VÌ EM LÀ DUY NHẤT! NÊN NHẤT ĐỊNH PHẢI LÀ EM


Hôn lễ long trọng được tổ chức vô cùng hoành tráng hơn nữa khách khứa cũng rất đông vì Phương Gia rất trọng quan hệ, bọn họ chắc chắn nhân cơ hội này mà làm Phương Gia phất lên một lần nữa.
Khách được mời đến.

Khách không được mời cũng đến.
Kỷ Thư Ninh chạm mặt Hoằng Tứ thì có chút giật mình chột dạ quay ngoắt sang hướng khác, cái tên này không phải chứ sao đi đâu cũng gặp cậu ta hết vậy là âm hồn bất tán hả?
Nhưng Hoằng Tứ thì ngược lại, cậu đi thẳng đến bàn của Kỷ Thư Ninh ngồi xuống cạnh cô nàng, hơn nữa còn biểu lộ vẻ mặt như chẳng có gì nữa khiến cô nàng không khỏi lo lắng.
“ Thư Ninh cô cũng ở đây à? ” Hoằng Tứ nhướng nhướng mài nhìn cô nàng vẻ mặt bình thản đến lạ.
Cô nàng cũng chỉ đành cười trừ “ Đi thay gia đình, đi thay gia đình ”.
Kỷ Thư Ninh vừa dứt câu, thì tiếng vỗ tay, lẫn tiếng náo nhiệt vang lên, khiến hai người họ cũng phải quay đầu lại nhìn phía cửa lớn.
Phương Bích trong chiếc váy cưới màu trắng, đính đá đơn giản nhưng cũng không kém phần sang trọng, trên môi vẫn là nụ cười tươi rói như thường lệ của cô ta, hơn nữa thậm chí ngay hiện tại cô ta mừng còn không hết vì có người lấy ấy chứ.

Khoé môi của Kỷ Thư Ninh vô tình nhếch lên, cô nàng vắt chéo chân cầm ly nước cam trên bàn nhấp một ngụm, tâm trạng vô cùng tốt hướng mắt chờ xem kịch vui.

Mọi hành động của cô nàng đều bị Hoằng Tứ thu vào mắt không xót một cử chỉ nào cho dù chỉ là cái nhếch môi nhẹ nhàng.
Ba cô ta trao tay cô ta cho chú rể, hai người họ vô cùng vui vẻ, Phương Lão gia dặn dò một chút rồi quay về vị trí của mình.
Giây phút cha xứ đọc lên lời tuyên thề, hai người họ ai cũng đồng ý gật đầu chắc nịch.

Tiếng vỗ tay chút phúc không ngừng vang lên bên dưới những bàn ăn đầy ắp khách mời.
Giây phút tuyệt vời nhất xem ra là giây phút trao nhẫn cưới, nhẫn cưới xem ra cũng không rẻ đầu nha, có thể chói mắt như vậy mà.

Nhưng chiếc nhẫn còn chưa vào qua nửa ngón tay áp út thì máy chiếu phát lên đoạn video Phương Bích lên giường cùng người đàn ông khác.
“ Trần Tổng...anh khiến người ta phát điên mất ” Giọng nói ỏng ẹo, nũng nịu đầy sự gợi tình vang lên vô cùng rõ ràng.
Khiến cô ta giật mình quay đầu về phía máy chiếu, toàn bộ khách mời điều bàn tán xôn xao, chồng của cô ta cũng hốt hoảng đến mức mặt tái mét.
Không chỉ dừng lại ở đoạn video, mà hình ảnh cô ta sử dụng chất cấm, video cô ta trong quán bar cắn thuốc lần lượt được chiếu lên, thậm chí những tấm ảnh mỗi khách sạn vào cùng một người đàn ông khác của cô ta cũng được chiếu lên.
Phương Lão Gia tức giận đến mức tái phát bệnh tim mà ngất ngay tại hôn lễ.
“ Trời ơi, nhìn có khác gì là gái gọi đâu ” Một vị khách mời bên dưới lên giếng lắc đầu.
Mọi người thay phiên nhau phê bình, bàn tán.
“ Không ngờ Phương Tiểu Thư lại là người như vậy ”.
“ Cô ta qua nhiều tay như vậy rồi, thật tiếc quá nếu không tôi cũng muốn thử ”.
“...”

Phương Bích hoảng loạn hét toán lên “ Tắt ngay, mau tắt ngay cho tôi, là ai làm vậy hả ” cô ta cứ hét những máy chiếu cứ tua đi tua lại không thôi.

Khiến cô ta không kiềm được mà tháo bỏ đồi giày cao gót dưới chân ném vào máy chiếu khiến nó vụt tắt ngay.

Cô ta quay sang nhìn chồng tương lai của mình vô cùng bàng hoàng liền gấp gáp giải thích.
“ Trương Tiên Sinh! anh tin em đi, em không phải như vậy, người đó không phải em ” Cô ta vừa nắm tay anh ta vừa giải thích, tâm trạng vô cùng hoảng loạn không biết phải thế nào.
Nhưng vị Trương Tiên Sinh kia chẳng lẽ lại không tin vào mắt mình, anh ta thẳng thắng gạt tay Phương Bích ra khỏi người mình, sắc mặt một màu đen u ám nhìn cô ta khinh bỉ “ Dơ bẩn! đừng chạm vào người tôi, tôi đúng là mù rồi mới hỏi cưới cô ” anh ta nói xong liền ném chiếc nhẫn đắc tiền xuống nền vô cùng thê thảm.
Phương Bích cô ta xách váy muốn đuổi theo anh ta nhưng cô ta còn chưa ra khỏi cửa thì cảnh sát đã đến rồi.
“ Phương Tiểu Thư có người tố cô sử dụng chất cấm, và buôn bán trái phép chất cấm, mời cô về đồn lấy lời khai ” Vị cảnh sát sắc mặt vô cùng khoa coi, thậm chí không phải loại người dễ thương lượng cái gì.
Anh ta đưa thẻ ngành xong liền cho người mang cô ta đi mà không cần một lời giải thích nào từ cô ta.

Phương Bích từ bé được cưng chiều tất nhiên không chấp nhận chuyện này cô ta không ngừng dãy dụa muốn thoát khỏi cảnh sát nhưng không được.
Khiến khách mời hôm nay được một phen chứng kiến cảnh 18 đỏ mặt ngại ngùng của Phương Tiểu Thư con gái cưng của Phương Lão Gia.
Kỷ Thư Ninh dùng điện thoại quay lại một màng hay như vậy phải để cho Doãn Từ Ân xem kế hoạch của cô làm diễn ra hoàng hảo thế nào để cô nàng còn được sang Ý nữa.

Mọi chuyện diễn ra xuông sẻ đến mức đáng sợ.
Hoằng Tứ chống cằm nhìn Kỷ Thư Ninh vô cùng vô tư khiến cậu ta chắc chắn một trăm phần trăm cô nàng biết chỗ của Doãn Từ Ân đang ở hơn hết còn có số điện thoại và thường xuyên liên lạc với nhau.
Vì nhà báo được người của Hạ Bắc Sâm chuẩn bị sẵn, tin tức giật gân chắc chắn là chuyện Phương Gia, vậy Kỷ Thư Ninh còn quay lại để làm gì? Tất nhiên cho người khác xem mà người đó không ai khác chính là chị dâu cậu ta.
“ Thư Ninh! Có phải nên đi ăn mừng rồi không? ” Hoằng Tứ lời nói mang theo sự ẩn ý vô cùng khéo léo.
Cô nàng nhìn cậu ta khẽ nhướng một bên chân mài “ Được! Chúng ta đến quán bar uống rượu đi ” cô cũng không từ chối, vốn dĩ lúc đi học rất thích gặp cậu ta vì cô nàng có chút thích.
Nhưng sau khi Doãn Từ Ân có chuyện, cô nàng sợ Hoằng Tứ còn hơn là giặc ngoại xâm.

Hôm nay gặp cũng không hỏi chuyện tin tức của Ân Ân nhà cô nàng chi bằng đi uống một vài ly.
Hoằng Tứ gật đầu đồng ý rời khỏi cùng Kỷ Thư Ninh.


Bình luận

Truyện đang đọc