TA MUỐN KẾT HÔN CÙNG TRÚC MÃ

“Đã kết hôn rồi, đừng có tùy hứng thế nữa...” Lôi Kiệt Bân đau đầu, có chút bất đắc dĩ xoa huyệt thái dương.
Không biết có phải do Trình Dĩnh Doanh còn nhỏ hay không mà cứ cảm thấy cô dễ xúc động.
Mặc dù rõ ràng là thích anh, nhưng thường xuyên đối nghịch anh, khiến quan hệ giữa hai người bất ổn.
“Hừ!” Trình Dĩnh Doanh thở phì một cái.
“Em ngủ đây!” Trình Dĩnh Doanh nói.
“Ngủ đi ngủ đi, thai phụ đi ngủ sớm chút.” Lôi Kiệt Bân xua tay, tiếp tục xem thông tin hôn lễ.
Trình Dĩnh Doanh ra khỏi phòng vào phòng ngủ phụ. Cô cực kì tức giận, không muốn nhìn thấy Lôi Kiệt Bân nữa.
Sau đó, đang nằm trên giường thì đổi ý.
Trong tuần tân hôn mà đã cãi nhau như này thì cuộc sống về sau có thể chịu được không?
Trong lòng có một giọng nói vang lên: Trình Dĩnh Doanh, không thể nuông chiều đàn ông!
Lôi Kiệt Bân chuyển sang đánh chữ, đến tận khuya mới đi ngủ. Về phòng ngủ chính phát hiện vợ mới cưới không có trên giường, quay người đi sang phòng ngủ phụ.
Ánh đèn hành lang chiếu vào phòng ngủ tối đen, rọi vào gương mặt trứng ngỗng xinh đẹp của người con gái. Trình Dĩnh Doanh lúc không giận dỗi, an tĩnh thì đặc biệt giống thiên thần nhỏ, thuần khiết không tì vết.
Lôi Kiệt Bân xốc chăn mỏng lên, nhẹ nhàng bế cô, hôn nhẹ lên trán.
Bất đắc dĩ nói: “Dĩnh Doanh, em mà ngoan ngoãn như trước thì tốt.”
*
Hôm sau tỉnh lại, Trình Dĩnh Doanh phát hiện mình đang nằm trong phòng ngủ chính, vị trí người đàn ông kia nằm đã trống không, chăn bị xốc lên một góc.
Chắc là ra ngoài tập thể dục.
Có lẽ tối qua Lôi Kiệt Bân không thấy cô ở phòng ngủ chính nên đã ôm cô về.
Trình Dĩnh Doanh xuống giường thay một bộ quần áo vận động rộng thùng thình, ra phòng khách bật một đoạn nhạc nhẹ nhàng, bắt đầu duỗi thân vận động.
Trước cô thương lượng với Lôi Kiệt Bân, muốn đẻ thường. Nhưng bình thường cô không hay vận động, đẻ thường lại không phải chuyện dễ dàng, bác sĩ mới đề nghị cô mỗi ngày vận động nhiều hơn, nâng cao thể chất cơ thể.
Đang vận động thì cửa bị bật mở, Lôi Kiệt Bân mang hai túi đồ ăn về, sau khi chạy thì tiện đường ngang qua siêu thị mua luôn.
“Dậy sớm thế? Anh có mua cháo, đợi hâm nóng lại đã.” Lôi Kiệt Bân nói xong mang đô vào phòng bếp.
Thái độ hôm qua của cô không được tốt lắm, nhưng Lôi Kiệt Bân như không thèm để ý đến.
Hai người giống như chưa từng cãi nhau, chẳng lẽ đây là “Đầu giường đánh nhau cuối giường hòa”?
Hôm nay Lôi Kiệt Bân mua cháo không cho thêm nước tương, chỉ cho ít muối. Hơn nữa có cả điểm tâm mua bên ngoài.
“Lần sau đừng chạy sang phòng ngủ khác, phải ngủ cùng anh...Nếu tối em có chuyện gì thì anh không giúp được.” Lôi Kiệt Bân uống một ngụm sữa đậu nành.
“Ừ...” Trình Dĩnh Doanh ăn sáng, không để ý trả lời.
“Kính coong, kính coong...” Tiếng chuông cửa.
“Hình như Tiểu Hoàng đến.” Lôi Kiệt Bân để sữa đậu nành trong tay xuống bàn ăn, đứng lên ra ngoài.
Tiểu Hoàng là trợ lí nam mới vào, thay thế chân công tác của Trình Dĩnh Doanh.
Lôi Kiệt Bân mở cửa, Tiểu Hoàng cầm mấy tập folder tới, nói: “Giám đốc, chào buổi sáng. Ở đây có tài liệu cần ngài kí tên.”
“Vào đi.” Lôi Kiệt Bân nghiêng người nhường chỗ cho Tiểu Hoàng vào nhà.
Tiểu Hoàng đi vào thấy Trình Dĩnh Doanh đang ăn sáng, tấm chiếu mới đặc biệt cung kính lễ phép: “Bà chủ, chào buổi sáng!”
“Buổi sáng tốt lành.” Trình Dĩnh Doanh lên tiếng.
Tiểu Hoàng và Trình Dĩnh Doanh đều là sinh viên mới tốt nghiệp, bị bạn cùng trang lứa gọi bà chủ có hơi kì kì. Mà công ty này cũng không phải do cô lập ra, cô chỉ là gả cho anh Kiệt Bân.
Nhưng đúng là thân phận hiện giờ của cô không thích hợp làm việc ở công ty Lôi Kiệt Bân, lần trước lúc Lôi Kiệt Bân cầu hôn mời một số nhân viên công ty tới liên hoan, chắc chắn mọi người đều đã biết cô dâu là ai, rồi sẽ không phân việc chạy chân đưa tài liệu cho giám đốc cho cô, nói không chừng là nhờ chị Thái trợ lí.
Tiểu Hoang đi theo Lôi Kiệt Bân vào thư phòng, không được bao lâu thì cầm folder ra ngoài, chào tạm biệt Trình Dĩnh Doanh: “Bà chủ, tôi đi đây.”
“Ừm.” Trình Dĩnh Doanh cười đáp lại.
Lôi Kiệt Bân từ thư phòng ra ngồi xuống, tiếp tục ăn sáng, bốc men chua: “Không cho cười với đàn ông khác!”
“Nói thẳng đi, quanh co cái gì?”
Không cười với người đàn ông khác?
Cái kiểu suy nghĩ cổ hủ gì đây?
Hơn nữa, đây là lễ phép!
“Anh Kiệt Bân, anh mà cứ kiểu ra lệnh thế thì sẽ mất em đấy.”
Lôi Kiệt Bân rất muốn viết to hai chữ “Oan uổng”.
Vợ mình vừa đẹp vừa tốt tính, sợ bị người khác theo quá đi.
*
Hà Hạo Cảnh vừa tham gia một hoạt động thương nghiệp, là nghi lễ khai mạc khu mua sắm. Địa phương hẻo lánh, phải ngồi xe rất lâu, hắn lại ăn không hợp ẩm thực địa phương.
Mấy kẻ ở khu đó toàn bọn lừa đảo.
Đã bảo là trả 18 vạn hát hai bài, tới nơi rồi thì thấy 18 vạn cho hai bài quá lỗ, bắt hắn hát thêm mấy bài nữa, sau khi về nghe người đại diện bảo đối phương mới trả cọc 5 vạn, phần còn lại mãi chưa gửi đến.
Đúng là bọn điêu dân vô học, lần sau không bao giờ đến mấy hoạt động địa phương nhỏ này nữa.
Hà Hạo Cảnh rảnh rỗi lướt weibo, từ khi biết được Trình Dĩnh Doanh là Mộc Tuyết thì luôn dùng acc clone theo dõi weibo Mộc Tuyết.
Mộc Tuyết cũng thường xuyên đăng lên weibo, hầu hết là thông báo đăng chương mới tiểu thuyết, hoặc là thông báo thay đổi ảnh đại diện. Cho tới giờ chưa từng đăng chuyện cá nhân.
Nhưng mấy hôm trước, cô up ảnh chụp hai tờ hôn thú đỏ, chứng tỏ cô đã kết hôn.
Cô ta kêt hôn?
Với ai?
Giám đốc công ty điện ảnh kia?
Không phải, lần trước ở lễ tốt nghiệp đã nói đấy là anh trai mà?
Hà Hạo Cảnh cứ nhớ đến mắt mình có gỉ mới bỏ qua loại con gái nhà giàu dịu dàng Trình Dĩnh Doanh.
Tại vì đắc tội cô nên hại mình đánh mất kịch bản đáng lẽ phải là của mình.
Cực kì tức giận.
Acc clone của Hà Hạo Cảnh có theo dõi một vài bạn học, nhìn thấy một bạn tốt đăng rút thăm trúng thưởng weibo, tag mấy người vào cùng.
Trong đó có một cái ID đặc biệt quen mắt, “Tiểu tiên nữ tên Tiểu Doanh Doanh”.
Bạn tốt kia vừa hay là bạn cùng khoa của Trình Dĩnh Doanh, hắn tò mò ấn vào xem thử. Ngay đầu weibo là ảnh chụp tờ hôn thú đỏ, và mu bàn tay trắng nõn củ con gái, ngón áp út đeo một chiếc nhẫn kim cương sáng lóa.
Tiêu đề: Kết hôn với anh chàng mình yêu nhất!
Đúng hôm Mộc Tuyết công khai.
Hay có thể nói, là Trình Dĩnh Doanh.
Phần bình luận không thiếu, hầu như là bạn bè Trình Dĩnh Doanh, sôi nổi trò chuyện, hoặc là bình luận “Hâm mộ” linh tinh gì đó.
Hà Hạo Cảnh kéo xuống, cứ luôn chú ý đến nội dung mấy tháng trước.
Đột nhiên cười cười không có ý tốt.
Trình Dĩnh Doanh, có trách thì tự trách cô không để tôi làm nam chính.
*
Rạng sáng hơn 3 giờ, trời tối đen như mực, đột nhiên màn hình điện thoại sáng lên, tiếng nhạc chuông phát ra.
Lôi Kiệt Bân tỉnh dậy, mơ mơ màng màng nói mớ: “Ai gọi điện nửa đêm đấy?”
Gọi điện tới là quản lí phòng PR công ty mình, vừa nối được máy đã vội vàng nói: “Giám đốc, không ổn, xảy ra chuyện lớn rồi!”
Trình Dĩnh Doaonh bị đánh thức, híp mắt hỏi: “Chuyện gì thế?”
“Trên weibo có một acc marketing bôi đen bà chủ, ngài xem top hot search weibo hôm nay đi...”
“Cậu chờ chút, đừng tắt máy.” Lôi Kiệt Bân với tay lấy điện thoại Trình Dĩnh Doanh trên tủ đầu giường, ấn mở weibo, tìm hot search nổi nhất: Không rõ thực hư chuyện tác giả Mộc Tuyết một chân đạp hai thuyền.
Cái quái gì?
Lôi Kiêt Bân bấm vào chủ đề, xếp thứ nhất là một acc marketing có đông đảo fans.
Cẩu ca thích tin hot: Nhận được sự chú ý của nhiều người, một tác giả ngôn tình cấp đại thần với thời gian xuất đạo không dài, được xem như là một tác giả trẻ. Cuối năm ngoái hẹn hò với một người tham gia tuyển chọn, còn lợi dụng nhân khí của mình đẩy tiểu thịt tươi lên ngôi quán quân. Bạn trai tiểu thịt tươi ở Bắc Kinh xuất đạo, hai người phải xa cách nên tác giả không chịu nổi tịch mịch dẫn đến chuyện thông đồng với ngài L trẻ tuổi đầy tiềm năng đang xây dựng sự nghiệp, sắp tới còn tổ chức hôn lễ. Tác giả từng hợp tác với công ty ngài L, có lẽ đã tiếp xúc với nhau từ lâu, đáng thương cho anh bạn trai tiểu thịt tươi giờ mới biết bạn gái mình đã kết hôn.
Nội dung weibo không ghi rõ họ tên, nhưng dân cư mạng đã hóa thân làm Conan, sáng tỏ thân phận ba người trong cuộc.
Thứ nhất, đại thần ngôn tình sắp kết hôn có “Mộc Tuyết” và “Bóng cao su nhỏ”. Nhưng “Bóng cao su nhỏ” đã xuất đạo 10 năm, còn “Mộc Tuyết” mới 4 năm.
Thứ hai, có liên quan tới chương trình tuyển chọn, năm ngoái tân thần tượng toàn năng diễn ra, “Mộc Tuyết” đã giúp Hà Hạo Cảnh bỏ phiếu.
Thứ ba, ngài L ở đây chắc là nhắc tới Lôi Kiệt Bân của Điện ảnh Nghênh Kiệt? Điện ảnh Nghênh Kiệt cải biên tiểu thuyết của Mộc Tuyết, không những vậy trong thời gian gần đây Lôi Kiệt Bân là người trẻ tuổi hấp dẫn đầy tiềm năng đang gây dựng sự nghiệp.
Giờ đây các giang cư mận đang thi nhau chửi bới Mộc Tuyết, nói cô không xứng làm tác giả ngôn tình, viết chuyện của nam nữ chính chân thành tha thiết vậy mà lại là loại phụ nữ vô sỉ. Muốn phản đối sách mới của cô, đả đảo phim truyền hình.
“Thông báo với toàn bộ cao tầng công ty cùng toàn bộ nhân viên bộ Đối ngoại trở về công ty thương lượng phương án ứng đối.” Lôi Kiệt Bân phân phó.
“Sao vậy?” Trình Dĩnh Doanh nghe thấy Lôi Kiệt Bân phải đến công ty ngay, cảm giác có chuyện lớn đang xảy ra.
“Không có gì, em ở nhà ngủ ngoan, anh về ngay.” Lôi Kiệt Bân hôn trán cô, rời giường đi thay quần áo.

Bình luận

Truyện đang đọc