THÚ NHÂN CHI GIỐNG CÁI PHẢN CÔNG



Ừm, phải sửa lại một chút.

Trước đó có nói Tô Mặc và Hassan bình yên sống qua mấy ngày này là không đúng.

Vì từ khi Hassan hứa rằng “có thể ức hiếp mọi nơi mọi lúc” thì như mong muốn, hắn đã trải qua một ngày đầy thăng trầm bị ức hiếp đủ kiểu mọi lúc mọi nơi.Ví dụ như… “Hassan, em thấy hơi ngứa răng, làm sao giờ?”.Em có phải thú con đang trong thời kỳ mọc răng đâu, sao mà ngứa răng được chứ.

Hassan trực tiếp vạch trần ý xấu của Tô Mặc, “Muốn cắn chỗ nào?”.“Hassan muốn em cắn ở đâu?”, Tô Mặc tít mắt cười, tỏ vẻ em dễ thương lượng lắm.Hassan cười khổ.

Tô Mặc thế này, chẳng những thích khi dễ hắn, mà còn thích bắt hắn tự yêu cầu cậu làm vậy.

Với lại, không thể hỏi là “Cắn chỗ nào anh không đau?” được sao.Trên thực tế, trừ mấy chỗ như đầu vú hoặc hạ bộ, thì răng Tô Mặc cắn chỗ nào cũng không đau.

Vì thế, ý của Tô Mặc chính là “Cắn chỗ nào thì anh khó chịu nhất?”.Sau vài lần bị cắn thì Hassan mới phát hiện ra điều này.


Lúc đầu khi Tô Mặc hỏi vậy, hắn đều ngây thơ duỗi tay qua, sau đó nhìn Tô Mặc cố mài răng trên đó, còn hay bật cười vì ngứa.

Sau đó Tô Mặc sẽ dùng ánh mắt cực kỳ buồn rầu trừng hắn, hoàn toàn không vui vẻ tí nào sau khi ức hiếp hắn.Cho đến một lần, khi Hassan đang khom lưng làm việc, Tô Mặc chạy tới ôm lấy eo hắn từ sau lưng, nhân tiện cắn một cái lên hông hắn.

Hassan không kịp đề phòng kêu lên một tiếng, chân mềm nhũn khuỵu xuống.

Lúc này, Hassan nghe được tiếng cười vui vẻ đắc ý của Tô Mặc mới hiểu được.

Tô Mặc không chỉ muốn cắn hắn, còn muốn cắn cho hắn khó chịu – lúc này mới gọi là ức hiếp.

Cuối cùng Hassan đã hiểu.Lần đó thật sự không dám nhớ lại nữa.

Hassan ngứa đến độ muốn lăn lộn trên đất, lại sợ giãy giụa sẽ đè trúng Tô Mặc, chỉ có thể liều mạng nhẫn nhịn, không dám nhúc nhích.

Nhưng mà cái này… còn khó chịu hơn sự đau đớn nhiều! Bi ai hơn nữa là hông hắn cực kỳ nhạy cảm, chỉ cần hàm răng khẽ lướt qua là cả người đã giật nảy.Hắn chỉ có thể không ngừng cầu xin Tô Mặc “Cắn mạnh một chút… A… mạnh nữa”, nghe ti tiện vô cùng.

Nhưng giống đực da dày thịt béo, dù Tô Mặc cắn mạnh cỡ nào thì hắn vẫn thấy ngứa, rất ngứa, vô cùng ngứa, cực kỳ ngứa nữa là khác, lại tuyệt đối không đau! Hắn cười đến mức suýt tắt thở, cuối cùng thì chảy cả nước mắt, vừa khóc vừa cười vừa xin tha, thật sự không thể nào thảm hơn được nữa! Mà nụ cười của Tô Mặc cũng cực kỳ rạng rỡ, hai mắt sáng ngời.Giờ nên để Tô Mặc cắn ở đâu đây? Hassan thấy tầm mắt Tô Mặc lướt qua hông mình, da đầu nhất thời tê rần, tức thì ôm Tô Mặc vào lòng, để môi cậu dán lên ngực mình, “Cắn chỗ này được không?”.Tuy bị cắn đầu vú sẽ hơi đau, nhưng ít ra cũng có khoái cảm.

Nếu bị cắn trên hông thì chính là tra tấn!Tô Mặc mỉm cười: “Hassan muốn được em cắn đầu vú hả?”.Cái câu muốn được cắn đầu vú này nghe vào tai sao mà… Hassan đỏ mặt, nhỏ giọng nói: “Ừm”.“Vậy Hassan van em đi”.

Tô Mặc được nước lấn tới.Hassan……“Vì thật ra em muốn cắn hông anh hơn”.


Tô Mặc tỏ vẻ mình đã nhường lắm rồi.……Hassan bị uy hiếp đành nhẫn nhịn nói, “Xin em, Tô Mặc, hãy… hãy cắn đầu vú tôi đi”.

Dù đã bị Tô Mặc bắt nạt bao nhiêu lần, những câu này vẫn khiến hắn thấy xấu hổ đến run rẩy.Sự ngượng ngùng của Hassan đã lấy lòng Tô Mặc.

Cậu cởi áo Hassan, không tới thẳng mục tiêu, mà gặm cắn bờ ngực hắn.

Cơ ngực của Hassan rất rắn chắc, đường nét rõ rệt, thậm chí còn có khe ngực – không phải cái loại bị đè ép mà ra, mà là cơ ngực quá đầy, nên ở giữa hiển nhiên lõm vào.Răng Tô Mặc vừa cắn vừa trượt trên cơ bắp rắn chắc và làn da căng cứng, cắn cắn tới gần khe ngực.

Tô Mặc thử một chút, bắp thịt hai bên khiến cậu không cắn vào sâu bên trong được, bèn đưa đầu lưỡi vào dò xét.Đầu lưỡi trơn mịn sau nhiều lần cố gắng rốt cuộc cũng chạm đến vùng da giữa ngực, thân thể Hassan bỗng cứng đờ.

Khi đầu lưỡi chậm rãi chuyển động dọc khe ngực, Hassan không kìm được mà run rẩy, phát ra tiếng rên trầm thấp.“Hửm? Hassan thích được liếm ở đây?”.

Tô Mặc lập tức phát hiện phản ứng của Hassan.Hassan thở hổn hển, lắc lắc đầu.

Đây cũng là lần đầu tiên hắn phát hiện chỗ sâu trong khe ngực mình mẫn cảm như vậy.

Cảm giác bị đầu lưỡi liếm láp giống như có lưỡi dao sắc bén lướt qua, khiến hắn có ảo giác như cơ thể bị mổ xẻ ra.“Không thích sao?”.


Đầu lưỡi lại tiến vào lần nữa, trượt qua, kích thích những tiếng rên rỉ liên tiếp vang lên, “Thật sự không thích hả?”.“Đừ… Đừng……”.

Hassan đưa tay đẩy vai Tô Mặc.

Nhưng chính sự từ chối hiếm có của hắn lại khiến Tô Mặc xác định được đây là nơi đáng để thăm dò, trực tiếp ra lệnh, “Hai tay đặt sau lưng, ưỡn ngực ra”.Hassan kháng cự một chốc, cuối cùng vẫn nghe theo.

Tay nắm lại để sau lưng, mở rộng vai ngực.

Động tác ưỡn ngực càng khiến nơi sâu trong khe ngực lộ ra, không còn chỗ ẩn mình.

Hassan nhìn ánh mắt sáng rỡ của Tô Mặc, lẳng lặng chuẩn bị tinh thần bị bắt nạt đến khóc..


Bình luận

Truyện đang đọc