VÌ EM LÀ DUY NHẤT! NÊN NHẤT ĐỊNH PHẢI LÀ EM


Doãn Đạt như lâm vào khủng hoảng, ông ta liêm lạc cho người đó, vậy mà người đó lại nói chỉ có thể bảo toàn tính mạng cho ông ta thôi, vậy vợ ông ta thì sao? còn con gái ông ta nữa.

Hôm nay là ngày cuộc họp cổ đông diễn ra tại Doãn Thị, tất cả mọi người đều có mặt, nhưng mà một số gương mặt sở hữu nhiều cổ phần lại không thấy khiến Doãn Đạt thở phào nhẹ nhõm.

Ông ta vừa định lên tiếng thì cánh cửa phòng họp bật mở, người bước vào khiến tất cả mọi người ngỡ ngàng và hoang mang.

Đây chẳng phải Hạ Bắc Sâm của Vũ Xuyên sao? sao anh lại ở đây có chuyện gì lớn sao?
“ Doãn Tổng ông định bắt đầu cuộc họp mà không đợi một cổ đông lớn như tôi sao? ” Hạ Bắc Sâm bước vào thông thả ngồi ở ghế đối diện, thái động khinh bỉ vắt chéo chân hai tay đan chồng lên nhau đưa đôi mắt lạnh tanh nhìn ông ta.

Doãn Đạt nhếch mép, 10% cổ phần thôi thì có phải cổ đông lớn đâu “ Chỉ 10% cổ phần thì đâu phải cổ đông lớn ” chỉ cần không có Trần Tổng ở đây thì chẳng có ai có cổ phần nhiều hơn ông ta cả.


Người tiếp theo là bước vào là Doãn Từ Ân trên tay cô cầm một tập hồ sơ, bên cạnh còn có Trình Duyệt và Lục Bạch Tử ung dung đứng phía sau Hạ Bắc Sâm còn cô đứng cạnh anh.

Hình ảnh này càng khiến mọi người khó hiểu hơn.

Trình Duyệt đại diện Hạ Bắc Sâm đi phát từng tờ hồ sơ đến cho mọi người có mặt tại phòng họp, bên trong là toàn bộ nội dung mà Doãn Đạt đã làm với Doãn Thị và hiện tại cổ phiếu cũng tuột dốc không phanh.

“ Tôi là luật sư riêng của Hạ Tổng! hiện tại trong tay anh ấy sở hữu 35% cổ phần của Doãn Thị hơn Doãn Tổng 10% vậy nên được xem là cổ đông lớn nhất ở đây ” Doãn Từ Ân cất giọng, giọng nói của cô mang theo ngữ khí vô cùng lạnh lùng khiến người khác ngửi ra mùi thuốc súng.

Lục Bạch Tử lúc này cũng lên tiếng vô cùng thông thả, lại liếc nhìn Doãn Đạt nhếch mép “ Những gì Trợ Lý Trình phát cho mọi người, chính là những người đã bán cổ phần của Doãn Thị cho Hạ Tổng, hơn nữa Doãn Tổng đã tham nhũng gần 500 triệu của Doãn Thị, và ông ta dùng tiền này để buông á phiện một cách phạm pháp, toàn bộ chứng cứ đều có trong tài liệu trên bàn mọi người, mời mọi người xem qua ”.

Doãn Đạt nhíu nhíu mài, cảm thấy ông ta chính là bị Lục Bạch Tử phản bội nên mới thành thế này, nhưng mà ngay từ đầu chẳng phải Lục Bạch Tử đưa rất nhiềi thông tin mật cho ông ta sao?
“ Hạ Tổng! Anh có bằng chứng nói tôi buông á phiện không? ” Ông ta nhếch mép lên tiếng, ông ta buông á phiện lâu như vậy, làm gì có chuyện người khác muốn biết là biết.

Doãn Từ Ân cầm lấy điện thoại gọi đi cho Hoằng Tứ một cuộc, cô bật loa quăn lên bàn họp đến giữa bàn thì giọng nói của Hoằng Tứ vang lên.

“ Anh Hạ! Lô á phiện của Doãn Đạt đã bị hải quan kiểm tra, và đưa ra lệnh bắt giam khẩn cấp phong toả toàn bộ tài sản của Doãn Đạt ”
“ Doãn Tổng! Ông sắp đi tù rồi ” Hạ Bắc Sâm nhướng mài nhìn ông ta, vợ ông ta được anh tống vào tù với trạng thái mất 5 ngón tay, hiện tại sẽ đến lượt ông ta.

Vì nhà tù không phải nơi bình thường, là nơi đáng sợ nhất mà anh sẽ dùng để hành hạ Doãn Đạt sống không được chết không xong.

Doãn Đạt hốt hoảng lùi về sau mấy bước, ông ta nhìn anh bằng ánh mắt căm thù, sau đó nhếch mép, khoé môi ông ta cong lên thì toàn bộ điện của phòng đều bị ngắt, bên ngoài có tiếng đập cửa kính.


Hạ Bắc Sâm đứng bật dậy kéo Doãn Từ Ân ra phía sau chắn cho cô, anh rút súng ở trong thắt lưng chỉa về phía Doãn Đạt nhưng cmn ông ta bị người khác mang đi bằng trực thăng sao?
Đây là lần đầu anh thấy chuyện này, chẳng lẽ phía sau ông ta còn có người khác nữa sao? nhưng theo những gì anh điều tra thì đâu có đâu nhỉ?
Lục Bạch Tử cũng nhíu mài vô cùng khó chịu, bây giờ phòng họp hoảng loạng đến mức mọi người đều chạy ra ngoài, chỉ còn bọn họ ở bên trong, chẳng lẽ Doãn Đạt thật sự không quan tâm sống chết của vợ con ông ta sao? còn có tình nhân của ông ta nữa.

Doãn Từ Ân cũng khó chịu, sắc mặt cô vô cùng khó coi, thật không ngờ Doãn Đạt vậy mà vẫn còn người chống lưng cho ông ta, cô đưa mắt nhìn anh thấy gương mặt của anh tối sầm liền biết anh không hề biết chuyện này.

“ Hoằng Tháo! Cậu mang clip Doãn Thư dùng chất cấm đến đồn công an đi, bảo nhất định phải tống được cô ta vào tù cùng với mẹ cô ta, còn nữa đăng tải clip đó lên mạng xã hội cho tôi ” Hạ Bắc Sâm tức giận mang mẹ con Doãn Thư ra giải quyết trước anh không tin ông ta thật sự bỏ mặt đứa con gái yêu quý của mình.

Hai mắt anh tức giận đến mức đỏ ngầu, ngay cả Doãn Từ Ân cũng không dám lên tiếng, cô nắm lấy tay anh vừa định xoay người anh lại thì Hạ Bắc Sâm như phát điên anh vung tay ra khiến cô không cẩn thận mà ngã ra phía sau.

Lưng của cô đập phải cạnh bàn, cô khó hiểu ngẩn đầu nhìn anh thì chỉ thấy anh nhìn cô với ánh mắt xa lạ rồi quay đầu bỏ đi, ngay cả đỡ lấy cô cũng không đỡ nữa.

Lục Bạch Tử hốt hoảng đỡ lấy Doãn Từ Ân đứng dậy.


“ Em có sao không? ”.

“ Hạ Bắc Sâm tên chết tiệt anh khó chịu cái gì chứ ”.

Lục Bạch Tử hét lên tức giận.

Chỉ có Doãn Từ Ân là im lặng nở nụ cười nhạt, hoá ra cũng có lúc Hạ Bắc Sâm nhìn cô bằng ánh mắt đó, có phải vì cô cho nên anh mới không bắt được Doãn Đạt, vì vậy nên mới tức giận.

Nhưng chỉ có Trình Duyệt nhìn ra được, hình như Anh Hạ lại phát bệnh rồi, anh ta đã từng nghe Lục Thiếu nói qua, những thứ Hạ Bắc Sâm muốn nếu không có được, hoặc không thể làm được sẽ như vậy, nhưng khi bình thường trở lại anh sẽ không nhớ những gì đã xảy ra.




Bình luận

Truyện đang đọc