LONG VƯƠNG TRUYỀN THUYẾT (ĐẤU LA ĐẠI LỤC 3)

Giải thi đấu cao cấp Hồn Sư thanh niên tinh anh toàn đại lục tiếp tục, thi đấu tiến vào giai đoạn thi đấu vòng tròn ngày càng đặc sắc. Có càng nhiều cường giả va chạm, so với vòng đấu loại, thì càng đáng xem. Nhất là quyết đấu giữa học viện quái vật và học viện Sử Lai Khắc đã trở thành chủ đề mà dân chúng say sưa trò chuyện.

Tuyệt đại đa số dân chúng đều không để ý đến chênh lệch độ tuổi giữa hai chiến đội, bọn họ chỉ biết rõ, Long Dược cường đại làm học viện Sử Lai Khắc không có cách nào ngăn cản.

Mà sự thật dường như chứng minh điều này, bên trong học viện Sử Lai Khắc, tuyển thủ Diệp Tinh Lan buông tha cho thi đấu cá nhân và thi đấu hai đối hai, chỉ có thi đấu đoàn chiến mới xuất hiện.

Trong thi đấu cá nhân, học viện Sử Lai Khắc chỉ còn lại Đường Vũ Lân, Tạ Giải, Nguyên Ân Dạ Huy ba người. Trong thi đấu hai đối hai, nguyên bản có bốn đôi dự thi, bởi vì Nhạc Chính Vũ trọng thương và Diệp Tinh Lan rời khỏi, cũng chỉ còn lại hai đôi.


May mắn, thi đấu vòng tròn tiếp theo coi như thuận lợi, không có lại gặp đối thủ cường đại.

Mà phương diện học viện quái vật, tham dự thi đấu cá nhân, trừ Long Dược, còn có Đái Nguyệt Viêm, Đái Vân Nhi cùng hai gã tuyển thủ khác, năm người thi đấu vòng tròn cũng phi thường thuận lợi tấn cấp.

Mười ngày sau, thi đấu vòng tròn chấm dứt, tất cả tuyển thủ còn lại của học viện quái vật và học viện Sử Lai Khắc đều tiến vào vòng chung kết, đấu loại trực tiếp, rút cuộc lại bắt đầu lần nữa. Mỗi một trận thắng bại, đều có quan hệ đến thứ tự cuối cùng của đội ngũ dự thi. Loại trực tiếp, với tất cả mọi người mà nói đều có áp lực cực lớn.

Thi đấu cá nhân là vòng 64, hai đối hai là vòng 32, đoàn chiến tiến vào vòng chung kết chỉ có mười sáu chi đội ngũ. Nhưng xác thực phải tìm ra quán quân cuối cùng.


Tiến vào giai đoạn vòng loại cũng không giống với thi đấu phía trước. Đấu loại sẽ không tiến hành xen kẽ, mà trước tiên tiến hành thi đấu cá nhân, sau khi chọn ra quán quân thì thi đấu hai đối hai mới bắt đầu, kết thúc thi đấu hai đối hai thì mới đến đoàn chiến.

Sở dĩ an bài như vậy cũng là vì có rất nhiều tuyển thủ cường đại đều là thân kiêm nhiều loại so tài, để cho đám tuyển thủ trong trận đấu phát huy ra được thực lực mạnh nhất của mình, sắp xếp như thế mới là thích hợp nhất.

Vòng 64 như cũ là tiến hành rút thăm, mỗi người đứng nhất tiểu tổ ở vòng trước, với tư cách là tuyển thủ hạt giống, ở vòng thứ nhất có quyền ưu tiên rút thăm.

Đường Vũ Lân cũng không phải đứng nhất tổ của hắn, bởi vì trong trận đấu với Đái Nguyệt Viêm, hắn chủ động buông tha thi đấu, lúc đó hắn cũng đã đảm bảo mình lấy được một danh ngạch vào vòng trong. Cách làm này để cho dân chúng Tinh La Đế Quốc đối với tiểu đội Sử Lai Khắc cười nhạo càng lớn.


Nhưng Đường Vũ Lân vẫn không thay đổi, chính là kiên trì như thế.

Màn đêm buông xuống, khách sạn Hoàng Gia Tinh La.

"Ngày mai sẽ bắt đầu giai đoạn chung kết. Danh sách rút thăm hôm nay đã có, mọi người toàn lực ứng phó, nhưng nhất định phải chú ý an toàn." Đường Vũ Lân hướng Nguyên Ân Dạ Huy cùng Tạ Giải nói.

Lúc này, trong phòng trừ ba người bọn họ còn có Cổ Nguyệt, Hứa Tiểu Ngôn cùng Nhạc Chính Vũ cũng ở đây. Từ Lạp Trí phụ trờ Diệp Tinh Lan chế tác Đấu Khải.

Nhạc Chính Vũ kì thật đã sớm khôi phục, nhưng vì xương cốt bị gãy, muốn khôi phục hoàn toàn cần có thời gian. Bỏ lỡ hai đối hai, nhưng đoàn chiến hắn vẫn có cơ hội xuất thủ.

Trải qua trận đánh với Long Dược ngày đó, toàn thân Nhạc Chính Vũ đều xảy ra một ít biến hoá, cũng không có nhụt chí, nhưng toàn thân lại có vẻ thâm thuý hơn rồi.
Đường Vũ Lân ngồi ở chỗ kia, rất trầm tĩnh, tinh hoa nội liễm, làm cho người tac có một cảm giác bất động, nguy nga như núi. Theo thực lực tăng lên, hắn ngày càng có bộ dạng đội trưởng rồi.

Tạ Giải đã sớm nhìn danh sách rút thăm, "Thật đáng tiếc, không có gặp người học viện quái vật, bằng không liền gϊếŧ chết bọn chúng!" Học viện quái vật tham dự thi đấu cá nhân, có hai vị tuyển thủ đều là Hệ Mẫn Công đó. Tạ Giải một mực rất chờ mong cùng họ va chạm.

Đường Vũ Lân nhìn về phía Nguyên Ân Dạ Huy, "Ngày mai phải cẩn thận rồi."

Giai đoạn chung kết vòng thứ nhất, vận khí không tốt đúng là Nguyên Ân Dạ Huy, đối thủ của nàng chính là một trong hai vị Hệ Mẫn Công của học viện quái vật.

Đối thủ của Đường Vũ Lân coi như không tệ, là một gã hồn sư bình thường.
"Ân!" Nguyên Ân Dạ Huy trầm giọng nói: "Ta đã quan sát hắn thi đấu, ta sẽ toàn lực ứng phó."

Thi đấu tiến hành đến giai đoạn chung kết, va chạm với học viện quái vật là không thể tránh né, khảo nghiệm của bọn hắn cuối cùng cũng đã tới.

Đường Vũ Lân nói: "Ta cũng đã cẩn thận quan sát qua, chúng ta tới nghiên cứu chiến thuật một lát. Mọi người cũng tiếp thu ý kiến quần chúng."

Cổ Nguyệt đứng ở bên cạnh, nhìn Đường Vũ Lân rất nghiêm túc giúp đỡ Nguyên Ân Dạ Huy phân tích đối thủ, cùng với bố trí một ít chiến thuật, ánh mắt của nàng có chút mơ hồ.

Hứa Tiểu Ngôn nhẹ nhàng đụng Cổ Nguyệt một cái, "Nguyệt tỷ, ngươi gần đây bị sao vậy? Dường như luôn có chút mất hồn mất vía, có phải cùng đội trưởng giận dỗi hay không? Bất quá, mỗi ngày mọi người đều bận rộn tu luyện, coi như là giận dỗi, các ngươi cũng không có lúc nha?"
Cổ Nguyệt liếc nàng một cái, "Chú ý tâm điểm của ngươi, bây giờ chúng ta đang đối kháng với đối thủ cường đại."

Hứa Tiểu Ngôn cười hì hì một tiếng, "Kì thật chúng ta có thể làm đến trình độ như hiện tại đã là rất khá rồi, dù sao cũng không phải là thi đấu ngang bằng. Coi như thua, học viện cũng sẽ không trách chúng ta, chẳng qua là đánh giá bất đồng thôi. Ngươi không phát hiện ra sao? Thái lão cùng Vũ lão sư một mực không có xuất hiện, ta xem là bọn họ cố ý làm như vậy, chính là muốn rèn luyện chúng ta đó."

Cổ Nguyệt có chút kinh ngạc nhìn nàng một cái, "Ngươi nhìn rất tinh tế a. Nhưng dù vậy chúng ta cũng phải hết sức giành thắng lợi."

Hứa Tiểu Ngôn mân mê miệng nói: "Đó là đương nhiên. Chẳng qua ta cảm thấy trong khoảng thời gian ngắn này mọi người đều có một ít cải biến. Chính Vũ sau khi thua trận toàn thân dường như đều nội liễm rồi, mỗi ngày trừ chữa thương chính là tu luyện, một ngày không nói được mấy câu, cùng với ngày trước luôn ba hoa tưởng như hai người. Đội trưởng cũng thay đổi thật nhiều, hắn so với trước kia càng tỉnh táo rồi. Có đội trưởng như vậy là cho người ta thật an tâm, nhưng mà, ngươi không lo lắng cho hắn sao? Trạng thái này của hắn giống như người máy vậy, chỉ sợ không tốt cho bản thân hắn lắm đâu."
Cổ Nguyệt cười nhạt một tiếng, "Ngươi quá coi thường hắn. Vũ Lân luôn là người áp lực càng lớn bắn ngược lại càng lớn. Áp lực ngoại giới sẽ chỉ làm hắn càng mạnh hơn. Hắn sẽ không vì vậy mà bị ảnh hưởng."

Hứa Tiểu Ngôn nhún vai, "Dù sao ta vẫn càng ưa thích đội trưởng có tình hơn. Bất quá, ở tình huống này cũng không có biện pháp, ngươi giúp hắn nhiều một chút."

"Ân." Cổ Nguyệt khẽ gật đầu.

"Tốt, cứ như vậy đi. Mọi người đi ăn cơm chiều đi." Đường Vũ Lân giúp Nguyên Ân Dạ Huy phân tích đối thủ xong, cũng đến giờ cơm rồi.

"Đội trưởng, ngươi thì sao? Ngươi không đi cùng chúng ta sao?" Nhìn thấy Đường Vũ Lân cầm lấy áo khoác, Hứa Tiểu Ngôn nhịn không được, tò mò hỏi.

"Ân, hôm nay không cùng mọi người ăn cơm được, ta phải đi ra ngoài một chút. Có chút việc." Nói xong, hắn rời đi trước.
Hứa Tiểu Ngôn bên tai Cổ Nguyệt thấp giọng nói: "Thật kì quái, ngay cả giờ cơm quan trọng nhất hắn cũng bỏ qua. Đội trưởng không có sao chứ?"

Cổ Nguyệt không có lên tiếng, chẳng qua lặng yên ở phía sau đi ra ngoài.

Đường Vũ Lân đi ra khách sạn Hoàng Gia Tinh La, gọi một chiếc Hồn Đạo taxi.

"Ngài đi chỗ nào?" Lái xe hỏi.

"Tổng bộ Đường Môn." Đường Vũ Lân nói ra.

"Được."

Xe taxi vững vàng chạy trên đường phố, lúc này, sắc trời đã hoàn toàn tối xuống, trên đường phố đèn đuốc sáng trưng, mọi người bận rộn công tác một ngày, rốt cuộc đã tiến nhập thời gian của mình.

Nhìn bên ngoài, Đường Vũ Lân có chút thả không, hắn rất ưa thích loại cảm giác này, sự tình nào cũng không muốn nghĩ, đôi khi thật là một cảm giác hạnh phúc.

Ít nhất trước mắt hắn liền rơi vào loại trạng thái này.
Xe đi có chút chậm chạp, bời vì trên đường cũng có khá nhiều xa. Thật vất vả mới rời khỏi khu náo nhiệt, tốc độ lúc này có chút gia tăng. Đường Vũ Lân cúi đầu xuống, mang theo mặt nạ Đấu giả của mình. Đồng thời lấy ra áo choàng Bạch cấp Đấu giả.

Tổng bộ Đường Môn lúc này phi thường náo nhiệt, dòng người trước cửa nối liền không dứt.

Xuống xe, Đường Vũ Lân đem áo choàng choàng lên lưng, mang theo mũ chụp, sải bước tiến vào bên trong.

Chứng kiến trang phục như vậy, mọi người ra vào Đường Môn không tự chủ được ánh mắt hâm mộ, thần sắc tôn kính. Chỉ cần người có chút hiểu rõ về Đường Môn, liền biết bộ dạng như vậy có ý nghĩa như thế nào.

Đấu Hồn Đường, đây chính là đường khẩu quan trọng nhất Đường Môn, độ trọng yếu không ở dưới Cung Phụng Đường. Trong ba nội đường là đường khẩu có lực lượng hạch tâm đủ nhất. Trong ba nội đường, tuy Cung Phụng Đường có bài danh cao nhất, nhưng hầu như tất cả thành viên Cung Phụng Đường đều đến từ Đấu Hồn Đường.
Dù chỉ là Bạch cấp Đấu giả đều đại biểu cho thân phận địa vị. Nhất là một ít đệ tử ngoại môn chứng kiến Đường Vũ Lân lúc này, sự hâm mộ trong mắt không thể nào che giấu.

Bình luận

Truyện đang đọc