NGƯỜI NỐI NGHIỆP CHÂN CHÍNH

NGƯỜI NỐI NGHIỆP CHÂN CHÍNH (P32)

Tác giả: Hà Phong Xuy

Người dịch: Trần Thị Minh Đức & Trần Thu Trang

Ngòi nổ lần này là một KOL nữ nổi tiếng giàu có khoe trên TikTok chiếc túi Hermès Birkin kim cương do Ginza Tanaka[1] của Nhật Bản thiết kế. Năm 2008, chiếc túi này được bán ra với giá khủng 1,9 triệu đô.

Gái giàu kia khoe là gần đây bỏ 15 triệu tệ để đặt mua chiếc túi đó, clip được share lại trên Weibo, không lâu sau đã bị Soái Ninh vả cho.

“Có những đứa nổ mà không sợ banh xác, túi Ginza Tanaka rõ ràng ở chỗ tao đây này, là năm 2012 bỏ 2 triệu đô ra thửa về.”

Cô đăng ảnh lên, dẫn đến cuộc cãi cọ giữa người hâm mộ đôi bên. Gái giàu kia sau đó đưa giấy chứng nhận hàng auth cho chiếc túi ra để tự vệ.

Dân mạng cho đây là bằng chứng xịn, đồng loạt chửi bới Soái Ninh, mắng cô kiếm chuyện không đâu, làm màu quá hoá dở hơi.

Soái Ninh đã tính sẵn trong đầu, cười xem đám đông rồ lên.

“Thời buổi này Lý Quỷ còn dám đánh Lý Quỳ, muốn tìm nhà thiết kế đứng ra check hàng không?”

Qua mấy giờ, cô ta quẳng lên video của Ginza Tanaka thật. Vị đại sư này nhìn thẳng máy quay nghiêm túc tuyên bố chiếc túi Birkin Soái Ninh đang sở hữu kia mới đúng là tác phẩm do chính mình thiết kế.

Không chỉ có mua được chiếc túi giá trên trời, còn có thể tuỳ lúc gọi nhà thiết kế ra mặt, hình tượng ngầu lòi của Soái Ninh càng được xây đắp vững chắc, ấn chặt lấy điểm G của đám fan khiến họ phê pha không thôi.

Khi đăng video, cô ta còn khoe tài nghệ một phen.

“Lười tìm phụ đề, tự dịch luôn, chào đón người biết tiếng Nhật vạch lỗi.”

Làm màu mà như không mới là dễ chết người nhất, ngay lập tức đội quân tâng bốc trình diện.

“Người học ngành tiếng Nhật thấy phụ đề Nháo Nháo dịch quá chuẩn, dùng từ nghiêm cẩn, không soi ra lỗi nào.”

“Giờ đã biết Nháo Nháo nói được tiếng Anh, Pháp, Đức, Tây Ban Nha, Bồ Đào Nha và Nhật, chơi được piano, bắn được súng, vẽ được tranh sơn dầu, luyện được đấu kiếm, còn lái được máy bay trực thăng. Đây là thiếu nữ thần tiên gì thế này? Chỉ số thông minh ít nhất phải 140 ấy nhỉ.”

“Có tiền có nhan sắc, lại còn có tài. Thật là kẻ thắng trên đời.”



Người trưởng thành tâm lý chín chắn đại khái đều ngứa mắt với cảnh tượng ấu trĩ này, Thôi Minh Trí thấy cái trán sưng phồng, lại một lần nữa có cảm giác làm cấp dưới cho loại sếp này thật ôi mặt.

Một cư dân mạng thay hắn nói ra lời chế giễu.

“Cô còn có ưu điểm gì khác ngoài sở trường bóc phốt không?”

Đúng vậy, một người dùng bóc phốt làm thế mạnh không cảm thấy đáng xấu hổ hay sao? Cô từ nhỏ đã tiếp nhận nền giáo dục hạng nhất mà phẩm chất chỉ được ngần này?

Hắn thắc mắc từ xa, nhanh chóng bị chọc tức gần chết.

Cô chiêu họ Soái đăng kèm cái hình meme ngoáy mũi, dõng dạc đáp: “Có tiền.”

Thế mạnh xịn này thì đúng là không thể nghi ngờ.

Dân mạng thi nhau suy đoán thân phận của cô ta, kết luận ban đầu được đông người tán thành: gái nhũn não khoe giàu này là bồ nhí của kẻ có tiền.

Trước ý kiến trên, Soái Ninh thẳng thắn tuyên bố: “Tao không có ba nuôi, cũng không phải nhân tình của ai, chẳng qua là có mối thù cướp cha với rất nhiều người trong chúng mày.”

Manh mối vừa hé phát động công cuộc dò tìm tung tích trên mạng. Mọi người chăm chú rà soát danh sách tỷ phú hàng đầu để tìm cha của Nháo Nháo.

Thôi Minh Trí thấy trước mắt Soái Quan Vũ cũng bị xếp vào danh sách rà soát, như người đi qua sông trên một gờ băng mỏng, hai mươi đầu ngón tay chân bíu chặt. May sao có vài người lại vô tình đánh lạc hướng.

“Thôi bỏ qua đi, cái đức hạnh bỉ ổi kia của nó đâu giống con gái do vợ cả đẻ ra, phỏng chừng là đứa con thêm của vợ bé, không danh phận gì nên mới cố sống cố chết khoe giàu để chứng tỏ sự tồn tại.”

“Bả nói bả là đại tiểu thư mà các ông tin luôn hả? Tôi còn nói tôi là công chúa Dubai đây nè, có ai tin hông?”

“Đại gia nước ta đều cẩn thận lắm, con cái nhà ai dám khoe khoang như vậy, không bị đánh què cẳng mới là lạ.”

“Không khéo ba người ta là người nước ngoài á, một đứa con lai lộn giống, làm ơn về sau đừng nói tiếng Trung đi, mất mặt người TQ quá.”

“Nick nó đặt chuẩn thật, nhà ai dính phải loại này đều sẽ bị làm cho cửa nhà nháo nhác tan tác.”



Các kiểu lời lẽ tụ vào thành chủ đề nóng, lù lù trên danh sách hot search (chủ đề tìm kiếm nổi bật) hơn nửa ngày, một số báo mạng và trang tin tích cực đăng, share. “KOL Nháo Nháo là con ai?” Đề tài này trong lúc nhất thời che trời lấp đất, Thôi Minh Trí sợ sếp lộ thân phận, bất đắc dĩ gọi Lương Nghiệp báo cáo.

Lương Nghiệp nhanh nhạy tin tức hơn hắn, bảo đã áp dụng cách xử lý khẩn cấp để dìm sự kiện xuống, cố hết sức ngăn tin nóng phát sinh tiếp.

Ở Thượng Hải xa xôi, Soái Ninh cũng nhận được cuộc gọi của cha. Đã lâu không gặp ông già nổi nóng, tiếng quát tháo giận dữ kia nghe như của người lạ.

“Mày quậy tưng trên mạng là có ý tứ gì hả? Tao đã dặn mày rồi, đừng có tiết lộ bừa, mày rêu rao khắp nơi như vậy là muốn dựng ông già mày lên làm bia cho người khác nhằm vào hay sao?”

Soái Quan Vũ phản ứng đúng như một người cha và một doanh nhân Trung Quốc bình thường. Con gái quậy chẳng kiêng dè, dẫn dắt trào lưu không lành mạnh, điều này không chỉ bôi gio trát trấu vào nhà ông mà còn đe doạ làm lung lay sự nghiệp của ông.

Từ ngày đăng ký tài khoản Weibo, Soái Ninh lúc nào cũng chờ cha hỏi tội, bình thản nói: “Có ai hỏi thì ba đừng nhận, cũng không ai dám đến nhà mình kiểm tra hộ khẩu đâu.”

Cô đeo đuổi đến cùng phong cách hư đốn chính là đang ép Soái Quan Vũ phát hoả. Nếu cô đứng trước mặt, khéo cha còn vụt cho mấy roi.

“Mày kỳ cục quá đấy, tao sẽ kêu bên web xoá tài khoản của mày!”

Soái Ninh có thể chịu để ông tóm về tẩn cho một trận, nhưng tài khoản là điểm mấu chốt của cô, cần sống chết giữ gìn.

“Ba mà xoá nick con, con sẽ đăng quảng cáo khắp nơi, cho tất cả mọi người đều biết Soái Quan Vũ đẻ ra đứa con gái phá của!”

Cách hăm doạ nhất là bét có hiệu quả, cha cô đập điện thoại, trong tương lai đại khái sẽ chiến tranh lạnh một thời gian dài.

Sợ caideogi, cùng lắm thì hai năm liên tục không nhìn mặt giống lần bị đuổi học hồi trước thôi, dù sao mình cũng quen rồi.

Cô rút lại thần thái xù lông nhím, quay về tư thế ngả ườn, ánh mắt như con diều không dây trống rỗng ngước lên trần.

Hồi nhỏ cô cũng giống con diều, bị cha thả đi thật xa. Khi đó sự bỏ mặc của ông giống như gió rét trên trời cao, đem đến cho cô nỗi sợ hãi không chịu đựng nổi. Cô luôn khát vọng ông có thể rút ngắn dây diều trong tay, đón cô về nhà, nhưng làm bạn với cô chỉ có nỗi thất vọng.

Một mình phiêu bạt xứ người, cô phảng phất như con nghiện bị giam trong trại. Cơn thèm thuốc chậm rãi nhạt đi, dây diều vẫn đây nhưng nỗi quyến luyến không rời trong lòng cô đã đứt.

Tuỳ ba bất công thế nào, giờ tao chỉ muốn làm việc, giành lấy những thứ vốn thuộc về tao, đừng ai mơ tưởng chèn ép được tao nữa!

Cô chạm mở màn hình điện thoại, nhìn số người theo dõi Weibo tăng vọt lên 15 triệu, nở nụ cười sục sôi ý chí chiến đấu.

(Hết phần 32, xin mời đón đọc phần 33. Nếu muốn đọc lại các phần trước, xin mời click vào dòng chữ Album Tiểu thuyết “Người nối nghiệp chân chính” phía trên!)

Người dịch: Trần Thị Minh Đức & Trần Thu Trang (FB/VerandadeJulia)

- -----

Chú thích:

1. Đây là tên một hiệu kim hoàn mở từ năm 1892 ở Ginza, Tokyo nhưng trong truyện này tác giả đề cập như một cá nhân nhà thiết kế.

Bình luận

Truyện đang đọc