NHÂN VẬT PHẢN DIỆN VẢ MẶT HÀO QUANG NHÂN VẬT CHÍNH

Chương 36: Thế giới 2- Solo mới biết ai là cha (10)

Editor: Tiêu

Beta: Min

Ở trường quay, tiếng vỗ tay như sấm vẫn còn tiếp tục, cho dù số phiếu của D chưa vượt qua được Galaxy nhưng thanh thế lại chẳng khác nào đã đạt giải quán quân.

Trong phòng chế tác, các máy quay bắt được biểu tình trêи gương mặt của từng người trêи sân khấu, Galaxy kinh ngạc, Herz kỷ niên tâm phục khẩu phục, cùng với nhóm Box vui vẻ đến mức khua tay múa chân, nhưng nhóm thực sự nên ăn mừng thì lại rất bình tĩnh mà đứng trêи sân khấu.

Nhϊế͙p͙ Gia từ đầu đến cuối đều là dáng vẻ hờ hững lại ung dung, vinh hay nhục đều không có biểu cảm gì khác, lễ phép cảm ơn xong liền đứng về vị trí của mình. Có lẽ bởi vì phản ứng của khán giả quá mãnh liệt, tiếng vỗ tay kéo dài quá lâu, người quay phim thấy có chút khô khan, anh ta thậm chí còn ngồi nghịch hình thêu trêи cổ tay áo.

Thần Thiên cùng Sư Diên rõ ràng là lúng túng, miễn cưỡng cười, vệt đỏ lan từ tai tới cổ, cũng không phải vì bị Trần Hoán Doãn phê bình trước mặt mọi người mà là bởi vì lời phê bình này lay tỉnh bọn họ khỏi sự ngu xuẩn từ trước đến giờ. Hai người liếc nhau một cái, đều thấy được sự xấu hổ không còn chút mặt mũi nào trong mắt người còn lại.

Nhưng Tạ Nhất Hàng là đối tượng bị phê bình chính thì nước mắt trong hốc mắt không khống chế được mà chảy xuống, lại phát hiện không nghe được tiếng quan tâm của fans, họ đều đang reo hò tên của Nghê Phi, nên không hề nhìn thấy nước mắt của cậu ta. Viền mắt cậu ta đỏ bừng, cúi đầu, đầu óc trống rỗng, trong lòng chậm rãi dâng lên một luồng sợ hãi…

Cái gì Nghê Phi cũng giỏi hơn cậu ta, hôm nay bị đoạt đi vị trí center, giờ có phải là fans hâm mộ của cậu ta cũng sẽ bị y cướp đi không?

“Tiểu Hàng, đừng khóc, đừng khóc, ông già Trần chính là nói năng khó nghe, chua ngoa chút thôi.” Trường quay mất khống chế quá lâu, MC ổn định lại trường quay rồi mới tiếp tục chương tình. Cha đỡ đầu của dòng nhạc rock & roll Lâm Hạo Thanh từ trước tới giờ vẫn chưa lên tiếng liền mở miệng an ủi Tạ Nhất Hàng hai câu.

Trần Hoán Doãn cười nói:  “Nói bậy, tôi nói năng chua ngoa, tim sắt.”

Khản giả lập tức nhỏ giọng mà cười.

Tạ Nhất Hàng lại giống như không nghe được mà cúi đầu, nước mắt theo chóp mũi từng giọt từng giọt rơi xuống, một mình trầm mặc mà chìm đắm trong bi thương của chính mình.

“Mọi người đều biết thầy Lâm Hạo Thanh từ khi bắt đầu vẫn luôn ủng hộ Galaxy của chúng ta, biểu hiện ngày hôm nay của Galxy thực sự cũng rất chói mắt nhưng những nhóm khác biểu diễn cũng không hề kém cạnh, đặc biết là D, kể cả tôi cũng rất tò mò không biết ngày hôm nay thầy Lâm Hạo Thanh sẽ đưa phiếu của bản thân cho nhóm nào.” MC nói.

Vu Tĩnh Vi lấp tức tập trung nhìn Lâm Hạo Thanh vẫn luôn mỉm cười, việc Galaxy không được cha đỡ đầu cùng Trần Hoán Doãn đưa phiếu nằm trong suy đoán của anh ta, quả nhiên không sai chút nào, còn phiếu của Lâm Hạo Thanh thì Vu Tĩnh Vi nắm chắc 10 phần. Nền nhạc rock & roll trong nước đã có dấu hiệu tuột dốc, Galaxy là nhóm nhạc duy nhất có thể vực dậy nền nhạc rock & roll trong nước, kể cả biểu hiện hôm nay của bọn họ kém hơn nhóm D thì Lâm Hạo thanh vì nền nhạc rock & roll cũng sẽ không thể không đưa phiếu cho bọn họ.

Tuổi của Lâm Hạo Thanh cũng không lớn, vẫn chưa tới 50 tuổi, là người trẻ nhất trong ba vị giám khảo. Lâm Hạo Thanh tiếp lời của MC, trêu chọc hai câu, sau đó một tay cầm mic, một tay chống trêи bàn, nhìn lên bốn nhóm trêи sân khấu, giọng nói giống như người nghiện thuốc, khàn khàn nói: “Tôi rất đồng ý với lời nhận xét vừa nãy của thầy Trần, Box cùng Herz kỷ niên đều rất vững vàng nhưng đem ra so sánh thì vẫn có chút kém. Nhóm sẽ lấy được tấm vé vào vòng chung kết nhất định là D hoặc Galaxy.”

“Aiz!” Lâm Hạo Thanh không lập tức bỏ phiếu mà bỗng nhiên kêu một tiếng, quay đầu nhìn thầy Quách cùng Trần Hoán Doãn, vừa bực mình vừa buồn cười mà trợn to hai mắt nói: “Hiện tại tôi mới phát hiện, 450 phiếu trong tay tôi chính là phiếu quyết định, hai người có phải là cố ý hay không?”

“Có lẽ là sau khi tập này được phát sóng thì Top 1 hot search sẽ là cậu đấy. Hai anh em bọn tôi kiếm tiền mua hot search cho cậu, yên tâm, yên tâm, đảm bảo Top 1 hot search cùng ngày là cậu.”

Lâm Hạo Thanh quay qua khán giả, chỉ vào hai người nói: “Đây là cái dạng gì chứ, dùng cách nói của giới trẻ hiện giờ thì là tâm cơ boy có phải không? Hai ông tâm cơ boy già.”

Ở trường quay không ít người cười rộ lên, cảm giác nhiệt huyết sôi trào vừa nãy đã giảm không ít.

“Được rồi, trở lại chuyện chính.” Lâm Hạo Thanh ngồi lại chỗ, nhìn về phía các tuyển thủ trêи sân khấu, “Lúc đầu tôi muốn đưa phiếu cho Galaxy. Nguyên nhân lớn nhất chính là Galaxy đã vượt qua bản thân họ, những lần biểu diễn trong các kỳ trước cho tới nay hay thậm chí là show riêng của họ cũng chưa từng đạt được thành tựu như ngày hôm nay, bọn họ sáng lập ra một đỉnh cao mới, Galaxy debut cũng được sáu năm rồi đi? Không phải dài, nhưng cũng tuyệt đối không hề ngắn, trong giới âm nhạc sáu năm qua không hề có một Galaxy sinh động như vậy trước mắt của công chúng, sau này còn có thể tiếp tục dựa vào đỉnh cao để phát triển hơn nữa. Đương nhiên đỉnh cao mà tôi nói chính là trạng thái của người hát, mà không phải danh khí của mấy người. Qua một đoạn thời gian, lại một lần nửa trở nên hot thì mọi người đều biết vài người, nhưng người thực sự nổi tiếng là người mà khi bình thường hát cũng có thể thể hiện ra được phong độ khi ở lúc đỉnh cao, nên đừng cho bản thân là giỏi giang hơn người. Cho nên màn biểu diễn ngày hôm nay của Galaxy làm cho tôi rất kinh hỉ, lúc bọn họ biểu diễn, tôi đã quyết định rằng nhất định phải đưa phiếu của bản thân cho Galaxy.”

Các thành viên của Galaxy đã có chút vui vẻ mơ hồ.

“Nhưng rồi sao?” Thầy Quách nói: “Đừng chỉ nói một nửa, mấy lúc như thế này thì chắc chắn ở đằng sau có câu ‘thế nhưng’.”

Lâm Hạo Thanh liếc ông một cái, hắng giọng một cái nói: “Nhưng mà…”

Khán giả ở dưới cùng rộ lên cười.

Lâm Hạo Thanh cười nói: “Galaxy khiến tôi kinh hỉ nhưng màn biểu diễn của nhóm D lại khiến tôi cảm thấy kinh diễm, nói chính xác thì Nghê Phi khiến tôi kinh diễm. Tôi tin rằng các khán giả ngồi tại đây cùng các khán giả ngồi trước màn hình đều nghe qua bài hát ‹‹Hành khúc››, dù cho có người không thích thì nhất định đã nghe qua, bài hát này hot từ hai năm trước cho tới tận bây giờ, cho nên mọi người đều phát hiện hôm nay nhóm D biểu diễn ‹‹Hành khúc›› không giống trước cho lắm, đã được sửa lại một lần nữa. Nghê Phi, là chính cậu sửa sao?”

Trần Hoán Doãn nói: “Tôi nhớ là các tác phẩm mà Nghê Phi tự mình sáng tác thì không cho phép người khác thay đổi, có phải không?”

Nhϊế͙p͙ Gia gật đầu.

Lâm Hạo Thanh tiếp tục nói: “Đúng, điểm này thì mọi người đều biết. Tôi muốn nhắc nhở mọi người một câu, trưa ngày hôm qua Nghê Phi mới bảo nhất định phải tham gia quay chương trình, đến giờ chưa tới 30 tiếng. Y trong thời gian ngắn như vậy để sửa một cách hoàn thiện ca khúc, đồng thời bản mới của ca khúc còn mang đến sự chấn động vượt xa bản cũ, tôi cảm thấy Nghê Phi có thể phong thần!”

Sự khen ngợi của Lâm Hạo Thanh đều tập trung trêи người Nghê Phi, tiếng vỗ tay ở trường quay không hề ngừng lại, hiển nhiên khán giả cũng rất đồng ý với ý kiến này. Mặt Sư Diên cùng Thần Thiên đỏ bừng, đến tột cùng là Nghê Phi có bao nhiêu tài năng thì bọn họ chính là người rõ ràng nhất, nhưng không hiểu tại sao trước đây họ vẫn không thể nào thích Nghê Phi.

“Nếu như tôi phải lên hot search thì cũng không sợ nói nhiều thêm hai câu rước antifan, nếu như không có việc Tạ Nhất Hàng ngã rồi Sư Diên đi tới đỡ thì tôi sẽ không do dự chút nào mà bầu phiếu của mình cho nhóm D, nếu như chỉ có Nghê Phi biểu diễn thì tôi sẽ xông lên để y ký tên cho mình.” Lâm Hạo Thanh nói: “Bên ngoài có rất nhiều nghệ sĩ được miêu tả với từ 【tài hoa hơn người】, đó là bởi vì bên ngoài không biết vỏ bọc mà vòng giải trí làm cho nghệ sĩ, còn tưởng là thị trường bán sỉ cơ? Mười sáu tuổi tôi bước chân vào giới, tôi dám nói ở trong vòng giải trí, số nghệ sĩ thực sự tài hoa hơn người chỉ chiếm một phần nhỏ trong đó, mà Nghê Phi chính là một trong số đó.” 

Thầy Quách kinh ngạc nói: “Ý cậu là gì, sao tôi nghe không hiểu? Rốt cuộc cậu muốn gửi phiếu cho ai vậy?”

“Tôi nói nhiều như vậy là để đưa ra một cái tham khảo cho khán giả. Tôi vừa mới nói, lúc Galaxy biểu diễn tôi đã quyết định tặng phiếu cho bọn họ, ở đây, tôi muốn xin lỗi bốn thành viên của nhóm D, xin lỗi khán giả. Phiếu bầu của ban khảo phải tuyệt đối công bằng nhưng tôi không làm được. Nếu như không phải phiếu của ban giám khảo không thể trao ngay khi nhóm nhạc biểu diễn thì chỉ sợ là tôi đã bỏ phiếu cho Galaxy, tôi và rất nhiều khán giả ở khu vực bỏ phiếu đều phạm phải một sai lầm, hủy đi tư cách dự thi của nhóm D từ sớm. Tôi không có tư cách quyết định cho hai nhóm, cho nên tôi quyết định từ bỏ quyền bỏ phiếu của bản thân.” Lâm Hạo Thanh vừa dứt lời, thầy Quách cùng Trần Hoán Doãn liền than một tiếng.

Nhϊế͙p͙ Gia có chút bất ngờ, Lâm Thanh Hạo không hổ là một nghệ sĩ rock & roll, không thích giống người thường. Luân phiên khen chê nhóm D cùng Galaxy, rồi bỏ quyền?

MC cảm thấy sau lần quay ngày hôm nay mà đài không cho anh thêm tiền thưởng thì thực quá đáng á, liên tục có sự cố, trái tim anh dù mạnh mẽ nhưng cũng không chịu nổi việc bị chơi như thế này đâu.

“Thầy Lâm Hạo Thanh xác định từ bỏ quyền bỏ phiếu của mình sao? Ngài không phải sợ lên hot search chứ?” MC đúng lúc trêu ghẹo: “Tôi nói thật với ngài, hiện tại ngài bỏ quyền bỏ phiếu, không cần chờ đến lúc chương trình phát sóng, chỉ cần trailer tập này của chương trình được phát lên thì ngài chắc chắn sẽ lên hot search.”

Lâm Hạo Thanh cười haha.

Lâm Hạo Thanh từ bỏ quyền bỏ phiếu, vậy thì Galaxy vẫn là nhóm có số phiếu cao nhất, Vu Tĩnh Vi thoáng thở phào nhẹ nhõm, tim về lại vị trí, chắc thắng.

“Tôi còn chưa nói xong đâu” Lâm Hạo Thanh đứng lên, quay mặt về phía khán giả, nhiệt huyết sôi trào mà cổ vũ khán giả: “Tôi từ bỏ quyền bỏ phiếu của bản thân, tôi quyết định đem số phiếu mà tôi có trao cho khán giả ở trường quay. Mọi người muốn cho nhóm nào 450 phiếu này liền lớn tiếng gọi tên của bọn họ, đừng để lặp lại “Có nội tình”, có được hay không!”

Khán giả ở trường quay lập tức sôi trào, cả trường quay đều hét lên.

Vu Tĩnh Vi cảm thấy Lâm Hạo Thanh vừa mới vả một cái tát thật mạnh lên mặt mình.

MC nói: “Các bạn khán giả, các bạn có thể hét lên! Đương nhiên các bạn khán giả ở trước màn hình TV cũng có thể hét để ủng hộ cho thần tượng của mình, tuy rằng các bạn có hét khản cổ cũng không dùng được, haha, lúc các bạn gọi thì chương trình đã quay xong mất rồi.”

Sau khi MC nói xong, tổ sản xuất cũng hết sức phối hợp mà tắt đèn ở trường quay, chỉ còn lại màn hình lớn cùng ánh đèn chiếu riêng từng nhóm trêи sân khấu.

Ở trường quay rất nhiều người, lúc vừa bắt đầu, tất nhiên bốn nhóm fans đều muốn ủng hộ cho idol của mình, tuy rằng đây chỉ là bán kết, ai thắng ngày hôm nay còn chưa biết có đoạt được giải quán quân hay không, nhưng việc này lại ảnh hưởng đến danh dự của nhóm! Các fans đều dốc hết sức hét lớn.

Dần dần chuyên khu của fans D cùng khu bỏ phiếu tạo nên một nhịp điệu, sau đó tiếng hét này lan truyền đến khu ngồi của khán giả, tất cả những tiếng hét không giống đều bị đè ép, chỉ còn lại một tiếng hét đồng dạng.

Không phải Galaxy, cũng không phải là D.

Mà là ——

"Nghê Phi!"

"Nghê Phi! Nghê Phi!"

"Nghê Phi! ! Nghê Phi! ! Nghê Phi! ! !"

Kết quả đã rất rõ ràng, cả trường quay đều là tiếng hét ấy, cảm xúc của 4000 người gần như đều đồng loạt mãnh liệt hô vang, MC thật sự là có chút sợ thính phòng sẽ bị sập.

Mặt Vu Tĩnh Vi xanh mét, nếu như đèn sân khấu sáng lên thì khuất phục cùng phẫn nộ trêи mặt anh ta sẽ cực kỳ rõ ràng.     

Rất nhanh, ‘keng’ một tiếng, số phiếu của nhóm D từ 967 lên 1417 phiếu! Dùng ưu thế tuyệt đối để nghiền ép 1327 phiếu của Galaxy, bước lên top 1!

Gần như là một nửa số phiếu của trường quay, nhóm đầu tiên bước vào vòng chung kết đã có tên.

Chắc chắn rằng một lần thi đấu này, tất cả khán giả ở trường quay, ngoại trừ fan của Galaxy, đều trở thành fans của D, hoặc là quỳ dưới ngai của Nghê Phi. Đây chính là hiệu quả chấn động mà phái thực lực mang đến!

“Chúc mừng nhóm D tiến vào chung kết!!” MC cũng không tự chủ được mà kϊƈɦ động, âm cuối suýt chút nữa bị lạc âm.

Khán giả điên cuồng reo hò, nhóm trợ lý ở hậu trường “A a a a a lão đại ngầu chết mất!” ôm nhau thành vòng tròn mà nhảy.

“Cảm ơn anh, Nghê Phi.” Thần Thiên nhẹ giọng nói, một tiếng cảm ơn quá nhẹ, mặc dù bọn họ đứng chung một chỗ, Thần Thiên cũng không dám chắc là Nghê Phi nghe được tiếng cảm ơn của anh.

Đèn sân khấu sáng lên, nhóm D thắng tuyệt đối, mọi người cùng hướng về phía họ.

Ba vị giám khảo đứng lên vỗ tay cho bọn họ, tiếng hét tràn ngập trường quay, nhìn khung cảnh này rồi nói đó là buổi biểu diễn cá nhân của Nghê Phi cũng không quá, lần đầu tiên MC cảm thấy thương cổ họng của khán giả.

Sau khi cảm ơn khán giả, Nhϊế͙p͙ Gia dẫn đầu xuống sân khấu, trở về phòng nghỉ. Các thành viên khác theo sau, tiếp theo chính là phần biểu diễn của ba nhóm còn lại, thi đấu để lấy được tấm vé vào chung kết còn lại.

Nhϊế͙p͙ Gia trở lại phòng nghỉ, tiếp tục ngồi trêи cái ghế sofa vừa nãy mình làm ổ, sau đó lấy điện thoại ra, gửi tin nhắn.

Nhϊế͙p͙ Gia: 【Vừa nãy có phải em ngầu lắm đúng không?!】

Nếu như không phải làm gián đoạn việc ghi hình sẽ làm người yêu thêm phiền thì khi Sư Tư đang ở phòng biên tập nhận được tin nhắn vô cùng đáng yêu kia liền muốn chạy tới phòng nghỉ của thí sinh, thời khắc này, một giây này, chính là hiện tại, đặc biệt muốn kéo y vào lòng để ôm.

【Cực kỳ đáng yêu.】Sư Tư cười trả lời.

Trong ống kính, vẻ mặt của Nhϊế͙p͙ Gia rất nghiêm túc nhưng trêи điện thoại lại nhắn một câu: 【Không thể nào, em nhất định cực kỳ ngầu, dáng vẻ đáng yêu chỉ làm cho anh xem thôi.】

Sư Tư nhìn hàng chữ này, đột nhiên không kịp chuẩn bị mà được uống một ngụm mật ong, ngọt ngào đến mức hắn cảm thấy trong hơi thở của mình cũng đầy mùi mật ngọt.

Nhϊế͙p͙ Gia đợi 2 phút cũng không thấy Sư Tư đáp lại, không biết là có phải hắn có việc nên tạm thời rời đi hay không.

【Sư Tư đang làm gì?】Nhϊế͙p͙ Gia liền đợi một lúc, thực sự nhịn không được vì vậy hỏi KK một chút.     

KK nói: 【Trưởng phòng chắc đi WC.】

Mới vừa nói xong, Nhϊế͙p͙ Gia liền nhận được tin nắn của Sư Tư:【 Đến phòng trang điểm C3.】

Nhϊế͙p͙ Gia ngẩn người, cất điện thoại đi, đứng lên, hờ hững nói: “Tôi đi nhà vệ sinh một chút.”

Tạ Nhất Hành núp ở bên góc salon, con mắt đỏ ngầu liếc Nhϊế͙p͙ Gia một cái.

Giữa chừng bảo đi đến một cái phòng trang điểm xa như thế rất dễ khiến người khác hiểu lầm có được không! Vì vậy KK bé nhỏ đã sớm bật chế độ che chắn. Nhϊế͙p͙ Gia lại không hề nghĩ đến hướng đó, người yêu của y cũng không phải là người không có chừng mực như vậy, quan trọng nhất là Sư Tư rất tôn trọng Nhϊế͙p͙ Gia.

Vừa muốn đẩy cửa phòng trang điểm ra, Nhϊế͙p͙ Gia liền bị một đôi tay mạnh mẽ kéo vào lồng ngực.

Sư Tư dựa trêи cánh cửa, gần như không kịp chờ đợi mà ôm chặt y, một tay nhẹ nhàng vuốt ve gáy của Nhϊế͙p͙ Gia, không nhịn  được mà hôn một cái lên hõm cổ của y.

Vừa rồi đứng trêи sân khấu, đối mặt với tiếng hét ủng hộ rợp trời của fans Nhϊế͙p͙ Gia cũng không hề chớp mắt một cái, giờ chỉ là được Sư Tư ôm vào trong lồng ngực liền không kìm được mà tim đập thật nhanh. Y duỗi tay ôm eo Sư Tư, hơi ngửa đầu, cùng hắn hôn môi, trong mắt là tràn ngập nhu tình.

Tình yêu trong mắt y như muốn trào ra ngoài, Sư Tư nhìn đôi mắt có chút ướt át của Nhϊế͙p͙ Gia cùng sự quyến luyến không muốn rời xa, y hiện tại cùng với lúc đứng trêи sân khấu lạnh lùng lại kiêu ngạo thực sự là một trời một vực, quả nhiên là chỉ có hắn mới có thể nhìn thấy dáng vẻ đáng yêu của y…

Tim Sư Tư sắp hóa thành bãi nước rồi, không nhịn được mà hôn lấy đôi môi của y đến mức đỏ bừng, lại nghĩ đến việc y còn phải ghi hình, tự trách mà xoa đôi môi mỏng của y, “Anh sơ suất quá.”

“Không sao, đợi lát nữa đi qua nhà vệ sinh, dùng nước lạnh đắp một chút là được rồi.” Nhϊế͙p͙ Gia nắm tay hắn, cắn nhẹ lên đầu ngón tay.

Sư Tư thở ra một hơi nóng rực, hắn ôm Nhϊế͙p͙ Gia vào lòng, dịu dàng cùng y vành tai chạm tóc mai*, không nhịn được mà nhẹ giọng nói: “Phi Phi, em nguyện ý cùng anh kết hôn chứ?”

(*) vành tai chạm tóc mai: hai người quấn quýt bên nhau, cực kỳ thân thiết gần gũi.

Thời gian hai người quen biết tới bây giờ cũng chưa đến hai ngày, Sư Tư cũng cảm thấy quen nhau chưa được hai ngày mà bản thân đã cầu hôn rất buồn cười. Nhưng người trong ngực hắn lại nhẹ giọng cười nói: “Đương nhiên, mỗi một đời mỗi một kiếp, em đều nguyện ý cùng anh trải qua.”

Trong mắt y có thể chứa ngàn vạn vì sao nhưng trong mắt Sư Tư lúc này chỉ có một mình Nhϊế͙p͙ Gia.

“Chờ em đấu xong chung kết, chúng ta liền đi kết hôn đi.” Sư Tư vui mừng nói.

Nhϊế͙p͙ Gia nhướn người lên, hôn một cái lên mặt Sư Tư, cười ngọt ngào nói: “Được.”

Nếu như mà thư ký biết ông chủ của mình không chỉ yêu nhanh chóng mà giờ còn biết cầu hôn chớp nhoáng thì chắc sẽ phải hoài nghi nhân sinh, hoặc là nghi ngờ ông chủ nghiêm túc ổn trọng của mình có phải là bị người ngoài hành tinh thay mất rồi không.

Chương trình vẫn đang ghi hình, dù nhóm D đã tiến vào chung kết cũng không thể về sớm, Nhϊế͙p͙ Gia vốn mượn cớ đi phòng vệ sinh để cùng Sư Tư âu yếm, sau mấy phút liền trở về.

Lúc đi ngang qua phòng vệ sinh, Nhϊế͙p͙ Gia nhớ ra môi mình có chút đỏ, liền đẩy cửa đi vào, dùng nước lạnh đắp một chút. 

Tạ Nhất Hàng cũng ở trong đó, cậu ta đứng trước gương, ngẩn người nhìn viền mắt đỏ chót của bản thân. Cậu vốn trang điểm nhạt nên cũng không vì khóc mà trở nên lem luốc, mà vì khóc nên đôi mắt đỏ ửng, kết hợp với phấn mắt màu đỏ khói nên càng đáng yêu, giống như hươu con trong những bộ phim hoạt hình. 

Nhϊế͙p͙ Gia hoàn toàn coi Tạ Nhất Hàng là không khí, xé một tờ giấy, thấm ướt rồi đắp lên đôi môi đỏ ửng.

Tạ Nhất Hàng đương nhiên thấy sự khác biệt trêи môi của Nhϊế͙p͙ Gia, bỗng có chút bối rối, không phản ứng lại, mà Nhϊế͙p͙ Gia nói là đi phòng vệ sinh, trong phòng vệ sinh lại không có ai, bây giờ lại đem theo đôi môi đỏ ửng đi vào… Cho dù Tạ Nhất Hàng là ngốc bạch ngọt cũng không cho là Nghê Phi đi trang điểm lại, ngày hôm nay y căn bản là không hề trang điểm.

“Nghê Phi… Ngày hôm nay thật sự rất xin lỗi, tôi không hề cố ý ngã sấp xuống.” Tạ Nhất Hàng đáng thương nhìn Nhϊế͙p͙ Gia, thấp giọng nói.

Nhϊế͙p͙ Gia nhìn gương để chỉnh trang lại, lấy khăn giấy ra nhìn màu môi một chút, đã nhạt hơn rồi.     

Thấy y không để ý tới mình, Tạ Nhất Hàng liền vội vàng nói: “Ngày hôm nay nhờ có anh, Nghê Phi, anh tha thứ cho tôi được không? Tôi thật sự là không cố ý… Xin lỗi…”

Nước mắt vốn ngừng lại bỗng nhiên rơi tiếp, Tạ Nhất Hàng cúi đầu xuống, nước mắt lã chã rơi, khổ sở mà hít hít mũi. Cậu thật sự là không cố ý ngã sấp xuống, từ khi biết bản thân có chứng hô hấp nhanh, cậu đã cố gắng để bản thân có thể kiên trì tới cùng, chỉ là nhất thời quên mất đoạn cuối của ‹‹Hành khúc›› mới sửa lại không phải là âm nhạc tắt dần mà còn phải hát nốt phần âm cuối mới kết thúc…

Nhϊế͙p͙ Gia vẫn không thèm để ý tới cậu ta, Tạ Nhất Hàng khổ sở lại sốt ruột: “Nghê Phi, anh không chịu tha thứ cho tôi sao?”

Qua một lúc, Nhϊế͙p͙ Gia thấy màu môi của mình đã trở lại bình thường mới ném khăn giấy vào thùng rác, ánh mắt nhìn Tạ Nhất Hàng như đang đánh giá một đồ vật. Hờ hững nói: “Tạ Nhất Hàng, mỗi một lần cậu phạm lỗi ngoại trừ xin lỗi thì cậu có thể làm được cái gì? Cậu không chỉ không biết bản thân nên làm gì, thậm chí ngay cả việc nên nói cái gì cũng không hề biết. Cậu cảm thấy việc để tôi tha thứ cậu là quan trọng mà không phải là bảo đảm từ nay về sau sẽ cố gắng luyện tập, có phải không?”

Tạ Nhất Hàng cúi đầu, không biết là đang nghĩ gì, Nhϊế͙p͙ Gia có thể thấy nước mắt không ngừng rơi trêи sàn nhà.

Nhϊế͙p͙ Gia nhàn nhạt nói: “Đúng, cậu ngoại trừ nói xin lỗi còn biết khóc, lại còn không chịu làm phận sự của mình đến nơi đến chốn cho tốt.”

“Không phải, tôi thật sự không nghĩ như vậy.” Tạ Nhất Hàng lập tức lau nước mắt, cãi lại vì bản thân.

Nhϊế͙p͙ Gia nói: “Nhưng cậu lại làm như vậy.”

“Tôi đã rất cố gắng…” Tạ Nhất Hàng vì bị ban giám khảo chê trách mà hoảng loạn không thôi, lúc này rốt cuộc không khống chế được tâm tình, mất khống chế mà khóc rống lên: “Tôi biết anh từ trước tới giờ đều coi thường tôi, anh cái gì cũng biết, anh biết sáng tác, hát hay, khuôn mặt hay âm giọng đều tốt hơn tôi, anh chỉ tốn có một

buổi trưa là có thể cải thiện ‹‹Hành khúc›› vốn hoàn mỹ càng trở nên tốt hơn, mà tôi cho dù tốn nửa đời người cũng không thể viết ra được một ca khúc chỉ bằng một nửa ‹‹Hành khúc››! Thiên tài như anh thì cái gì cũng có thể hạ bút thành văn, căn bản không hiểu những người không có bất kỳ thiên phú gì bò lên từ dưới phải bỏ ra biết bao nhiêu nỗ lực mới có được ngày hôm nay!”

“Tốn nửa đời.” Nhϊế͙p͙ Gia lạnh lùng mà hờ hững trào phúng, “Đừng nói là tốn nửa đời, Tạ Nhất Hàng, cậu debut năm năm có bao giờ cậu đã bỏ ra nửa ngày để viết nhạc không?”

Tạ Nhất Hàng lập tức ngưng thở, chật vật nhìn Nhϊế͙p͙ Gia.

“Cậu chưa từng làm, bởi vì cậu cảm thấy chính bản thân mình không làm được, cho nên cậu căn bản sẽ không thử làm. Chính cậu cảm thấy bản thân là thứ gì, thì cậu chính là thứ đó, chính cậu còn tự coi thường bản thân mà còn muốn tôi tôn trọng cậu?” Nhϊế͙p͙ Gia rửa tay, hờ hững nói.

Hết chương 36.

Editor có lời muốn nói: Lúc Tạ Nhất Hàng xin lỗi rồi tự nghĩ trong đầu thì có ai cảm thấy cậu ta đáng thương quá và Nhϊế͙p͙ Gia quá đáng không ☺ Nếu có thì xin chúc mừng các bạn đã bị vả mặt :>> 

Có lẽ các bạn thấy mình thiên vị Nhϊế͙p͙ Gia quá nhưng đấy là sự thật. Một người không tự biết cố gắng, lại tự xem thường chính bản thân mình thì người ý không chỉ có lỗi với người khác mà quan trọng hơn hết là có lỗi với chính bản thân họ. 

Nếu các chế sợ phần vả mặt đến đây là hết rồi thì đừng lo :>> đường còn dài lắm :>>> cố lên :>>

Beta có lời muốn nói: các bạn có thể tham khảo hình ảnh “…hươu con trong phim hoạt hình” bên dưới ("・ω・´) 

Bình luận

Truyện đang đọc