TÔI TRÚNG SỐ RỒI!


“Ơ…”
Nghe Tần Lan nói vậy, Trương Phong lập tức sững sờ.

Anh không biết Tần Lan nói mấy thứ này với anh rốt cuộc có mục đích gì?
“Có hay là không có.


Tần Lan nhìn Trương Phong hỏi.

“Không có!”
Trương Phong không thèm suy nghĩ nhanh chóng lắc đầu.

“Em gạt người, ánh mắt của em đã bán đứng em rồi!”
Tần Lan nở nụ cười lạnh lùng, sau đó tiếp tục nói: “Thật ra dù có đi chăng nữa thì cô đây cũng không tức giận với em đâu, nhưng dù có như thế nào đi nữa thì em cũng không được trộm váy ngủ của tôi chứ, em nói xem có đúng hay không?”
“Cô ơi em thật sự không có trộm váy ngủ của cô!”
Lúc này Trương Phong sắp bị Tần Lan làm sắp phát điên lên rồi, anh vô cùng kích động hét.

“! ”
Tần Lan quan sát Trương Phong kỹ càng, cô ta vốn dĩ đang định di chuyển sự chú ý của Trương Phong, sau đó sẽ lại đào bới lời nói của Trương Phong.

Nhưng cô ta phát hiện Trương Phong không hề mắc bẫy, bởi vậy cô ta cũng từ bỏ ý định tiếp tục tra hỏi Trương Phong.

“Được thôi, nếu như không phải do em trộn thì tôi tha cho em trước vậy, em đi đi!” Tần Lan khẽ vẫy vẫy tay với Trương Phong.


“Được thôi!”
Sau khi thấy Tần Lan cuối cùng cũng thả cho anh đi, Trương Phong thở phào nhẹ nhõm, sau đó liền quay người đi ra khỏi ký túc xá.

“Đúng rồi Trương Phong, quán rượu của tôi ngày mốt khai trương rồi, em đừng có quên chuyện đến quán rượu làm thêm đó nhé!”
Tần Lan thấy Trương Phong định rời đi thì nhanh chóng lên tiếng nhắc nhở anh.

“Yên tâm đi cô em không quên đâu!”
Trương Phong khẽ lên tiếng trả lời.

“Còn nữa, em không được kể chuyện ngày hôm nay cho người khác nghe, cũng không được nói với người khác tôi mặc loại đồ ngủ như thế, nếu không thì em sẽ chết chắc đó!” Tần Lan tiếp tục nói.

“Biết rồi ạ, em sẽ không nói ra đâu!”
Trương Phong hơi bất lực trả lời một câu, sau đó quay người rời khỏi ký túc xá của Tần Lan.

Tần Lan thì ngồi trên giường một mình, cô ta nhắm đôi mắt hồ ly quyến rũ kia lại, cũng không biết cô ta đang nghĩ gì.


“Phào!”
Sau khi rời khỏi ký túc xá của Tần Lan, Trương Phong thở một hơi thật dài, tâm trạng căng thẳng giờ cũng trở nên thoải mái nhiều hơn rồi.

Tuy rằng Trương Phong thừa hưởng khối tài sản ba mươi triệu tỷ, cuộc sống của anh cũng có sự thay đổi rất lớn.

Nhưng có mỗi một chuyện không thể nào thay đổi được chính là mỗi lần gặp phải người phụ nữ Tần Lan đó, trong lòng Trương Phong liền cảm thấy căng thẳng không nói thành lời, cũng không biết tại sao anh lại căng thẳng nữa.

Năm phút sau, một mình Trương Phong quay về phòng học.

Lúc này vừa hay là thời gian nghỉ giữa ca, các bạn học đều đang ngồi trong lớp tám chuyện.

Sau khi thấy Trương Phong quay lại, Vương Hùng liền nhanh chóng chạy đến bên cạnh Trương Phong, anh ta hơi lo lắng hỏi Trương Phong: “Trương Phong, cô Tần Lan gọi cậu đi làm gì thế?”
“Không có gì, cô ta bảo tôi đi chuyển tí đồ giúp cô ta!”
Trương Phong không dám kể lại chuyện mới vừa xảy ra khi nãy, nếu không đến lúc đó Tần Lan nhất định sẽ không tha cho anh.

Mà hai người Vương Hùng Nhãn Kính cũng biết chuyện trước đây Tần Lan có bảo Trương Phong đi chuyển tí đồ thật, nên hai người họ cũng không nghi ngờ gì.

“Đúng rồi Trương Phong, hôm nay tan học xong cậu có rảnh không?”
Đột nhiên Vương Hùng lại hỏi Trương Phong.

“Rảnh, sao vậy?”
Trương Phong hỏi ngược lại.

“Nếu như cậu rảnh thì tối nay chúng ta đến quán rượu uống rượu được không?” Vương Hùng nở nụ cười mờ ám với Trương Phong.


“Uống rượu?”
Ánh mắt của Trương Phong có hơi không hiểu, bởi vì trước đây Trương Phong không hề có tiền nên anh căn bản chưa từng đi đến mấy nơi như quán rượu.

Cũng không biết lần này Vương Hùng bị sao nữa, lại chủ động rủ Trương Phong đi quán rượu.

“Đúng vậy, không phải cậu đã chia tay với Trần Văn Văn rồi hay sao? Mình thấy tâm trạng cậu gần đây không được tốt lắm, tôi có bảo Hiểu Huyên gọi mấy bạn nữ trong phòng ký túc xá của cô ta ra ngoài chơi, đến lúc đó mấy người chúng ta sẽ làm quen để quen biết nhau chút chút!”
Vương Hùng cười khà khà giải thích.

“Anh Hùng à, tôi không thích đi quán rượu đâu, hay là hai cậu đi đi!”
Trương Phong do dự một hồi rồi từ chối.

“Đừng mà, tôi hẹn xong với Hiểu Huyên cả rồi, hai bạn cùng phòng khác của cô ta vẫn còn độc thân, vừa hay chúng ta cũng có ba người, với lại tôi có nghe Hiểu Huyên nói, trong ký túc xá của cô ta có một cô gái rất đẹp, hình như cô ta tên là Tiết Tiết Vũ Nhu, tới lúc đó tôi sẽ giúp cậu tác hợp một hồi nói không chừng hai người tụi cậu sẽ thành đôi đó!”
Vương Hùng vô cùng nhiệt tình nói với Trương Phong.

Trương Phong thấy Vương Hùng nhiệt tình như vậy thì cũng không tiện từ chối, anh chỉ đành gật đầu nói: “Vậy được thôi, vậy tôi đi cùng cậu một lần, nhưng tôi cảm thấy chắc gì cô ta đã nhìn trúng tôi!”
“Sao cậu biết Tiết Tiết Vũ Nhu không nhìn trúng cậu chứ!”
Vương Hùng cười toe toét sau đó móc sáu triệu từ trong ví ra đưa cho Trương Phong.

Trương Phong thấy Trương Phong đưa anh sáu triệu thì không khỏi ngây người một hồi, sau đó anh thắc mắc hỏi: “Cậu đưa tôi tiền làm gì chứ?”
“Mấy cô gái bây giờ đều thích người nhà giàu, cậu cứ cầm số tiền này đi, tối nay cậu thanh toán cho buổi tiệc làm quen, con gái nhà người ta thấy cậu trả tiền thì nhất định sẽ có ấn tượng tốt với cậu đó!” Vương Hùng cười khà khà giải thích.

“! ”
Trương Phong nhìn sáu triệu đồng mà Vương Hùng đưa qua, trong lòng anh đột nhiên thấy có chút cảm động.

Sau khi do dự một hồi, Trương Phong cũng không nói gì thêm, anh nhận lấy số tiền mà Vương Hùng đưa cho mình.

“Vương Hùng, cậu có còn nhớ tên nhà giàu Ỷ Lan Thính Phong tặng ba tỷ trong phòng livestream đấu sa hay không?”
Chính vào lúc này, một cậu sinh viên ngồi trước mặt Vương Hùng quay đầu lại hỏi Vương Hùng.

Sau khi nghe vậy thì Trương Phong không nhịn được ngẩng đầu nhìn anh ta, cậu sinh viên đó tên là Viên Chí Dũng, là thánh hóng hớt trong lớp của anh.


Bình thường chỉ cần trong trường có tin tức giật gân gì thì Viên Chí Dũng đều biết cả, ban đầu chuyện Tần Lan có người giàu bao nuôi cũng được truyền ra từ miệng của Viên Chí Dũng.

Tuy rằng Viên Chí Dũng nắm bắt rất nhiều thông tin nhưng đều do anh ta tự mình thêu dệt ra cả, nhưng cũng có một số tin đúng, bởi vậy mọi người trong lớp đều rất tinh tưởng mấy tin tức của Viên Chí Dũng.

“Có nhớ, sao vậy?”
Sau khi nghe Viên Chí Dũng nói vậy thì Vương Hùng khẽ gật đầu.

“Tôi biết người tên Ỷ Lan Thính Phong đó là ai!”
Viên Chí Dũng nở nụ cười mờ ám với Vương Hùng.

Sau khi nghe Viên Chí Dũng nói vậy thì các sinh viên ngồi ở những dãy bàn sau liền ghé sát tai đến cạnh Viên Chí Dũng.

“Viên Chí Dũng, rốt cuộc người tên Ỷ Lan Thính Phong đó là ai vậy?”
Một bạn sinh viên nữ sinh đẹp tò mò hỏi Viên Chí Dũng.

“Tôi nói cho các cậu biết, người tên Ỷ Lan Thính Phong đó thật ra là học sinh của Đại học Giang Thành chúng ta đó, nhưng cụ thể là sinh viên năm mấy thì tôi không biết.


“Nhưng mà theo tôi biết thì người tên ỷ lan đó nói là trong thời gian ba ngày sẽ dẫn cô streamer Mễ Na kia đi thuê khách sạn, đến lúc đó sẽ livestream trong kênh phát thanh trường mình nữa!”
Viên Chí Dũng cười khà khà nói với mọi người.

.


Bình luận

Truyện đang đọc