Lục An Kỳ ngồi trên xe cứ tò mò muốn biết rốt cuộc là Hàn Chí Dương muốn đi đâu, vì lúc lên xe cô đã có hỏi nhưng anh cứ luôn làm bộ dáng thần bí cười không nói, còn bảo cô phải mang theo tất cả giấy tờ tuỳ thân, khiến cho cô rất khó hiểu..
Chiếc xe rất nhanh đã được dừng lại, Hàn Chí Dương liền quay sang cô, mỉm cười vui vẻ nói..
"Đến nơi rồi."
Lục An Kỳ nâng mi mắt lên nhìn bên ngoài một chút, nhìn thấy ba chữ (Cục dân chính) to đùng đặt ở trên cao của trần nhà, mắt cô liền trợn tròn lên nhìn anh như muốn hỏi, chúng ta đến đây làm gì? thì anh liền đưa tay lên, nhẹ nhàng vén tóc cô ra sau tai, biết rõ cô muốn hỏi gì, ôn nhu nói lời mật ngọt.
"An Kỳ à, gả cho anh có được không? Anh không muốn trong lòng luôn bất an lo sợ em một ngày nào đó vì giận dỗi anh mà đồng ý làm bà xã của người khác, em không ở cạnh, anh ngay cả thở cũng không muốn.. "
"Anh muốn lấy họ của anh, thêm tên của em, muốn người ta khi gặp điều gọi em là bà Hàn, anh sẽ chăm sóc em thật tốt, không để cho em chiu bất kỳ uất ức nào nữa.. Cho nên đồng ý gả cho anh có được không An Kỳ?"
Trên thế gian này, không có bất kỳ lời nói yêu thương nào chân thành bằng lời nói muốn cưới em làm vợ cả, điều nói hôn nhân là một việc trọng đại, người đàn ông khi đã yêu thật lòng, mới có thể muốn đăng ký kết hôn, muốn xác nhận chủ quyền, muốn tên của cô ở trong hộ khẩu của anh, từ đó về sau, hai người sẽ là một gia đình thật sự..
Anh thật sự rất yêu cô, thứ tình cảm này, không phải chỉ là tình yêu đầu đời như ngày trước anh từng yêu Tử Nhiễm, mà còn có rất nhiều thứ, khi anh nhìn thấy cô, liền rất muốn dùng nữa đời còn lại của anh, che chở, bảo vệ cô gái này, rất muốn cô gái này là một gia đình với anh.. Vì cô anh bỗng nhiên thay đổi rất nhiều, tính cách luôn bình tĩnh dù gặp bất kỳ tình huống nào trước đây của anh, cũng vì cô mà đôi lúc trở nên lúng túng, làm ra những hành động như là trẻ con.
Khi ở cạnh cô, anh sẽ cảm thấy rất an ổn, sẽ có cảm giác gia đình, mỗi lúc ở cạnh điều muốn ôm cô không buông, còn sẽ ghen tuông đến khó chấp nhận được khi cô cười với người đàn ông khác.. Cũng chính vì ích kỷ, tránh trường hợp như tối hôm qua, lúc cô đòi đi anh ngay cả muốn dùng một thân phận chính đáng ngăn cô lại cũng không có, muốn cô là của riêng anh, cho nên mới nôn nóng muốn càng sớm càng tốt đăng ký kết hôn cùng cô, có cam kết vững chắc này, cô mới không trốn thoát anh được..
Nói anh suy nghĩ ấu trĩ cũng được, tính khí trẻ con cũng chẳng sao, vì có thể trách ai được chứ? Ai bảo anh cả đời này ngoài cô ra điều không muốn ai cả.
Hàn Chí Dương sau khi đợi một lúc lâu không có nghe Lục An Kỳ mở miệng nói chuyện, anh trong lòng có chút lo lắng, sợ cô không đồng ý, cả người khẽ run lên một chút, anh cố giữ vẻ mặt thật bình tĩnh ôn nhu lần nữa lên tiếng.
"Ngoài em ra, anh không muốn bất kỳ ai cả, chỉ muốn Lục An Kỳ, muốn em thôi, anh.. "
"Em đồng ý." Lục An Kỳ bất ngờ chồm người về phía trước, vòng tay qua cổ ôm chặt anh, lên tiếng cắt đứt câu anh đang nói, rồi nói như ru bên tai anh: "Có Hàn Chí Dương, thanh xuân của Lục An Kỳ mới thật an ổn."
Dù không phải câu nói "Em yêu anh" nhưng lại khiến cho anh nghe vào tai liền cảm giác được ấm nóng nơi lồng ngưc đang chạy khắp thân, trên đôi mắt cũng điều hiện ra ý cười hạnh phúc.
Anh đưa một tay lên vòng qua eo cô ôm chặt thêm một chút, mũi anh cũng cọ cọ vào tóc cô hít vào mùi thơm ngọt ngào quen thuộc nơi cô thật lâu, mới không nở buông cô ra, mi tâm anh đặt ở mi tâm cô, âm điệu nhỏ nhẹ.
"Vậy chúng ta bây giờ liền vào trong nhé."
Lục An Kỳ e thẹn gật nhẹ đầu một cái, Hàn Chí Dương liền mừng như trúng số, liền hôn lên má cô một cái rồi nhanh chóng xuống xe trước, đi vòng qua mở cửa hông xe ra, đợi cho Lục An Kỳ bước xuống, anh mới nắm tay cô mỉm cười rồi cả hai cùng đi vào trong.
Vừa vào trong, liền có nhân viên làm việc nhận ra anh, khẽ mỉm cười gật đầu chào với hai người một cái rồi lên tiếng hỏi.
"Dương tiên sinh và tiểu thư hai người muốn làm giấy tờ gì?"
"Đăng ký kết hôn." Hàn Chí Dương nhàn nhạt nói xong bốn chữ này, nhân viên làm việc liền có chút bất ngờ, đôi mắt mở to hết cở ra nhìn anh, dù là rõ ràng nhìn thấy anh đang nắm tay Lục An Kỳ, nhưng vẫn sợ nghe lầm.
Bởi vì theo lời đồn đại, người đứng đầu tập đoàn Dương thị chính là Hàn Chí Dương đây không gần phụ nữ, còn là rất ghét, mọi người sớm đã biết, bây giờ anh nói đăng ký kết hôn, cô có nên mất lịch sự hỏi lại không nhỉ?
Lục An Kỳ nhìn thấy cô nhân viên ngồi ngây người ra nhìn Hàn Chí Dương trân trối như vậy, có chút khó hiểu, liền cất giọng mềm mại.
"Phiền cô giúp chúng tôi đăng ký kết hôn ạ. "
Ách, lần này đúng là nghe không sai rồi, cô nhân viên bây giờ mới ngượng ngùng khẽ kéo lên một nụ cười, sau liền rút ra hai bản khai bảo điền thông tin vào.
Sau khi Hàn Chí Dương và Lục An Kỳ điền xong thông tin, liền được hướng dẫn đi kiểm tra sức khỏe, rồi đi chụp hình, sau khi đóng mộc vào, hai người cùng đọc lời tuyên thệ, rồi con dấu..
Quá trình đăng ký đã hoàn tất, cô và anh sau khi nhận lấy một mớ giấy chứng nhận, liền rời khỏi cục dân chính, rồi không muốn có thể chờ thêm anh liền thẳng một đường đến đồn công an để hoàn tất bước cuối cùng, nhập tên cô vào hộ khẩu của anh.