THIÊN TÀI NHI TỬ VÀ MẪU THÂN PHÚC HẮC

Vân Khê cẩn thận suy nghĩ đề nghị của Trấn Hải tổ sư, nếu bọn họ ở lại Tiêu Dao các thì thực lực sẽ tăng rất nhanh, song trên người bọn họ còn gánh vác rất nhiều trách nhiệm, bọn họ không thể lưu lại nơi này nghỉ ngơi.

Còn chưa kể đến việc nàng đã đáp ứng bọn Tiểu Tả, đi giải cứu hồn phách chủ nhân bọn họ, ngoài gia nàng còn đồng ý tới Đan minh tham gia đại hội luyện đan để giúp Đan học viện của học viện Vạn Hoàng tồn tại danh chính ngôn thuận, có thể thu hút càng nhiều nhân tài luyện đan hơn. Quan trọng hơn chính là, nàng không nỡ xa Tiểu Nguyệt nha, không muốn cùng con xa cách một thời gian dài.

Sau một hồi lâu suy nghĩ, nàng quay đầu nhìn về phía Long Thiên Tuyệt, hắn là trụ cột gia đình, việc đại sự này nàng hi vọng sẽ do hắn quyết định.

Nếu hắn muốn lưu lại thì nàng cũng nhất định sẽ ủng hộ hắn.

Nhận thấy ánh mắt tin tưởng và dò hỏi của Vân Khê, Long Thiên Tuyệt chợt thấy cảm động, khẽ nở nụ cười nhàn nhạt, hắn nói với Các chủ: “Các chủ, thật xin lỗi, sợ rằng chúng ta phải cô phụ ý tốt của ngài rồi. Tiểu Mặc còn bé, cuộc đời của cháu còn rất dài, ta hi vọng cháu có thể trưởng thành ở bên người chúng ta, hưởng thụ tình cảm ấm áp của gia đình. Hơn nữa, cháu đi theo bên người chúng ta cũng có thể rèn luyện. Dĩ nhiên, chờ thời điểm Tiểu Mặc trưởng thành nếu Các chủ còn muốn bồi dưỡng cháu thành tài, chúng ta sẽ nguyện ý để cho cháu đi theo Các chủ ngài học tập.”

“Về phần ta cùng Khê Nhi, chúng ta sẽ không tiến vào Tiêu Dao các, bởi vì cường giả chân chính sẽ phải trưởng thành trong cuộc sống, không ngừng rèn luyện cùng chiến đấu. Chỉ có ở bên trong nghịch cảnh mới có thể đột phá, không ngừng vượt xa. Ta cùng Khê Nhi còn muốn cùng nhau làm rất nhiều chuyện, chúng ta tin tưởng rằng, chỉ cần trong lòng muốn trở nên mạnh mẽ, vô luận đi đến nơi nào, cũng có thể trở nên cường đại!”

Các chủ nhìn về phía Long Thiên Tuyệt, ánh mắt khẽ biến, nhưng không phải tức giận, mà ngược lại vẻ tán thưởng càng sâu đậm

Trấn Hải tổ sư cũng càng thêm tôn trọng Long Thiên Tuyệt, chậm rãi gật đầu nói: “Không tệ! Long gia có người tư tưởng thông suốt thấu đáo như ngươi, chính là chuyện may mắn của Long gia ta. Các chủ, nếu bọn họ tâm ý đã quyết, không bằng thành toàn cho bọn họ......”

Các chủ cúi đầu, vuốt mái tóc đen của Tiểu Mặc, hỏi: “Tiểu Mặc, con có đồng ý sẽ thường xuyên trở lại thăm ta không?”

“Dĩ nhiên là đồng ý!” Tiểu Mặc không chút do dự gật đầu, thanh âm non nớt nói, “Tiểu Mặc chẳng những thường xuyên đến mà sẽ mang Tiểu Huyên Huyên cùng nhau đến thăm ngài. Tiểu Huyên Huyên là muội muội của cháu, rất xinh đẹp khả ái, người nhất định sẽ thích bé.”

“Tốt! Vậy lão lão tổ tông sẽ đợi hai huynh muội cháu đến Tiêu Dao các.” Các chủ tâm tình cực kỳ vui mừng, ánh mắt thâm trầm lần nữa nhìn về phía Long Thiên Tuyệt, “Vợ chồng hai người không muốn đi Tiêu Dao các, ta cũng không miễn cưỡng, nhưng phải ghi nhớ, ngươi vĩnh viễn là người Long gia.”

“Bất kể trước kia ngươi ở Long gia trải qua đau khổ như thế nào, nhưng ngàn lần vạn lần không thể quên dòng máu đang chảy trên người ngươi chính là dòng máu của Long gia. Tổ tiên chúng ta đã phải trải bao nhiêu gian khổ mới sáng lập ra Long gia, Long gia huy hoàng được như ngày hôm nay, không thể quên đi tâm huyết cùng cố gắng của các vị tổ tiên. Ngươi, đệ đệ của ngươi, còn có Tiểu Mặc, trên người được truyền thừa huyết mạch Long gia thuần khiết nhất, các ngươi hẳn nên coi đây là vinh dự, hơn nữa phải dũng cảm nhận lấy trách nhiệm chấn hưng Long gia.”

Người dừng lại một chút, thở dài: “Ta đã già rồi, không còn có ý chí mạnh mẽ nữa. Tương lai Long gia toàn bộ ký thác vào thế hệ này của các ngươi, thậm chí là đời sau của các ngươi, hi vọng ngươi không làm cho ta thất vọng.”

Long Thiên Tuyệt nghiêm túc lắng nghe lời của Các chủ, không khỏi cảm thấy máu mủ tình thâm, mang cho hắn rung động thật sâu sắc. Không sai, bất kể người Long gia đối đãi hắn như thế nào, trên người của hắn thủy chung vẫn chảy huyết mạch của Long gia, cho nên hắn vĩnh viễn cũng sẽ không quên mất mình là một phần tử của Long gia, trên vai gánh trọng trách chấn hưng Long gia, đem Long gia phát dương quang đại.

“Các chủ, ngài yên tâm đi! Mặc dù hiện tại ta không trở lại Long gia, bởi vì nó đã làm cho ta quá thất vọng, nhưng ta cũng sẽ tuyệt đối sẽ không quên mất căn bản mình là ai, ta sẽ thời thời khắc khắc nhớ kỹ Tổ tiên Long gia, luôn trừng phạt cái ác nêu cao cái thiện, duy trì tinh thần chính nghĩa, đem tinh thần của Long gia phát dương quang đại!”

Cuộc nói chuyện khiến cho Vân Khê nhiệt huyết sôi trào.

Nàng nghĩ đến năm xưa, tổ tiên Long gia tràn đầy nhiệt huyết, không biết đã phải cố gắng bao nhiêu, vất vả nhường nào, trải qua bao khó khăn gian khổ mới có thể xây dựng được thành Bàn Long phồn hoa như ngày hôm nay. Đây là kết quả cố gắng phấn đấu của bao nhiêu đời người a?

Mà Long gia hiện tại?

Nàng xem, đừng nói trừng phạt cái ác, đề cao cái thiện, duy trì tinh thần chính nghĩa, nhìn qua cũng chỉ có chẳng phân biệt được thị phi, vì tư lợi, cốt nhục tương tàn, như vậy Long gia phải xuống dốc hẳn là điều không thể nghi ngờ.

Nếu không có người xuất hiện để thay đổi nó, nó sẽ tiếp tục xuống dốc, mục nát, không tiến tất sẽ lùi, sớm muộn gì nó cũng sẽ biến mất trong lịch sử của Long tường đại lục.

Nàng hiểu chí hướng của Thiên Tuyệt, hắn là nam nhân, trách nhiệm của một nam nhân ngoài bảo hộ người nhà, còn có kiến công lập nghiệp cho riêng mình, mà Long gia chính là sự nghiệp của hắn.

Nàng quyết định sẽ dùng toàn lực giúp đỡ hắn thực hiện giấc mộng, nàng muốn mình ngày càng cường đại hơn, giúp hắn đỡ một nửa gánh nặng, hai người đồng cam cộng khổ, cùng nhau mỉm cười đi về tương lai tươi đẹp.

Tiểu Mặc mở to đôi mắt, nghiêm túc lắng nghe lời của phụ thân, trong lòng bỗng xuất hiện một tia hưng phấn. Mặc dù bé không biết tại sao lại hưng phấn, nhưng chắc chắn là do ảnh hưởng từ những lời phụ thân vừa nói.

Các chủ cùng Trấn Hải tổ sư hai người đều gật đầu mỉm cười, rất hài lòng với câu trả lời của Long Thiên Tuyệt.

“Bất quá, lần này định tiến cử người có triển vọng ở tỷ võ gia tộc nếu thiếu đi vợ chồng hai người, vậy phải làm sao bây giờ?” Trấn Hải tổ sư đột nhiên nghĩ đến vấn đề này.

Còn chưa chờ Các chủ nói chuyện, Long Thiên Tuyệt đã mở miệng đề nghị: “Các chủ, ta đề nghị để cho hai người Tứ thúc cùng Cửu thúc của ta thay thế cho hai vợ chồng chúng ta. Hai người bọn họ làm người luôn chính trực, thiên phú mặc dù không được coi là vô cùng xuất sắc, nhưng hơn hẳn so với những người bình thường. Nếu không phải những năm gần đây bị Nhị thúc ta chèn ép thì thành tựu lúc này của bọn họ chắc chắn sẽ hơn hẳn hiện tại. Hi vọng Các chủ có thể cho bọn họ cơ hội! Giáo dục hai người có phẩm hạnh đoan chính, trung thành với gia tộc, so sánh với đào tạo hai kẻ có thiên phú xuất sắc nhưng có thể ham danh lợi, tâm thuật bất chính thì đáng giá hơn nhiều lắm, ngài thấy sao?”

“Lão Tứ cùng lão Cửu? Ta nghe nói chân lão Tứ rất nhiều năm trước đã bị người đánh cho tàn phế, làm sao có thể ủy thác trách nhiệm nặng nề cho hắn đây?” Trấn Hải tổ sư nói.

“Cái này nhị vị có thể yên tâm, ta đã cho Tứ thúc ăn Cửu chuyển Thái Cực đan, hơn nữa mỗi ngày đều đúng giờ điều trị bằng vật lý trị liệu, tin tưởng thương thế của thúc ấy rất nhanh sẽ khôi phục, có thể đứng lên một lần nữa.” Vân Khê nói.

“Cái gì? Cửu chuyển Thái Cực đan?” Người vẫn luôn thong dong như Các chủ cũng không có cách nào tiếp tục bình tĩnh, sắc mặt của hắn khẽ biến, “Cõi đời này có người có thể luyện chế ra Cửu chuyển Thái Cực đan sao? Điều này sao có thể? Theo ta được biết, bí phương luyện chế Cửu chuyển Thái Cực đan đã sớm thất truyền, nếu như lưu truyền ở giang hồ thì bí phương của Cửu chuyển Thái Cực đan cũng chỉ là một tờ giấy không trọn vẹn mà thôi. Làm sao có thể có người có thể luyện chế ra Cửu chuyển Thái Cực đan đây?”

“Các chủ không cần hoài nghi, ta không muốn giấu diếm cái gì, bí phương luyện chế Cửu chuyển Thái Cực đan đầy đủ đang ở trong đầu của ta.” Vân Khê từ trong lồng ngực móc ra một viên Cửu chuyển Thái Cực đan cuối cùng, đưa đến trước mắt Các chủ, “Người xem, đây chính là một viên Cửu chuyển Thái Cực đan cuối cùng trên đời.”

Các chủ xúc động từ trong tay nàng nhận lấy, hít sâu, thần sắc càng ngày càng kích động: “Không sai! Đây chính là Cửu chuyển Thái Cực đan, đan dược tuyệt đẹp có mùi thơm ngát, cùng sách cổ ghi chép miêu tả giống nhau như đúc.”

Các chủ kinh ngạc địa nhìn về phía Vân Khê, hỏi: “Đan dược này là do chính ngươi luyện chế?”

Vân Khê gật đầu.

Các chủ một lần nữa khiếp sợ, đôi mắt mở lớn, bình thường mọi chuyện đều không thể khiến cho Các chủ kinh ngạc, duy cũng chỉ có hôm nay là ngoại lệ. Người cúi đầu nhìn Cửu chuyển Thái Cực đan trong tay, cảm xúc cuồn cuộn: “Không nghĩ tới thế gian này thật sự có người có thể luyện chế ra Cửu chuyển Thái Cực đan...... Chỉ tiếc, đã muộn một ngàn năm a! Nếu là một ngàn năm trước......cũng sẽ không lưu lại này nhiều tiếc nuối như thế này.”

“Một ngàn năm?” Ánh mắt nàng nhìn Các chủ thay đổi, ngàn vạn lần đừng nói rằng, người đứng ở trước mắt nàng là một lão yêu đã sống một ngàn năm nhé?

Đây cũng quá quỷ dị rồi?

Cõi đời này có người có thể sống một ngàn năm sao?

Nhất định là do nàng suy nghĩ lung tung.

“Ngươi có kỹ thuật luyện đan như thế, những lão già Đan minh kia sợ rằng sẽ muốn thu nạp ngươi.” Các chủ sau khi cảm thán, rất nhanh khôi phục lại bình tĩnh, đem Cửu chuyển Thái Cực đan trả lại nàng, không nảy sinh mơ ước chiếm hữu, có lẽ đây chính là phong phạm của một đại tôn sư nên có.

“Ta còn chưa tham gia khảo hạch luyện đan của Đan minh cho nên sẽ không có người chú ý ta, nhưng ta đã được mời tham gia đại hội luyện đan của Đan minh, thời gian cũng sắp đến.” Vân Khê bình tĩnh nói.

Các chủ yên lặng gật đầu, bỗng nhiên từ trong ngực móc ra một vật, nói: “Chỗ này của ta có một quyển ghi chép về luyện đan, ta giữ cũng không mấy tác dụng, ngươi cầm đi, có lẽ có thể trợ giúp ngươi phần nào đó.”

Vân Khê tiến lên, cung kính nhận lấy, đó là một quyển sách ở mặt trên không có bất kỳ văn tự nào, trang sách cũ vàng, cũng không biết đã qua bao nhiêu năm tháng. Nàng không có lật xem ở trước mặt Các chủ, trong lòng phỏng đoán, đây đại khái là do một vị Luyện Đan Sư vừa luyện đan vừa ghi chép những điều tâm đắc của mình vào.

“Đa tạ Các chủ.”

Lúc này, hữu hộ pháp báo lại rằng gia chủ xin cầu kiến.

Các chủ cho đoàn người Gia chủ tiến vào, ngoài gia chủ còn có Đại trưởng lão, Đại gia, Tứ gia cùng Cửu gia.

Long Thiên Tuyệt đối mặt với Long Thiên Trạch, nhất thời cảm xúc phức tạp bao phủ hai người, phụ tử đều có chút không bình tĩnh, thế nhưng nguyên nhân không an tĩnh thì rất khác nhau.

“Các chủ, về đại hội gia tộc tỷ võ lần này xuất hiện biến cố, đệ tử thật sự rất áy náy. Tả hộ pháp chết đi......” Gia chủ còn chưa nói hết, Các chủ đã phất phất tay, cắt đứt lời nói của ông.

“Ta đều thấy được, tội hắn đáng chết.” Một câu nói của Các chủ phán định tả hộ pháp, nói cách khác, Long Thiên Trạch giết hắn cũng không cần phải chịu bất cứ tội danh gì

Gia chủ thở phào nhẹ nhõm, lại nói: “Còn về phần chọn người ở tỷ võ......”

Các chủ chuyển tầm mắt, rơi vào trên người Tứ gia cùng Cửu gia: “Hai người bọn họ là Tứ nhi tử và Cửu nhi tử của ngươi sao?”

“Đúng vậy, Các chủ! Lão Cửu đi ra ngoài du ngoạn đã nhiều năm chưa từng về nhà, mà lão Tứ thì hai chân tàn phế, phải ngồi xe lăn nhiều năm rồi. Ai, đều tại đệ tử, đem Long gia quản lý thành như vậy, đệ tử có tội, xin Các chủ trừng phạt!” Gia chủ áy náy ôm quyền, cúi đầu.

“Thân là nhất gia chi chủ, việc trọng yếu chính là không thiên vị, làm việc công bằng, phải xem xét sự việc qua nhiều mặt, có phán đoán chính xác, tùy thời tùy chỗ cũng có thể nắm giữ hết thảy hướng đi của gia tộc. Tạo thành hậu quả hôm nay, cũng là bởi vì ngươi bị bưng tai bịt mắt, mắt nhắm mắt mở không tỉnh táo, ngươi hẳn là phải chịu phạt.” Các chủ lạnh nhạt nói.

Gia chủ nơm nớp lo sợ, không dám có bất kỳ ý kiến muốn chống đối: “Xin Các chủ trừng phạt!”

“Ngươi có nghe nói qua hỏa quật của Tiêu Dao các?” Các chủ nói.

Gia chủ cả người run lên, khiếp sợ nhìn về phía Các chủ, ông không ngờ tới Các chủ lại trừng phạt nặng như thế. Những người còn lại, bao gồm Trấn Hải tổ sư nghe vậy, cũng nhịn không được mà chấn động.

Vân Khê không biết hỏa quật này đến tột cùng gì, thấy phản ứng của mọi người rất kỳ quái, đáy lòng nhịn không được mà sinh ra hiếu kỳ.

“Thiên Tuyệt, hỏa quật đến tột cùng là cái gì?”

Long Thiên Tuyệt lấy lại bình tĩnh, lấy giọng nói bình thản giải thích: “Hỏa quật là hình phạt cực kỳ tàn khốc, người đi vào phải chịu lửa nóng thiêu đốt kéo dài, nếu thực lực không đủ mạnh, không ngăn cản được lửa thiêu đốt, như vậy cũng chỉ có thể bị lửa thiêu đến chết.”

“Đáng sợ như vậy?” Vân Khê có thể tưởng tượng đến cảnh tượng bị Liệt Hỏa thiêu đốt, không khỏi lạnh cả người, trừng phạt như vậy đích xác là có chút tàn khốc.

“Các chủ, phụ thân tuổi đã cao, sợ là không chịu nổi hình phạt hỏa quật, xin Các chủ giảm nhẹ trừng phạt.” Tứ gia lên tiếng xin xỏ.

Long Hựu Đình cũng tiến lên, cầu tình: “Các chủ, nếu thật sự phải tiếp nhận hình phạt hỏa quật, không bằng để đệ tử thay thế phụ thân chịu phạt sao!”

Long Thiên Trạch quát khẽ, hướng Long Hựu Đình cùng Tứ gia liếc một cái: “Các đệ tất cả lui ra, nếu muốn chịu phạt thay, cũng chỉ có thể là ta!”

“Đại ca, huynh đừng làm loạn. Đệ một thân một mình, không có gì nhớ thương, huynh còn có một đại gia đình, không thể không quản không để ý.” Long Hựu Đình tranh giành nói.

Tứ gia cũng nhịn không được, tranh giành nói: “Hãy để cho ta, công lực của ta so sánh với Cửu đệ thâm hậu hơn, vả lại sự nhẫn nại của ta so sánh với hai người mạnh hơn, những năm này đều chịu đựng qua sự hành hạ của đôi chân tàn phế, chẳng lẽ còn sợ hỏa quật sao?”

Ba nhi tử hẳn là không ai nhường ai, đều tranh đoạt muốn bị trừng phạt thay Gia chủ.

Vân Khê hơi cảm động, xem ra gia chủ cũng không phải là người quá đáng, nếu ông thật sự làm người thất bại, thì sẽ không có ba nhi tử hiếu thuận như thế, tranh nhau muốn chịu tội thay phụ thân.

Long Thiên Tuyệt ở bên nhìn phụ tử mấy người, tâm tình không khỏi chùng xuống.

Các chủ khí định thần nhàn, làm như không nghe không thấy.

Tiểu Mặc nghe phụ thân giải thích, không nhịn được rụt cổ, kéo kéo ống tay áo lão lão tổ tông, yếu ớt nói: “Lão lão tổ tông, hỏa quật gì gì đó nghe thật là đáng sợ, có thể không trừng phạt không ạ?”

Mấy người còn đang cãi vã nhất tề quay đầu nhìn về phía Tiểu Mặc, không nghĩ tới tiểu tử này cũng sẽ mở miệng cầu tình, ánh mắt mọi người chờ mong nhìn về phía Các chủ, chờ ngài trả lời.

Các chủ cúi đầu, nhìn khuôn mặt nhỏ nhắn hồn nhiên, khả ái, đột nhiên cười khẽ, mở miệng nói: “Được rồi! Nhìn ngươi vì tằng tổ phụ cầu tình, lão lão tổ tông sẽ không trừng phạt ông ta nữa.”

“Vâng! Lão lão tổ tông vạn tuế! Tiểu Mặc thích nhất lão lão tổ tông!” Trên khuôn mặt nhỏ nhắn nhất thời nở nụ cười như hoa, rực sáng.

“Đa tạ Các chủ khoan thứ!” Gia chủ bái tạ.

Mọi người cũng thở phào nhẹ nhỏm, không nghĩ tới là tiểu tử này vì gia chủ ngăn trở một tai họa, thật là bất khả tư nghị a. Gia chủ cảm kích nhìn Tiểu Mặc, lại nói, ông làm tằng tổ phụ(1) còn chưa được ôm tiểu tử này đâu.

Vân Khê trong lòng cười một tiếng, bỗng nhiên hiểu được dụng ý của Các chủ, ngài nào thật sự muốn trừng phạt gia chủ. Chẳng qua ngài muốn khảo nghiệm một chút phẩm hạnh của gia chủ cùng mấy nhi tử của ông mà thôi. Đồng thời cũng để cho gia chủ thiếu Tiểu Mặc một phần nhân tình, ngày sau Tiểu Mặc ở Long gia cũng sẽ không bị bất kỳ ủy khuất nào. Dụng tâm lương khổ như thế, Vân Khê trong lòng cảm động, không hổ là Các chủ đức cao vọng trọng, bàn về xử sự chính là tài trí hơn người.

“Về kết quả lần này của gia tộc tỷ võ, vốn là vợ chồng Thiên Tuyệt nằm trong danh sách ba người đứng đầu, nhưng vừa rồi bọn họ đã cự tuyệt tiến vào Tiêu Dao các, hơn nữa còn đề cử Tứ nhi cùng Cửu nhi của ngươi thay thế vợ chồng bọn họ trên danh sách, về phần chọn thêm một người khác thì cứ dựa theo quyết định cũ.” Các chủ tuyên bố.

Tứ gia cùng Long Hựu Đình mừng rỡ, trăm triệu lần không nghĩ tới may mắn như thế lại rơi xuống đầu bọn họ, hai người nhất tề quay đầu cảm kích nhìn về phía vợ chồng Long Thiên Tuyệt và Vân Khê.

Gia chủ mừng rỡ, nhưng cũng lo lắng: “Chẳng qua là chân của lão Tứ......”

“Phụ thân, người yên tâm đi, chân của hài nhi hiện tại đang trong thời kì hồi phục, tin tưởng chỉ trong ít ngày nữa có thể đứng lên. Phải cảm tạ linh đan diệu dược(2) của Vân Khê.” Tứ gia tâm tình vui vẻ nói.

Gia chủ ngạc nhiên, bất khả tư nghị nhìn về phía Vân Khê, nàng không nói gì nhún vai, dù sao nàng giúp Tứ gia chỉ là vì Thiên Tuyệt mà thôi, không liên quan đến gia chủ. Hơn nữa nàng cũng không muốn để cho gia chủ biết quá nhiều, nhất là bí mật của Cửu chuyển Thái Cực đan. Tứ gia đã bảo đảm rằng nếu nàng không đồng ý, tuyệt đối sẽ tiết lộ bí mật Cửu chuyển Thái Cực đan với người khác, nhưng gia chủ thì không thể. Ai bảo Cửu chuyển Thái Cực đan là đồ vật quá nghịch thiên chứ?

Gia chủ vốn còn muốn hỏi thêm, Các chủ đã ngắt lời: “Được rồi! Chuyện nơi này đã xong, ta cũng cần phải trở về. Tiểu Mặc, mau đến tiễn lão lão tổ tông.”

“Dạ.” Tiểu Mặc biết điều gật đầu, đi theo Các chủ rời khỏi phòng, gia chủ cùng đám người cúi chào đưa tiễn.

Trấn Hải tổ sư, hữu hộ pháp cùng Đại trưởng lão cũng lần lượt rời khỏi phòng, cuối cùng bên trong gian phòng chỉ còn lại có Vân Khê, Long Thiên Tuyệt cùng cha con gia chủ, không khí trong nháy mắt trở nên lúng túng.

Long Hựu Đình nhìn mấy người, cố gắng điều tiết không khí: “Phụ thân, hôm nay ba đời chúng ta thật khó khăn mới có cơ hội gặp mặt, không bằng cùng nhau ngồi xuống ăn bữa cơm, hảo hảo mà nói chuyện. Chuyện không vui đã qua, hôm nay cùng nhau nói ra để hóa giải khúc mắc trong lòng, sau đó người một nhà cùng nhau vui vẻ trải qua cuộc sống sau này, ngài thấy như thế nào?”

Gia chủ do dự nhìn vẻ lạnh lẽo trên khuôn mặt Long Thiên Tuyệt, ho nhẹ nói: “Không tệ! Chúng ta tổ tôn ba đời người khó có thể tụ ở một chỗ, không ngại ngồi xuống hảo hảo hàn huyên một chút, cùng hóa giải mâu thuẫn trong lòng.”

“Không cần!” Long Thiên Tuyệt dứt khoát cắt đứt lời của ông, hai mắt như mũi tên sắc bén bắn về phía liễu Long Thiên Trạch, khẩu khí mang theo ý chất vấn, “Ta chỉ hỏi ông một câu nói, thi thể mẫu thân ta ở nơi đâu? Rốt cuộc ông đem nàng chôn ở nơi nào?”

Long Thiên Trạch sóng mắt khẽ nhúc nhích, đuôi lông mày khẽ chau lên, tựa như do dự cái gì.

“Trả lời ta! Chẳng lẽ cái vấn đề này rất khó trả lời sao? Ta chỉ muốn biết, phần mộ của mẫu thân ta ở nơi đâu.” Long Thiên Tuyệt tâm tư ba động, bộ ngực phập phồng, ẩn nhẫn tức giận.

Long Thiên Trạch vẫn không trả lời hắn.

Long Hựu Đình cùng Tứ gia đều gấp gáp hỏi.

“Đại ca, huynh nói mau! Năm đó người cuối cùng ở cùng với thi thể đại tẩu là huynh, sau đó huynh với thi thể đại tẩu cùng nhau biến mất, huynh không thể nào không biết thi thể đại tẩu chôn ở nơi nào.” Long Hựu Đình nói.

“Đúng vậy a, đại ca. Thiên Tuyệt thật vất vả trở lại, chính là muốn mang huynh đệ cùng thê nhi tới tế lạy mẫu thân, cái yêu cầu này quá đáng sao?” Tứ gia nói.

Long Thiên Trạch không có trả lời, chẳng qua là ánh mắt càng thêm thống khổ cùng bi thương

Long Thiên Tuyệt gắt gao ngó chừng đối phương, trong tim của hắn càng thêm thống khổ cùng mâu thuẫn, đáng nhẽ hắn phải hận ông ta đến chết, song vừa thấy ông ta có thể vì cha của mình mà quỳ trên mặt đất muốn chịu phạt thay. Một người như vậy, hắn làm sao có thể hận đến xương tủy đây?

“Ta đang nói chuyện với ông đấy! Mẫu thân ta cũng đã bị ngươi hại chết, ngươi còn che che lấp lấp, đến tột cùng là vì cái gì?”

Long Thiên Tuyệt hai đấm nắm chặt, hắn nổi giận.

“Thiên Tuyệt......” Vân Khê lo lắng nhìn hắn, lại quay đầu nhìn Long Thiên Trạch một chút, phải chăng vì mình là người đứng ngoài cuộc cho nên nàng cảm giác Long Thiên Trạch tựa hồ có cái gì khó nói. Thần sắc của ông ấy tuyệt đối không phải là biểu hiện của một người không dám gánh vác trách nhiệm, mà giống như là cân nhắc nặng nhẹ gì đó, mới chần chờ như vậy.

Không khí giằng co như thế, cho đến cuối cùng, gia chủ nhịn không được đột nhiên nói ra một câu kinh người: “Cháu không nên hỏi ông ấy nữa, mẫu thân của cháu căn bản chưa chết, thì nơi nào có thi thể, nơi nào có phần mộ?”

“Cái gì?”

Mọi người cùng kêu lên kinh hãi.

“Ông nói cái gì? Mẫu thân ta không chết?” Long Thiên Tuyệt cảm thấy khiếp sợ và kích động nhất, tâm tình của hắn khó có thể bình tĩnh nổi.

“Nói cho ta biết, rốt cuộc là chuyện gì xảy ra? Mẫu thân ta nếu chưa chết, như vậy người bây giờ đang ở đâu?”

Vân Khê đáy lòng cũng là kinh hãi, khẩn trương nhìn gia chủ, lại nhìn Long Thiên Trạch, hiển nhiên nơi này chỉ có hai người họ là hiểu rõ tình hình nhất. Rốt cuộc là nguyên nhân gì có thể làm cho hai người bọn họ kín miệng như vậy, thậm chí dính đến bi kịch phát sinh phía sau đây? Vân Khê trong lòng tràn đầy hiếu kỳ.

“Mẫu thân con thật sự chưa chết.” Long Thiên Trạch rốt cục mở miệng nói chuyện.

“Mẫu thân bây giờ đang ở nơi nào?” Long Thiên Tuyệt vội hỏi.

“Nàng...... bây giờ đang ở nhà mẹ đẻ của nàng.” Long Thiên trạch nói.

Long Thiên Tuyệt nhíu mi suy tư chốc lát, chợt nhớ tới cái gì, tỉnh ngộ nói: “Mẫu thân ta ở nhà mẹ đẻ? Ông muốn nói đến Hiên Viên thế gia?”

“Hiên Viên thế gia?” Cái này, Vân Khê càng ngạc nhiên, nàng chưa bao giờ biết mẫu thân Long Thiên Tuyệt lại là người của Hiên Viên thế gia?

“Không sai! Mẫu thân con vốn là thiên kim tiểu thư của Hiên Viên thế gia, ban đầu ủy khuất gả cho ta, Hiên Viên thế gia cực kỳ phản đối, nhưng là mẫu thân con cũng không lo gia tộc phản đối, dứt khoát gả vào Long gia, cũng vì vậy có một thời gian ngắn cùng Hiên Viên thế gia đoạn tuyệt quan hệ. Nếu không phải sau khi xảy ra sự kiện kia...... Ta cũng sẽ không quyết định đưa nàng về Hiên Viên thế gia. Lần từ biệt này, chính là mười sáu năm, cũng không biết nàng bây giờ có khỏe mạnh hay không.” Nói tới mẫu thân Thiên Tuyệt, ánh mắt Long Thiên Trạch trở nên thâm thúy, trong đó còn có nhàn nhạt nhu tình không ngừng chảy.

“Mẫu thân ta còn sống, Khê Nhi nghe thấy chưa? Mẫu thân ta nàng còn sống!” Long Thiên Tuyệt vui mừng, lệ nóng quanh tròng, Vân Khê thấy như vậy rất là đau lòng.

“Tin đồn Hiên Viên thế gia chính là gia tộc lánh đời, người trong tộc rất ít đi lại bên ngoài, ta biết người có liên quan tới Hiên Viên thế gia, trừ Hiên Viên Túc Gia, chỉ có mẹ đẻ của Sở Mục. Nghe nói thế nhân có rất ít người biết Hiên Viên thế gia đến tột cùng là ở nơi đâu, như thế nào mới có thể tìm được bọn họ......” Vân Khê nhớ lại nói.

“Không sai! Hiên Viên thế gia chỗ ở đích xác là bí mật, cửa vào mỗi ngày đều thay đổi, ngay cả ta cũng không cách nào thuận lợi tiến vào trong đó. Một năm kia là Nhã Nhi tự mình dẫn đường, chúng ta mới có thể thuận lợi tới chỗ ở của Hiên Viên thế gia, nhưng sau khi ta rời đi, muốn trở về tìm kiếm cũng tìm không được cửa vào.” Long Thiên Trạch nói.

“Vậy ngài biết đại khái vị trí của nó sao? Chỉ cần tìm được vị trí, tiếp theo tìm kiếm cửa vào, hẳn là cũng không phải việc khó khăn gì.” Vân Khê nói.

“Ừ, Hiên Viên thế gia đại để cách không xa Đan minh, chỉ cần tìm được Đan minh, thì tìm Hiên Viên thế gia dễ dàng. Nghe nói nguyên lão trong Đan minh, có mấy vị đến từ Hiên Viên thế gia, nếu chúng ta thật sự tìm không được cửa vào Hiên Viên thế gia, có lẽ có thể tìm hiểu từ trên người của bọn họ.” Long Thiên Trạch suy tư nói.

“Vô luận như thế nào, ta cũng muốn tìm được mẫu thân ta, Hiên Viên thế gia ta nhất định phải vào!” Long Thiên Tuyệt thở phào nói, nụ cười một lần nữa trở lại trên khuôn mặt tuấn mỹ, hai mắt hắn lộ ra vẻ kiên nghị.

“Ta cùng chàng đi.” Vân Khê nói.

Long Thiên Tuyệt hướng nàng ôn nhu cười một tiếng, sau đó lạnh lẽo quét mắt về phía Long Thiên Trạch: “Ông dẫn đường!”

Long Thiên trạch mí mắt cụp xuống, không có đáp ứng, cũng không có cự tuyệt, lâm vào suy nghĩ về hồi ức nào đó.



(1) Cụ nội

(2) Nôm na chính là thuốc quý, thuốc tốt.

Bình luận

Truyện đang đọc