THIÊN TÀI NHI TỬ VÀ MẪU THÂN PHÚC HẮC

Edit: Như Xuân

Beta: Tiểu Mộng

“ Ngươi tại sao lại muốn giúp ta? Ta tuyệt đối không tin tưởng ngươi cam tâm tình nguyện đi cứu nữ nhi của kẻ thù.” Hách Liên Tử Phong ánh mắt lạnh như băng nhìn hắn, trong giọng nói bao hàm nồng đậm không tín nhiệm.

Nam Cung Dực cũng không thèm để ý đến hắn, cười nhạt, trả lời: “ Ngươi nói không sai, ta làm chuyện này thật có mục đích của ta.” Vừa nói hắn từ trên người lấy ra một cái quyển trục.

Trên quyển trục điêu khắc văn tự cùng đồ án cổ xưa, đó là quyển trục còn sót lại ở vạn năm trước, chỉ có số ít mấy vị Quyển trục sư mới có thể chế tạo ra quyển trục tinh sảo cùng công dùng kỳ lạ như thế, hiện nay kỹ thuật như vậy đã sớm thất truyền, có thể nghĩ được, hắn có thể có một bảo vật như vậy, đích thị là mất một phen thời gian a.

Nam Cung Dực nói: “ Đây là một phần quyển trục khế huyết, chỉ cần ngươi ở phía trên viết lên ngươi vĩnh viễn cũng sẽ không giết Nam Cung Dực ta, nếu không làm đúng lời thề vạn kiếp bất phục, ta liền giúp ngươi phá giải kết giới của Tử Yêu đại nhân bố trí, như thế nào?”

Hách Liên Tử Phong nhìn một chút quyển trục trong tay của hắn, lạnh giọng nở nụ cười: “ Ngươi cho là ta ngu xuẩn như thế, chính thức hạ loại khế ước này? Ngươi thật đúng là yêu mạng chó của ngươi a! Làm sao? Hiện tại bắt đầu sợ rồi sao, biết cái mạng nhỏ của mình tùy thời khó giữ được? Ta cho ngươi biết, ta sớm muộn gì cũng lấy cái mạng chó của ngươi, ngươi đừng mơ tưởng ở Bắc Thần gia tộc ta tiếp tục gây sóng gió.”

Nam Cung Dực cũng không có buồn bực, từ từ thu hồi quyển trục, nói: “ Ta không nóng nảy, dù sao đứa bé này chết hay sống cùng ta cũng không có quan hệ. Hơn nữa, ngươi bây giờ cũng không có biện pháp giết ta, nếu không, ngươi đã sớm làm như vậy, không phải sao? Chúng ta chờ coi, ngươi sớm muộn gì sẽ tìm đến ta.” Nói xong, hắn đắc ý cao giọng cười to, nghênh ngang rời đi.

Hách Liên Tử Phong nhìn chăm chú bóng lưng của hắn, trong lòng tức giận lan tràn. Một người không biết cái gì là tiểu nhân cư nhiên ở trước mặt hắn ngông cuồng như thế, thật không biết hắn ta có mấy viên can đảm, bất quá, hắn ta nói không sai, hắn bây giờ không dám tùy ý động thủ giết hắn ta. Bởi vì lão tổ tông từng nói qua với hắn, không cho phép hắn tùy tiện giết chết Nam Cung Dực. Ý nghĩ của lão tổ tông, dù ai cũng không có nào hiểu rõ được, nếu như hắn tùy tiện giết Nam Cung Dực, lão tổ tông thế nào cũng giáng tội hắn, như vậy đến lúc đó, hắn muốn đấu thắng để cứu Tiểu Nguyệt Nha, thì khó càng thêm khó.

“ Người này trên người tựa hồ tu luyện một loại công phu rất kỳ lạ, hơi thở của hắn cùng Bắc Thần càng lúc càng giống nhau. Có lẽ hắn nói là sự thật, thật sự hắn có phương pháp xử lí phá giải kết giới này.” Vân Huyên đột nhiên mở miệng nói.

Hách Liên Tử Phong nhìn nàng một cái, lâm vào trong trầm tư.

“ Bắc Thần tới! Ngươi hay là mau sớm trốn đi đi.” Vân Huyên nhạy cảm cảm thấy hơi thở của Tử Yêu, nhắc nhở Hách Liên Tử Phong.

Hách Liên Tử Phong quay đầu, hướng về phía cửa mật thất nhìn một cái, nhìn lại Vân Huyên, thanh âm lãnh khốc nói: “ Ngươi nghĩ biện pháp làm cho hắn thả ngươi rời đi kết giới, như vậy, ta liền có biện pháp cứu ngươi đi ra.” Nói xong, hắn bước thật nhanh, rời đi mật thất.

Không bao lâu, Tử Yêu đi tới mật thất, môi của hắn khẽ nhếch lên, quỷ dị khó lường, nhìn phương hướng kết giới nói: “ Ở chỗ này đợi mấy ngày, cảm giác như thế nào?”

Vân Huyên thanh âm lạnh lùng nói: “ Bắc Thần, hiện tại ta ký túc ở trên người một hài tử, căn bản không làm được gì. Ngươi cẩn thận như vậy, chẳng lẽ là kiêng kỵ thực lực của ta, ngươi sợ ta có thể trốn thoát đi Bắc Thần gia tộc sao?”

“ Ngươi không cần dùng phép khích tướng đối với ta, bọn ta chờ nhiều năm như vậy, rốt cuộc đem ngươi bắt vào trong tay của ta, ta bây giờ đang lo lắng, đến tột cùng là nên đem hồn phách của ngươi luyện hóa, hay là giữ ngươi lại để dùng vào cách khác?” Tử Yêu nói.

“ Bắc Thần, ta năm đó đem ngươi trấn áp, trong lòng ngươi đối với ta rất là hận, ta hoàn toàn có thể lý giải được. Chỉ là, ta hi vọng ngươi trước khi ngươi giết ta, có thể để cho ta hoàn thành tâm nguyện của ta, chờ khi hoàn thành xong tâm nguyện, ngươi muốn chém muốn giết róc thịt tự nhiên muốn làm gì cũng được.”

Tử Yêu cúi đầu nở nụ cười, nụ cười có mấy phần mờ ảo cùng quỷ dị: “ Tâm nguyện của ngươi chính là nhìn thấy Đinh Tiêu Dao? Người khác đều nói ta si mê quyền lợi, quá mức cố chập, ngươi không phải cũng như vậy sao? Chính là một Đinh Tiêu Dao thật sự đáng giá để ngươi cố hết thảy truy tầm sao?”

Vân Huyên nói: “ Không sai, hắn đáng giá! Ngươi không có chân chính yêu một người, làm sao biết được cảm giác nóng ruột nóng gan, tê tâm liệt phế là như thế nào?”

Tử Yêu thật sâu ngưng mắt nhìn nàng, đáy mắt hiện lên vẻ u quang kỳ dị, chợt lóe lên, rất nhanh lại bị hắn áp chế đi xuống.

“ Trừ Đinh Tiêu Dao, chẳng lẽ trên thế gian này không có bất luận kẻ nào có thể vào được mắt của ngươi?”

Vân Huyên không chút nghĩ ngợi nói: “ Đúng vậy, trừ hắn ra, không có người nào có thể làm cho tâm ta đang yên lặng đột nhiên tái khởi gợn sóng.”

Tử Yêu ánh mắt đột nhiên trở nên sắc bén, thật sâu ngó chừng cái thân ảnh nữ hài đồng ở bên trong kết giới, cũng không biết nhìn chằm chằm bao lâu, hắn cười vang lên, trong tiếng cười nhiều mấy phần quyết liệt cùng mấy phần cảm xúc không biết tên: “ Như thế, ta cũng vậy cũng không băn khoăn nữa, ba ngày sau, ta sẽ cùng Các chủ Tiêu Dao các của Long gia đại chiến một trận. Vì có thể đảm bảo tỷ võ chiến thắng, ta quyết định ở trước lúc tỷ võ đem hồn phách của ngươi luyện hóa, để tràn đầy thực lực của ta, từ nay về sau, cả Long Tường đại lục này, duy ngã độc tôn! Ha ha ha ……… Ngươi cũng không cần cảm thấy ủy khuất! Nhân quả tuần hoàn, ngươi năm đó trấn áp ta, bây giờ là thời điểm người hoàn trả lại…….”

Tử Yêu cuối cùng thật sâu nhìn chăm chú kết giới, ánh mắt khẽ ba động, sâu không lường được: “Ngày xưa, Vân Huyên oai phong một cỏi không nghĩ tới lại thua ở trong tay một Đinh Tiêu Dao, ngươi bây giờ đã không có tư cách làm đối thủ của Bổn tọa, ngươi còn lại chỉ có thể trở thành tế phẩm mà thôi.” Hắn lãnh khốc cười một tiếng, mang theo vài phần hàm súc khó có thể bắt được, cất bước rời khỏi mật thất.

Vân Huyên tâm tình kích động thật sâu, nàng chưa từng nghĩ tới mình sẽ bị sỉ nhục như ngày hôm nay, chẳng lẽ nàng thật sai lầm rồi? Nàng chỉ muốn làm một nữ nhân bình thường, mà không phải là vì sự sinh tồn của Vân tộc, gánh nặng cả gia tộc, nàng gánh vác không nổi.

Hơn nữa, trải qua một ít lần biến đổi gia tộc lớn này, lòng của nàng đã hoàn toàn nguội lạnh, nàng còn có cái lý do gì đi bảo vệ cái gia tộc đã từng bỏ rơi nàng đây?

Song, đối mặt với lời chế ngạo của Bắc Thần, đáy lòng nàng lại dấy lên không cam lòng. Nàng không thể ngồi đây chờ chết được, nàng phải nhanh chóng nghĩ ra biện pháp để tự cứu mình mới được.

Nàng ngẩng đầu nhìn về hướng Tiểu Phượng Hoàng đang bay ở giữa không trung nói: “ Vạn Hoàng Chi Hoàng, ta cần mượn thân thể của ngươi để phá vỡ phong ấn kết giới, ngươi có nguyện ý để cho ta ký túc trên người của ngươi hay không?”

Nàng ở trong thân thể của Tiểu Nguyệt Nha ký túc nhiều ngày, nguyên khí khôi phục không ít, hơn nữa, Vạn Hoàng Chi Hoàng cùng Tiểu Nguyệt Nha có một số phần tương tự chính là hơi thở cùng thuộc tính, là một vật dẫn đặc thù, nàng nếu như là có thể nhập vào thân thể của Tiểu Phượng Hoàng, nàng có thể hành động tự nhiên.

Tiểu Phượng Hoàng nhìn thân thể tiểu chủ nhân, suy nghĩ một chút nói: “ Vậy Tiểu Nguyệt Nha thì sao? Có phải là bé có thể khôi phục tự do hay không?” Nó rất lo lắng an nguy của Tiểu chủ nhân mình.

Vân Huyên gật gật đầu nói: “ Không sai, đợi ta rời khỏi thân thể của bé, bé có thể khôi phục tự do.”

“ Tốt lắm, ngươi hãy lấy thân thể của ta đi.” Tiểu Phượng Hoàng không chút nghĩ ngợi, một tiếng đáp ứng nàng. (TM: Tiểu phượng hoàng ta yêu ngươi, trc đây nghĩ ngươi vô dụng là ta sai. Lại đây ôm một cái nào)

Hách Liên Tử Phong cũng không có đi xa, hắn núp ở một góc âm u phía ngoài mật thật, giám thị hành tung của lão tổ tông. Đợi sau kho lão tổ tông rời đi mật thất, hắn liền dđi vòng trở lại.

Mở ra cửa mật thất, một đạo ánh sáng chói mắt liền xuất hiện vào trong mắt của hắn.

Xảy ra chuyện gì vậy? Hắn nhìn chăm chú, lại thấy trong kết giới màu tím một đạo ánh sáng máu trắng lấy Tiểu Nguyệt Nha làm trung tâm, hướng về bốn phía chiết xạ.

“ Ngươi đang làm gì ở đây?” Hách Liên Tử Phong vội hỏi.

“ Ngươi không phải nói ta hèn hạ đi chiếm cứ thân thể của một tiểu hài tử sao? Ta hiện tại chuẩn bị rời đi thân thể đứa bé này, ký túc bên trong thân thể của Vạn Hoàng Chi Hoàng. Ngươi nếu đã đến đây, liền giúp ta làm hộ pháp, không thể để cho ngoại nhân tiếp cận vào mật thất này, nếu không một khi xuất hiện cái sơ xuất gì, ta không dám bảo đảm có thể hay không đối với Tiểu Nguyệt Nha tạo thành cái thương tổn gì.”

Hách Liên Tử Phong trên mặt vẻ giận dữ càng thêm rõ ràng, hắn cười lạnh nói: “ Ngươi tốt nhất nhất cử thành công, nếu như tổn thương đến Tiểu Nguyệt Nha, đứng nói là người khác, ta cũng vậy sẽ không bỏ qua cho ngươi.” Hắn đóng lại cửa vào mật thất, canh giữ ở bên ngoài.

Nghe động tĩnh bên trong càng lúc càng lớn, tim của hắn cũng càng lúc càng xoắn lại, cái gì mà thủ lĩnh vạn năm, cái gì từng là kiêu ngạo của Vân tộc, nói cho cùng chính là vì tư lợi chỉ lo lắng đến bản thân mình là tiểu nhân hèn hạ. Những thứ truyền thuyết kia quả nhiên là không thể tin, có ít nhân vật sở sĩ được người đời kính ngưỡng (kính trọng ngưỡng mộ) cao cao tại thượng, cùng nhân phẩm của nàng không liên quan, chỉ có chẳng qua là thực lực siêu nhiên nhất đẳng mà thôi.

Nếu như so sánh, hắn cảm thấy Khê Nhi so sánh với Vân Huyên còn quang minh chánh đại hơn nhiều, ít nhất nàng sống thẳng thắn vô tư, sống ngay thẳng lỗi lạc, hơn nữa còn trọng tình trọng nghĩa, tuyệt sẽ không vì mạng sống của mình, đi tổn thương một hài tử.

Nghĩ đến Vân Khê, ánh mắt của hắn từ từ nhu hòa đi xuống, hắn đã đáp ừng Khê Nhi, nhất định phải bảo vệ tốt con gái của nàng. Bất kể là vì tuân thủ hứa hẹn, hay là vì hắn và Tiểu Nguyệt Nha ở giữa có một tia duyên phận, hắn đều phải hết sức bảo vệ tốt cho Tiểu Nguyệt Nha.

“ Nam Cung Dực……….” Không hiểu, trong đầu hắn đột nhiên hiện ra cái tên Nam Cung Dực, hắn ta chẳng lẽ có biện pháp có thể phá giải kết giới sao? Nếu như chỉ cần ký xuống một phần khế huyết thư, bảo đảm hắn sẽ không hạ thủ đối với Nam Cung Dực, hắn ta sẽ giúp hắn phá giải kết giới…… Chẳng qua là đơn giản như vậy sao?

Người bại hoại giống Nam Cung Dực như vậy, cho dù hắn không động thủ cũng sẽ có rất nhiều người muốn giết hắn, hắn ký hạ khế huyết thư chắc không gây trở ngại gì đâu? Hiện tại có thể cứu được Tiểu Nguyệt Nha, với hắn mà nói đó mới là chuyện quan trọng nhất.

Cũng không biết là tâm linh tương thông hay là Nam Cung Dực biết trước, đang ở thời điểm hắn mới vừa quyết định muốn ký hạ khế huyết thư, Nam Cung Dực lại xuất hiện.

“ Ta mới vừa rồi thấy Tử Yêu đại nhân hướng mật thất đi tới, lúc đi mang theo tức giận. Ta đoán hơn phân nửa là hắn bị người từ bên trong chọc giận, như thế nào? Ngươi nghĩ thông suốt chưa, có muốn hợp tác với ta hay không? Tiếp tục như vậy đi xuống, sự tình đến tột cùng phát triển như thế nào, không người nào có thể tiên đoán trước được.”

Hách Liên Tử Phong quanh thân lạnh lẽo chợt dâng lên, hắn đột nhiên xuất thủ đánh úp về phía cổ của Nam Cung Dực, gan bàn tay ghìm chặc cổ của hắn, lên tiếng nói: “ Ngươi tốt nhất không nên lừa gạt ta, nếu không coi như là đồng quy vu tận, ta cũng vậy sẽ giết chết ngươi!”

Mặt Nam Cung Dực bởi vì khí huyết tắc nghẽn, trướng đến đỏ bừng, nhưng thần sắc của hắn vẫn như cũ thoải mái tự nhiên, nhẹ nhàng cười nói: “ Ngươi yên tâm, chí hướng của ta không có đặt ở nơi này, chính là một Bắc Thần gia tộc, ta còn không có đem nó đặt ở trong mắt của ta, cho nên, ta không có cần thiết lấy tánh mạng chính mình ra đùa giỡn.”

Lúc này, thanh âm trong mật thất từ từ trở lại bình thường, bên tai truyền đến bí âm của Vân Huyên: “ Ngươi có thể tiến vào.”

Nàng có thành công không? Tiểu Nguyệt Nha một lần nữa đạt được tự do? Nghĩ đến chỗ này, Hách Liên Tử Phong khẩn cấp chạy vào mật thất.

Trong mật thất, kết giới màu tím vẫn phóng thích ra một lực lượng quang mang, trong kết giới, nằm ở trên giường ngọc tiểu hài tử khẽ nháy ánh mắt tinh khiết mà u mê của bé nhìn xung quanh.

Hách Liên Tử Phong nhìn trên khuôn mặt nhỏ nhắn của Tiểu Nguyệt Nha lộ ra vẻ hoang mang cùng một tia sợ hãi, cảm giác này, hắn có thể nhận thức được. Ban đầu thời điểm hắn bị lão tổ tông nhập vào thân thể, hắn một chút tri giác cũng không có, chờ đến khi hắn có tri giác lại, phát hiện thân thể của mình khác thường, hắn cũng là tâm tình mờ mịt mà sợ hãi.

“ Tiểu Nguyệt Nha, đừng sợ! Thúc thúc ở chỗ này!”

Nghe được thanh âm của hắn, Tiểu Nguyệt Nha nghiêng thân hướng về phía hắn nhìn lại, hai tròng mắt trong suốt lóe lên một chút ánh sáng.

“ Thúc thúc tóc trắng!” Bé vất vả từ trên giường ngọc bò dậy, hướng về phía bên ngoài kết giới quơ quơ bàn tay nhỏ.

“ Thúc thúc tóc trắng, Huyên Huyên hơi sợ!” Chỉ một thoáng, một đôi ánh mắt xinh đẹp, lệ quang ba động, bé khóc ra thành tiếng, độ cao giường ngọc khoảng bằng nửa thân người trưởng thành, bé không có cách nào tự mình nhảy xuống giường được.

Tiểu Phượng Hoàng bay đi, dùng miệng ngậm cổ áo của bé, mang theo bé rơi xuống.

Tiểu Nguyệt Nha hai chân một khi chạm đất, liền vội vàng chạy, muốn chay nhanh về phía Hách Liên Tử Phong. Thân ở trong một hoàn cảnh xa lạ như vậy, bé đối với Hách Liên Tử Phong cảm giác ỷ lại càng thêm mãnh liệt.

“ Thúc thúc tóc trắng!” Chân của bé bước vào vùng phụ cận kết giới, đột nhiên ánh sáng màu tím tăng vọt, đem thân thể nho nhỏ của bé bắn ngược trở lại.

“ Tiểu Nguyệt Nha!” Hách Liên Tử Phong vội vàng gọi, nhìn bé té ngã trên mặt đất, bỗng dưng đau lòng.

Tiểu Phượng Hoàng đêm tiểu chủ nhân của nó đở lên, lên tiếng nói: “ Tiểu Nguyệt Nha, ngươi không thể bước xa hơn nữa, ngươi trước hết thối lui vào bên trong đi, chờ ta nghĩ biện pháp phá giải kết giới.”

Tiểu Nguyệt Nha ngửng đầu lên, kinh ngạc nhìn về phía Tiểu Phượng Hoàng, bé nhận thấy được thanh âm của Tiểu Phượng Hoàng thay đổi. Tâm tư của bé rất nhạy cảm, nhìn chăm chú vào Tiểu Phượng Hoàng hồi lâu, đột nhiên khóe mắt cụp xuống dưới, cái miệng nhỏ nhắn kêu một tiếng đô, bé khóc lên: “ Tiểu Phượng Phượng, Tiểu Phượng Phượng của ta!”

Vân Huyên nhập vào thân thể của Tiểu Phượng Hoàng, cảm thấy lúng túng, phảng phất như mình đoạt đi món đồ chơi của một hài tử, tội ác tày trời đến cỡ nào a.

“ Tiểu Nguyệt Nha, đừng khóc, thúc thúc tóc trắng rất nhanh sẽ cứu con đi ra ngoài.” Hách Liên Tử Phong không có nhìn Nam Cung Dực, mà là chăm chú nhìn vào phương hướng Tiểu Phượng Hoàng, nói: “ Ngươi bây giờ nhập vào trên người của Tiểu Phượng Hoàng, có năng lực phá giải kết giới hay không?”

“ Ta thử một chút.” Vân Huyên thanh âm hơi có vẻ do dự.

Nam Cung Dực ôm ngực đứng ở một bên, xem kịch vui, thật giống như nhận định nàng không thể nào phá giải kết giới được.

Trong cơ thể Tiểu Phượng Hoàng kim sắc quang mang từ từ phóng đi ra ngoài, hóa thành một đạo màu vàng, ở trên bầu trời vạch lên một đường ánh sáng thẳng tắp, hướng về phía kết giới va vào nhau……..

Phanh!

Màu tím kết giới cùng một đoàn màu vàng đột nhiên va chạm vào nhau, kết giới chẳng qua là khẽ lắc lư, rất nhanh khôi phục lại bình thường, phóng thủ kiên cố, mà Tiểu Phượng Hoàng thì? Cả người bị bắn ngược trở lại!

“ Tiểu Phượng Phượng!” Tiểu Nguyệt Nha đau lòng đem Tiểu Phượng Hoàng rơi xuống trên mặt đất kéo vào trong ngực, mặc dù bé biết Tiểu Phượng Phượng không giống như trước, nhưng bé vẫn đau lòng cho bạn nhỏ của mình.

Tiếng khóc mềm nhũn của Tiểu Nguyệt Nha, làm cho một tia do dự cuối cùng trong lòng Hách Liên Tử Phong cũng bị bỏ đi. Hắn liếc về phía Nam Cung Dực đứng ở cửa, nhìn nụ cười cùng vẻ mặt mười phần tự tin của hắn ta, trong lòng hắn không khỏi bị đè nén, có lẽ đây chính là biện pháp duy nhất đi.

“ Đem quyển trục khế huyết của ngươi lấy ra, ta đáp ứng điều kiện của ngươi!”

Nam Cung Dực nhàn nhạt mỉm cười, chậm rãi từ trong lòng ngực lấy ra quyển trục khế huyết, giao đến trước mặt Hách Liên Tử Phong.

“ Dùng máu của ngươi viết lên trên đó, là được rồi. Khế huyết một khi được thành, chúng ta lẫn nhua đều bị trói buộc nởi khế huyết, cho nên ngươi không cần phải lo lắng ta sẽ đổi ý, muốn phá giải kết giới trước mắt, ta vẫn là hết sức tự tin a.”

Hách Liên Tử Phong nhìn chằm chằm hắn một cái, thần sắc bình tĩnh, hoàn thành khế huyết.

“ Ngươi tốt nhất nói được thì phải làm được, nếu không người khế huyết trừng phạt chính là ngươi.” Hách Liên Tử Phong đem quyển trục thu hồi, ném vào trong tay Nam Cung Dực.

Nam Cung Dực đem nó mở ra, xem một chút, lúc này mới vui lòng mà cười.

“ Trong quá trình phá giải kết giới, ta cần sự hỗ trợ của ngươi.”

Hách Liên Tử Phong cười lạnh một tiếng, lui hướng một bên.

Nam Cung Dực ngồi trên mặt đất, bắt đầu vận công, huyền khí màu đen cùng màu tím xen lẫn nhau từ bên trong thân thể của hắn từ từ phóng thích ra ngoài, đường nét rõ ràng trên khuôn mặt hắn một nửa màu đen một nửa màu tím, hai loại màu sắc bất đồng quang ảnh luân phiên lẫn nhau, rất là quỷ dị.

Hách Liên Tử Phong nhìn thấy một màn như vậy, âm thầm ngạc nhiên, Nam Cung Dực tiểu tử này rốt cuộc là tu luyện công phu gì thế, tà môn như vậy? Không thể hoài nghi, hắn đã nhận ra khí tức trên người Nam Cung Dực trở nên rất mạnh mẽ, đã sớm không phải tronng ấn tượng của hắn một chưởng là có thể giết chết đối phương.

Nam Cung Dực qua nhiên là có chuẩn bị mà đến, người này nếu như không trừ đi, tất lưu hậu loạn ( lưu lại chắc chắn sẽ có tai họa về sao).

Hách Liên Tử Phong trong lòng vừa mới động sát cơ, hắn lập tức cảm giác được cả người máu đảo lưu (chảy ngược), hắn không thể tin được lấy ta đặt lên ngực của mình, nơi đó đau đớn như đang lấy mạng mình, chẳng lẽ khế huyết nhanh như vậy liền sinh ra tác dụng sao?

Nam Cung Dực vừa vận chuyển công lực, vừa lãnh khốc cười nói: “ Khế huyết đã tạo thành, một khi ngươi động sát cơ, khế huyết sẽ linh nghiệm. Ta khuyên ngươi vẫn là hảo hảo hợp tác một chút, không nên vọng động sát cơ. Như thế này, kết giới một khi bị phá giải, Tử Yêu đại nhân sẽ lập tức phát hiện ra, chúng ta phải nắm chặc thời gian trong một thời gian ngắn phải đem kết giới phá giải, hơn nữa chạy khỏi nơi này. Nếu không, một khi bị Tử Yêu đại nhân phát hiện, ta và ngươi hai người đều chịu không được.”

Hách Liên Tử Phong ở phía sau lạnh lùng nhìn hắn, không phải không thừa nhận, Nam Cung Dực người này đích xác là một nhân tài, hắn có dũng khí có sự quyết đoán, hơn nữa tâm tư lại kín đáo, chỉ tiếc hắn không cùng một chiến tuyến.

Lực lượng màu đen – tím, ở trong người Nam Cung Dực, từ từ bành trướng lên, ngưng tụ thành một khối cầu hình tròn. Trong miệng hắn mặc niệm khấu quyết, khối cầu hình tròn kia từ từ biến ảo thành một thanh lưỡi dao dài nhọn, lưỡi dao dài nhọn gần như muốn đụng vào đỉnh mật thất.

Hắn toàn thân dựng lên, lưỡi dao dài vô hình mang theo màu sắc đen – tím quang mang, liền chống đỡ ở bên ngoài kết giới màu tím.

Nam Cung Dực vào thời khắc này lên tiếng, nói: “ Chính là hiện tại rồi, mau giúp ta một tay!”

Hách Liên Tử Phong nhìn ra được manh mồi, biết hắn ta muốn làm cái gì. Hắn bước nhanh đi tới phía sau Nam Cung Dực, đánh ra một chưởng, đem huyền khí bản thân mình đánh vào trong cơ thể hắn ta.

“ Đây là Hắc Ám bí thuật của Bắc Thần gia tộc, ngươi như thế nào học trộm được?” Vân Huyên kinh ngạc nói, mà giờ khắc này không phải là thời điểm để tìm tòi nghiên cứu.

Nhìn thấy lưỡi dao dài đánh xuống, kết giới màu tím bị chém một chút, phía trên kết giới xuất hiện những khe nứt ti ti, nó biết, kết giới rất nhanh sẽ bị phá giải. Nó từ trong ngực của Tiểu Nguyệt Nha chui ra, cúi đầu ngậm cổ áo của Tiểu Nguyệt Nha, tùy thời chuẩn bị xông phá kết giới thoát đi mật thất.

Lưỡi dao dài màu đen – tím cùng kết giới trong lúc kịch liệt giao chiến, cả gian phòng bên trong cuồng phong gào thét.

“ Còn kém một chút nữa! Mau!” Nam Cung Dực thú giục nói.

Hách Liên Tử Phong liền không tiếp tục giữ lại, đem hết toàn lực, đem huyền khí toàn bộ đánh vào thân thể của hắn.

Lưỡi dao nhận ánh sáng màu đen – tím, trong nháy mắt tăng vọt, thế như chẻ tre, đem kết giới bổ ra một đường vết rách.

Vân Huyên nhìn đúng cơ hội, ngậm Tiểu Nguyệt Nha, từ miệng khe nứt màu tím tung bay ra ngoài.

Màu đen – tím của lưỡi dao dài rất nhanh biến mất, Nam Cung Dực cùng Hách Liên Tử Phong hai người nhất tề thở hào hển, liếc mắt nhìn nhau, trong lòng đồng thời hiện lên một cái ý niệm trong đầu.

“ Đi! Nếu không đi chỉ sợ không kịp nữa. Mau! Đi theo ta!” Nam Cung Dực dẫn đầu dẫn đường.

Hách Liên Tử Phong đem Tiểu Nguyệt Nha ôm vào trong ngực, bám chặt theo. Tiểu Phượng Hoàng không ngừng bay, đuổi theo hai người.

Tử Yêu từ sau khi rời khởi mật thất, trong lòng rầu rĩ, tâm tình rất không thoải mái. Hắn lúc ban đầu tìm kiếm hồn phách của Vân Huyên, mục đích đúng là vì báo thù, song sau khi cùng nàng đại chiến một cuộc, hắn đột nhiên cảm giác được chinh phục nàng, so sánh với giết nàng báo thù là một ý rất tốt, cho nên hắn mới nhốt nàng, muốn tiêu diệt ngạo khí của nàng, làm cho nàng từ từ thuần phục…… Trải qua nhiều ngày như vậy, hắn vốn tưởng rằng phương pháp của mình có hiệu quả, ai ngờ tính cách của nàng bướng bỉnh như thế, nhất định nhận thức đúng một cái mục tiêu, không chịu quay đầu lại.

“ Đinh Tiêu Dao……. Ngươi rốt cuộc là người như thế nào?” Tử Yêu trong miệng mặc niệm, bỗng nhiên cười lạnh một tiếng, ngữ điệu tăng lên: “ Quản ngươi là người như thế nào. Phàm là người Bổn tọa xem không thuận mắt, một mực giết không tha!”

Năm ngón tay của hắn nắm chặc lại, hiện lên quả đấm, trong lúc bất chợt, ngón trỏ không bị khống chế nhảy lên, ánh mắt hắn hẹp dài đột nhiên căng lớn, thị huyết cười lạnh liền từ trong miệng hắn truyền đi ra ngoài: “ Lại có người có thể phá giải kết giới của Bổn tọa? Được lắm, Bổn tọa cũng muốn xem một chút, hắn rốt cuộc là người nào?”

Một trận cuồng phong gào thét dựng lên, áo bào màu tím tung bay trên không trung, như một cây hoa lan tử la (convert: violet) xin đẹp, thời gian trong một cái nháy mắt, bóng dáng Tử Yêu liền biến mất ngay tại chỗ.

Bình luận

Truyện đang đọc