HOÀNG HẬU PHÚC HẮC CỦA TRẪM

Edit: PT a.k.a Ring.

“Cô nói tên muộn tao*  Điền Triết Dực kia a, hắn nói muốn dẫn thêm một người, cho nên tối nay mới đến. Mọi người tiếp tục, tôi không quấy rầy nữa.” Thư Dao chùi chùi khóe miệng, làm động tác ‘mời’.

(R: muộn tao: những người theo kiểu ngoài lạnh trong nóng, nhìn lầm lầm lì lì mà nội tâm phong phú).

Bị cô cắt ngang như vậy ai còn muốn nói tiếp nữa. Hoàng Kì đã đi, trong Khôn Trữ Cung chỉ còn ba người Điền Triết Hiên, Hủ Liên cùng Thư Dao. Hủ Liên ngồi xuống bên cạnh Thư Dao, nhìn Thư Dao thoải mái ăn.

“Thư Dao, lần này cùng Vũ vương đi ra ngoài, đen không ít, cũng gầy không ít a.”

“Trước đây toàn ru rú trong nhà, bây giờ có thể đi đến một chỗ xa như vậy cũng thí vị lắm.” Vừa nhắc đến chuyến đi lần này, Thư Dao liền buông điểm tâm trong tay xuống hưng phấn nói.“Lần này chúng ta đi Tây Vực đó.”

“Hai người cũng đi Tây Vực?” Hủ Liên nghi hoặc hỏi “Vậy sao cô nhanh trở lại vậy?”

“Cũng là tên muộn tao nam kia, trên đường đi không nói không rằng mang tôi thi triển khinh công. Cũng may trước đây tôi hay chơi trò chơi cảm giác mạnh, nếu không chắc đã sớm hôn mê.”

“Như vậy lần này hai người đến Tây Vực để làm gì?” Điền Triết Hiên cũng sáp lại, dường như nghĩ ra điều gì.

“Muộn tao nam nói, hắn muốn nhìn xem độc của Tây Vực Độc Thần nhanh hay nắm đấm của hắn nhanh, cho nên mới đi đến đó.” Ăn uống no nê, Thư Dao thỏa mãn ợ một cái.

(R: hình tượng, hình tượng a ==”).

“Như vậy kết quả ra sao?” Hủ liên hỏi tiếp nói.

“Tây Vực Độc Thần ngã chổng vó, i chang động kinh. Nghe muộn tao nam nói là: gậy ông đập lưng ông.” Nhìn thần sắc khi nói của Thư Dao cũng đủ biết Tây Vực Độc Thần thảm tới mức nào rồi.

“Như vậy Tây Vực Độc Thần còn nói gì nữa không?” Hủ Liên nôn nóng hỏi.

“Hắn nói sau này không dám chế độc nữa, xin muộn tao nam buông tha cho hắn.” Thư Dao biết Hủ Liên đang trúng độc, cho nên hỏi ngược lại “Lẽ nào cô trúng độc có liên quan đến Tây Vực Độc Thần sao?”

“Cái gì, Hủ Liên nàng trúng độc bao giờ?” Điền Triết Hiên vừa nghe được nhảy dựng lên, sao còn gạt hắn một việc như vậy.“Hủ Liên, đây là chuyện gì xảy ra?”

“Hiên, kỳ thực ta không thể có đứa nhỏ là do trúng một loại độc, trước đây không nói cho chàng là sợ chàng nhất thời làm chuyện thiếu suy nghĩ.”

Bình luận

Truyện đang đọc