CHUẾ TẾ ĐỈNH PHONG NHẤT ĐẲNG ĐỘC TÔN


Ta liều mạng với ngươi?!
Nhìn Lý Anh Hào bộc phát toàn bộ khí tức rồi xông lên, hai mắt Đế Nguyên Quân đột nhiên khẽ run lên một cái rồi hắn thình linh lách người qua một bên thì quyền kình của tên Lý Anh Hào đã bay sượt qua chóp mũi hắn.
Nhìn thấy khí tức trên người hắn ta đang ngày càng tăng lên thì Đế Nguyên Quân bất giác nở một nụ cười lạnh nói.

“Luyện hóa triệt để Bạo Khí Đan có thể khiến ngươi đột phá chạm ngưỡng Thiên Địa cảnh tầng hai? Bộc phát thực lực không quá tệ nhưng chỉ với chừng này mà muốn đối đầu với ta thì vẫn còn thiếu kém một chút?”.
“Ngươi im miệng?”.

Trượt dài hai chân một quãng dài, Lý Anh Hào quay người rồi bộc phát thực lực xông về phía Đế Nguyên Quân rồi tức giận quát lớn một tiếng.
Lý Anh Hào ngưng tụ một lượng lớn chân nguyên vào trong lòng bàn tay rồi liên tục đánh ra gần hai mươi đạo quyền kình với uy lực cực kỳ kinh khủng và tốc độ nhanh đến mức mà chỉ trong nháy mắt liền thấy đồng thời cả hai mươi đạo công kích đánh tới.
Ánh mắt liên tục đảo qua đảo lại, Đế Nguyên Quân cũng chẳng mấy để ý đến và cũng chẳng hề thấy hắn có bất cứ sự lo lắng nào cả.

Thay vào đó, Đế Nguyên Quân nhàn nhã bước đi xuyên qua những công kích của hắn ta một cách dễ dàng.
Và trong mắt Lý Anh Hào và đám người quan sát ở phía bên dưới thì chỉ thấy hắn không hề tránh né và để công kích đánh xuyên quan người.

Nhưng trong ánh mắt của những gia chủ của những gia tộc lớn và có cảnh giới cao đều nhìn thấy rất rõ, tốc độ Đế Nguyên Quân thể hiện ra nhanh đến mức mà đám người cũng chỉ nhìn thấy tàn ảnh.
Ngay khi mỗi đạo quyền kình chuẩn bị đánh trúng thì Đế Nguyên Quân lách người qua một bên với tốc độ nhanh đến mức mà những người phía bên dưới còn lầm tưởng hắn để công kích đánh xuyên qua người.
Nhìn thấy toàn bộ công kích đều không thể đánh trúng, ánh mắt Lý Anh Hào lộ rõ không thể tin được và gương mặt hiện rõ sự gấp gáp, kinh hãi vô cùng.


Hắn không thể ngờ được là với tốc độ và thực lực của bản thân hiện tại lại chẳng thể chạm trúng dù chỉ là vạt áo.
Tiếp tục tung chiêu, Lý Anh Hào điên cuồng vận chuyển chân nguyên lên đến cực điểm rồi cắn răng đánh ra gần năm mươi quyền chỉ trong một thời gian ngắn.

Mặc kệ bản thân đang bị đan dược phản phệ và khóe miệng đang không ngừng rỉ máu nhưng hắn ta chẳng thèm để ý tới mà quát lớn một tiếng.

“Tại sao? Tại sao ta không đánh trúng? Ta không tin?”.
Nhìn Lý Anh Hào tấn công ngày càng điên cuồng và trở nên loạn xạ, Đế Nguyên Quân bất giác nở một nụ cười nhẹ.

Chỉ thấy hai mắt hắn đột nhiên trừng lớn một cái và thân ảnh hắn đột nhiên lóe lên một cái rồi thình lình xuất hiện ở ngay trước mặt hắn ta.
Ngay sau đó, Đế Nguyên Quân vươn tay bắt lấy quyền kình của hắn ta lại và ghé sát lại gần và nói.

“Thực lực của ngươi chỉ được đến thế thôi sao? Cha ép ngươi sử dụng Bạo Khí Đan để gia tăng thực lực để giúp huynh trưởng ngươi loại bỏ được những phiền phức.

Theo ta thấy thì người trong mắt Lý gia chẳng khác gì một món công cụ chỉ biết nghe lời?”.
“Nhưng đáng tiếc thay, tất cả mọi chuyện mà ngươi làm sớm muộn gì cũng sẽ bị chối bỏ mà thôi.

Đợi đến khi ngươi bạo thể mà chết vì sử dụng đan dược thì ta tin sẽ không có một ai để ý đến ngươi.

Thay vào đó, họ sẽ tung hô đại huynh ngươi tiếp tục giữ được vị trí đầu tiên?”.

“Ngươi thấy, những gì ngươi cố gắng có được người ta nhìn thấy hay không hay ngươi chỉ là cái bóng của đại huynh và là công cụ của gia tộc?”.
“Ngươi câm miệng, câm miệng…”.

Cố gắng vùng vẫy thoát ra nhưng toàn bộ sự cố gắng của hắn đều bị Đế Nguyên Quân ngăn lại một cách dễ dàng.

Quá căm phẫn và tức giận, Lý Anh Hào cắn chặt răng rồi thốt ra.

“Tất cả những lời nói của ngươi đều không đúng sự thật?”.
Cùng lúc đó, ở trên khán đài, Lý Mộ Viên sau khí thấy Lý Anh Hào sử dụng đan dược và áp đảo Lâm Tuyết Nhi trong lòng vẫn đang mừng thầm và hắn tưởng chừng mọi chuyện sẽ đi theo ý muốn nhưng kể từ khi Đế Nguyên Quân ra tay thì mọi tính toán của hắn đều đổ vỡ.
Nhìn thấy Lý Anh Hào bị Đế Nguyên Quân áp chế triệt để, Lý Một Viên vẻ mặt tức giận đứng dậy, hắn chỉ tay xuống phía bên dưới rồi quát lớn một tiếng.

“Lý Anh Hào? Ngươi đúng là khiến ta mất mặt, chỉ đối phó với hai tên lạ mặt mà cũng không làm được? Ta không quan tâm kết quả, chỉ cần ngươi dẹp bỏ hết tất cả vật cản cho Lý Viễn Trình?”.
“Ngươi đúng là tên phế vật? Lý gia dốc sức nuôi dưỡng, cung cấp đan dược và công pháp cho ngươi tu luyện mà có mỗi chuyện đó mà làm cũng không xong? Nếu như ngươi không loại bỏ được ba tên đó thì ngươi cũng đừng mong quay trở về Lý gia?”.
“...”.

Nhìn biểu cảm trên gương mặt Lý Anh Hào có chút do dự và cảm nhận toàn thân hắn đang run lên.

Đế Nguyên Quân cười lạnh một tiếng rồi áp sát lại gần tai hắn ta và nói.

“Ngươi nghe thấy chưa? Những lời đó đều do chính miệng của cha ngươi nói? Cho dù ngươi lãnh hậu quả khi sử dụng Bạo Khí Đan nhưng cha ngươi đâu có quan tâm, quá đang hơn là trong mắt cha ngươi thì ngươi chỉ là một công cụ để hỗ trợ đại huynh ngươi mà thôi?”.
“Cha ngươi đâu có để ý đến việc ngươi sống hay chết mà tất cả đều để ý đến Lý Viễn Trình mà thôi? Còn ngươi trong mắt hắn ta và gia tộc chẳng là gì cả? Cho dù ngươi cố gắng hay phấn đấu thì ngươi mãi mãi chỉ là cái bóng của đại huynh ngươi mà thôi?”.
“Đừng để tất cả những sự cố gắng của ngươi đều biến mất? Nhân lúc này, tác dụng của đan dược vẫn chưa hết tác dụng và cảnh giới của ngươi vẫn là Thiên Địa cảnh tầng hai? Cùng cảnh giới với đại huynh ngươi, nếu như ngươi bây giờ bộc phát thì có thể đánh bại hắn ta và trở thành đệ nhất thiên kiêu?”.
“Bây giờ chính là cơ hội cuối cùng của ngươi? Nếu không nhanh thì khi đan dược hết tác dụng thì ngươi sẽ trở về như trước kia, mãi mãi là công cụ bị người trong gia tộc lợi dụng”.
“Ta sẽ giúp ngươi gia tăng tác dụng của đan dược?”.

Đế Nguyên Quân vừa nói vừa truyền một lượng chân nguyên xâm nhập vào trong đan điền của hắn ta và nói.

“Chỉ cần ngươi giế t chết Lý Viễn Trình thì tất cả mọi thứ của hắn đều thuộc về ngươi?”.
Nghe những lời nói của Đế Nguyên Quân giống như đang chà xát vào vết thương lòng khiến Lý Anh Hào phải run lên thành từng cơn.

Chưa dừng lại ở đó, ánh mắt của hắn ta dần dần thay đổi, từ con ngươi màu đen dần chuyển thành màu đỏ máu cùng với những sợi tơ máu căng phồng.

Đó chính là dấu hiệu của đan dược sắp hết tác dụng.
Nghe hết những lời nói của Đế Nguyên Quân thì toàn thân Lý Anh Hào đột nhiên rủ xuống một cái rồi sau đó run rẩy đứng vững lại, ánh mắt hắn nhìn xuống lôi đài, nơi mà Lý Viễn Trình đang đứng thì nhìn thấy hắn ta đang nhìn mình với ánh mắt tràn đầy sự khinh thường và chán ghét thì hắn không thể chịu đựng được nữa.
Lý Anh Hào bộc phát toàn bộ thực lực của bản thân rồi ngẩng đầu hét lớn một tiếng rồi sau đó quay người và nhảy xuống khỏi lôi đài và lao thẳng về phía Lý Viễn Trình mà đánh.

“Đại huynh, ngay cả ngươi cũng khinh thường ta? Trong mắt ngươi thì ta chỉ là cái bóng, là công cụ để phục vụ ngươi?”.
“Ta không cam lòng? Ta không cam lòng?”.
Nhìn dáng vẻ Lý Anh Hào triệt để nhập ma, Đế Nguyên Quân bất giác quay đầu nhìn về phía Lý Mộ Viên đang không hiểu chuyện gì xảy ra thì thầm nói.


“Nổ”.
Ngay sau đó, một tiếng nổ lớn vang trời ở phía bên dưới lôi đài vang lên và cùng với đó là một bầu huyết vụ, từng mảnh xương và thịt nát bắn tung tóe ra xung quanh.

Thời gian hiệu lực của đan dược kết thúc và bản thân Lý Anh Hào không thể chịu đựng được nữa.

Kết hợp với chân nguyên mà hắn truyền vào thì chẳng khác gì một ngòi nổ.
Đưa tay lên chạm nhẹ trên gương mặt rồi nhìn thấy một chấm máu ở trên đầu ngón tay khiến Lý Viễn Trình lúc này hoàn toàn bạo nộ, ánh mắt hắn tràn đầy sự tức giận và căm phẫn nhìn về phía Đế Nguyên Quân rồi quát lớn một tiếng.

“Ngươi dám giết Lý Anh Hào? Ta chắc chắn sẽ khiến ngươi phải đền mạng?”.
Mặc dù hắn ta rất khinh thường và cảm thấy chán ghét những thứ mà làm hằng ngày Lý Anh Hào những từ sâu thẳm trong suy nghĩ của hắn ta thì Lý Anh Hào vẫn mãi là tiểu đệ.

Chứng kiến tiểu đệ bị kẻ khác rắp tâm hãm hại và bạo nổ ngay trước mắt khiến hắn ta không thể kiềm chế được cảm xúc cùng với sát ý của bản thân.
Đáp lại, Đế Nguyên Quân liếc mắt nhìn về phía Lý Viễn Trình rồi nở một nụ cười lạnh nói.

“Mắt nào của ngươi thấy ra tay gi ết chết Lý Anh Hào?”.
Tiếp đó, Đế Nguyên Quân liếc mắt nhìn về phía Lý Mộ Viên rồi nói tiếp.

“Tất cả đều tại cha ngươi mà ra? Nếu như không có viên đan dược đó thì Lý Anh Hào có bạo thể mà chết không?”.
“Người giết Lý Anh Hào chính là cha ngươi, Lý Mộ Viên mới đúng?”.
- --.


Bình luận

Truyện đang đọc