TỔNG TÀI KHÔNG NHẬN RA VỢ MÌNH

Chương 68

“Ngay hôm nay con sểđi tìm hắn.”

Hắn ở đây, dĩ nhiên là chỉ Lâm Minh.

Lê Hải Thiên gật đầu, “Vậy thì tốt.”

“Chị!’ Không ngờ Lê Nhược Vũ bỗng nhiên đổi ý, Lê Nhã Tuyết có chút không cam lòng, mới vừa rồi còn khăng khăng không chịu không muốn, làm mình làm mẩy các thứ, sao mình mới nói muốn đi gặp anh rể, chị lập tức liền chịu đi như vậy. Hai người là chị em ruột mà, sao chị ấy cứ đề phòng mình như vậy?

Nếu không phải mình tuổi còn nhỏ, bây giờ ai là con dâu nhà họ Lâm vẫn chưa biết đâu.

Nhưng những lời nói này rốt cuộc vẫn là mình đuối lý, Lê Nhã Tuyếtgiậm chân ngúng nguẩy, không nói gìnữa.

Lê Nhược Vũ bị dáng vẻ của em gái dọa cho hết hồn hết vía, em gái từ nhỏ bị cưng chìu quá mức, những thứ cô muốn cho tới bây giờ chưa có thứ gì không lấy được về tay. Còn cô tính tình thẳng thắn, lời nào nói ra cơ bản đều dùng não suy nghĩ cân nhắc, càng nghĩ cô càng sợ con bésinh ra tâm tư không nên cóđối với Lâm Minh.

“Nhã Tuyết, chị trở về đi tìm Lâm Minh, những chuyện này, và cả chuyện của nhà họ Lâmem không nên nghĩ bậy bạ.”

“Tôi biết, chuyện củacác người tôi không thèm nhúng tay vào.” Lê Nhã Tuyết buồn bãhờn dỗi, ngúng nguầy lên lầu.

Mẹ của hai cô nhìn con gái nhỏ một cái, rồi cũng đi lêntheo, nhỏ nhẹ mềm mỏngdỗ cô, “Nhã Tuyết con giận à? Ba mẹ chỉ là không muốn con dính dáng đến những chuyện này.” Bà thấp giọng, kéo kéo cánh tay nhỏ của con gái, nói nhỏ không muốn cho dưới nhà nghe thấy, “Mẹ biết con cẩn thận, nhưng†tốt nhất con cũng phải kềm chế lại một chút cho mẹ.”

“Chị không phải muốn ly hôn sao, ba mẹsao lại không cho chịấy bỏ chồng?” Lê Nhã Tuyết tức giận khó kềm chế, “Chị ấy mà ly hôn, không phải con sẽ có cơ hội sao? Đều tại ba mẹ sinh ra con chậm mất hai năm, nếu như con là chị thì tốt biết bao.”

“Lâm Minh là chồng của chị con, con dù cóái mộ cậu ấy như thế nào đi nữa cũng không thể bày ra ngoài mặt như bây giờ, những gì con vừa nói ra lúc nãy, con nói đi, chị con sẽ suy nghĩ như thế nào?”

“Ba mẹchiỉ biết thiên vị chị! Có cái gì tốt cũng nghĩ đến chị.”

“Nhã Tuyết ngu ngốc, đến lúc con lớn lên, ba mẹ nhất định tìm cho con một tấm chồng hoàn hảo nhất.”

“Con đã không còn là con nít nữa, nói như vậy là để gạt con sao? Thành phố này chỉ một nhà họ Lâm, cũng chỉ có một Lâm Minh, dù như thế nào đi nữa con cũng sẽ không tìm được người đàn ông tốt như anh rể như vậy đâu!” Lê Nhã Tuyết tự giam mình ở trong phòng, sống chết cũng không chịu nghe mẹ khuyên nhủ.

Người mẹ thở dài, ảo não lắc đầu.

Gả vào nhà họ Lâm nào có tốt như vậy, hồi đó Nhược Vũ mới vừa gả cho Lâm Minh, nước miếng gièm pha của thiên hạ cũng có thể dìm cô chết đuối, bây giờ vị trí của cô cũng không phải thực sự là mợ cả nhà người ta, mà cũng chỉ là không cao không thấp mà thôi…

Bà thà gả Lê Nhã Tuyếtcho một gia đình bình thường, cũng không muốnhy sinh hạnh phúc của con gái vì lợi ích riêng.

Lê Nhược Vũ nghe tiếng đập cửa trên lầu cũng biết em gái lại bắt đầu giở thói ương bướng ra.

Mí mắt cô giật thật mạnh một cái, một mình cô đi thằng ra ngoài.

Mẹ cô kéo tay cô, “Nhược Vũ con đi đâu vậy, con mới vừa trở về nhà một chút thôi mà.”

“Đi đến nhà họ Lâm.” Đi cầu xin Lâm Minh.

“Không gấp mà con, nếu đã về nhà thì cùng cả nhàăn bữa sáng tử tếđã, buổi trưa muốn ăn món gì, mẹ sẽ làm cho con.” Sức khỏe của mẹ cô vốn không tốt, nhưng lòng bàn tay rất ấm, “Nhược Vũ đã lâu rồi con không ăn cơm chung với mẹ đó.”

Bình luận

Truyện đang đọc