HOÀNG HẬU PHÚC HẮC CỦA TRẪM

Edit: PT a.k.a Ring.

Buổi chiều hôm sau, Hủ Liên theo thường lệ nằm trên ghế đọc sách. Suy nghĩ suốt đêm, cô quyết định truyền tin tức yêu cầu Nam Cung Diệp Lôi an bày một tâm phúc bên cạnh mình.

“Lão sư?” Thanh âm Điền Thần Chích đột nhiên vang lên bên tai Hủ Liên, cô vốn đang đi vào cõi tiên đột nhiên bị gọi về.

“Sao vậy tiểu đồ đệ?” Hủ Liên biết ngày hôm qua Điền Thần Chích tức giận không nhẹ, bất quá không ngờ nhanh như vậy đã nói chuyện lại với cô. Đứa nhỏ này đúng là làm cô kinh ngạc không ít.

“Không biết hôm qua lão sư thử nghiệm vậy đánh giá ta như thế nào?” Điền Thần Chích nhướn mi, biểu tình hơi khiêu khích. Cậu suy nghĩ gần nửa đêm, cuối cùng cũng biết nguyên nhân Hủ Liên làm vậy.

“Tiểu đồ đệ nếu đã biết rõ một phen dụng tâm của vi sư, như vậy bây giờ vi sư cũng nhìn tiều đồ đệ với cặp mắt khác xưa.” Hủ Liên lộ ra tán thưởng từ đáy lòng, chuyện hôm qua kỳ thực là muốn nhìn xem Điền Thần Chích cuộc sống vốn êm đềm khi bị nhục sẽ có biểu hiện như thế nào.

“Lão sư, người vẫn luôn khác người như vậy, những thử thách bất ngờ lại làm ta càng thêm kiên định ý nghĩ của mình.” Điền Thần Chích lộ ra một tươi cười bí hiểm không hợp tuổi.

“Vi sư biết, ngươi vượt qua phụ hoàng chỉ là vấn đề thời gian mà thôi, điều ngươi phải học vẫn còn rất nhiều.”

“Không, không phải vượt qua phụ hoàng.” Điền Thần Chích kiên định lắc đầu.

“Chẳng lẽ là muốn vượt qua ta sao?” Hủ Liên khẽ nâng khóe miệng, lộ ra một nụ cười từ ái.

“Đúng vậy, trước khi vượt qua phụ hoàng, lão sư chính là mục tiêu trước mắt của ta. Cho nên trước đó lão sư cũng đừng thua kẻ nào nha.” Nghe thanh âm còn có chút non nớt của Điền Thần Chích, tình mẫu tử của Hủ Liên lại lớn lên. Tuy rằng từ nhỏ được Điền gia thu dưỡng, nhưng Hủ Liên biết mình là cô nhi, rất khao khát có được gia đình của riêng cô.

Hôm nay xuyên qua tới cổ đại, trở thành Hoàng hậu của Điền Triết Hiên, lại có nhi tử như vậy, Hủ Liên tất nhiên đối với Điền Thần Chích phá lệ quan tâm. Đương nhiên, với thân phận hoàng tử của Điền Thần Chích, cô lại càng phải để ý hơn.

“Được rồi, vi sư đáp ứng ngươi, trước khi bị ngươi vượt lên sẽ không thua bất kì kẻ nào.” Hủ Liên vươn ngón út thon dài, móc vào ngón tay Điền Thần Chích.

Hai người nhìn nhau cười, khung cảnh ấm áp như dừng lại trên ngón tay đan vào nhau của bọn họ.

ơng 70: Bảo hộ bên người 1.

Edit: PT a.k.a Ring.

Cách một ngày, tin tức Hủ Liên gửi cho Nam Cung Diệp Lôi đã được đáp lại, Nam Cung Diệp Lôi nói rất nhanh sẽ phái người tới.

Hủ Liên xem xong thư, cầm tờ giấy hơ trên ngọn nến, cho đến khi hóa thành tro tàn.

“Hoàng hậu đốt cái gì vậy?” Điền Triết Hiên vừa vào cửa đã ngửi thấy mùi khét, hắn nhìn tro bụi trên mặt đất hỏi.

“Nam Cung Diệp Lôi nói sẽ phái người đến bảo hộ ta.” Hủ Liên nhàn nhạt nói, Điền Triết Hiên đã muộn vậy còn đến, không phải muốn chiếm giường của cô chứ?

“Sao vậy, có thích khách?” Điền Triết Hiên nghe Hủ Liên nói xong, nhíu mày, không ngờ có người dám động tới nữ nhân của hắn.“Nàng vì sao không nói với ta?”

“Ta cũng chỉ biết là có người ám sát, không biết là ai ra tay trợ giúp.” Nghe Điền Triết Hiên nói vậy, Hủ Liên đương nhiên sẽ loại trừ hắn, hơn nữa theo lời Nam Cung Diệp Lôi nói trong thư thì cũng không phải là người Nam Cung gia, vậy thì là ai chứ?

“Thì ra là thế, như vậy trẫm càng nên bảo hộ bên cạnh Hoàng hậu.” Bầu không khí ngưng trọng bị một câu của Điền Triết Hiên phá tan, Hủ Liên trong lòng âm thầm khinh bỉ hắn.

“Vậy thật làm phiền Hoàng thượng lo lắng.” Nói xong ra cửa gọi cung nữ tới chuẩn bị tắm rửa, hai ngày nay không được nghỉ ngơi tốt, hôm nay cô nhất định phải ngủ sớm một bữa.

Mặc dù có bể tắm lớn, thế nhưng Hủ Liên vẫn thích dùng thùng tắm nhỏ này hơn. Sau bình phong, từng kiện y phục cởi ra được đặt ngay ngắn một bên.

Hủ Liên thử độ nóng của nước, sau đó từ từ ngồi xuống. Trong mấy ngày hè nóng nực này, chỉ lúc tắm Hủ Liên mới thấy thoải mái đến vậy. Mà Điền Triết Hiên ở gần bình phong lại cực kì hứng thú nhìn bóng dáng mờ ảo của cô.

“Không biết Hoàng hậu có để ý nếu cùng trẫm tắm rửa không?” Tâm tình vừa tốt lên của Hủ Liên ngay lập tức bị Điền Triết Hiên quấy rầy, tên lưu manh này còn muốn tắm uyên ương nữa.

“Đáng tiếc bồn tắm ở đây quá nhỏ, nếu Hoàng thượng có ý như vậy thì xin mời đến ao tắm của Hồng Quý phi hay Lan Quý phi hưởng thụ.” Hủ Liên lơ đễnh cầm lấy khăn lau, từng trận tiếng nước vang lên.

“Này làm phiền Hoàng hậu cho ta tắm rửa rồi.” Vừa nói, Điền Triết Hiên đã đi về phía bình phong, hăng hái bừng bừng nhìn Hủ Liên tắm rửa.

Hiển nhiên câu nói móc vừa rồi của Hủ Liên không lọt vào tai Điền Triết Hiên, nhún vai, Hủ Liên coi hắn như không khí mà lơ đi.

Bình luận

Truyện đang đọc