CHUNG TÌNH 2



Gia chủ Tô gia là gia gia của Tô Mặc Tu.

Tô lão gia tử là tu sĩ Trúc Cơ trung kỳ, hiện giờ đã hơn một trăm tuổi.

Tu sĩ Trúc Cơ trung kỳ tuy có thể kéo dài tuổi thọ, nhưng cũng không thể vĩnh viễn bảo trì thanh xuân, cho nên Tô lão gia tử bề ngoài chính là bộ dáng người thường 5-60 tuổi, còn có chút đen gầy.

Tuy ông là gia chủ, nhưng vẫn mỗi ngày kiên trì xuống đất làm việc, Tô gia rất nhiều linh thực quý giá một chút đều là do ông tự tay hầu hạ.

Lúc này ông mới từ trong đất trở về, cả người nhìn cũng không có phong tư tiên nhân mà tu sĩ nên có, thật ra cực kỳ bình thường.

Ông nghe được lời Vương gia chủ nói, bèn nói ngay: “Mặc Tu tuyệt đối sẽ không cấu kết với ma tu đâu!”
“Ngươi nói y sẽ không theo ma tu cấu kết thì y sẽ không cấu kết thật à? Những tu sĩ từ Kình Thiên Tông tới kia chẳng lẽ còn nói dối?” Vương gia chủ nói.

Tô lão gia tử nói: “Chỗ này nhất định có hiểu lầm!”
Tô lão gia tử chỉ nói là hiểu lầm, một người trẻ tuổi của Tô gia lại nói: “Mấy người kia rốt cuộc có phải người Kình Thiên Tông hay không còn chưa chắc đâu! Bọn họ chính là ỷ vào người Kình Thiên Tông đóng giữ bên này vừa lúc không ở, hồ ngôn loạn ngữ!”
Kình Thiên Tông ở gần đây là có một phòng làm việc, nhưng ở bên này không có sản nghiệp gì, cũng bởi vậy người phụ trách Kình Thiên Tông cũng không phải vẫn luôn ở bên này.

Bọn họ cũng là bởi vì chuyện này mà liên hệ không được với Tô Mặc Tu.

“Các ngươi thật là vịt chết cái mỏ vẫn còn cứng.

Người Kình Thiên Tông nào dễ dàng giả mạo như vậy?” Vương gia chủ nói, “Dù người khác nhìn không ra tới, chẳng lẽ đại bá ta còn nhìn không ra à?”
Đại bá của Vương gia chủ chính là vị tu sĩ Kim Đan kỳ kia.

Hiện tại, vị tu sĩ Kim Đan kỳ này đang bồi cạnh mấy tu sĩ Trúc Cơ kỳ từ Kình Thiên Tông tới kia.

Vị tu sĩ Kim Đan kỳ này của Vương gia khi thăng cấp Kim Đan đã dùng hết sức lực, sau này muốn càng tiến thêm một bước gần như không có khả năng, tông môn của hắn ta còn là một tiểu tông môn, thế cho nên hắn ta căn bản không dám chậm trễ người Kình Thiên Tông, chẳng sợ tu vi người ta so ra kém hắn.


Nghe được Vương gia chủ nói như vậy, người Tô gia đều thay đổi sắc mặt.

Vương gia chủ lại nói: “Các ngươi đó, tốt nhất vẫn là ngoan ngoãn một chút, bằng không……”
Vương gia chủ đồng tình mà nhìn người Tô gia.

Vương gia bọn họ mơ ước đất của Tô gia, điểm này không thể nghi ngờ.

Bọn họ bởi vì đủ loại nguyên nhân di chuyển đến nơi đây, tuy rằng vẫn có thể trồng linh thực nuôi linh thú, nhưng bên này đất đai tốt nhất đều ở trên tay Tô gia, bọn họ có nỗ lực như thế nào cũng không vượt qua được Tô gia.

Nhưng nếu bọn họ có thể bắt được đất Tô gia, sau này gia tộc bọn họ có thể kiếm càng nhiều tiền, bồi dưỡng càng nhiều con cháu ưu tú, làm gia tộc tiếp tục lớn mạnh.

Nhưng bọn họ nhìn trúng cũng chỉ có ruộng đất Tô gia, từ đầu tới đuôi không tính toán làm gì người Tô gia cả, trước đó, thậm chí chỉ muốn lấy tới một phần đất của Tô gia thôi.

Nhưng kia mấy người Kình Thiên Tông kia…… Vương gia chủ từng gặp mấy người Kình Thiên Tông kia, bọn họ cũng không phải là người dễ đối phó gì, còn vô cùng căm thù người Tô gia, một bộ muốn giết sạch toàn bộ người Tô gia.

Cũng chỉ là mấy người đó không tính toán tự mình động thủ, một lòng muốn cho bọn họ ra tay, nhân tài Tô gia có thể tới hiện tại còn bình yên vô sự.

Người Tô gia không chịu cho đất, Vương gia chủ nói vài câu, lại nghênh ngang mà rời Tô gia.

Chờ Vương gia chủ đi rồi, người Tô gia lại một lần nữa tụ lại cùng nhau.

Tô lão gia tử mở miệng trước: “Người của chúng ta ở Vương gia truyền tin tức lại đây, nói là mấy người Kình Thiên Tông kia đã kìm nén không được, muốn động thủ.”
Tô gia bọn họ cũng không phải cái gì cũng không hiểu, Vương gia từ bản địa tìm nô bộc liền có vài người là người của bọn họ.

Bọn họ vẫn luôn không đưa ruộng, không rời đi, chính là bởi vì những người này nói với bọn họ, mấy tu sĩ Trúc Cơ kỳ từ Kình Thiên Tông kia có địch ý rất lớn với bọn họ.

Bọn họ ở Tô gia có trận pháp truyền thừa mấy trăm năm có thể che chở bọn họ, người Kình Thiên Tông cũng không tiện làm ra hành vi như ma tu, quang minh chính đại mà làm gì bọn họ được.

Nhưng nếu bọn họ đem đất cho Vương gia rời đi…… Không chừng những người đó sẽ mai phục bọn họ ngay!
“Phụ thân, chúng ta phải làm sao bây giờ?” phụ thân của Tô Mặc Tu hỏi.

“Chỉ có thể chờ.” Tô lão gia tử nói.

Sau khi mâu thuẫn giữa Tô gia và Vương gia thăng cấp, ông đã an bài hai người Tô gia đến Kình Thiên Tông tìm Tô Mặc Tu, nếu có thể, tốt nhất có thể bái nhập vào Kình Thiên Tông.

Chờ khi người Kình Thiên Tông đến, ông lại sắp xếp thêm vài người đi ra ngoài.

Hiện giờ, người đi trước hẳn là sắp đến Kình Thiên Tông, nếu Tô Mặc Tu không có việc gì, nhất định sẽ mau chóng trở về.

Còn người đi sau….

Bọn họ là hy vọng của Tô gia, nếu Tô gia thật sự xảy ra chuyện, phải dựa vào bọn họ đem truyền thừa Tô gia xuống sau này!
“Phụ thân, người nói xem, Mặc Tu nó…… Rốt cuộc làm sao vậy?” Tô phụ thật lo lắng.

Con ông đang êm đẹp, sao lại cùng ma tu nhấc lên quan hệ?
“Ta cũng không biết.” Tô lão gia tử nói, “A Tu có khả năng đã xảy ra chuyện, nhưng mấy người Kình Thiên Tông kia tuyệt đối là tự mình hành động.

Tiếng tăm của Kình Thiên Tông luôn luôn không tồi, dù A Tu thật sự cùng ma tu cấu kết với nhau, cũng không đến mức động thủ với chúng ta, nếu thật sự muốn động thủ, cũng sẽ không tìm mấy người mạnh nhất cũng bất quá Trúc Cơ trung kỳ lại đây.”
Tô lão gia tử cảm thấy, những người đó tới tìm bọn họ phiền toái hơn phân nửa là bởi vì có ân oán cá nhân với tôn tử của ông.

Kỳ thật, ông cảm thấy khả năng lớn nhất là Tô Mặc Tu đã xảy ra chuyện ngoài ý muốn nào đó, lúc này mới có người nhảy ra, muốn gây bất lợi cho bọn họ.

Tô gia bên này suy đoán như vậy, Vương gia bên kia lại bất đồng.


Bọn họ cùng mấy người Kình Thiên Tông kia ở chung càng nhiều, thấy bọn họ lời thề son sắt mà nói Tô Mặc Tu có cấu kết với ma tu…… Liền cảm thấy Tô Mặc Tu sợ là thật sự có quan hệ với ma tu.

Nhưng Tô Mặc Tu cũng chỉ là một tu sĩ Trúc Cơ kỳ, dù y phản bội ra Kình Thiên Tông đi làm ma tu, Kình Thiên Tông cũng không có khả năng một hai phải giết người Tô gia…… Mấy tu sĩ Trúc Cơ kỳ Kình Thiên Tông lại đây chỉ sợ là có thù riêng với Tô Mặc Tu.

Vương gia không có nghe lời bọn hắn hạ tử thủ với Tô gia chính là sợ rằng nếu họ thật sự làm như vậy, cuối cùng ngược lại cõng nồi* giúp mấy tu sĩ kia.

(*ý chỉ chịu tội, nhận tội giúp người khác)
Đến lúc đó…… Nếu Tô Mặc Tu thật sự tu ma giết trở về, vậy phải làm thế nào cho phải?
Dù sao, chuyện như cưỡng ép người thì Vương gia nguyện ý làm, giết người bọn họ vô luận như thế nào cũng không làm.

Mà tình huống này, làm mấy người làm việc cho Vu Lâm kia càng ngày càng nôn nóng.

Bọn họ không muốn vẫn luôn đợi bên ngoài này!
Mấy người này chính là mấy người đi theo phía sau Vu Lâm vào lúc Ngôn Cảnh Tắc gặp Tô Mặc Tu lần đầu tiên.

Bọn họ là tuỳ tùng của Vu Lâm, cho tới nay không ít lần nhằm vào Tô Mặc Tu, mà lần này tới bên này cũng là mang theo nhiệm vụ.

Vu Lâm bảo với bọn họ chuyện Tiêu Dạ là ma tu, còn nói Sùng Dương chân nhân phải đối phó Tiêu Dạ và Tô Mặc Tu, bảo bọn họ xử lý người nhà Tô Mặc Tu, cũng tiện quay lại Kình Thiên Tông lĩnh thưởng.

Bọn họ biết làm loại chuyện này là không thể lĩnh thưởng của Kình Thiên Tông, này hơn phân nửa là ý của Vu Lâm, nhưng nếu làm như vậy có thể lấy lòng Vu Lâm, bọn họ liền nguyện ý đi làm.

Bọn họ ngàn dặm xa xôi tới bên này, muốn xử lý người Tô gia, kết quả người Vương gia vẫn luôn không động thủ, người Tô gia cũng vẫn luôn úm ở nhà không chịu đi.

Những người này rốt cuộc ngồi không yên nữa, quyết định tự mình động thủ.

Bọn họ tổng cộng có ba người, hai nam một nữ, hai người là Trúc Cơ trung kỳ, một người là Trúc Cơ sơ kỳ, trên tay còn có rất nhiều pháp khí…… đối phó Tô gia cũng không phải hoàn toàn không hy vọng?
Ít nhất cũng có thể toàn thân mà lui.

Vào ban đêm, ba người này bèn lẻn vào Tô gia.

Kết quả, bọn họ mới vừa tiến vào Tô gia không bao lâu, liền động vào trận pháp Tô gia, người Tô gia cũng đều bị bừng tỉnh.

Người Tô gia phần lớn đều là Luyện Khí kỳ, Trúc Cơ kỳ chỉ có hai, một là Tô lão gia tử, một là Tô phụ, nhưng đây dù sao cũng là sân nhà Tô gia.

Trận pháp gì đó đều là do Tô gia thao tác, ngoài ra, Tô gia còn dưỡng một đám linh ong……
Dù là pháp khí, mấy trăm năm đi xuống, Tô gia cũng vẫn có vài cái.

Hai bên thế nhưng đánh đến ngang tài ngang sức, sau thời gian dài, ba người Kình Thiên Tông còn rơi xuống hạ phong.

Rốt cuộc bọn họ sợ bị thương, người Tô gia đối mặt kẻ xâm lấn lại dũng mãnh không sợ chết.

“Dừng tay! Chúng ta là người Kình Thiên Tông!” sau một lần nữa bị thương, nam tử có thực lực kém nhất trong ba người Trúc Cơ kỳ kia kinh hô lên, giải trừ ngụy trang trên mặt.

Người Tô gia thật ra biết người tới chính là bọn chúng, nhưng trước đó ba người này ngụy trang, bọn họ tự nhiên cũng có thể coi bọn chúng như kẻ xâm lấn, không quan tâm mà công kích.

Nhưng hiện tại bọn chúng đã nói rõ thân phận…… Người Tô gia ném chuột sợ vỡ đồ, lại không dám công kích nữa.

Ba người kia thấy thế, giải trừ ngụy trang trên mặt, đắc ý mà nhìn người Tô gia rõ ràng chiếm cứ thượng phong, lại không thể không dừng tay.

“Các ngươi quá vô sỉ!” Một người trẻ tuổi Tô gia mắng.

Ba người kia sắc mặt biến đổi, ngay sau đó có người nói: “Vô sỉ chính là các ngươi, là Tô Mặc Tu*!”
(*sau đó có một đoạn thoại cùng câu "bọn ta là thế xxx" bị đánh ô, mình đoán không ra nên cắt bỏ)
Một người khác nói: “Đúng vậy! Các ngươi đừng tưởng rằng chặn chúng ta thì có thể kê cao gối mà ngủ…… Dù chúng ta làm không xong các ngươi, sau này còn có người khác nữa!”

“Nói hươu nói vượn! Kình Thiên Tông là danh môn đại phái, sao có thể làm loại chuyện này!” Tô lão gia tử dùng ngôn ngữ thử đối phương.

“Kình Thiên Tông là danh môn đại phái, cho nên mới không thể chịu đựng người cùng ma tu cấu kết!” một người trong ba người này nói.

“Mặc Tu không có khả năng cấu kết với ma tu!”
“Sao lại không có khả năng? Sùng Dương chân nhân tìm rất nhiều người, đang chuẩn bị đối phó y và ma tu bên người y kia kìa! Lúc này, phỏng chừng y đã sớm chết rồi!”
Sùng Dương chân nhân không cho phép có người để lộ ra chuyện y phải đối phó Tiêu Dạ, nhưng Vu Lâm không để trong lòng, lộ ra một ít tin tức với ba người này.

Ba người biết được tin tức, hơn nữa thêm một ít phỏng đoán của mình, liền ở bên ngoài ồn ào lên.

Bọn họ nói rất chắc chắn, người Tô gia nghe xong, mặt như màu đất.

Tô phụ trước đó trong chiến đấu bị chút thương, lúc này càng thêm khí huyết cuồn cuộn, nội thương càng sâu —— con của ông…… Thật sự đã xảy ra chuyện ư?
Một người trong ba người này lại nói: “Hôm nay các ngươi tránh được một kiếp, nhưng cũng đừng đắc ý, còn có sau này! Thần tiên cũng cứu không được các ngươi!”
Bọn họ không đối phó được người Tô gia, nhưng bọn họ đã liên hệ Khiên Thành.

Khiên Thành tuy rằng là y tu, nhưng y là cao thủ Kim Đan kỳ, đối phó Tô gia dễ như trở bàn tay!
Bọn họ vừa dứt lời, liền thấy một con tàu bay từ xa tới gần, nhanh chóng mà bay vào phụ cận.

Chẳng lẽ là Khiên Thành tới?
Ba người này rất là kích động, sau đó liền thấy một tu sĩ Nguyên Anh kỳ của Kình Thiên Tông bọn họ từ tàu bay đáp xuống, khó hiểu hỏi: “Đây là có chuyện gì?”
Không phải Khiên Thành, tới chính là tu sĩ Nguyên Anh kỳ của tông môn bọn họ!
Đang bình thường, sao tu sĩ Nguyên Anh kỳ lại đến nơi này? Có phải đến bắt người nhà Tô Mặc Tu hay không?
Trong ba người này, có một người vừa lúc là đồ tôn của tu sĩ Nguyên Anh kỳ này, bèn nói ngay: “Sư tổ! Tô Mặc Tu cấu kết ma tu, chúng ta muốn nhìn một chút người nhà của hắn có phải cũng có vấn đề hay không, không nghĩ tới bọn họ đi lên liền động thủ với chúng ta, muốn giết chúng ta!”
Gã đây là đang đổi trắng thay đen! Trái tim người Tô gia hoàn toàn nhấc lên: “Ngươi nói bậy!”
Tuy rằng chỉ trích người này nói bậy, nhưng người Tô gia lúc này đều cảm thấy, bọn họ muốn xong rồi.

Ít nhất muốn Kim Đan kỳ mới có thể ngự kiếm phi hành, có được tàu bay như vậy, còn bay theo được nhất định không phải Kim Đan sơ kỳ……
Người này cũng là tới đối phó bọn họ ư?
Từ từ, không đúng lắm.

Bọn họ nói “Ngươi nói bậy”, vị sư tổ kia cũng nói chuyện, nói chính là “Nói bậy”!
Người Tô gia đang hoài nghi chính mình nghe lầm, liền thấy người nọ vung tay lên, lại đánh ngã đồ tôn của mình.

Đắc ý trên mặt đồ tôn kia rút đi, cả người đều ngốc ra.

Nguyên Anh chân nhân nọ lại nói: “Tô Mặc Tu chính là đệ tử trẻ tuổi xuất sắc nhất của Kình Thiên Tông, khi nào thì y cấu kết ma tu?”
Người Tô gia cũng ngốc theo luôn.

Cao thủ Kim Đan kỳ của Vương gia vẫn luôn ở bên cạnh trộm quan sát, sau khi nhìn đến tàu bay cùng Nguyên Anh chân nhân này, biết chính mình tránh không khỏi, đang đứng dậy, cũng đồng dạng ngốc ra.

Này còn chưa tính, vào lúc này, trên tàu bay còn có một người tuổi trẻ ngự kiếm xuống, trực tiếp dừng giữa người Tô gia, nói với Tô lão gia tử và Tô phụ: “Gia gia, phụ thân, mọi người không sao chứ?”
Người này há mồm liền kêu gia gia, tuyệt đối là Tô Mặc Tu, Tô Mặc Tu thế mà lại ngồi tàu bay của cao thủ này!
Từ từ, Tô Mặc Tu có thể ngự kiếm phi hành…… Nó đã Kim Đan kỳ rồi!.


Bình luận

Truyện đang đọc