NGƯỜI NỐI NGHIỆP CHÂN CHÍNH

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

NGƯỜI NỐI NGHIỆP CHÂN CHÍNH (P7)

Tác giả: Hà Phong Xuy

Tiếng gọi này còn hơn tiếng trời, Thôi Minh Trí vội vàng lách đến chỗ ngồi trống để sẵn cho hắn, khom người về phía sếp thay lời cảm ơn, trong khoảng thời gian có hạn coi cô ta trở thành Quan Âm Bồ Tát cứu khổ cứu nạn.

Cuộc họp đang bàn về kế hoạch công việc cho sáu tháng cuối năm. Năm ngoái Bất động sản Quan Vũ vạch ra phương hướng phát triển sản phẩm mới toanh: Sáng tạo khu phức hợp điền viên.

Khu phức hợp điền viên là hình thức phát triển tập hợp nông nghiệp sinh thái, du lịch nghỉ dưỡng, nhà vườn dân cư vào một thị trấn nhỏ kết hợp với khung cảnh đồng quê, cũng là tiếp nối hình thức phát triển nông nghiệp sạch, farmstay, thị trấn nhỏ đặc sắc… thúc đẩy du lịch nông nghiệp sinh thái phát triển lên một tầm cao mới.

So với loại hình thị trấn đặc sắc đã đi vào thời kỳ “đại dương đỏ”[1], khu phức hợp điền viên vẫn là một “đại dương xanh”, sắp trở thành trọng điểm của xu hướng đầu tư và phát triển tiếp sau thị trấn đặc sắc.

Soái Minh khi còn sống rất coi trọng triển vọng phát triển của mảng này, tự đi khảo sát, ban đầu xác định ba dự án: Làng cổ Du Lâm Hoàng Hà ở Thiểm Tây, Thị trấn Kim Hoa Đạo Mễ ở Chiết Giang, Khu phong cảnh Hoa Quả Lĩnh (dãy núi Hoa Quả) xã Liên Hoa ở Thước Châu.

Dự án Hoa Quả Lĩnh quy mô nhỏ nhất, xã Liên Hoa là xã lớn mà nghèo nhất huyện Thước Châu, cơ sở hạ tầng giao thông cực kém, nhiều thôn còn chưa có đường thông với quốc lộ, thuộc dạng nửa khép kín.

Soái Minh coi trọng phong cảnh tự nhiên hoang sơ của địa phương, muốn biến nơi này thành khu phong cảnh tập hợp nông nghiệp công nghệ cao, du lịch thư giãn, dưỡng lão văn hoá thành một tổ hợp nhiều sao. Giai đoạn đầu dự định đầu tư 400 triệu NDT, cũng là dự án có mức đầu tư thấp nhất trong ba dự án.

Công việc tổng chỉ huy kế hoạch hiện giờ do Vạn Hồng Ba tiếp quản, ông theo chỉ thị của Soái Quan Vũ chia cho Soái Ninh một dự án thử sức, đợi cấp dưới giới thiệu hoàn cảnh từng dự án để cho cô ta lựa chọn, trước hết ở bên cạnh nhắc thêm, bảo rằng dự án lớn thì tình thế phức tạp. Quan hệ với chính quyền và hoàn cảnh xã hội ở hai tỉnh Thiểm Tây và Chiết Giang vốn có tiếng khó nhằn trong giới doanh nhân, không có dây dợ quen biết với dân gốc ở đấy thì rất khó làm ăn, không bằng huyện Thước Châu nước cạn miếu nhỏ, không có cá sấu ăn thịt người hay thành hoàng nham hiểm, không khí chính trị trên tỉnh cũng tương đối thuần, có thể tiết kiệm khá nhiều sự vụ xã giao.

Ý tứ là hướng cho cô chọn Hoa Quả Lĩnh.

Người sáng suốt ai cũng thấy, hai dự án Kim Hoa và Du Lâm bất kể điều kiện tự nhiên và lợi nhuận kỳ vọng đều vượt trội Hoa Quả Lĩnh, tựa như đất phù sa với đất phèn, cùng loại hạt giống gieo xuống, loại này ngồi chờ được mùa, loại kia vất lên vất xuống may ra thu hoạch đủ ăn.

Còn cái sự “khó xã giao” cũng toàn là lừa nhau, Tập đoàn Quan Vũ sừng sỏ giới làm ăn bao năm nay, thành quả trải khắp đất nước, thần tiên tiểu quỷ dọc đường ai không nể nang? Huống chi Soái Ninh còn là con gái ruột, không tự xử lý được thì gọi bố ra mặt, sao phải hứng cái dự án vừa nghèo vừa rách kia?

Thôi Minh Trí trước còn thắc mắc sao Soái Ninh không thích Vạn Hồng Ba, nghe ông ta nói xong cũng cảm thấy ông dượng này thật chả có tình nghĩa đạo lý gì, rất có thể là dạng thích giữ miếng nạc tranh công, coi cháu gái như đứa ngu dễ phỉnh.

Ai ngờ Soái Ninh xung phong tự nguyện nhận luôn danh hiệu đứa ngu, thoải mái tiếp lời: “Cháu sợ nhất phức tạp, lại chả có kinh nghiệm gì, dượng bụp phát ấn cho cháu cái dự án to, cháu chắc chắn không cân được, thôi thì chọn cái nhỏ chơi đi.”

Tâm lý Thôi Minh Trí suy sụp luôn, cái lưỡi câu lồ lộ thế cũng cắn, phỏng chừng ngay cả chữ ngu xuẩn viết thế nào cũng không biết, đi theo thị còn được nước non gì?

Hắn cảm nhận tương lai tối như hố đen đang lừ lừ đến gần, phải nhanh chóng nghĩ cách thoát đi mới được. Tan làm về nhà, vừa bước qua cửa đã ngửi thấy mùi chua thoang thoảng, sực nhớ hôm trước quên bỏ nồi canh sườn Diệp Như Vy hầm vào tủ lạnh,

Hắn nhìn nồi canh hỏng bét gần bằng tâm trạng bản thân, tựa như thấy những ân ái thuộc về hắn và Diệp Như Vy chậm rãi biến chất thiu thối, thậm chí không vớt vát được chút cặn, lũ ruồi bọ tham lam cũng bay vào trong óc hắn, tiếng vo ve kéo dài không thôi.

(Hết phần 7, xin mời đón đọc phần 

Người dịch: Trần Thị Minh Đức & Trần Thu Trang (FB/VerandadeJulia)

- -----

Chú thích:

1. Đại dương đỏ: Thuật ngữ kinh doanh chỉ trạng thái thị trường đã được nhiều công ty khai thác kỹ, tính cạnh tranh quyết liệt.

Bình luận

Truyện đang đọc