HÓA RA TÔI LẠI GIÀU ĐẾN VẬY


Tổng cộng có năm doanh nghiệp cung ứng vật liệu kiến trúc tiến vào, khi nghe được tin tức này, từ hiệu trưởng đến đại biểu đều cảm thấy khẩn trương.
“Tiếp theo, tôi xin báo tên năm đại diện các nhà cung ứng doanh nghiệp lọt qua vòng sơ phẩm và tiến vào vòng thứ hai.” MC phụ trách tổ chức đại hội chiêu thương cung ứng này, hắng giọng một cái rồi bắt đầu tuyên bố.
“Theo thứ tự là công ty vật liệu kiến trúc hữu hạn Nhất Đức, người đại diện là Vương Khánh Long.

Công ty vật liệu kiến trúc hữu hạn Thủy Hợp, người đại diện Hà Viện Viện.

Công ty vật liệu kiến trúc hữu hạn Quốc Tài, người đại diện Trương Hành Lộ.

Công ty vật liệu kiến trúc hữu hạn Kim Nguyên, người đại diện Lâm Vưu Vi.

Cuối cùng là…”
Nói đến đây, tất cả mọi người đều trở nên khẩn trương sốt ruốt.

Đây đã là người cuối cùng rồi, có thể không sốt ruột sao? Trong nhất thời, tất cả mọi người trong phòng khách đều im lặng, yên tĩnh đến đáng sợ.

Dì cả với dì nhỏ của Hà Hiểu Nghiên, lúc này cũng khẩn trương đến mức tim đập rộn cả lên, mồ hôi trán túa ra.

Mấy ngày nay bọn hao tốn không biết bao nhiêu công sức ở chỗ này, nếu như ngay cả vòng đầu tiên cũng không qua được, vậy thì thật sự mất mặt quá.
Đặc biệt là trước mặt Lâm Nghệ Phân giả vờ như thế nào, nói bạn trai của con gái mình lợi hại ra sao, nhưng nếu bây giờ bọn họ không vào được vòng trong, đây chẳng phải là đánh vào mặt bọn họ à.
Lúc này Lâm Nghệ Phân đã không ôm hi vọng gì với vị trí người cuối cùng này nữa rồi.

Bàn về thực lực bọn họ kém hơn những đại lão nổi danh trong nước, bàn về quan hệ thậm chí còn không sánh bằng được với hai chị em gái kia, vậy còn trông cậy gì nữa.
Có điều bà vẫn muốn nhìn xem người cuối cùng sẽ là ai, bản thân bà không được chọn, nhưng bà cũng cực kì hi vọng chị gái và em ba của mình cũng không được chọn.

Mọi người đều không làm được đổng sự trưởng, trong lòng bà cũng thăng bằng không ít.
Mà bà cũng có thể thuận lý thành chương mà bắt Hà Hiểu Nghiên với Vương Thành chia tay, không thua thiệt gì.
Chỉ có Hà Hiểu Nghiên lúc này là khẩn trương nhất, gương mặt xinh đẹp cũng trở nên trắng bệch, nhịp tim đập nhanh chưa từng có, tay Vương Thành cũng bị nắm phát đau.
“Hiểu Nghiên, em đừng sốt ruột quá.” Vương Thành muốn an ủi cô một câu, nhưng cũng không có tác dụng gì.
Rất nhanh MC dã tiếp tục tuyên bố…
“Người cuối cùng là Công ty vật liệu kiến trúc hữu hạn Lâm Phú, người đại diện là…”
MC còn chưa dứt lời, ba người mẹ, dì cả và dì nhỏ của Hà Hiểu Nghiên càng căng thẳng hơn.

Nửa câu đầu đã thể hiện rất rõ, người cuối cùng trúng là một trong ba chị em bọn họ.
“Xong rồi, xong rồi.

Vị trí đổng sự trưởng lần này bị bọn họ cướp mất rồi.” Lâm Nghệ Phân cực kì không cam lòng, bản thân bà không có thực lực, không quan hệ, đương nhiên trong lòng cũng hi vọng chị em mình không được chọn, nhưng nếu có một trong số họ được chọn, vậy bà sẽ không chịu nổi.
Mà dì cả và dì nhỏ của Hà Hiểu Nghiên, càng nghe càng nín thở, hai người đương nhiên hiểu rõ, người cuối cùng nhất định là một trong hai người bọn họ.
Trong lòng đã không nhịn được mà vui mừng, may mà con gái tìm được một người bạn trai có tiền.
Nhưng mà kết quả lại vượt xa bọn họ dự đoán.
“Người ở vị trí đại diện cuối cùng là Lâm Nghệ Phân.” Lúc MC đọc tên người phụ trách cuối cùng, cả dì lớn lẫn dì nhỏ của Hà Hiểu Nghiên đều lộ ra bộ dạng khiếp sợ.
“Cái gì? Là chị hai? Cái này, điều này sao có thể?” Lâm Uyển khiếp sợ, bạn trai của con gái bà ta là một đại gia thật sự, nhưng lần chiêu thương này thậm chí còn không qua được vòng thứ nhất?

Mà chị cả Lâm Trân Trân sợ đến nỗi không nói được gì, ánh mắt đờ đẫn.
Mà Lâm Nghệ Phân cũng đang hoảng sợ y hệt, đến bà cũng không dám tin.

“Cái này, cái này, người cuối cùng mà anh ta đang nói là tôi sao?”
“Vâng!” Vương Thành nhàn nhạt gật đầu.
Mà vui vẻ nhất ở đây không ai bằng được Hà Hiểu Nghiên.
“Mẹ, người cuối cùng chính là mẹ.” Tâm trạng cô hiện tại rất kích động, nắm tay Vương Thành không ngừng lắc lắc.
“Thật sự giống như đang nằm mơ vậy!” Lâm Nghệ Phân không ngờ đến người cuối cùng sẽ là mình.

Bà biết thực lực của mình, lại không có nội bộ nói đỡ giúp bà, cho dù như thế nào thì người cuối cùng vào vòng thứ hai cũng không thể là bà, nhưng bà lại thật sự tiến được vào vòng thứ hai.
“Mời năm vị đại diện có tên trúng tuyển ở lại một chút, những người khác có thể ra về.” MC lớn tiếng thông báo.
Vừa dứt lời, những người tham gia khác không được chọn cũng dẫn theo người của mình rời đi.
Dì lớn dì nhỏ của Hà Hiểu Nghiên, chưa thoát được khỏi nỗi khiếp sợ vừa rồi, người cuối cùng lại là người mà bọn họ không coi trọng nhất Lâm Nghệ Phân, điều này bọn họ thật sự không ngờ đến.
Mà Lâm Nghệ Phân thấy chị cả với em ba của mình tinh thần sa sút ở cách đó không xa đang chuẩn bị đồ đi về, trong lòng đắc ý, đi tới trước mặt hai người nói: “Chị cả, em ba, hai người phải đi rồi sao? Đúng rồi, không phải bạn trai của con gái hai người đều giải quyết tay trong rồi sao? Sao ngay cả vòng thứ nhất cũng không qua được vậy?”
Tâm trạng Lâm Nghệ Phân lúc này đang cực kì thoải mái, lúc trước bọn họ giễu cợt bà, bây giờ thì hay rồi, tay trong của các người chắc là chưa đến nơi rồi, nhưng người không có quan hệ gì như bà lại trúng tuyển vòng thứ nhất.
Mặt mũi hai chị em Lâm Trân Trân với Lâm Uyển đều không nén được giận.
“Chúng ta đi.


Cô đừng quá đắc ý, nếu muốn bắt giá đơn hàng, cô tuyệt đối không làm được.” Lâm Trân Trần và Lâm Uyển lúc này muốn trút giận nhưng không làm được gì, đáy lòng bắt đầu âm thầm trách móc bạn trai của con gái mình, không phải đã lo liệu xong rồi sao? Bây giờ ngay cả vòng thứ nhất cũng không vào được, đúng là thùng rỗng kêu to.
Nhìn hai chị em rời đi, trong lòng Lâm Nghệ Phân thoải mái không diễn tả được bằng lời, cuối cùng thở ra một tiếng, nhưng lúc này bà bắt đầu suy nghĩ kĩ càng, lại dần cảm thấy chuyện này có gì đó không đúng.
“Chẳng lẽ thật sự là người bạn kia của Vương Thành giúp một tay?” Dù sao Lâm Nghệ Phân cũng không nghĩ là mình may mắn hai kế hoạch mình chuẩn bị ổn, loại đại hội chiêu thương vật liệu kiến trúc này sẽ toàn tụ hội những đại lão, chỉ dựa vào thực lực và vận may tuyệt đối không thể vào được.

Dù sao đây cũng là bí mật quốc gia, là mối quan hệ xã hội làm ăn dựa trên mạng lưới giao thiệp.
Suy nghĩ một chút lại cảm thấy chuyện này không thể nào .
“Nó chỉ là một thằng nghèo đến từ nông thôn, sao có thể quen biết được với những người trong nội bộ chứ? Nhiều nhất cũng chỉ là những nhân viên bình thường mà thôi.” Lâm Nghệ Phân suy đoán, trong lòng vẫn đoán mò lên xuống.
Hà Hiểu Nghiên thì ở một bên nắm tay Vương Thành, cực kì vui vẻ.
“Vương Thành, ở vòng thứ hai anh cũng bảo bạn anh giúp đỡ đi.

Đợi sau khi kết thúc, chúng ta mời người ta ăn cơm.” Hiển nhiên Hà Hiểu Nghiên cho rằng toàn bộ công lao lần này đều là do người bằng hữu kia của Vương Thành.
“Không cần, cô ấy không ở đây.” Vương Thành cũng không muốn để cho mọi người biết người giúp đỡ mình chính là nữ tổng giám đốc của tập đoàn Thụy Đàn.
Nếu nói thật ra, sợ là dọa chết mọi người mất.


Bình luận

Truyện đang đọc