Mấy tên điện hạ Tà Tông cũng nhìn ra tiềm lực vô cùng của tên Thần Võ Quân Thiên phu trưởng này, muốn thu phục hắn làm Hộ Điện Giả cho mình.
Mà ngay cả mấy đệ nhất mỹ nhân các Tà Điện Tà Tông vốn hận thấu xương tên Thần Võ Quân Thiên phu trưởng này, nhưng giờ phút này nguyên một đám đều thay đổi cách nghĩ trong lòng, trong lòng bắt đầu nổi lên mưu đồ, trên gương mặt tuyệt mỹ nộ ra nụ cười sáng tỏ .
Nắm giữ một tên tuyệt thế thần tài, chẳng khác nào nắm giữ một vô thượng cao thủ tương lai, có thể quét ngang thiên hạ.
Vạn Hương Sầm cũng phải lau mắt mà nhìn với vị Thần Võ Quân Thiên phu trưởng này, động lòng thu phục, nhẹ nhàng vén khăn che mặt màu xanh lên một góc, lộ ra khuôn mặt tinh xảo không tỳ vết, da ngọc vô cùng mịn màng, nhẹ giọng phân phó một câu.
Luật Tam Xuyên nhẹ gật đầu, liền hóa thành một đạo cầu vồng, bay tới ôm quyền cười nói với Phong Phi Vân:
- Phong Tướng quân thật không hỗ là anh kiệt đương thời, cùng cảnh giới quả thực không người có thể địch.
Lời nói xoay chuyển, hắn bỗng thở dài nói:
- Chỉ tiếc tướng quân tính cách quá cứng, hôm nay đã xông đại họa, chỉ sợ sống không đến khi ánh mặt trời ngày mai nhô lên từ phương đông.
- Nghiêm trọng vậy sao?
Phong Phi Vân ra vẻ kinh dị nói.
Luật Tam Xuyên lại thở dài:
- Phong Tướng quân làm người quá mức cương trực, vốn đã đắc tội Sâm La Điện đệ thất điện, hiện giờ lại chém giết bốn gã thiên kiêu của Sâm La Điện đệ thập điện, coi như là nửa bước cự kình xông ra họa lớn như thế, cũng phải thân tử đạo tiêu.
Có câu là, Tà Tông muốn hắn canh ba chết, Diêm Vương cũng không bảo vệ được hắn quá canh năm. r
- Ngươi chẳng lẽ cho rằng Bổn tướng quân là loại người sợ phiền phức sao?
Phong Phi Vân chứng kiến nho y màu trắng dưới hắc bào của Luật Tam Xuyên cũng rất khó chịu, một đời tuyệt đỉnh thiên tài, lại tâm chí không kiên, cam tâm làm nô tài cho Tà Tông, giết hại đồng môn.
Luật Tam Xuyên lắc đầu, nói:
- Phong Tướng quân nếu là loại người sợ phiền phức thì đã không đứng ở chỗ này rồi. Chỉ có điều, Luật mỗ e sợ cho Phong Tướng quân không biết lợi hại trong đó. Dưới trướng Tứ Phương Thiên Hầu có một vị thần tướng chiến lực vô song, tên là Cơ Vô Bá.
- Có thể ngồi vào hàm Thần tướng, quả thật có thể nói là chiến lực vô song rồi.
Phong Phi Vân lộ ra thần sắc kinh hãi mà hưng phấn, một tên Thiên phu trưởng nghe được đại danh Thần tướng, tự nhiên nên kích động, đây là biểu hiện bình thường nhất.
Thần tướng chính là có thể thống lĩnh trăm vạn Thần Võ Quân, quân hàm cao hơn Thiên phu trưởng cả nghìn lần.
- Thế nhưng giờ hắn đã chết rồi. Cũng bởi vì hắn nửa năm trước đắc tội một vị trưởng lão Sâm La Điện đệ thất điện, vào một đêm trời tối tháng một, Thần tướng phủ ba ngàn tám trăm bảy mươi ba người, chết ba ngàn tám trăm năm mươi bốn người, ngay cả đầu Cơ Vô Bá cũng bị cắt xuống, treo ở đại môn Thần tướng phủ.
Luật Tam Xuyên bình thản nói.
Cơ Vô Ba đích thật là chết vào nửa năm trước, trong vòng một đêm, bị người huyết tẩy Thần tướng phủ, đến nay đây vẫn là một chuyện bí ẩn, hôm nay nếu không phải từ trong miệng Luật Tam Xuyên nói ra thì chỉ sợ vẫn không ai biết là do Tà Tông làm.
- Đây không phải là còn mười chín người còn sống sao!
Phong Phi Vân cười nói:
- Xem ra Tà Tông cũng không phải có thể một tay che trời, vẫn có người có thể trốn được.
Luật Tam Xuyên lắc đầu, nói:
- Mười chín người còn sống kia còn thê thảm hơn cả chết. Năm người là tiểu thiếp Cơ Vô Bá, mười bốn người là con gái Cơ Vô Bá, hôm nay đang bị nhốt trong Lục Dục cung tại Sâm La Điện đệ thất điện, phàm là đệ tử có cống hiến đối với Tà Điện đều có thể đi hưởng dụng các nàng. Nửa năm qua đi, mười chín nữ nhân này còn sống bảy người, cũng đã rách tung toé, không lâu trước mới bị đưa đến thanh lâu rồi.
Phong Phi Vân đã trầm mặc, tiếp theo cười to nói:
- Ha ha! Nhưng mà.. Ta một mình một người, không có có lão bà, cũng không có con gái a?
Luật Tam Xuyên mắt trắng không còn chút máu, có chút chán nản, mẹ nó, tên Phong Đại Ngưu này quả thực chính là một người hồ đồ, ta là đang đàm luận vấn đề lão bà và con gái sao?
- Ta là đang nói cho Phong Tướng quân một đạo lý, đắc tội Sâm La Điện đệ thất điện chúng ta, hậu quả rất nghiêm trọng.
Luật Tam Xuyên hừ lạnh một tiếng.
- Chiếu theo ngươi nói, quả thực có chút nghiêm trọng.
Phong Phi Vân nói.
Luật Tam Xuyên trong lòng cười lạnh, tên này còn biết sợ hãi, sợ hãi là tốt rồi, nói:
- Điện hạ chúng ta cố ý mời Phong Tướng quân, tiến vào Sâm La Điện đệ thất điện, trở thành Hộ Điện Giả của nàng, ân oán lúc trước có thể xóa bỏ, Phong Tướng quân ngươi thấy thế nào?
Rốt cục cũng nói đến chính sự.
Thần Võ Quân Thiên phu trưởng kia lộ ra thần sắc suy tư, Luật Tam Xuyên im im lặng lặng chờ, hắn tin tưởng cho dù người có ngu xuẩn hơn nữa thì vẫn sợ chết.
- Đó là chuyện không có khả năng, chức trách của Bổn tướng quân chính là quét sạch đám tà ma ngoại đạo các ngươi, duy trì thái bình và công đạo, há có thể thông đồng làm bậy cùng các ngươi. Sâm La Điện đệ thất điện là thá gì, dù sao lão tử cũng đã đắc tội rồi, các ngươi muốn giết ta, còn phải hỏi nắm đấm trong tay ta đây.
Phong Phi Vân nghĩa chính ngôn từ, rất có phong độ, nước bọt trong miệng phun ra xa hơn mười trượng, tung tóe lên mặt Luật Tam Xuyên.
- Nói hay lắm!
Con trai trưởng Hổ Thiên Hầu đứng ở đàng xa nhịn không được trầm trồ khen ngợi.
Hắn đã từng ra ngoài mang binh, từng ở qua trong Thần Võ quân doanh một thời gian ngắn, Thần Võ quân sĩ tuy rằng mỗi người đều là hán tử thiêt huyết, nhưng lại rất ít thấy người không sợ chết lại tâm chí kiên định như Phong Đại Ngưu.
Lòng yêu tài trong lòng hắn càng thêm kiên định.
- Trong quân ngũ Thần Tấn vương triều ta lại có lương tướng như thế, thật sự là phúc của vương triều. Phong Đại Ngưu này, Bổn công chúa định rồi.
La Phù công chúa thanh âm rất kiên định, hết sức coi trọng Thần Võ Quân Thiên phu trưởng này, không để cho ngoại nhân nhúng chàm.
Thiên phú vô địch cái này cũng đã rất khó được, nhưng càng khó được chính tâm không sợ chết, không cúi đầu, lại trung với vương triều này. Ở trong lòng La Phù công chúa, nếu có thể thu Phong Đại Ngưu vào dưới trướng, bồi dưỡng thành tâm phúc, vậy thì giá trị quả thật còn lớn hơn cả Thích Dạ Lai.
Nàng lời này là đang nói cho Phong Đại Ngưu, ngươi là chiến tướng Thần Tấn vương triều ta, có ta ở đằng sau làm chỗ dựa cho ngươi, không cần sợ hãi uy hiếp của Tà Tông.
Đương nhiên, nàng đây cũng là đang cảnh cáo tất cả mọi người ở đây, đừng nên đánh chủ ý gì, Thần Võ Thiên phu trưởng này ta đã định ra rồi, ai cũng chớ tranh giành với ta.
La Phù công chúa tuy rằng địa vị cao thượng, thân phận tôn quý, nhưng cũng không có khả năng chân trụ hết mọi người, dù sao hùng chủ tuổi trẻ địa vị cực lớn ở đây thật sự không ít, trong lòng rất nhiều người đều đã có kế sách ứng đối, không có khả năng buông tha cho một thiên tài vô địch như vậy.
Bít vy từ hùi bộ kiếm đạo độc tôn Truyện đó lấy cả nước mắt. Sau mấy bộ sau k theo nữa Chắc do bộ kiếm tôn hay quá nên có sự so sánh