[QUYỂN 1] NHÂN NGƯ HÃM LẠC

Tiếng nổ lớn của thang máy rơi xuống đất khiến người ta chợt im lặng vài giây, sau đó bắt đầu xì xào bàn tán, có người lá gan lớn vươn đầu nhìn ra ngoài, nhưng bởi vì chỉ có đèn khẩn cấp chiếu sáng chói nên tầm nhìn rất hạn chế, mọi người nhao nhao nhìn về phía người quản lý, giám đốc đành phải lấy đèn pin từ trong tủ khẩn cấp ra theo âm thanh nhìn vào thang máy đi xem tình hình.

Có điều là chỉ với thời gian ngắn ngủi mấy chục giây mà từ một góc khác của căn cứ cũng phát ra một tiếng nổ lớn giống nhau, tiếng nổ lớn nối tiếp từng tiếng một, hơn mười tiếng cự vật rơi xuống đất khiến cho mọi người chấn động ôm đầu thét chói tai.

Eris nằm sấp trên kính đài quan sát hào hứng nhìn xuống: "Knicks, lại rơi một thang máy nữ rồi, ha ha ha ha, ô lại rơi thêm một cái nữa kìa!"

Giọng nói trầm tĩnh của người làm con rối nói từ bên tai: "Tính đến bây giờ đã được sáu mươi giây. Tất cả thang máy đều bị rơi, lối ra vào căn cứ nuôi dưỡng bị phong tỏa. Bạch Sở Niên này là muốn chơi lớn sao? Eris, xuống xem đi."

"Okay!" Eris ném hai viên đạn lựu pháo về phía thủy tinh, dùng khuỷu tay quét sạch mảnh thủy tinh vỡ vụn, từ đài cao ba mươi mét tung người nhảy lên, kim tuyến nguyền rủa giữa cổ tay quấn quanh giá đỡ và đường ống làm đệm khiến hắn thuận lợi trượt xuống đất.

Bởi vì thang máy rơi xuống phát ra tiếng nổ liên tiếp che dấu nên nhân viên an ninh đều theo tiếng chạy tới, các nghiên cứu viên đã lâm vào hỗn loạn, bên trong trà trộn vào hai tiếng đạn pháo nổ cũng không ai để ý nhận ra.

Eris muốn tìm tên giám đốc vừa cầm đèn pin đi vào thang máy kiểm tra tình huống, bất quá hắn đập vỡ kính nhảy xuống là cần có thời gian, chờ hắn một lần nữa đem việc chú ý đặt ở trong thang máy, trước thang máy đóng chặt cửa máu chảy ra chỉ để lại một đèn pin và một đôi giày da còn sáng bóng.

"A, khi nào..." Eris nhìn chung quanh, không có bóng dáng của người phụ trách: "Knicks, biến mất rồi... Ông có thấy hắn đi đâu không?"

Người làm con rối bất đắc dĩ nói: "Khi truy kích mục tiêu không nên nhìn đông nhìn tây."

"A, vậy hiện tại phải làm sao bây giờ?" Eris chán nản ném lự pháo trong tay, vung ống nổ súng, tay không bắt lấy quả lựu đạn rơi xuống rồi lại ném lại nòng súng để nạp lại.

"Đây đại khái chỉ là khởi đầu thôi." Người làm con rối nói: "Ngươi tìm một bộ quần áo, trước tiên trà trộn vào trong đám người xem Bạch Sở Niên muốn làm gì đi."

Mọi người trong tòa nhà đang ầm ĩ chạy ra ngoài, nhưng thang máy đã bị rơi, cửa an ninh cầu thang bị khóa hoàn toàn, mọi người đập cửa bằng bình chữa cháy, cầu cứu máy tính AI nhưng không có kết quả.

"Được." Eris dùng kim tuyến nguyền rủa mạnh mẽ kéo cửa thang máy ra, giẫm lên thi thể nghiên cứu viên bị sát thương, tùy tiện túm lấy một bộ đồng phục màu trắng dính máu, theo dây thép bên trong thang máy leo lên tầng đông người, mở cửa vắt ra ngoài.

Kết quả đang chen chúc với đám người, cửa thang máy hắn vừa mở ra, hai người vẫn liều mạng chen vào trong cửa bị người phía sau xông tới đẩy vào.

"?? Cái quần què gì vậy?" Eris dựa vào sợi dây kim tuyến nguyền rủa mà trèo lên, trong cửa thang máy căn bản không có thang máy, trong phút chốc hai người bị ngã xuống thét chói tai mà một đường ngã xuống đáy.

Nhưng điều này cũng không thể để cho những người rơi vào điên cuồng dừng bước, sau đó chen chúc trong thang máy, sau khi có người ngã xuống, người phía trước nhao nhao hô to "Bên trong không có thang máy! Đừng đẩy nữa!"

Nhưng người phía sau tai điếc không nghe thấy mà cứ xông về phía trước, người phía trước từng người một bị chen xuống, thẳng đến mười mấy người đều rơi xuống, có người hô "Dừng lại" càng ngày càng nhiều thì đội ngũ cầu sinh điên cuồng này mới dần dần tỉnh táo lại.

Eris thừa dịp hỗn loạn lui sang một bên, khoanh tay xem náo nhiệt: "Đây cũng không phải là ta làm, là bọn họ tự mình nhảy nha."

Người làm con rối cười nói: "Trong dự liệu thôi. Đây là con người, thích thể hiện bản thân bằng sự đồng cảm."

Tại thời điểm này, tất cả các đèn đột nhiên sáng lên.

Mọi người lần lượt che mắt để giảm bớt cảm giác khó chịu từ tối đến sáng, Eris không bị ảnh hưởng, ôm súng nhìn đông nhìn tây.

Loa được lắp đặt trong mỗi khu vực thí nghiệm phát ra âm thanh rít lên, và sau đó một giọng nói của thanh niên xuất hiện ở khắp mọi nơi trong cơ sở nuôi dưỡng.

"Khụ khụ, mời mọi người trở lại khu thí nghiệm của mình ngồi xuống, mỗi khu thí nghiệm đều có màn hình, các người có thể nhìn thấy tôi."

Eris lập tức nhận ra đây là thanh âm của Bạch Sở Niên.

Người làm con rối suy nghĩ: "Nếu hắn ta có thể sử dụng loa thì người có lẽ đang ở trung tâm điều khiển."

"Đi tìm hắn sao?" Eris bị đám đông hỗn loạn chạy đâm trúng, sốt ruột hỏi.

"Không, tuyệt đối không được gặp hắn. Ngươi cứ theo kịp với đám đông đi."

Eris theo dòng người bị chen sang bên trái, lại bị ép sang bên phải, rốt cục cũng nhìn thấy màn hình khu thí nghiệm chậm rãi hạ xuống, Eris cố sức chen vào, hiện tại không có mấy người còn nguyện ý ở khu thí nghiệm, khu thí nghiệm ngược lại trống rỗng rất rộng rãi.

Màn hình sáng lên, phía trên thoạt nhìn là một gian phòng, trên một cái bàn làm việc hình vòng cung chỉ sáng một ngọn đèn bàn, những nơi khác đều là màu đen.

Một thanh niên alpha dáng người cao gầy chậm rãi đi tới, kéo ghế ngồi ở trước bàn, trên cổ đeo vòng cổ tinh thạch đen thuần, trên cánh tay bò đầy hoa văn màu lam, mái tóc trắng như tuyết xoăn nhẹ dán vào cổ, khóe môi vểnh lên, thỉnh thoảng lộ ra nửa cái răng hổ.

Bạch Sở Niên giữ công tắc loa nói: "Các bạn thân mến, trò chơi sắp bắt đầu rồi, xin vui lòng trở lại chỗ ngồi của mình càng sớm càng tốt đi, mọi người chỉ có hai mươi giây thôi, đếm ngược từ bây giờ."

Hắn giơ ngón tay, mấy khoang bồi dưỡng gần đài quan sát bật đèn xanh, trong đó một thí nghiệm đã đầy thời gian nuôi dưỡng quấy động thân thể một chút. Mực nước của chất lỏng nuôi cấy trong khoang nuôi dưỡng của hắn nhanh chóng giảm xuống, bằng mắt nhìn thấy chỉ có hai mươi giây sẽ hạ xuống 0, trong lòng các nghiên cứu viên vô cùng rõ ràng, sau khi dịch bồi dưỡng về 0, cửa khoang sẽ mở ra, cơ thể thí nghiệm sẽ được thả ra.

Đây là một cơ thể thí nghiệm rận ở thời kỳ nuôi dưỡng, hướng nuôi dưỡng là độc.

Có người thử dừng lại ngăn khoang bồi dưỡng mở ra nhưng không có kết quả, khoang bồi dưỡng hiện tại hoàn toàn không chịu bọn họ khống chế.

Mọi người hét lên và chạy đến khu vực thử nghiệm, khóa cửa kính chống đạn, và cuối cùng dần dần im lặng, một nhà nghiên cứu run rẩy nói: "Đó là âm thanh của 9100, là Thần Sứ."

Lời này vừa nói ra, có mấy nghiên cứu viên phản ứng nhanh sắc mặt liền thay đổi ngay tại chỗ, các nghiên cứu viên còn lại cũng nhớ lại tên mã này, Thần Sứ là một thí nghiệm đáng tiếc nhất mà bọn họ từng có qua, từ phôi sư tử trắng nuôi dưỡng đến thân thể trẻ con, cuối cùng tự nhiên tiến vào trạng thái hoàn toàn, nếu như không phải lúc ở tổng bộ tuyển chọn cơ thể thí nghiệm cùng Điện Quang U Linh đối kháng thất bại dẫn đến sắp chết bị buông tha thì lúc này hắn cũng tất nhiên là một kiệt tác có giá cao nhất trong tay viện nghiên cứu rồi.

Trong căn cứ bồi dưỡng này, không ai là không biết Thần Sứ.

Mọi người kinh hồn chưa định nhìn chằm chằm màn hình lớn, ống kính chuyển sang một chút, phát hiện đồng thời cùng Bạch Sở Niên ngồi chung quanh bàn dài hình vòng cung còn có mười vị nghiên cứu viên mặc đồng phục giám sát viên, hai tay bị trói chặt trên mặt bàn, ánh mắt hoảng sợ rơi lệ của bọn họ bị phóng to lên màn hình.

Sau khi mọi người ngồi xuống, khoang nuôi cấy của cơ thể thí nghiệm rết mở ra, hắn mở cửa khoang, chậm rãi bơi đi giữa khu thí nghiệm, mặt đất đi qua bị ăn mòn ra một vết tím nóng rực, chảy xèo xèo bốc khói độc.

Lúc này tất cả khu thí nghiệm đều bị phong bế, cơ thể thí nghiệm nhất thời không vào được, nhưng nghiên cứu viên bên trong cũng không ra được.

Eris di chuyển đến cửa để thử nhưng cửa kính chống đạn không thể mở được nữa.

Bạch Sở Niên không nhanh không chậm giảng giải quy tắc trò chơi, hai tay nhẹ nhàng đặt trên mặt bàn, cầm một bộ bài poker.

"Chúng ta đến xào bài đi, nếu số các người bốc được con số của tôi thì coi như thắng, so với con số của tôi nhỏ hơn thì coi như thua, người thắng có thể bắn tôi một phát, các người là nghiên cứu sinh, có lẽ biết chỗ yếu hại của thí nghiệm thể ở đâu đi." Bạch Sở Niên móc ra một khẩu súng lục, trước mặt mọi người hướng vào bên trong nạp đầy ba viên đạn, sau đó khép băng đạn lại, xoay loạn thứ tự, vứt ở trên mặt bàn: "Mà kẻ thua cuộc phải đến chỗ tôi làm lựa chọn, chọn sự trừng phạt mà mình thích."

"Đương nhiên, người quá nhiều trò chơi liền chơi không được, cho nên tôi mời giám đốc của từng khu vực tới đây rút bài cho mọi người, tổng cộng mười vị giám đốc, phân biệt đại biểu mười khu vực, như vậy thì rất công bằng đi."

Bạch Sở Niên cười nhạt nói xong quy tắc liền đem bài poker rửa sạch đưa cho vị chủ quản thứ nhất: "Tiên sinh, ngài đến trước đi, trộn bài qua rồi mới rút. Ông đã quen thuộc với tôi, tôi không có khả năng phối cảnh, các quy tắc là rất công bằng."

Người phụ trách đầu tiên tên là Trần Vượng nơm nớp lo sợ nhận bài, tay đã bị mồ hôi lạnh thấm ướt.

Trước khi thăng chức, hắn phụ trách kiểm tra tình huống chuyển tiếp của Thần Sứ khi còn nhỏ, lúc ấy Thần Sứ còn chưa có mã hiệu và số hiệu, còn rất nhỏ, vừa mới mở mắt chưa được mấy ngày, hắn bỏ mấy con chuột trắng vào hòm bồi dưỡng thăm dò phản ứng của Bạch Sở Niên, kết quả Bạch Sở Niên bị mấy con chuột lớn dọa đến mức chạy loạn trong hòm bồi dưỡng, mấy giờ trôi qua, lỗ tai cùng bàn tay chân không tiến hóa thành người lớn đều bị chuột cắn đến máu thịt mơ hồ. Ông ta đem Bạch Sở Niên bị thương nặng ném lại cho lão dưỡng giả Bạch Diên Sâm bảo hắn chữa khỏi rồi lại đưa tới, còn nói một câu nói lão dưỡng người đem một phôi thai dưỡng tốt thành dưỡng phế.

Cũng chính vì vậy, lúc đầu các nghiên cứu viên đều không quá coi trọng sự phát triển tiếp theo của Bạch Sở Niên.

Giám đốc cúi đầu như nhận mệnh, run rẩy lấy ra một tấm bài poker, Bạch Sở Niên cũng sờ một lá bài, hai người đồng thời mở mặt bài ra, Bạch Sở Niên là một lá cỏ hoa 3 tép, mà chủ quản Trần Vượng là một lá hoàng hậu Q.

"A, mở bát đỏ nha, ngài thật sự là vận khí tốt." Bạch Sở Niên đem súng lục trên mặt bàn đẩy cho hắn: "Đến đây đi."

Giám đốc Trần không dám đi sờ súng, co rúm lại không dám nhìn Bạch Sở Niên.

Bạch Sở Niên đứng dậy vòng ra sau lưng hắn, đem súng lục đặt ở trên tay hắn, giúp hắn đặt ngón trỏ lên cò súng, sau đó đem tay hắn, dạy hắn đặt họng súng lên huyệt thái dương của mình.

"Ngài xem bắn ở chỗ nào?" Bạch Sở Niên thân mật ôm chủ quản Trần: "Sao, không dám? Tôi nghĩ rằng ông dám chạm vào chuột, súng là dễ dàng hơn nhiều so với những thứ đó. Tôi sẽ dạy ông."

Bạch Sở Niên nắm tay giám đốc Trần dạy hắn dùng họng súng nâng vòng cổ trên cổ mình lên, ấn cò súng vào khí quản.

Giám đốc Trần sợ hãi nhắm mắt lại.

Nhưng súng không vang, lần này trên nòng súng lục không chuyển đến vị trí có đạn.

"Ông xem chuyện này náo loạn đến như vậy, tôi cũng có vận khí tốt nha." Bạch Sở Niên lần nữa gạt băng đạn súng lục vào mặt bàn, đem bài poker đẩy cho tên giám đốc thứ hai, mỉm cười một chút.

Giám đốc Jason là người xui xẻo thứ hai, cắn răng nhận thẻ.

Hắn từng đem Bạch Sở Niên bỏ vào hộp huấn luyện mô phỏng xạ thủ, thao túng súng máy kiểm tra kỹ xảo tránh né và độ nhanh nhẹn của Bạch Sở Niên, loại huấn luyện này giữa mỗi giờ sẽ có mười phút nghỉ ngơi cho cơ thể thí nghiệm thở dốc, nhưng khi Bạch Sở Niên ngã xuống đất nghỉ ngơi, dưới tình huống không đến thời gian Jason liền một lần nữa mở súng máy, khiến cho Bạch Sở Niên bị đạn súng máy hạng nặng bắn vỡ đầu, ở khu viện hộ một lần nữa ghép lại hộp sọ, ở lại ba ngày mới tự khỏi được.

"Cậu ta biết chơi thật đấy." Eris cúi đầu mắng một câu, trong lúc vô tình cùng đồng tử của Bạch Sở Niên thâm lam trên màn hình nhìn nhau.

"Tên này..."

Eris hừ nhẹ một tiếng, tuy rằng kính chống đạn không vây được hắn, bên ngoài cái thân thí nghiệm rết bò tới bò lui kia cũng chưa đủ để cho hắn nhìn thẳng, nhưng sức mạnh đùa bỡn hết thảy trong mắt Bạch Sở Niên làm cho hắn không thoải mái, giống như một con mèo bắt chuột, không vội giết chết, mà là chơi đến khi bọn họ sợ hãi vạn phần gan mật đều nứt ra mới xuống miệng.

Bình luận

Truyện đang đọc