MÊ MẨN

Nhịn không được mà thích.

Kiều Chi Du nhìn thoáng qua gương mặt chậm rãi ửng đỏ của Qúy Hi, nhịn không được mà cười, thì ra không phải là đầu gỗ, mà chỉ là nhẫn nhịn, nếu mà là đầu gỗ thì làm gì có chuyện câu dẫn mà biết phản ứng như thế này?.

Trước đây chưa từng trải qua, Qúy Hi cũng không ít lần bị Kiều Chi Du câu dẫn quá đến thế, càng đừng nói đến mối quan hệ như hiện tại.

Hơi thở nóng bóng của hai người hòa quyện vào nhau, bờ môi quanh quẩn như sắp chạm vào. Cả hai người đều có chung một suy nghĩ, đều có một cảm xúc dâng trào đang thôi thúc muốn làm.

Kiều Chi Du thân mật mà chạm nhẹ bờ môi vào khóe miệng Qúy Hi, trêu chọc nói: “ Về sau muốn dỗ thì phải như thế này, nhớ kỹ không?”

Qúy Hi không thể tiếp tục nhẫn nhịn nổi sự câu dẫn của Kiều Chi Du, càng không nhịn được khi nàng hôn vào môi, nàng tiến sát lại nhìn Kiều Chi Du, không thể khống chế mà trực tiếp ____ hạ môi hôn lên cánh môi đỏ mọng của Kiều Chi Du.

Đã mơ ước từ lâu.

Môi bị lấp kín, Kiều Chi Du nhắm mặt lại cảm nhận, khóe môi dương lên ý cười, sau đó nụ cười nhạt dần, nàng khẽ mở môi ra tiếp nhận, chuyên chú cảm nhận xúc cảm ngọt ngào.

Mọi lời nói đều bị chôn vùi khi hai người môi kề môi, cảm xúc mềm mại ngọt ngào cùng hơi thở thơm tho, càng làm cho người nghiện mê.

Kiều Chi Du mơn trớn cánh môi Qúy Hi, thực nhẹ nhàng, cố dùng hơi thở dụ dỗ nàng, chờ nàng đến chủ động.

Qúy Hi có tính tự chủ rất cao, nhưng nàng cũng chỉ biết đầu hàng với sự câu dẫn của Kiều Chi Du, nàng đối với Kiều Chi Du vẫn luôn rất mẫn cảm, dừng lại một lát, nàng khẽ tiến lên hôn lại, triền miên say đắm hôn môi Kiều Chi Du.

Nàng đang chủ động hôn mình, Kiều Chi Du khẽ mở mắt nhìn nàng cười, cũng không chịu thua kém mà hôn đáp trả lại, cứ như vậy, hồn đã bị câu đi mất.

Hôn qua liền ngừng, vừa rời khỏi môi.

Kiều Chi Du hôn lên trán Qúy Hi, im lặng mà nhìn nàng cười, Qúy Hi cũng cọ cọ trán Kiều Chi Du, trong giờ phút này dù cho có chuyện gì thì cũng đã quên hết sạch, trong mắt chỉ còn có nàng. Có lẽ đã ẩn nhẫn quá lâu, hai người đều chưa được thỏa mãn, hai người cứ vậy người nhìn ta ta nhìn người, không biết từ lúc nào, lại nhắm mắt lại triền miên tiếp tục hôn.

Bờ môi cọ sát, ngọt ngào tràn lan.

Đã nghẹn rất lâu, Kiều Chi Du không hề khắc chế, được một tấc lại tiến thêm một tấc, cảm giác mãi không đủ. Qúy Hi cũng vậy, nàng thừa nhận chính bản thân mình vẫn luôn kiềm chế, nàng thật sự rất thích hôn Kiều Chi Du, nàng đã nhẫn nhịn đến mức không thể tiếp tục nữa.

Một người truy, một người đáp lại, từ mạnh bạo hôn nhau đến ngọt ngào mút mát, luyến tiếc không muốn tách ra.

Trong phòng an tĩnh, chỉ còn lại âm thanh vụn vặt do hai bờ môi chạm vào nhau mút mát, không khí nóng bỏng ái muội.



Kiều Chi Du dùng lưỡi đảo nhẹ trên môi Qúy Hi, dò xét, trêu chọc, Qúy Hi nháy mắt như bị điện giật, nàng cũng nhanh chóng đáp lại bờ môi mềm mại kia, chủ động, duỗi tay ra câu lấy cổ Kiều Chi Du.

Nụ hôn trở nên nóng rực, ướŧ áŧ triền miên lâu dài. Giống như là mưa thuận thì gió hòa, người đến thì ta đáp lại.

Thật ấm áp ngọt ngào, nhấm nháp mãi vẫn không đủ. Tay Kiều Chi Du đang ôm eo Qúy Hi cũng chậm rãi di chuyển lên nhẹ nhàng xoa xoa lấy gáy nàng, trên môi vẫn như cũ gấp gáp hôn không buông tha.

Qúy Hi tê tê dại dại, hoàn toàn không chống đỡ được sự khiêu khích của Kiều Chi Du, khó mà kìm lòng nổi, mất đi sự khống chế, sau một hồi hôn càng thêm tích cực nhiều nhiều hơn.

Cách môi Kiều Chi Du khẽ mở ra, một mảnh mềm mại ấm nóng tiến vào, ái muội cuốn lấy lưỡi nàng, tinh tế mà nóng bỏng, cơ hồ làm cho nàng không thở nổi. Thân mình nàng khẽ run, không nhịn được mà phát ra tiếng rên nhẹ, “ Ân_______”

Nghe được âm thanh vụ vặt của Kiều Chi Du, đầu óc Qúy Hi không chỉ nóng lên, mà môi đang đặt trên môi Kiều Chi Du cũng chở lên điên cuồng hơn tham lam đòi hỏi thêm. Càng ngày càng động tình, Qúy Hi cảm thấy bản thân mình đã không còn là của mình nữa rồi.

Vẫn luôn không có thứ gì có thể khơi gợi lên được sự nhiệt tình của Qúy Hi, mãi cho đến bây giời ….. đại khái là, nàng đã đem hết mọi sự nhiệt tình của mình dành cho Kiều Chi Du.

Cho dù có là đầu gỗ.

Cũng không tránh khỏi bị mình thắp lên ngọn lửa.

Kiều Chi Du vuốt ve vòng eo thon ngọn của Qúy Hi, môi lưỡi trước sau triền miên dính vào nhau không rời, nhiệt tình không ngớt. Người tới ta đi, không phân rõ được ai mới là người chủ đạo.

Tựa như dòng nước mềm mại gặp phải ngọn lửa mãnh liệt. Đều không nhịn được mà yêu thích không buông.

Hô hấp dồn dập gấp gáp, hôn sâu đến mức thiếu hụt hơi thở, ngẫu nhiên cũng có người khẽ mở mắt ra nhìn đối phương, lặng yên ngắm nhìn, lại không cầm lòng được, tiếp tục nhiệt tình hôn, một tiếp một, vẫn như thế đắm chìm.

Hôn thật lâu, thật lâu, cánh môi đã có chút sưng đỏ. Các nàng đều chưa từng nhiệt tình với ai như vậy.

Kiều Chi Du dùng tay vuốt ve khuôn mặt đang đỏ lên của Qúy Hi, cười cười. Nàng còn đang tưởng rằng người nào đó không biết gì, kết quả nàng còn bị người ta hôn đến chân mềm nhũn ra.

Mặt Qúy Hi lại đỏ thêm vài phần, nàng thấy ánh mắt Kiều Chi Du đang nhìn mình, cơ hồ có thể hiểu được Kiều Chi Du đang thầm nghĩ gì. Chính là đang cười mình đỏ mặt.

Không có biện pháp, chỉ cần tới gần nàng, liền mặt sẽ đỏ lên. Này thuộc kiểu như không thể chống lại được.

“ Thích sao?” Kiều Chi Du biết rõ còn cố hỏi, sự chủ động của Qúy Hi nãy giờ cũng đủ nói lên tất cả.

Qúy Hi không có da mặt dày như nàng.

Kiều Chi Du thích trêu nàng, giả vờ làm mặt nghiêm túc, nhỏ giọng nói: “ Hôn môi cũng có thể tích cực chút.”



“…….” Qúy Hi càng không biết nói gì hơn, không ở bên nhau nhau liền không biết Kiều tổng bề ngoài ưu nhã thành thục thật ra rất ác thú vị, thấy nhiều rồi nàng cũng không thèm trách. Qúy Hi đem mặt chôn vào vai Kiều Chi Du, mỉm cười ôm lấy nàng, không biết nói lại cái gì, liền chỉ biết ôm nàng.

Kiều Chi Du cũng tựa vào vai Qúy Hi, mềm nhũn ôm ôm. Nàng nhìn ra cảnh đêm ngoài cửa sổ, sắc trời ngày càng đen, ánh sáng đèn nơi xa xa phản quang lại bóng đêm, tựa như một bức tranh sơn dầu, đẹp không tả xiết, mà người đang ôm trong lòng thì thật ấm áp, giống như mọi điều tốt đẹp nhất đều đang rơi ở trên người nàng.

Nằm ở nhà ăn trái cây xem phim, lại phải nói từ sau khi chính thức ở bên nhau, đây cũng là lần đầu tiên các nàng chính thức hẹn hò.

Qúy Hi đi rửa sạch trái cây.

“ Xem phim kinh dị sao? Bộ phim lần trước vẫn chưa xem xong.” Chuyện này là của vài tháng trước, Qúy Hi nhớ rõ, nàng còn rất muốn biết kết cục sẽ ra sao.

“ Không xem, ngươi nhát gan.” Kiều Chi Du nói xem phim hài hoặc xem phim tình cảm.

“ Cùng nhau xem đi không sao hết.”

“ Còn cãi bướng, lần trước là ai sợ tới mức còn hét lên?”

Qúy Hi nhướng mày: “ Ta sao?”

Kiều Chi Du: “ A.”

Nói nói, cười rộ lên.

Tùy tiện mở đại một bộ phim tình cảm lên, vai chính của phim tình cảm thì luôn khổ lên khổ xuống, sau đó gặp được cơ hội thay đổi, cũng có nhiều sự kịch tính, loại phim này mà kịch bản không hay, thì rất dễ rớt vào cảnh không có ai xem.

Kiều Chi Du xem, không quay lại mà đút trái cây cho Qúy Hi ăn.

Qúy Hi đối với bộ phim này không có hứng thú gì, đặc biệt là nhìn thấy cảnh diễn viên chính một người đi, một người ở lại khóc lóc muốn chết muốn sống, yêu vào rồi sẽ giống vậy sao?

Ngẫm lại nàng cùng với Kiều Chi Du……….

Qúy Hi nhìn chằm chằm màn hình, tâm tư không để trên bộ phim, thất thần một lát. Mãi cho đến khi Kiều Chi Du đút miếng dưa tới miệng nàng, cảm giác lạnh lẽo ập đến, lúc này nàng mới hoàn hồn.

Qúy Hi gặm lấy miếng trái cây Kiều Chi Du đút tới, thất thần suy nghĩ, không để ý mà cắn cả tăm đút trái cây.

Kiều Chi Du thấy Qúy Hi hoàn toàn không chú ý đến, nàng thấy Qúy Hi nhìn chằm chằm nữ chính tuổi trẻ đáng yêu trên màn mình, nghiêm túc mà xem, liền hỏi: “ Ngươi thích nữ chính kiểu này sao?”



“ Ân?” Qúy Hi không hiểu gì.

Kiều Chi Du sâu kín nói: “ Ta thấy ngươi xem rất nhập tâm.”

“ Cái gì a?” Qúy Hi buồn cười, càng ngày nàng càng thấy Kiều tổng ấu trĩ nông nổi đến mệnh rồi.

“ Ngươi nói đi,” Kiều Chi Du chống tay ở sô pha, hướng đến người Qúy Hi, truy hỏi, “ Ngươi thích kiểu người gì?”

Qúy Hi chửi thầm, đều đã ở bên nhau rồi, ngươi còn hỏi ta thích loại người gì. Nàng không có nghĩ tới mình thích kiểu người như thế nào, mà hiện tại, nàng cảm thấy bản thân mình chính là thích kiểu người như Kiều Chi Du.

“ Ngươi thử nói đi?” Qúy Hi không nhanh không chậm mà nói, ám chỉ rõ ràng.

“ Ta nào biết?” Kiều Chi Du còn cố hỏi lại, thật ra nàng còn rất đang muốn biết rốt cuộc Qúy Hi thích kiểu người như thế nào. Nếu Qúy Hi thích, nàng đều nguyện ý thử làm qua.

Qúy Hi nghẹn cười, chửi nàng: “ ______ Ác thú vị.”

Kiều Chi Du cười, tay nhanh chóng ôm lấy eo Qúy Hi, thuận thế đem nàng áp xuống sô pha, khi dễ, “ Trừ bỏ câu này ra còn có mặt nào khác không?”

Qúy Hi nói đúng tình hợp lý: “ Sẽ không.”

Nô đùa cười nói, chóp mũi cọ cọ nhau, một giây sau, cả hai trầm mặc, quên mất luôn mới vừa đang nói chuyện gì, không hẹn mà hôn hôn xuống môi đối phương.

Bộ phim trên màn hình còn đang tiếp tục chiếu, tiếng nhạc dương cầm phát ra từ bộ phim thật dễ nghe.

“ Ngày mai liền phải trở về sao?”

“ Ân.” Qúy Hi nằm ở dưới thân Kiều Chi Du, tư thế này thật lại làm cho nàng có những suy nghĩ bậy bạ.

Kiều Chi Du một tay ôm lấy eo Qúy Hi, một tay sờ sờ vuốt tóc nàng, tiếp tục hỏi, “ Mấy giờ? Để ta đưa ngươi tới trạm xe.”

“ Ân.” Qúy Hi biết nàng hôm nay rất mệt mỏi, lại ôm lên, dùng lực kéo nàng ôm vào trong lòng ngực.

Đảo ngược lại.

Kiều Chi Du thoải mái nằm trong lòng Qúy Hi, từng giây từng phút đều rất hưởng thụ, đêm nay không muốn về nhà nữa rồi, chỉ muốn tối này được ôm nàng mà ngủ.

Bình luận

Truyện đang đọc