản Dung Viên, con nhìn lại người bạn trai của con đi, cần tiền thì không có tiền, cần thế cũng không có thế, thời điểm khó khăn muốn giúp chút chuyện cũng không thể giúp được.


Lâm Nghệ Phân vốn là một người phụ nữ ham mê hư vinh, đặc biệt là ở trước mặt thân thích càng sợ bị người khác hạ thấp đi, bây giờ thì hay rồi, một kích này đã khiến bà lại không chịu được mà bắt đầu oán trách.

Lúc nói chuyện, còn ghét bỏ liếc nhìn Vương Thành, càng nhìn càng cảm thấy không vừa mắt.

“Mẹ, chúng ta làm tốt chuyện của mình là được rồi, sao mẹ cứ luôn so với người khác như thế?” Hà Hiểu Nghiên rất không thích mẹ mình ham mê hư vinh, luôn so sánh người khác, ngay cả con gái tìm bạn trai thế nào cũng muốn so với người khác.

“Con người sống chính là để cao ngạo.

” Lâm Nghệ Phân càng nói càng tức giận: “Huống chi lần này dính dáng đến vấn đề thừa kế của công ty vật liệu xây dựng của ông ngoại con, không thể so năng lực sao?”
Vương Thành nhìn đến đây, không nhịn được lại thở dài, người mẹ này của Hà Hiểu Nghiên, lòng háo thắng đúng là rất mạnh, muốn mọi thứ đều phải tốt hơn so với người khác.

“Dì à, con biết người trong Công ty Bất động sản Dung Viên, nếu không thì con liên hệ cho dì nhé?”
Vương Thành suy nghĩ muốn giúp bà một chút, nhưng mà Lâm Nghệ Phân lại hoàn toàn không coi trọng anh.

“Một thằng nông thôn nghèo như cậu thì có thể biết người nào trong đó? Công nhân vệ sinh à? Hay là nhân viên ở từng lớp thấp nhất? Quen biết những người này thì có tác dụng gì không? Có thể thuyết phục với bên trên lúc ký hợp đồng ư?” Lâm Nghệ Phân không chút lưu tình mà chế nhạo một phen.


“Vậy lỡ đâu có thể thương lượng với bên trên thì sao?” Khóe miệng Vương Thành cười cười.

“Thương lượng với bên trên???” Tâm tư Lâm Nghệ Phân lại quay trở lại, nói: “Nếu cậu có thể giúp tôi tìm người ký đơn đặt hàng này, chuyện của cậu với Hà Hiểu Nghiên, sau này tôi cũng sẽ không nói nhiều nữa.


“Nhưng mà, nếu như cậu không tìm được người giúp tôi ký đơn đặt hàng này, thì cậu hãy rời khỏi con gái của tôi.


Lâm Nghệ Phân đắc ý trong lòng, bà vẫn luôn ngứa mắt thằng nông thôn nghèo Vương Thành này, bây giờ nếu như có thể thừa dịp này đuổi Vương Thành đi thì cũng không tệ.

“Mẹ, mẹ như thế này là không công bằng.

” Hà Hiểu Nghiên rất tức giận, cũng rất lo lắng.

“Đây là do nói nói ra trước, chuyện này có liên quan gì đến mẹ? Vả lại có đồng ý hay không thì coi nó.

” Lâm Nghệ Phân được thế thì không tha nói.

“Được, còn bằng lòng!” Khóe miệng Hương Thành cười cười, anh cũng thực sự thấy phiền người mẹ này của Hà Hiểu Nghiên, đây là lúc khiến bà ngậm miệng lại rồi.




Bình luận

Truyện đang đọc