LINH CHU

Vương Mãnh đùi như nhũn ra, tựa vào lưng Tất Trữ Suất, thiếu chút nữa đè Tất Trữ Suất đè té trên mặt đất.

- Quỷ quạ ăn thi trùng mà sống, chắc có lẽ không ăn chúng ta a!

Tất Trữ Suất một cước dẫm lên giày Vương Mãnh, to con bị đau, kêu thảm một tiếng, vội vàng lui ra xa xa.

- Vậy cũng không nhất định, ta từng thấy trong thượng cổ di chỉ có mười ba con quỷ quạ, phân thây huyết nhục mấy tu sĩ Thiên Mệnh Cảnh.

- Mấy tu sĩ Thiên Mệnh Cảnh bị phanh thây?

Tất Trữ Suất sợ tới mức đại chuột rút.

- Ăn chỉ còn xương trắng! Quỷ quạ ở đây còn lớn hơn di tích ta thấy gấp ba lần, nói không chừng sẽ phanh thây cả Cự Kình làm thức ăn.

- Cự Kình cũng biến thành thức ăn?

Vương Mãnh sợ hãi tựa vào lưng Tần Trữ Suất.

- Đúng vậy a, dùng tu vị hiện tại của các ngươi, không đủ nhét kẽ răng của một con quạ.

- Vậy làm sao bây giờ?

Tất Trữ Suất cùng Vương Mãnh hoang mang lo sợ, thật sự sợ hãi tới cực điểm, đang ôm chằm lấy nhau.

- Quỷ quạ cũng là một loại quỷ tà, thuộc về âm giới tam tà, nếu ngươi cấp huyết nhục thần bình cho lão nạp, lão nạp có lẽ sẽ trấn áp chúng.

- Nói lâu như vậy, ngươi rốt cuộc là ai?

- A Di Đà Phật, lão nạp pháp danh, rượu thịt! Vừa vặn đi ngang qua nơi đây, người xuất gia xưa nay thích làm việc thiện, ý định cứu các vị thí chủ trong lúc nguy nan.

Không biết lúc nào, sau lưng xuất hiện đại hòa thượng mặt mũi dữ tợn, bên ngực trái có hình xăm thanh long, ngực phải có hình xăm bạch hổ, trên cổ mang theo phật châu, mỗi một hạt đều to như quả đấm lớn.

Hắn hở ngực lộ vú, đầu trọc mang đai lưng đỏ thẫm, nhìn qua chẳng khác gì đồ tể bán thịt.

Mà đồ tể cầm dao mổ, hắn lại cầm thiền trượng to như chén ăn cơm.

- Tên này là ai?

Vương Mãnh xoay người nhìn lại, kêu to một tiếng, tránh ra xa ba trượng.

- Lão nạp pháp danh, rượu thịt, chuyên làm hoạt động cứu khổ cứu nạn. Thỉnh tiểu thí chủ giao huyết nhân thần bình cho lão nạp hàng ma!

Rượu thịt hòa thượng lộ ra hai hàm răng trắng, tự cho là cười rất uy nghiêm, nhưng trong mắt của người ta lại là nụ cười xảo trá, làm cho lòng người càng thêm bất an.

- Nếu ta cảm giác không lầm, ngươi chuyên làm hoạt động đốt nhà cướp của!

Tất Trữ Suất ôm chặt huyết nhân thần bình, sợ bị hòa thượng rượu thịt đoạt chạy đi.

- Khốn kiếp, ngươi là hòa thượng vương bát đản, vì sao xuất hiện ở tổ địa Phong gia?

Phong Phi Vân nhìn thấy hòa thượng rượu thịt xuất hiện, trong lòng không thể bình tĩnh, rất muốn xông lên đá nát trứng của hắn.

Hòa thượng này đã từng đá Phong Phi Vân trước mặt nữ ma, thiếu chút nữa đã khiến Phong Phi Vân chết trong ma thủ của nữ ma, thù này Phong Phi Vân không quên.

- Khục khục! Lão nạp trên đường đi qua nơi đầy, bỗng nhiên mỗi thấy bầu trời tử khí trùng thiên, quỷ sát kêu to kinh thiên động địa, vì vậy bấm chỉ tính toán, biết rõ các vị thí chủ lâm vào thời khắc sinh tử, cho nên mang theo phật hiệu cứu khổ cứu nạn! A Di Đà Phật!

Hòa thượng rượu thịt ngôn từ chính nghĩa, cương trực công chính.

- Đừng kéo những thứ giả dối kia ra trước mặt ta, ta hỏi ngươi vì vì cái gì xuất hiện ở tổ địa Phong gia?

Phong Phi Vân cảm giác chuyện này không có trùng hợp như thế, hòa thượng rượu thịt không phải đi ngang qua đây, nói không chừng đã đi tới đây từ mấy ngày trước rồi, thậm chí muốn đào mộ phần tổ tiên Phong gia.

- Cái này... Cái này... A Di Đà Phật! Phong tiểu thí chủ, chuyện này nói rõ chúng ta hữu duyên a!

Hòa thượng rượu thịt sắc mặt nghiêm túc, chắp tay trước ngực, hô vang phật hiệu.

- Có quỷ mới muốn hữu duyên với ngươi!

Trong lòng Phong Phi Vân càng nhìn hòa thượng rượu thịt càng khó chịu.s

Hòa thượng rượu thịt này đã xuất hiện tại tổ địa của Phong gia, thật sự quá kỳ quặc, trong đó tất nhiên có nguyên nhân, mục đích tuyệt đối không thuần khiết.

Cạc cạc!

Đám quỷ quạ đậu trên cây có một đám quạ bay lên, con mắt xanh lục, cánh đen kịt, miệng của nó sắc bén như kiếm.

Những quỷ quạ này tương đối đáng sợ, chiến lực còn khủng bố hơn Thần Cơ viên mãn, mười con quạ tụ tập có thể phanh thây tu sĩ Thiên Mệnh Cảnh nhất trọng.

Có hơn bảy mươi con quạ bay tới, lạnh lẽo tới mức khiến người ta sợ hãi, còn âm hàn hơn u linh vài phần.

- A Di Đà Phật!

Hòa thượng rượu thịt lúc này mở to mắt, hai mắt không ngừng chuyển động, nhìn xuyên thiên địa, phật hiệu diệu trời xanh.

Trong miệng của hắn có phật khí màu vàng bay ra, trùng kích hơn bảy mươi con quạ này!

Đùng đùng (*không dứt)!

Lông vũ quỷ quạ bốc cháy lên, chúng kêu thảm trong phật khí, âm thanh này giống như người kêu gào, nghe rất dọa người.

- Ở trước mặt lão nạp còn dám can đảm làm càn!

Hòa thương rượu thịt đứng trên mép vách đá, đón gió mà đứng, tay cầm thiền trượng to lớn như chén cơm cắm xuống đất, khí thế trên người tăng lên, ảo ảnh cổ phật hiện ra sau lưng hắn.

Ầm ầm!

Những con quạ kia cả kinh, nhưng mà đỉnh núi có mây trắng bồng bềnh lại truyền ra tiếng thét to giống như thiên lôi nghiền áp.

Đông, đông, đông...

Có âm thanh quan tài nổ tung vang lên, tiếng đập nát này còn lớn hơn ngày đó Vô Hà công tử đập huyền vũ quan tài, giống như có bàn tay mạnh mẽ đập thẳng vào vách quan tài, truyền ra xa mấy ngàn dặm.

Núi cao lắc lư, dưới núi có dòng sông máu không ngừng chảy ra, sóng cuồn cao mấy chục mét.

Vô số khe hở trong khe núi hiện ra, mỗi một khe hở có máu phun ra ngoài, giống như có thác nước trong núi chảy ra ngoài, nước chảy xuống nhuộm đỏ cả nửa bầu trời.

Đứng ở xa xa nhìn qua sẽ thấy nước chảy khắp cả ngọn núi, đậm đặc còn mang theo tử khí màu xám.

Oanh!

Đột nhiên một lực lượng thiên băng địa liệt xuyên qua đỉnh núi, ma quái trong lăng mộ rống to, muốn xông ra khỏi đỉnh núi.

Lôi hải không ngừng trấn áp, lôi hải này so với lôi hải tấn công tiểu tà ma còn khủng bố hơn không biết bao nhiêu lần, tia chớp như rồng, cho dù là tu sĩ Thiên Mệnh Cảnh cũng bị đánh thành cặn bã ngay lập tức.

- Xem ra đã thật sự hóa tà!

Hòa thượng rượu thịt lẩm bẩm một câu, tế thiền trượng ra, đón gió bay lên giống như cột thu lôi, hấp dẫn lôi hải đang đánh xuống.

Thiền trượng không ngừng rung động trên không trung, phía trên có phật hoàn không ngừng kêu vang, hấp dẫn tất cả lôi điện.

Không chờ mọi người buông lỏng một hơi, lại có một lực lượng đáng sợ hơn truyền ra từ trên đỉnh núi, đây là quỷ thủ màu xám, xem chừng cũng lớn mấy trăm mét.

- Giao huyết nhân thần bình cho ta mượn, ta đến trấn áp nó!

Căn bản không cho Tất Trữ Suất cự tuyệt, hòa thượng rượu thịt trực tiếp cầm lấy huyết nhân thần bình trong tay của hắn.

Đầu người giống như cái bình rơi vào trong tay của hòa thượng rượu thịt, trở nên vô cùng khủng bố, trực tiếp chấn vỡ quỷ thủ màu xám tan thành mây khói, căn bản không ngăn cản được sát uy của huyết nhân thần bình.

Phốc, phốc...

Huyết nhân thần bình dư uy tỏa ra, làm cho quỷ quạ rơi xuống đất, chết một mảng lớn, hóa thành bùn máu màu đen.

Bình luận


N
Ngọc Tuyền
28-03-2023

Bít vy từ hùi bộ kiếm đạo độc tôn Truyện đó lấy cả nước mắt. Sau mấy bộ sau k theo nữa Chắc do bộ kiếm tôn hay quá nên có sự so sánh

L
Lương
28-03-2023

Thích nhất bộ này đọc đi đọc lại 4-5 rồi. Nhớ mang máng đoạn cuối chờ bỉ ngạn nở...

Q
Quân nobita
28-03-2023

truyện rất hay a. Nhưng là cũng rất đau, nhưng vì đau nên mới khắc cốt minh tâm. Thật muốn nghe nhưng sợ lại phải tiếp nhận lại cảm giác lúc trước nên ta chọn bước qua. Ai nghe thì đừng đánh giá truyện sớm quá truyện về sau sẽ giải thích tất cả.

H
Huyen Lương
28-03-2023

Hay

L
Lê Tâm
28-03-2023

Thanks AD

T
Trung Quân
28-03-2023

Truyện này hay

A
adenela
28-03-2023

Bộ này có nhiều vợ không. Đang tìm truyện nhiều vợ

C
Chí Tâm
28-03-2023

Bộ này hay nhưng thảm

1
1111
28-03-2023

Cho hỏi main mấy vợ vậy ạ

P
Phương
28-03-2023

Bo nay tu tien hay tu chan vay chi

B
Bụng bự
28-03-2023

Bộ này là tiên hiệp huyền huyễn hả ad

B
Bình Minh
28-03-2023

Bộ này hay ko m.b

T
Trần Lực
28-03-2023

hay lắm vy vy

B
Bữu Lộc Trần
28-03-2023

Ad cho e hỏi linh chu là cái gì? Chu là chu tước hay gì ạ

T
Tú Tí Tởn
28-03-2023

Nghe mà cứ nhớ đến Dược Thần.hic hic

Q
Quân nobita
28-03-2023

Cho mình hỏi truyện có ngược ko ạ ?

Truyện đang đọc