THIÊN TÀI NHI TỬ VÀ MẪU THÂN PHÚC HẮC

“Lục tiểu thư, ta xem hay là ngươi sớm bỏ đi ý niệm không thực tế như vậy trong đầu đi, Liễu Đại sư nói rõ là muốn che chở cho tiểu tử kia, nên nàng không thể nào thu ngươi làm đồ đệ nữa.” Long Tam trưởng lão khuyên nhủ.

“Ta không cần! Ta chính là muốn nàng thu ta làm đồ đệ! Tam trưởng lão, ngươi nhất định phải giúp ta, chỉ cần trừ đi tiểu tử kia, Liễu Đại sư sẽ không thể che chở hắn nữa, cũng sẽ thuận lý thành chương thu ta làm đồ đệ. Bất kể như thế nào, ta cũng muốn trở thành đệ tử của nữ luyện khí sư đệ nhất Luyện Khí Minh, sau này ta cũng trở thành nữ luyện khí sư đệ nhất Luyện Khí Minh!” Long Thiên Di từ trước đến giờ điêu ngoa, trên khuôn mặt lại hiếm khi hiển lộ ra ánh sáng tự tin và kiên định này, khiến cho Long Tam trưởng lão phải thay đổi cách nhìn triệt để với nàng, nàng nói không sai, nguyên do hết thảy đều đến từ tiểu dã chủng Long gia, chỉ cần trừ đi nó, mọi chuyện phiền toái cũng được giải quyết.

Đáy mắt của Long Tam trưởng lão hiện lên vô số tính toán, thấy Kim đại sư vẫn còn ở bên cạnh chờ chực, hắn lập tức thu hồi tính toán, hướng Kim đại sư chắp tay nói: “Để cho Kim đại sư chê cười rồi!”

Vị Kim đại sư này là người tâm tư cực kỳ quỷ dị, từ trong lời nói của hai người Long Tam trưởng lão cùng Long Thiên Di, hắn đã vững vàng nắm giữ được mấu chốt của sự việc. Hắn cười cười, đồng dạng cũng bao hàm tính toán: “Ý muốn của Tam trưởng lão cùng Lục tiểu thư, tại hạ hiểu, các ngươi yên tâm, tại hạ nhất định sẽ tận tâm tận lực trợ giúp hai vị đạt thành tâm nguyện. Lão phu đã sớm nhìn hai người Sư huynh muội Liễu Đại Sư, không vừa mắt rồi, nếu là có thể mượn cơ hội này đem hai người trừ đi khỏi Luyện Khí Minh, vậy thì không gì tốt hơn. Nhưng mà, Minh Chủ đối với thiên phú của người mới cũng rất là coi trọng, lão phu không có gì nắm chắc, cái này phải nhìn xem Tam trưởng lão có thể lay động được trấn hải tổ sư của Long gia hay không, để cho hắn đứng ở phía các ngươi, ai cũng biết trấn hải tổ sư từ trước đến giờ là người bao che khuyết điểm, chỉ cần chiếm được sự chấp nhận của hắn, hết thảy sẽ dễ làm hơn nhiều.”

“Vậy đa tạ Kim đại sư rồi, nếu chuyện thành công, Long gia nhất định sẽ báo đáp công ơn của Kim đại sư.”

Hai người bèn nhìn nhau cười, đạt thành hiệp nghị.

Tiểu Mặc đi theo hai vị sứ giả với sư tỷ, cùng đi đến chỗ ở của Minh Chủ, cửa phòng mở ra, bên trong yên tĩnh không tiếng động.

Hai vị sứ giả nhìn nhau, biết Minh Chủ đích thị là đang cùng Trấn Hải nguyên lão nghiên cứu luyện khí rồi, nên không đành lòng quấy rầy, cho nên liền dừng ở cạnh cửa, lặng yên chờ chực.

Tiểu Mặc thò đầu hướng bên trong cửa nhìn vào, chỉ thấy bên cạnh một luyện lò vô cùng khổng lồ, hai vị lão giả râu bạc tóc trắng đang vây bắt một lò luyện khí tinh tế mà nghiên cứu. Hai vị lão giả đều mặc đồ tối màu, lão giả áo đen mặt mũi lãnh khốc, ánh mắt trầm tĩnh cơ trí, khi hắn đánh giá luyện khí đồng thời, ánh mắt cũng đã quét ngang hết thảy chung quanh, lão giả áo đỏ thì không, ánh mắt của hắn rất chuyên chú, không hề chớp mắt mà ngó chừng luyện khí, không thèm để ý chuyện gì.

Tiểu Mặc tò mò đánh giá, tầm mắt chuyển dời đến lò luyện khí mà bọn họ đang quan sát, trong hỗn độn như có thứ gì đó đang dẫn dắt bé, bé cúi đầu trong miệng lẩm bẩm mấy tiếng kỳ quái, sau đó dưới chân không tự chủ được mà cất bước đi vào.

Hai vị sứ giả đã nhận ra, sợ bé chọc giận tới Minh Chủ, vội vàng tiến lên ngăn cản.

Ánh mắt của lão giả áo đen đã đảo tới đây, hướng hai người gật đầu, hẳn là đáp ứng cho bé đi qua.

Hai vị sứ giả rất kinh ngạc, nhất tề quay đầu lại nhìn về phía Liễu Cơ Nhã, thấy nàng một chút cũng không lo lắng, ngược lại còn vui mừng cười cười, bởi vì nàng tin tưởng chắc chắn Minh Chủ sẽ không làm hại Tiểu Mặc.

Tiểu Mặc dạo bước đi tới trước lò luyện, rồi dừng lại quan sát, đây là một việc thành phẩm của luyện khí, hình dáng giống một bầu rượu, nhưng mà hình như có vấn đề gì đó phát sinh, khiến cho nó vốn nên tỏa ra ánh sáng rực rỡ, mà không phải yếu ớt như hiện tại.

Một cái tay nhỏ dò chỗ nối của bầu rượu, Tiểu Mặc kinh ngạc nói: “Nơi này tại sao có vết nứt vậy?”

Lão giả áo đen tinh tế nhìn bé một cái, ánh mắt khẽ phát sáng, chủ động cho giải thích: “Đây là bởi vì ở trong quá trình luyện chế, phát sinh chút sự cố ngoài ý muốn, đột nhiên nổ lò, cho nên chỗ nối giữa đáy bầu và thân bầu sinh ra vết nứt. Nó vốn nên là thứ phẩm, theo lý phải bị báo hỏng, nhưng vì trong quá trình luyện chế bầu rượu này, chúng ta dùng không ít Long Tinh Thạch trân quý, nhưng nếu một lần đem nó nung lại …, thì hàm lượng Long Tinh Thạch cũng sẽ đi giảm bớt theo. Cho nên bây giờ chúng ta đang nghiên cứu làm sao có thể dưới tình huống không đem nung lại, mà vẫn tìm ra cách chữa trị vết nứt.”

Giải thích xong sau, hắn đột nhiên tự cười khẽ trào phúng một tiếng, hắn làm sao vậy? Tại sao đột nhiên lại đối với một hài tử giải thích nhiều như vậy? Trong nháy mắt mới vừa rồi, hắn cảm thấy đứa bé này cũng giống hắn, trong ánh mắt chứa đựng sự chấp nhất và mê muội đối với luyện khí.

Ở cửa gian phòng, mấy người Long Tam trưởng lão, Kim đại sư cùng Long Thiên Di đều đi tới, thấy một mình Tiểu Mặc đi vào, bọn họ cũng muốn đi vào theo, lại bị Liễu Cơ Nhã cùng hai vị sứ giả cản lại.

“Sư phụ đã nói, nguyên liệu luyện khí khác nhau trong lúc dung hợp, nếu xử lý không tốt sẽ biết phát sinh hiện tượng nổ lò. Tỷ lệ phối hợp các loại nguyên liệu luyện khí với nhau có độ lệch, sẽ đưa đến bản thân bảo khí tồn tại một môi trường kẻ hỡ, những kẻ hỡ này khi gặp gỡ nhiệt độ, hiện tượng nổ lò sẽ xảy ra......” Tiểu Mặc thật tình nói.

Lão giả áo đen thấy quái lạ, đối với bé sinh ra nồng hậu hứng thú: “Vậy cháu có thể nói ra bầu rượu này sử dụng nguyên liệu luyện khí gì và tỷ lệ ra sao không?”

“Minh Chủ, ngươi điên rồi sao? Một hài tử làm sao có thể liếc mắt nhìn là nói ra tỷ lệ nguyên liệu luyện khí?” lực chú ý của lão giả áo đỏ cũng bị dời đi, hắn cũng không xem trọng chuyện này lắm, bởi vì trong ấn tượng của hắn, ngay cả luyện khí sư đẳng cấp cao đều chưa hẳn có thể làm được.

“Nói một chút cũng không sao.” Minh Chủ mang theo mười phần hứng thú nhìn Tiểu Mặc, rất mong đợi đáp án của bé.

Thần sắc của Tiểu Mặc rất chân thành, bé đi vòng quanh món đạo khí một vòng, rồi duỗi tay ở trên mỗi vị trí của bầu rượu sờ sờ, ngửi ngửi, bỗng nhiên thở dài nói: “Thật là lợi hại! Nó là dùng tám loại nguyên liệu khác nhau! Tỷ lệ theo thứ tự của tám loại nguyên liệu là bốn mươi lăm phần, mười tám phần, chín phần, tám phần, sáu phần, sáu phần, sáu phần, ba phần, trong đó nguyên liệu dùng nhiều nhất là Đồng Tinh thạch, tiếp theo là Long Tinh Thạch, các nguyên liệu còn lại nói bình thường cũng bình thường, nói không bình thường cũng có không bình thường, bởi vì có rất nhiều nguyên liệu rất khó mua được ở trên đường, sư phụ ta từng mất rất nhiều sức lực mới mua được chút ít......”

Bé vừa nói xong, vừa chậc chậc lắc đầu thở dài, ở đáy lòng nói, hai vị lão gia gia này thật là xa xỉ a, lại mang nhiều nguyên liệu luyện khí trân quý như vậy chỉ vì luyện chế một con bầu rượu, thật sự là quá xa xỉ!

Lão giả áo đen cùng lão giả áo đỏ nhất tề ngạc nhiên, nếu không phải tận mắt nhìn thấy, chính tai nghe được, bọn họ căn bản không thể tin được, một hài tử lại có thể ở trong thời gian ngắn như vậy nói chính xác ra nguyên liệu sử dụng luyện bảo khí, hơn nữa còn đem tỷ lệ bọn họ phối hợp nói chính xác không lầm, cái này quá thần kỳ!

Nếu chẳng qua là hai ba loại nguyên liệu luyện khí dung hợp với nhau, có lẽ không có gì khó khăn, khó khăn ở chỗ tổng cộng dùng tám loại nguyên liệu khác nhau, trong đó có chút nguyên liệu đúng như lời bé nói, nói bình thường thì cũng bình thường, nói không bình thường thì đúng không bình thường, rất nhiều nguyên liệu ngay cả thành trấn lớn cũng rất khó mua được. Nguyên nhân chính là như thế, đáp án của bé mới để cho bọn họ khiếp sợ không thôi.

Nếu bé không phải thiên tài, thì chính là có người âm thầm nói cho bé biết, rồi cố ý để bé tới trước mặt bọn họ biểu diễn.

Giờ phút này bọn họ cũng chú ý tới Liễu Cơ Nhã cùng đám người Kim đại sư cùng đi với bé, trong chuyện này cũng có một loại khả năng, có lẽ là Liễu Đại sư cùng Kim đại sư đã biết trước đáp án, sau đó nói lại cho bé biết

Hai người hiển nhiên vẫn còn có chút hoài nghi, liếc nhìn nhau một cái, lão giả áo đỏ liền ra cho bé một đề, muốn cố ý làm khó bé.

“Ta đây hỏi ngươi, có biện pháp gì có thể ở chỗ bầu rượu hư hao, tiêu trừ đi vết nứt này?”

Hắn vừa hỏi lời này, lão giả áo đen lập tức hướng hắn quăng đi một ánh mắt kinh ngạc.

Ngay cả bọn hắn cũng không có nghĩ ra được cách giải quyết, hắn lại đi hỏi một hài tử? Đây không phải là làm khó bé sao?

Lão giả áo đỏ đưa tay ra, ngăn trở hắn, một bộ dáng tràn đầy lòng tin. Hắn nghĩ thầm, nếu đứa nhỏ này là có người cố ý an bài, cho nó đi tới trước mặt bọn họ khoe khoang thiên phú luyện khí thì…, như vậy khi nó gặp được vấn đề khó khăn, chắc chắn trước tiên sẽ đi tìm người hỗ trợ, như thế là hắn có thể biết là ai sai khiến.

Hai vị sứ giả nhìn thấy Tiểu Mặc trả lời chính xác vấn đề của Minh Chủ cùng trấn hải nguyên lão, thì rất là mừng rỡ, ở trong đáy lòng bọn hắn, Tiểu Mặc chính là được hai người bọn họ tuệ nhãn biết châu ngọc, tiểu thiên tài luyện khí họ đào móc ra. Nếu bé đạt được thành tựu, bọn họ cũng có thể lây dính chút vinh quang theo và cảm động lây.

Liễu Cơ Nhã bất mãn nhíu mày, Trấn Hải nguyên lão rõ ràng là có lòng làm khó tiểu sư đệ nha, ngay chính bọn hắn cũng không có nghĩ ra được biện pháp, lại bảo một hài tử suy nghĩ, cái này quá không công bình rồi! Nhưng mà mới vừa rồi biểu hiện của tiểu sư đệ đã ngoài dự liệu thật lớn của nàng, nàng cảm thấy thật tự hào, sư phụ thu đệ tử quan môn, quả nhiên không tầm thường.

Kim đại sư lạnh lùng chê cười ra tiếng, đối với mọi việc hắn nhìn thấy, cũng là Liễu Cơ Nhã xúi giục, một hài tử làm sao có thể có thiên phú như thế, trong thời gian ngắn như vậy, đã phân biệt ra được tám loại nguyên liệu khác nhau, hơn nữa còn đem tỷ lệ phối hợp với nhau nói ra chính xác như thế? Hiện giờ thì tốt lắm, Trấn Hải nguyên lão hỏi như vậy, lập tức sẽ xác định là nó được giúp đỡ, hắn đang chờ một màn âm mưu của Liễu Đại sư bị vạch trần.

Long Tam trưởng lão cũng ôm ý nghĩ giống Kim đại sư, hắn hoàn toàn,từ đầu, đến cuối không tin Tiểu Mặc lại có thiên phú kinh người như, cho dù nó từng ở tại Thiên Long Thành nổi tiếng, vậy thì cũng chỉ vì thiên phú của nó kinh người thôi, những thứ tài nghệ luyện khí cụ thể thực tế này, vẫn phải cần kinh nghiệm không ngừng rèn luyện.

Long Thiên Di không tự chủ được mà cắn môi của mình, tự giả thiết đổi lại là nàng giờ phút này, nếu như bị hỏi như, mình có thể trả lời ra những vấn đề này hay không. Nàng rất quấn quýt, hắn mới vừa nói tám loại nguyên liệu bên trong, trừ Long Tinh Thạch cùng đồng tinh thạch ra, còn sáu loại kia là gì đây?

Tiểu Mặc cũng đúng là bị khó, hai vị đại tông sư luyện khí cũng không có nghĩ ra được biện pháp, bé chỉ là một luyện khí sư nho nhỏ, làm sao có thể nghĩ ra được?

Nhưng mà trong đầu mơ hồ hiện lên lời sư phụ từng dạy, sư phụ đã nói, trên người bé huyết mạch thuần khiết của Long gia hơn nữa Tiểu Bạch có kim sắc hỏa diễm, chính là pháp bảo luyện khí không có địch thủ trong thiên hạ, đừng nói là chữa trị đạo khí, coi như là đem nó tăng lên một cấp bậc luyện khí khác, cũng hoàn toàn có thể có. Chẳng qua sư phụ cũng nói, nhất định phải cẩn thận dùng, không thể để cho người khác biết bí mật này, nếu không hắn sợ sẽ có người mang ác ý bất lợi đến bé và Tiểu Bạch.

Hiện tại Tiểu Bạch không thể nào phun lửa giúp bé rồi, nên chỉ phải dùng máu trên người bé, khẳng định cũng có thể chữa trị vết nứt, nhưng mà, có thể tin tưởng hai người trước mắt này không đây?

“Cháu có biện pháp có thể chữa trị nó, nhưng biện pháp chữa trị của cháu rất đặc biệt, không thể để cho ngoại nhân biết, cháy có thể tin tưởng các người không?” Trên khuôn mặt nhỏ nhắn của bé tràn ngập thật tình, nhìn hai vị lão giả, đáy lòng bé mơ hồ có loại dự cảm, có lẽ hai người trước mắt này có thể thay đổi vận mạng của bé, ngày sau sẽ trợ giúp rất lớn cho bé, nên bé muốn đánh cuộc một lần

Minh Chủ cùng Trấn Hải nguyên lão nghe được bé nói bé có thể chữa trị luyện khí, hơn nữa giọng nói chắc chắc như vậy, thì kinh hoàng sửng sốt tại chỗ,

Bé rốt cuộc là làm được hay không, hay là chỉ nói cho có thôi?

Hai người đều không thể biết được.

“Ngươi dĩ nhiên có thể tín nhiệm chúng ta!” Minh Chủ hướng ngoài cửa ra dấu, hai vị sứ giả hội ý, rồi hớn hở đem đại môn đóng lại, đem đám người Kim đại sư, Long Tam trưởng lão vứt bỏ ở ngoài cửa, chỉ còn lại ba người Tiểu Mặc, Minh Chủ cùng Trấn Hải nguyên lão ở lại bên trong gian phòng.

Tiểu Mặc quay đầu, thấy Long Tam trưởng lão bọn họ đã không ở đây, con ngươi bé đảo một vòng, cũng yên lòng đi nhiều. Đối với bé mà nói, nơi này người xấu nhất chính là Long Tam trưởng lão, chỉ cần hắn không có ở đây, bé không có nhiều lo lắng, lo ngại như vậy.

“Trước khi cháu chữa trị luyện khí, cháu có thể nói một cái điều kiện không?” Tiểu Mặc cùng hai người thương lượng.

“Điều kiện gì, ngươi nói xem.” Minh Chủ hướng hắn ôn hòa cười một tiếng.

Tiểu Mặc đem Tiểu Bạch từ trong túi quần ôm ra ngoài, ôn nhu vuốt ve lông của nó, nhẹ giọng nói: “Bạn nhỏ của cháu bị thương, các người có thể cứu cứu nó không?”

“Đây là......” Minh Chủ thoáng cái không thể nhìn ra Tiểu Bạch đến tột cùng là cái quái gì.

Trấn hải nguyên lão thì đã đợi không kịp, thuận miệng đáp ứng: “Không thành vấn đề! Chỉ cần ngươi có thể đem bầu rượu của ta chữa trị, lão phu nhất định nghĩ biện pháp giúp ngươi cứu sống nó, nhưng mà, nếu ngươi khoác lác, căn bản không có bản lãnh này thì......”

Trấn hải nguyên lão cố ý gây áp lực cho bé, bầu rượu này là vật yêu quý như tim phổi của hắn, đừng xem chỉ là một bầu rượu đơn thuần, chức năng cũng không ít, dùng nó đựng rượu lâu năm, sẽ có mùi vị cam thuần đặc biệt, là hắn tỉ mỉ nghiên cứu chế tạo mấy ngày mới nghiên cứu chế tạo ra. Ai bảo hắn mê rượu chứ? Cho nên cố ý nghiên cứu chế tạo ra một bầu rượu kỳ lạ như vậy, vì dùng cho đỡ thèm.

Tiểu Mặc đúng là bị hắn kích thích, đem Tiểu Bạch cẩn thận từng li từng tí thả lại trong túi quần.

Bé đứng ở trước bầu rượu, hai bàn tay nhỏ bé xoa nắn qua lại, âm thầm vận lực.

Cũng không lâu lắm, từ trong hai cái tay nhỏ bé lúc liền chầm chậm toát ra khói trắng.

Minh Chủ cùng trấn hải nguyên lão thấy vậy hai mắt đăm đăm, được rồi, bọn họ biết nó đang nhóm lửa, nhưng mà bọn họ lần đầu thấy phương pháp nhóm lửa nổi bậc như vậy, đừng nói cho bọn họ biết, đây là nó tự mình phát minh nhé?

Phốc!

Trên hai cái tay nhỏ bé hiện ra một ngọn lửa...... Ngọn lửa màu tím!

“Tím, ngọn lửa màu tím?!”

Minh Chủ cùng trấn hải nguyên lão một lần nữa bị chấn động, bình thường cấp bậc của luyện khí sư, cũng là căn cứ vào màu sắc ngọn lửa mà họ nhóm để phán định, luyện khí sư cấp một đến cấp bốn, màu sắc ngọn lửa lần lượt là hồng, lam, lục, tím, sau cấp bốn, thì có cách phân khác, màu sắc ngọn lửa mà luyện khí sư nhóm trên căn bản cũng là lấy màu vàng làm chủ, căn cứ vào độ tinh khiết của màu vàng, để phán đoán cấp bậc của người đó, chỉ có đẳng cấp cao nhất khi nhóm lửa thì màu vàng sẽ không có chút tạp chất nào, bất quá người như vậy ít lại càng ít, cả Long Tường đại lục cũng không có mấy người.

Bình thường sau khi phân chia cấp bậc màu sắc của ngọn lửa xong, thì luyện khí sư mới có tư cách học tập kiến thức luyện khí, nếu không một khi học vượt cấp thì…, vô cùng có khả năng đưa đến chuyện ngọn lửa cắn trả, trừ phi trong quá trình ngươi học tập, không sử dụng việc tự thân nhóm lửa, mà phải dựa vào mồi lửa bên ngoài, thí dụ như mồi lửa dị hỏa có đẳng cấp cao......

Song, ngọn lửa màu tím, cũng đại biểu cấp bậc nhóm lửa của bé đã đạt tới tài nghệ luyện khí sư cấp bốn.

Nói cách khác, nếu như ở trong hoàn cảnh không có bất kỳ mồi lửa bên ngoài nào hỗ trợ, tự bản thân bé cũng đã có thể luyện chế ra bảo khí cấp bốn của luyện khí sư......

“Trời, ta không có nhìn lầm sao? Ngươi làm như thế nào?”

Trấn hải nguyên lão đem Tiểu Mặc từ trên xuống dưới đánh giá một cái, thấy thế nào nó cũng giống như hài tử chỉ có sáu bảy tuổi, làm sao có thể đạt tới trình độ luyện khí sư cấp bốn rồi? Đây cũng là việc quá không thể tưởng tượng nổi đi?

Tiểu Mặc không để ý đến hắn, hết sức chuyên chú, khuôn mặt nhỏ bé anh tuấn ở dưới ngọn lửa màu tím càng thêm nổi bật, tập trung mà chuyên chú.

Bản thân bé là đã có tài nghệ của luyện khí sư cấp bốn, nhưng nếu như có Tiểu Bạch hỗ trợ, coi như là bảo khí cấp bốn trở lên, bé cũng có thể luyện chế được, ai bảo thiên phú của bé thuộc loại trâu bò lòe lòe vượt qua cấp chín chứ? Vượt qua cấp chín tất nhiên sẽ có chỗ không tầm thường của việc vượt qua cấp chín, cho nên không có gì đáng ngạc nhiên.

Bé giơ lên một … cái tay nhỏ bé khác, ngón trỏ đưa vào trong miệng, cắn một cái, máu tươi nhất thời liền theo vết đứt chảy dọc xuống.

Minh Chủ cùng Trấn hải nguyên lão liếc mắt nhìn nhau, hai mắt nhất tề sáng lên, tựa hồ đã nghĩ ra chuyện mà bé sắp sửa làm, trong lòng hai người nghi vấn ngày càng lớn. Bọn họ đều là đại tông sư luyện khí thâm niên, tự nhiên biết cách làm lấy máu luyện khí, nhưng là ở trong quá trình luyện khí, đối với bản chất loại máu cung cấp có yêu cầu cực cao, một khi máu không cách nào phù hợp với yêu cầu luyện khí, như vậy sự kiện nổ lò sẽ phát sinh giống như trước.

Cõi đời này không có mấy người có máu phù hợp với yêu cầu cao này, đứa nhỏ này lại muốn dùng tới biện pháp mạo hiểm như vậy để chữa trị luyện khí, chẳng lẻ trên người của bé thật sự có máu trân quý như vậy?

Trong mắt hai người tinh quang nở rộ, tràn đầy mong đợi.

Ngọn lửa màu tím khoan khoái nhảy nhót, soi sáng một khuôn mặt nhỏ bé đẹp trai đang tập trung, vô luận là người nào, trong lúc tập trung thì luôn cực kỳ có mị lực.

Tiểu Mặc lại càng không ngoại lệ.

Có kỹ thuật khống hỏa số một, có thiên phú luyện khí vượt qua cấp chín, có ngọn lửa màu tím cùng tài nghệ luyện khí sư cấp bốn, hơn nữa còn thêm huyết mạch thuần chánh nhất Long gia, còn có cái gì có thể ngăn cản một vị tiểu thiên tài luyện khí thành công đây?

Minh Chủ cùng Trấn Hải nguyên lão nhìn tận mắt một vết nứt thật nhỏ ở trong ngọn lửa màu tím từ từ hợp lại, cho đến khi biến mất, không có chút tung tích nào, khiếp sợ cùng kích động ở trong lòng hai người, thật lâu không cách nào thở bình thường.

Thiên tài a! Tuyệt thế tiểu thiên tài!

“Tốt!” Trấn hải nguyên lão vỗ một cái vào bắp đùi của mình, lớn tiếng trầm trồ khen ngợi.

Lúc này, cửa phòng đột nhiên bị đụng vỡ. Nguyên lai là hai vị sứ giả vẫn kê lổ tai ở ngoài cửa nghe lén, kết quả bị một tiếng tốt của Trấn Hải nguyên lão làm cho sợ hết hồn, không có thăng bằng, trực tiếp đụng tung cửa ngã lăn vào bên trong.

“Minh, Minh Chủ......” Hai người bị làm cho sợ đến đầu lưỡi đơ luôn, cho là Minh Chủ sẽ trừng phạt bọn họ, ai ngờ giờ phút này toàn bộ lực chú ý của Minh Chủ đều ở trên bầu rượu, nơi nào còn có tâm tư đi để ý tới bọn họ chứ?

Tiểu Mặc thấy có người ngoài ở đây, vội vàng thu hồi ngọn lửa, đem ngón tay mình cắt rách giấu ở phía sau, mím cái miệng nhỏ nhắn lại, mang theo vài phần đề phòng.

Xúc động đến không kịp đề phòng, Trấn Hải nguyên lão đột nhiên kích động đưa bé bế lên: “Cháu thật là quá thiên tài rồi! Mau nói cho ta biết, cháutên là gì?”

Tiểu Mặc thấp giọng hô một tiếng, bị ông làm sợ hết hồn, vừa muốn nói ra tên của mình, thì Long Tam trưởng lão đột nhiên cất bước vào, cắt đứt lời nói của bé: “Trấn hải tổ sư, vãn bối mang lục nữ Long Thiên Di của Nhị gia đến đây, đặc biệt tới bái kiến tổ sư gia. Lục tiểu thư hôm nay sắp tham gia khảo hạch luyện khí sư cấp hai, nàng năm nay mới mười hai tuổi, thiên phú kinh người, lão nhân gia ngài ở bốn năm trước đã từng tán dương qua nàng.”

“Lục tiểu thư, còn không mau tới đây bái kiến lão tổ tông?”

Long Tam trưởng lão ngầm hướng Long Thiên Di dùng sức nháy mắt, mặc dù hắn không rõ ràng lắm mới vừa rồi, đến tột cùng đã xảy ra chuyện gì, nhưng là từ trên vẻ mặt của trấn hải tổ sư, hắn đại khái đã đoán được. Hắn tuyệt không thể để cho Trấn Hải tổ sư biết nam hài trong lòng ngực của ông, cũng là huyết mạch của Long gia, cho nên hắn phải mau sớm dời đi sự chú ý của ông, để cho Lục tiểu thư đến hấp dẫn sự chú ý của ông, mà quên đi nam hài trong lòng ngực.

Long Thiên Di không hiểu rõ lắm, nhưng vẫn nghe theo lời của hắn, đi tới trước mặt Trấn Hải nguyên lão, quỳ gối bái lạy: “Tiểu nữ Long Thiên Di, bái kiến lão tổ tông!”

“Ừ, đứng lên đi.” Trấn hải nguyên lão tùy tiện nhìn nàng một cái, lại đem tầm mắt quay về, hỏi Tiểu Mặc: “Nói cho ta biết, cháu tên là gì?”

Long Thiên Di bất mãn cong cái miệng nhỏ nhắn lên, vừa đứng dậy, vừa oán hận trừng mắt nhìn Tiểu Mặc một cái, đều do hắn! Trước kia lão tổ tông rất thích nàng, còn tán dương nàng nữa, hiện tại cũng bởi vì hắn, lão tổ tông đã không quan tâm nàng nữa.

Nghĩ đến ủy khuất của mình, nước mắt thoáng cái dâng lên, ươn ướt hốc mắt.

Dước đáy lòng của Long Tam trưởng lão lộp bộp một cái, phát hiện mục đích của mình không có đạt thành, hắn lần nữa ngắt lời, nói: “Lão tổ tông, Lục tiểu thư lập tức sẽ phải đi tham gia khảo hạch, ngài không phải là nên cho nàng một chút lời khuyên cùng khích lệ sao?”

Trấn hải nguyên lão không vui liếc ngang về phía hắn, lời lẽ nghiêm khắc nói: “Chỉ là khảo hạch luyện khí sư cấp hai thôi, có cần khoa trương một chuyện nhỏ như vậy không? Nếu như tử tôn Long gia, ngay cả chút thực lực này cũng không có, vậy thì còn tham gia khảo hạch cái gì?”

Sắc mặt Long Tam trưởng lão hơi chậm lại, nhất thời lúng túng không dứt.

Long Thiên Di lại càng khổ sở nghẹn đỏ mặt, trong gia tộc, phàm là có người nghe nói nàng tới tham gia khảo hạch luyện khí sư cấp hai, không người nào không khen ngợi nàng, làm sao đến nơi này của lão tổ tông, thì biến thành theo lý thường phải làm rồi? Nếu nàng hôm nay không có thông qua khảo hạch cấp hai luyện khí sư, vậy có phải cũng chưa có tư cách trở thành tử tôn của Long gia rồi hay không?

“Hic hic......” Nghĩ tới đây, nàng khổ sở khóc nỉ non, đầy bụng ủy khuất.

Thì ra là ông chính là cái vị tổ sư gia Long gia? Con ngươi nhỏ của Tiểu Mặc đảo lòng vòng, ôm cổ trấn hải nguyên lão, liếc Long Thiên Di một cái, giảo hoạt cười một tiếng rồi nói: “Lão tổ tông, ngài nói không sai, nếu là tử tôn Long gia, chỉ một chút thực lực này cũng không có, vậy còn tham gia cái gì khảo hạch? Chờ ta đến cái tuổi này của nàng, đã sớm không cần tham gia cái gì khảo hạch luyện khí sư cấp hai, mà trực tiếp tham gia hạch luyện khí sư cấp bố vẫn dư dả!”

“Tiểu tử, ở lão tổ tông trước mặt, ngươi đừng vội khoa trương khoác lác!” Long Tam trưởng lão hướng về phía Tiểu Mặc tàn bạo trừng một cái, tiểu tử này tâm trí xem ra không đơn giản, còn biết cách khích bác ly gián, thật là xem thường nó.

“Nó không phải khoác lác, nó có thực lực như vậy!” Lần này mở miệng lại là bản thân của Trấn Hải nguyên lão.

Long Tam trưởng lão nhất thời ngây ngốc, thầm nghĩ tiểu tử này đến tột cùng là cho lão tổ tông thấy cái gì?

“Không sai! Thật sự của bé có thực lực này.” Lời nói của Minh Chủ …,như đánh cho hắn một trùy nặng, bị đả kích đến thiếu chút nữa ngã xuống không gượng dậy nổi.

Cái gì? Nó thật sự có thực lực này?

Làm sao sẽ?

“Hài tử, nói cho ta biết, cháu tên là gì?” Lần này người đặt câu hỏi chính là Minh Chủ, dù cho Long Tam trưởng lão mượn mấy can đảm, cũng không dám cắt đứt lần nữa

Con ngươi của Tiểu Mặc đảo qua lại, thấy vẻ mặt Long Tam trưởng lão đang khẩn trương, bé ở đáy lòng cười hắc hắc, thành thật trả lời: “Cháu họ Long, gọi là Long Mặc, là hậu nhân của Long gia.”

Long Tam trưởng lão giận đến sắc mặt tím lại, tốt cho ngươi tên tiểu tử, lúc trước còn nói mình không phải là người của Long gia, cũng không muốn trở thành người Long gia, hiện tại trở ngược, vừa thấy lão tổ tông, nó tựu lập tức đổi lời nói.

Tiểu tử thúi, ngươi chờ đó cho ta!

Hai mắt của Long Tam trưởng lão kịch liệt địa co rút lại,vẻ tàn ác không ngừng tràn ra ngoài.

Minh Chủ ngũ quan nhạy cảm, đã sớm đã nhận ra hắn phản ứng khác thường, hắn trăm phương ngàn kế nhiều lần cắt đứt lời nói, tất nhiên là có nội tình. Hiện tại rốt cuộc cũng hiểu rõ, thì ra cái hài tử thiên phú kinh người này, lại cũng là hậu nhân của Long gia.

Không đợi hắn nói chuyện, Trấn Hải nguyên lão kích động đến không kềm chế được rồi, hắn ôm hài tử trong ngực thật chặc, vui vẻ đến sắp nhảy dựng lên.

“Lại là hậu nhân Long gia chúng ta! Lại là hậu nhân Long gia chúng ta! Thật tốt quá! Thật tốt quá! Long gia Chúng ta rốt cục cũng xuất hiện một thiên tài trong các thiên tài, Long gia rất may a! Ha ha ha......”

Trấn hải nguyên lão cuồng tiếu một trận.

Liễu Cơ Nhã âm thầm thở phào nhẹ nhỏm, như thế chính là kết quả tốt nhất rồi, có tổ sư gia Long gia chiếu cố, tin tưởng Tiểu Mặc không còn lo lắng đến tính mạng nữa.

Hai vị sứ giả cũng kích động không thôi.

Tâm tình khác hẳn ba người bọn họ ngoài Kim đại sư cùng Long Tam trưởng lão ra thì còn ai, chết tiệt, vinh quang này vốn nên thuộc về Lục tiểu thư, thoáng cái toàn bộ bị tiểu tử thúi này chiếm đi rồi, thử nghĩ thôi cũng làm cho người ta căm phẫn.

Long Thiên Di dẹp cái miệng nhỏ nhắn, muốn khóc mà không được, buồn bực muốn chết.

Tiểu Mặc ở trong lòng vui mừng, nhưng cũng lo lắng.

Lão tổ tông bởi vì bé là hậu nhân của Long gia, cho nên mới vui vẻ như vậy, nhưng nếu ông biết phụ thân mình là ai, hơn nữa phụ thân còn từng bị Long gia trục xuất, như vậy ông sẽ có phản ứng như thế nào đây?

“Lão tổ tông, ngài đừng vội cao hứng, mà nghe vãn bối đem lời nói cho hết.” Long Tam trưởng lão nơi nào có thể làm cho Tiểu Mặc được tiện nghi, liền xen vào nói, “Nó căn bản không phải là hậu nhân Long gia, bởi vì cha ruột của nó là Long Thiên Tuyệt chính là con của dâm phụ, ở mười sáu năm trước cũng đã bị trục xuất khỏi Long gia, phụ thân của nó đã không phải là hậu nhân của Long gia, sao nó có thể coi như là hậu nhân của Long gia?”

Tiểu Mặc nghe vậy, chân mày nho nhỏ cau lên, căm giận trừng về phía hắn.

Trấn hải nguyên lão từ từ dừng lại tiếng cười, cúi đầu đem Tiểu Mặc nhìn kỹ một chút, thở dài nói: “Thì ra phụ thân của con là đứa bé Thiên Tuyệt kia? Ai, cũng là hài tử đáng thương a......”

Phản ứng của hắn, thật to ngoài dự liệu đắc ý của Long Tam trưởng lão.

“Khó trách lão phu vẫn không có nghe nói Long gia xuất hiện một thiên tài như cháu vậy, nhưng nếu cháu thật sự sanh ở Long gia, sợ rằng sớm đã có người Long gia khua chiêng gõ trống đem cháu đưa đến trước mặt lão phu tranh công rồi.”

Trấn hải nguyên lão nói lời này…, nhất thời để cho Long Tam trưởng lão không đất dung thân, khua chiêng gõ trống đến trước mặt lão tổ tông tranh công mê hoặc người, không phải là đang nói hắn, có thể là ai?

“Hài tử đáng thương, nói cho lão tổ tông biết, cha cháu đâu?” Trấn hải nguyên lão hỏi.

Tiểu Mặc cũng không có nghĩ đến, lão tổ tông lại phản ứng như vậy, nghĩ đến phụ thân cùng mẫu thân, đầu mũi của Tiểu Mặc nhất thời đau xót, nước mắt liền rơi xuống: “Phụ thân cùng mẫu thân không thấy, cháu chính là đi ra ngoài tìm bọn họ......”

Bình luận

Truyện đang đọc