TỔNG TÀI KHÔNG NHẬN RA VỢ MÌNH

Chương 287

E..có tin anh không.

“Dường như rất có lý.”

“Vì vậy, chúng ta phải cố gắng làm ra một đứa cháu trai cho mẹ, như thế mới có thể sớm về thăm bà ấy”

Nói xong lại đè người lên trên, lại thêm một lần nữa giở trò mánh khóé.

Lâm Minh không dám để cô phải suy nghĩ nhiều, cũng không dám để cô về nhà họ Lâm.

Chuyện của Lê Nhược Vũ và Hạ Đông Quân, hai ông bà chủ nhà họ Lâm cũng biết, bọn họ đương nhiên sẽ không như quần chúng ắn dưa xem trò vui dễ lừa như thế.

Người tong video rốt cuộc có phải Lê Nhược Vũ hay không bọn họ đều rõ.

Nhà họ Lâm tuyệt đối sẽ không cho phép một phụ nữ không còn trinh tiếp tục làm con dâu của họ.

Mấy tháng qua, Lâm Minh vẫn đang làm công tác tư tưởng cho hai ông bà chủ nhà họ Lâm, nhưng vẫn không thể dao động thái độ của bọn họ.

Không muốn khiến cho Lê Nhược Vũ có quá nhiều áp lực, lại càng sợ cô sẽ ngoan ngoãn rời đi, cho nên Lâm Minh đã giấu giếm, chưa từng dám để cô quay lại.

May mà tâm tư Lê Nhược Vũ đơn thuần, vẫn không suy nghĩ quá nhiều.

Nhưng như vậy có thể gạt một hai tháng, nhưng không giấu nổi một hai năm. Chỉ có thể nhanh chóng khiến cô mang thai đứa con, ba mẹ bên kia mới dễ nói chuyện.

Nhưng bụng cô vẫn không có động tĩnh, mặc dù bọn họ mỗi ngày đều làm vô số lần.

Anh vuốt bụng cổ, :lòng:bàn tay ấm áp lại dịu dàng, Lê Nhược Vũ chôn mặt vào ngực của anh, rầu rĩ mở miệng: “Nếu không chúng ta đi gặp bác sĩ đi, xem xem rốt cuộc vấn đề ở.chỗ nào.”

“Được.”

Lâm Minh không ngờ cô vậy mà sẽ chủ động đề nghị kiểm tra, anh mừng rỡ như điên.

Sáng sớm hôm sau, Lâm Minh bèn dẫn Lê Nhược Vũ tới bệnh viện.

Biết được hai người này muốn tới, đặc biệt sắp đặt chuyên gia ngồi đợi, báo cáo kiểm tra sức khỏe cũng sẽ nhanh chóng có kết quả.

Hai người đều tách ra làm kiểm tra, cơ thể Lâm Minh hoàn toàn không có vấn để, báo cáo kiểm tra của Lê Nhược Vũ vẫn chưa ra, phải chờ một lát nữa.

Tải ápp ноlа để đọc chương tiếp theo nhé. Link tải nhé các bạn

Lê Nhược Vũ vốn không lo lắng gì, nhưng khi vào bệnh viện cũng đã trở nên căng thằng: “Không phải tôi thực sự không thể sinh chứ?”

Nữ bác sĩ cười giải thích: “Bà Lâm không cần quá lo lắng, mặc dù không dễ thụ thai, điều dưỡng nhiều sẽ tốt thôi.”

Lâm Minh nhìn cô vẫn ngồi chờ báo cáo kiểm tra, dáng vẻ hồi hộp thái quá, kéo cô đi dạo vòng vòng giải sầu.

Đúng lúc đi tới phòng trễ sơ sinh.

Bọn nhỏ nơi này đều ra đời vẫn chưa được bao lâu, một đám nhở bé tiềm ‘mại,ngữ say trong hộp giữ nhiệt.

Trái tìm Lê Nhược Vũ cũng mềm nhữn, bàn tay dán trên cửa sổ thủy tinh, tự lầm bẩm: “Sau này chúng ta cũng sẽ có đứa con như vậy.”

“Con của chúng ta có thể càng đáng yêu và xinh đẹp hơn những đứa trẻ này.”

“Anh tự tin như vậy? Lỡ xấu thì sao?”

Bình luận

Truyện đang đọc