LONG VƯƠNG TRUYỀN THUYẾT (ĐẤU LA ĐẠI LỤC 3)

LONG VƯƠNG TRUYỀN THUYẾT

Biên soạn: Đức Uy

Bản convert lấy từ truyencv.com

---------------------------------------------- 

Vũ Trường Không lần lượt mở hộp ra, trước tiên lấy ra Thiên Niên Thanh Cân Đằng.

Thiên Niên Thanh Cân Đằng, là một loại thực vật toàn thân xanh biếc, chỉ dài bằng khoảng cánh tay, nhìn qua óng ánh long lanh như là ngọc thạch, bên trong mơ hồ có vầng sáng cùng chất lỏng lưu chuyển, tỏa ra khí tức nhàn nhạt thơm ngát, chỉ vừa ngửi thôi đã thấy được một sự thanh khiết.

Vũ Trường Không tay phải chỉ ra, một luồng hồn lực nhu hòa nhất thời khống chế nó đưa đến phía trên bồn nước. Tay phải hắn bóp lại giữa hư không, nhất thời, Thiên Niên Thanh Cân Đằng tựa như gặp phải áp lực khổng lồ, đột nhiên biến hình, bản thể tan vỡ, hóa thành chất lỏng màu xanh nhỏ xuống, hòa vào trong bồn tắm.

Nhất thời, nửa bồn nước hòa thêm chất lỏng của Thiên Niên Thanh Cân Đằng, hóa thành màu xanh biếc, hơi nước nóng bốc lên tựa hồ cũng đã biến thành màu xanh, tỏa ra mùi thơm nồng nặc.

Bóp nát lớp vỏ Thanh Cân Đằng cuối cùng còn sót lại, trong mắt Vũ Trường Không chợt lóe sáng, ngón tay khinh động, Huyền Thiên Công hồn lực dĩ nhiên tụ lại như lưỡi dao sắc, đột nhiên đâm ra, vô số kiếm khí dày đặc ngang dọc trên không trung, lớp vỏ còn lại của Thanh Cân Đằng trong chớp mắt hóa thành bột mịn, giống như là nổ tung từ trên trời giáng xuống, rơi vào trong ao nước, không có một hạt bụi nào rơi ra ngoài, không có nửa điểm lãng phí.

Đường Vũ Lân xem mà trợn tròn đôi mắt, phải biết, Vũ Trường Không căn bản cũng không có vận dụng Võ Hồn, tất cả đều dựa vào năng lực khống chế của Huyền Thiên Công. Đây mới là thật sự là định nghĩa của “mạnh mẽ”!

Sau Thiên Niên Thanh Cân Đằng là Thiên Niên Địa Long Cân.

Thiên Niên Địa Long Cân nhìn qua là vật kém bắt mắt nhất trong bốn loại linh vật, nó dài chừng 2 mét, toàn thân màu chủ đạo là màu nâu, phi thường tráng kiện, so với Thiên Niên Thanh Cân Đằng còn thô ráp gấp vài lần.

"Thiên Niên Địa Long Cân này vốn dài chí ít phải 5 mét, sau khi trải qua xử lý bảo quản mới co rút lại còn như vậy. Ở tình huống bình thường, cần nhiệt độ cao luyện chế chí ít ba ngày ba đêm, sau khi làm mềm nó ra, mới làm dược liệu được. Nếu ngươi muốn khiến nó hóa thành huyết thanh; vậy cũng chỉ có thể dùng một ít biện pháp đặc thù."

Vũ Trường Không vừa nói, chân trái vừa bước về bên trái một bước, hai chân hơi cong lại, duy trì tư thế nửa ngồi nửa quỳ. Vung tay phải lên, Thiên Niên Địa Long Cân lại giống như Thiên Niên Thanh Cân Đằng lúc trước cứ như thế trôi nổi giữa không trung. Hai tay hắn làm động tác quay tròn trước người, nhất thời, một luồng khí lưu kỳ dị ở hai cánh tay hắn trong lúc đó hiện ra.

Khống Hạc Cầm Long!

Tay trái Khống Hạc. Tay phải Cầm Long.

Đường Vũ Lân một chút đã nhận ra ngay Vũ Trường Không chính là đang triển khai Đường Môn tuyệt học.

Vũ Trường Không hai mắt híp lại, hai tay nhẹ nhàng rung động, gợn sóng hồn lực bên trong càng ngày càng mạnh, mà miếng Thiên Niên Địa Long Cân càng ngày càng xoay tròn nhanh hơn.

Tốc độ xoay tròn của nó càng lúc càng nhanh, dần dần phát ra tiếng gió ô ô. Vũ Trường Không trên người vẫn không nhúc nhích, chỉ có đôi cánh tay nhẹ nhàng đong đưa, nhưng hồn lực trên người hắn phóng thích ra càng ngày càng mạnh, khí lưu cũng không tiết ra ngoài, giúp cho Đường Vũ Lân tuy rằng có thể cảm nhận được hồn lực khủng bố, nhưng cũng không chịu ảnh hưởng.

Vũ lão sư có khả năng khống chế hồn lực thực sự quá sức mạnh mẽ!

Thiên Niên Địa Long Cân xoay tròn càng lúc càng nhanh. Dần dần, bản thể màu nâu vốn có của nó dần chuyển sang màu hồng. Trong quá trình xoay tròn, phát ra âm thanh ô ô của tiếng ma sát với không khí.

Khống Hạc Cầm Long bản thân vốn có hiệu quả đè ép rất tốt, hơn nữa nhờ lực ma sát sản sinh trong quá trình quay tròn, giúp xúc tác nhanh hơn, dần dần Thiên Niên Địa Long Cân bắt đầu mềm nhũn ra.

Chỉ trong chốc lát, miếng gân rồng kia từ từ hướng về phía trung ương co rút lại, càng lúc càng ngắn lại, màu sắc cũng dần trở nên hồng hơn.

Khống Hạc Cầm Long còn có thể dùng như vậy? Đường Vũ Lân vẫn là lần đầu tiên nhìn thấy Khống Hạc Cầm Long còn có một mặt thần kỳ như thế.

Đúng một phút trôi qua, Thiên Niên Địa Long Cân đã bắt đầu hóa thành chất lỏng lách tách nhỏ xuống. Chất lỏng kia có màu đỏ, rơi vào trong bồn nước, nhất thời bốc lên từng trận khói trắng. Đường Vũ Lân rõ ràng có thể cảm giác được, nhiệt độ bồn nước cũng theo đó dần tăng lên.

Xích thủy Thiên Niên Địa Long Cân hòa vào trong nước, màu sắc của bồn nước cũng dần trở nên thâm thúy hơn.

Lại một phút nữa trôi qua, miếng Thiên Niên Địa Long Cân này mới hoàn toàn hóa thành chất lỏng, triệt để hòa vào trong bồn nước. Màu sắc của nước cũng đã biến thành màu xanh sẫm. Nhìn qua phi thường kỳ dị. Mùi thơm đã biến mất, thay vào đó, là một loại mùi vị có chút kỳ quái. Có mùi thơm ngát của thực vật, nhưng cũng có mùi tanh nhàn nhạt. Hai loại mùi vị không ngừng biến hóa.

Vũ Trường Không đứng thẳng người. Lấy ra Thiên Niên Hải Long Tủy. Hải Long Tủy này hóa thành chất lỏng lại dễ dàng hơn nhiều, cũng giống như lúc trước, dưới sự nghiền ép của hồn lực Vũ Trường Không, thậm chí không cần sử dụng kiếm khí để đánh nát, Hải Long Tủy hồng nhạt hòa vào bồn nước. Nước trong bồn màu sắc bất biến, nhưng hơi nước lại có thêm một vệt hồng nhạt. Nhìn thế nào cũng đều có chút cảm giác khủng bố.

"Đi thôi." Vũ Trường Không hướng về Đường Vũ Lân gật đầu.

Dùng phương thức này để hấp thu ba loại linh vật cũng là lần đầu tiên hắn nhìn thấy, cũng muốn xem thử một chút làm như vậy đến tột cùng sẽ đem lại hiệu quả như thế nào.

Đường Vũ Lân hít sâu một hơi, ép buộc mình quên đi việc bồn nước trước mắt được đổi từ tiền tích lũy ba năm vừa qua mà thành. Hắn cầm lấy Thiên Niên Long Lân Quả, đưa đến bên mép nhẹ nhàng cắn ra một lỗ thủng, đem chất lỏng bên trong hút ra.

Mùi vị của Thiên Niên Long Lân Quả cũng không như vẻ óng ánh tươi đẹp màu xanh lam bên ngoài của nó, chất lỏng vậy mà chua xót cực kỳ, cho vào miệng rất khó có thể nuốt xuống.

Hơn 3 triệu, hơn 3 triệu! Đường Vũ Lân ở trong lòng không ngừng niệm thần chú, trợn to hai mắt, từng giọt, từng giọt, đem chất lỏng nuốt xuống. Đến cuối cùng, thậm chí ngay cả lớp vỏ cũng ăn sạch vào trong bụng.

Thiên Niên Long Lân Quả vào bụng, một luồng nhiệt ý nhất thời dâng lên, Đường Vũ Lân không dám sơ suất, thành thạo cởi sạch quần áo của mình, trực tiếp bước vào trong bồn nước.

Thật nóng!

Đây là cảm giác đầu tiên của hắn. Có thể bởi vì Thiên Niên Địa Long Cân lúc trước mà nhiệt độ trong bồn nước cực kỳ cao, khiến hắn suýt nữa đã kinh hô lên.

Thật vất vả mới đứng được vào bên trong, nhưng cũng suýt nữa bị luộc chín, có chút khóc không ra nước mắt, muốn đi ra nhưng lại không nỡ. Cứ vầy liệu có khi nào biến thành món Vũ Lân Hấp Linh Quả không?

"Cố gắng chịu đựng, tụ khí, điều chỉnh hô hấp." Vũ Trường Không trầm giọng quát lên.

Đường Vũ Lân bỗng cảm thấy phấn chấn, vội vàng hít sâu một cái, vận chuyển hồn lực trong cơ thể.

Thiên Niên Long Lân Quả hiệu quả bắt đầu sản sinh tác dụng, từng luồng từng luồng nhiệt lưu bắt đầu từ bụng dưới lan ra, nương theo Huyền Thiên Công vận chuyển, truyền khắp toàn thân.

Đường Vũ Lân vốn tưởng rằng nhiệt lượng từ trong thể nội sẽ giúp giảm bớt đau khổ với ngoại nhiệt bên ngoài, có điều đời không như là mơ! Không chỉ không có cảm giác thích ứng xuất hiện, da dẻ trái lại trở nên càng thêm mẫn cảm, nóng đến mức làm hắn run rẩy.

"Toàn thân ngâm vào trong ao nước, chỉ lộ ra đầu." Đúng vào lúc này, trong lòng Đường Vũ Lân vang lên âm thanh của Lão Đường, so với bình thường, rõ ràng lúc này âm thanh của lão trở nên hết sức nghiêm túc.

Đường Vũ Lân cắn chặt hàm răng, bỗng nhiên ngồi vào trong ao nước, nhất thời, cảm giác nóng bỏng truyền khắp toàn thân, đặc biệt là một số bộ phận nhạy cảm lại cảm giác rõ ràng nhất, khiến cho hắn không nhịn được suýt nữa muốn nhảy ra ngoài.

Nhịn xuống, nhịn xuống!

Hai mắt nhắm nghiền, Đường Vũ Lân miễn cưỡng làm cho mình trượt vào trong bồn tắm lớn, cảm giác nóng rực vây quanh toàn thân, giống như đang luộc mình trong nước sôi vậy, loại cảm giác đó đã không thể đơn giản dùng từ “thống khổ” để hình dung.

Thôi xong, nếu lát nữa ta có tèo, ít gì mọi người cũng được “một bữa no” với món Vũ Lân Hấp Linh Quả!!!

Từ góc độ của Vũ Trường Không mà xem, thân thể Đường Vũ Lân hầu như trong nháy mắt đã biến thành màu đỏ thắm, giống như con tôm luộc vậy. Hai mắt hắn nhắm nghiền, thân thể cả người cũng đã bắt đầu co giật.

Vũ Trường Không cau mày, cứ như vậy thực sự sẽ không có vấn đề gì sao? Hắn cũng là lần đầu tiên nghe nói đến phương pháp phối chế bốn loại linh vật cùng lúc như vậy. Phương pháp phối chế này từ đâu mà đến? Đường Vũ Lân xưa nay chưa hề tiết lộ.

Tay phải giơ lên, hắn đã chuẩn bị kỹ càng, với Băng thuộc tính Võ Hồn, muốn cho Đường Vũ Lân hạ nhiệt độ, cũng là một sự tình hết sức dễ dàng.

Đúng vào lúc này, ánh mắt của Vũ Trường Không đột nhiên ngưng lại, bởi vì hắn thình lình nhìn thấy, ở trên trán của Đường Vũ Lân sáng lên một vệt màu vàng kim nhàn nhạt. Tuy rằng cũng không nổi bật, nhưng với nhãn lực của hắn vẫn có thể dễ dàng nhìn thấy.

Đó là một phù văn màu vàng như ẩn như hiện, nhìn qua như được tạo thành bởi ba đạo kim văn dựng thẳng lên. Bởi vì cũng không rõ ràng nên Vũ Trường Không rất khó phân biệt được.

Bình luận

Truyện đang đọc