CHUNG TÌNH 2



"Em ấy nói trước sinh nhật em ấy sẽ đến tìm tôi, nhưng hôm nay là sinh nhật em ấy rồi," Tô Mặc Tu lại rót cho chính mình một ly rượu, “Em ấy căn bản không có tới tìm tôi!”
“Vậy anh đổi người khác đi?”
“Tôi chỉ thích em ấy thôi!” Tô Mặc Tu nói, “Tôi đã chuẩn bị quà sinh nhật cho em ấy từ rất sớm rồi……”
“Anh chuẩn bị cái gì?” Colin tò mò hỏi.

“Người trẻ tuổi hẳn là đều thích xe đi? Tôi chuẩn bị một chiếc xe.” Tô Mặc Tu nhìn về phía Colin, ánh mắt mang theo chút mê mang.

Colin hỏi: “Xe gì?”
Tô Mặc Tu đáp: “Là một chiếc 911*, người trẻ tuổi hình như đều thích xe thể thao.”
Colin: “……” Đù ma! Siêu xe thấp nhất cũng hơn một trăm vạn, tốt hơn một chút muốn hai ba trăm vạn á! Tại sao không ai đưa cậu hết vậy?
Thế giới này quá không công bằng!
Tô Mặc Tu lại nói: “Thật ra tôi hơi muốn đưa nhẫn, nhưng bọn tôi còn chưa xác định quan hệ, tôi sợ dọa đến em ấy……”
Colin: “Từ từ, anh nói lâu như vậy, các người còn chưa xác định quan hệ á?”
“Ừm,” Tô Mặc Tu mặt đầy nghiêm túc, “Em ấy còn chưa thành niên mà.”
Cái lý do này thật là không chê vào đâu được!
Tô Mặc Tu lại lộ ra chút buồn rầu: “Cậu có thấy tôi là biến thái không? Thế mà tôi lại thích trẻ vị thành niên….”
“Lão ca, anh đây không tính là biến thái.” Colin nói, cái loại thích bé trai nho nhỏ mới là biến thái, vị thành niên mà Tô Mặc Tu coi trọng là một đại mập mạp thân cao vượt qua 1 mét 8, thể trọng vượt qua một trăm tám, một chút cũng không giống bé trai nho nhỏ.

Tô Mặc Tu nhiều nhất là thẩm mỹ có vấn đề thôi.

“Hôm nay em ấy thành niên rồi……” Tô Mặc Tu lại nói.

Tô Mặc Tu nhìn thật sự có hơi say…… Colin nói: “Tô Mặc Tu, tôi có một người bạn theo tôi tới đây, có muốn gọi cậu ta vào nói chuyện vài câu không?"
Tô Mặc Tu nói: “Không được!” tuy y có hơi say, nhưng cũng có một phần lý trí còn lại, Colin làm người y vẫn tin tưởng —— Colin có thể mở rộng kinh doanh đến như vậy đã nói lên cậu không phải người bép xép, nhưng bạn của Colin thì không nhất định.


Y cũng không nguyện ý để người khác nhìn thấy bộ dáng này của mình.

“Vậy anh đừng uống rượu, cùng tôi đi ra ngoài?” Colin đề nghị.

Tô Mặc Tu nhíu mày.

Colin nói: “Lúc tâm tình không tốt thì đi ra ngoài giải sầu, tâm tình sẽ tốt lên thôi! Phong cảnh trong hội sở này cũng rất không tồi.”
Tô Mặc Tu gật gật đầu.

Colin thở dài nhẹ nhõm một hơi, lập tức gửi tin nhắn cho bạn mình mang đến: "Tui sắp mang đối tượng chất lượng tốt muốn giới thiệu cho ông ra đó! Ông chờ bên cạnh cái suối phun đi!"
Colin không nói với người bạn kia thân phận của Tô Mặc Tu, tính toán để hai người gặp mặt trước rồi hẵng nói.

Nhưng dù vậy…… Sau khi nghe Colin hình dung qua Tô Mặc Tu, người nọ liền một ngụm đáp ứng ngay —— soái ca ai không thích chớ!
Colin mang theo Tô Mặc Tu xuống lầu, đi về phía suối phun, lúc sắp đến nơi thì bạn cậu lại nhắn cho cậu một tin: “Colin! Tui muốn hôn mê! Tui đang thấy một anh tuyệt thế mãnh công! Cái loại hormone bắn tung tóe á!!!"
Colin tức khắc có hứng thú, đi về phía trước, sau đó liền thấy người một người đàn ông đang đứng cạnh suối phun, đang nói chuyện với người phục vụ.

Thật là hormone bắn ra bốn phía!
Người này thân cao tiếp cận 1m9, mặc một thân tây trang màu đen, nút gài trên tây trang làm eo hắn có vẻ đặc biệt tinh xảo hơn, phần cánh tay hơi chút căng chặt, có thể thấy được trên người hắn chắc chắn là có cơ bắp.

Ngoài ra, hắn còn lớn lên rất đẹp trai.

Cái loại đẹp trai này không giống tiểu thịt tươi đương thời, nhìn càng ngạnh lãng hơn một chút, mày rậm mắt to làm người ta tâm động.

Đương nhiên, dẫn nhân chú mục nhất vẫn là khí chất của hắn.

Cái loại khí chất duy ngã độc tôn bễ nghễ thiên hạ này, người bình thường căn bản có không được!
Đương nhiên, người này sẽ có loại khí chất này cũng có quan hệ với bốn bảo tiêu phía sau hắn.

Bốn bảo tiêu kia cũng có khí chất độc đáo, tất cả đều là gu của cậu, mà người được bốn người như vậy vây quanh….

Thật sự làm người ta quá thèm!
Colin suýt chút nữa đã quên hô hấp, chân cũng có chút mềm.

Ngọc Hoàng Đại Đế tại thượng! Người nọ còn nhìn sang cậu, còn lộ ra một nụ cười mỉm!
Sau khi nhìn thấy cậu và Tô Mặc Tu, đôi mắt người nọ liền sáng lên….

Colin cơ hồ lập tức liền ngửi được hơi thở đồng loại.

Ngửi được hơi thở đồng loại còn chưa tính, cậu còn trước tiên kết luận, người trước mắt này là một anh công!
“Colin!” người bạn bụ bẫm, lớn lên vô cùng đáng yêu của Colin kia đi về phía Colin, trên gương mặt trắng nõn của cậu ta đỏ bừng, vừa đi vừa dùng dư quang khóe mắt ngắm anh đại soái ca kia.

Colin trước tiên đẩy Tô Mặc Tu qua: “Đây là đối tượng tui muốn giới thiệu cho ông làm quen nè! Hai người nói chuyện đi!"
Nói xong, Colin bèn đi về phía đại soái ca kia: “Chào soái ca, anh tên là gì?”
Ngôn Cảnh Tắc: “……”
Biết được Tô Mặc Tu ở bên này, Ngôn Cảnh Tắc không ngừng đẩy nhanh tốc độ chạy tới, sau đó cũng là vận khí tốt, hắn mới vừa tiến vào hội sở, đang hỏi đường người ta thì thấy được Tô Mặc Tu từ bên trong đi ra.

Nhìn thấy Tô Mặc Tu, hắn đã nhịn không được cao hứng, đang muốn cho Tô Mặc Tu một cái ôm cửu biệt, người bên cạnh Tô Mặc Tu thế nhưng lại đẩy Tô Mặc Tu ra!

Cái này gọi là gì đây?!
Từ từ, người này nói cái gì? Cậu ta giới thiệu đối tượng làm quen cho Tô Mặc Tu?
Tô Mặc Tu thế mà tới làm quen người khác?!
Ngôn Cảnh Tắc đã sớm nhìn thấy tiểu mập mạp đứng bên cạnh suối phun nhìn lén mình, tiểu mập mạp có điểm giống Thạch Thành Anh nguyên bản, tuy béo nhưng rất đáng yêu, người này muốn làm quen với Tô Mặc Tu?
Ngôn Cảnh Tắc không đứng được nữa, đi nhanh hướng tới Tô Mặc Tu, sau đó kéo Tô Mặc Tu đang mặt đầy mờ mịt từ bên người tiểu mập mạp lại đây: "Anh tới đây làm quen người khác?!"
Tô Mặc Tu ngơ ngác mà nhìn Ngôn Cảnh Tắc, cảm thấy trong đầu mình…… Chỉ còn còn mỗi hồ nhão.

Có phải sau khi uống say y gặp ảo giác rồi không?
Sao y lại đột nhiên thấy được Thạch Thành Anh? Thạch Thành Anh còn biến thành…… một đại soái ca?
Bởi vì đầu óc hơi chuyển động không kịp, Tô Mặc Tu không nói một lời, Ngôn Cảnh Tắc thấy y như vậy, lại thấy bên người có hai người đối với Tô Mặc Tu như hổ rình mồi……
Ngôn Cảnh Tắc bắt lấy Tô Mặc Tu, trực tiếp hôn lên môi Tô Mặc Tu.

Colin: “!!!”
****Truyện được chỉ được đăng tại 2 nơi là https://hikariare.wordpress.com và watt---pad (w,a,t,t,p,a,d) Kaorurits.

Colin vào thời điểm Ngôn Cảnh Tắc đi về phía Tô Mặc Tu đã cảm giác được không thích hợp —— đại soái ca này quen biết Tô Mặc Tu ư? Còn có…… Người này vừa rồi không phải cười với cậu, là cười với Tô Mặc Tu?
Cậu không tránh được có chút ghen ghét Tô Mặc Tu, kết quả đang ghen ghét, soái ca kia liền hôn Tô Mặc Tu.

Càng ghen ghét hơn á!
Giữa công với công là không có kết quả đâu mấy anh ơi! Colin đang muốn hò hét ngăn lại, đại soái ca liền dừng cái hôn kia lại, sau đó ôm chặt Tô Mặc Tu, nhìn về phía cậu và bạn cậu: “Tô Mặc Tu là của tôi!”
Colin: “……” Lời nói khí phách này, động tác khí phách này….

Sao không hướng về tui?
Từ từ, Tô Mặc Tu uống say, cậu không thể để Tô Mặc Tu bị người ta chiếm tiện nghi, Tô Mặc Tu ngây thơ như vậy……
“Anh anh anh…… Tô Mặc Tu uống say, anh đừng động tay động chân với anh ấy.” Colin còn định kéo Tô Mặc Tu lại, nhưng đối phương cao to…… Bây giờ cậu làm sao? Báo cảnh sát sao?
“Anh ấy là bạn trai tôi, tôi làm gì anh ấy, không cần cậu quản.” Ngôn Cảnh Tắc nói.

“Anh nói hươu nói vượn, Tô Mặc Tu căn bản là không có bạn trai!”
Ngôn Cảnh Tắc nói: “Trước đó anh ấy không có, bây giờ thì bắt đầu có…… A Tu, anh muốn em làm bạn trai anh không?”
Lúc Ngôn Cảnh Tắc nói câu sau kia, nhìn Tô Mặc Tu lộ ra một nụ cười câu nhân.

Tô Mặc Tu nhìn chằm chằm Ngôn Cảnh Tắc trong chốc lát.

Y tuyệt đối là đang nằm mơ, mơ thấy Thạch Thành Anh không nói, Thạch Thành Anh còn muốn làm bạn trai y……
Giấc mơ này cũng khá tốt, chỉ là trong mộng Thạch Thành Anh không chỉ diện mạo không đúng lắm, tính cách cũng không đúng lắm.

Tô Mặc Tu đối với chuyện này không quá vừa lòng, y đột nhiên vươn hai tay, kéo lấy hai bên mặt Ngôn Cảnh Tắc: “Thịt của em đâu? Chạy đi đâu rồi?”
Ngôn Cảnh Tắc: “???” Hắn vất vả giảm béo như vậy, kết quả vợ bé nhỏ nhớ thương thịt của hắn?!
Tô Mặc Tu kéo kéo, không kéo Thạch Thành Anh trong mơ thành bộ dáng bình thường được, đành từ bỏ: “Thôi, như vậy cũng khá xinh đẹp…… Em kêu anh một tiếng ca ca, anh đáp ứng ngay.”
Ngôn Cảnh Tắc: Ngầm kêu “ca ca”, “ca ca” cũng thôi, trước mặt công chúng bắt hắn gọi “ca ca”, hắn không cần mặt mũi à?
Thôi được rồi, hắn chính là không cần mặt mũi.

Ngôn Cảnh Tắc ngọt ngào mà gọi: “Ca ca.”
Được rồi, người trong mơ này tính cách và giọng cũng đúng rồi!
Còn tướng mạo chắc là trong mơ được y điểm tô cho đẹp một chút…… Vậy cũng chẳng sao.

Tô Mặc Tu thân cao cũng cỡ 1 mét 8, y vỗ vỗ bả vai Ngôn Cảnh Tắc: “Anh đồng ý.”
Ngôn Cảnh Tắc nghe Tô Mặc Tu nói như vậy, lập tức nhìn về phía Colin: “Cậu xem, bây giờ tôi đã là bạn trai anh ấy!"
Lúc nên khí phách thì khí phách, lúc nên ngọt thì ngọt, còn gọi “ca ca”…… Colin đỏ mắt mà liếc nhìn Tô Mặc Tu một cái: “Anh ấy uống say rồi! Nói bậy đó! Tôi nói anh nghe, anh ấy có người mình thích rồi, anh đừng xằng bậy!” Muốn xằng bậy cũng nên xằng bậy với em nè anh ơi!

"Anh ấy thích ai?" Ngôn Cảnh Tắc hỏi, “Thạch Thành Anh?” Tô Mặc Tu ngoại trừ hắn, còn có thể thích ai?
“Đúng! Anh ấy thích một mập mạp tên là Thạch Thành Anh! Tôi nói anh nghe, sở thích của anh ấy không giống người bình thường, anh ấy thích mập mạp.”
Ngôn Cảnh Tắc trước đó còn có điểm đề phòng, hiện tại nghe Colin nói như vậy, lập tức yên lòng.

Người này cả việc Tô Mặc Tu thích hắn cũng biết, chắc chắn là bạn của Tô Mặc Tu, vậy không cần đề phòng.

Ngôn Cảnh Tắc nói: “Tôi chính là Thạch Thành Anh.”
“Anh đừng gạt người! Thạch Thành Anh không cao lớn như vậy!” Colin nói.

“Tôi giảm béo thành công.” Ngôn Cảnh Tắc nói.

“Cậu giảm phì thế mà cao dài như vậy?” Colin bị sợ ngây người, mập mạp đều là những người rất tiềm lực nha! Cậu có nên dứt khoát đi tìm một mập mạp không? “Từ từ, sao cậu lại đi giảm béo? Cậu sẽ không sợ Tô Mặc Tu không thích cậu nữa sao?”
“Sao anh ấy có thể không thích tôi chứ?” Ngôn Cảnh Tắc nhẹ mổ một chút trên môi Tô Mặc Tu: “Anh thích bộ dáng em bây giờ hay là trước kia?"
Tô Mặc Tu còn hơi choáng váng.

Y nghĩ nghĩ, cảm thấy so với bộ dáng giả như vậy, mình vẫn thích Thạch Thành Anh chân thật hơn, bèn đáp ngay: "Đương nhiên là bộ dáng em trước đó rồi, nhưng em bây giờ….

miễn cưỡng cũng có thể tiếp thu.”
Ngôn Cảnh Tắc ngốc ra.

Colin đột nhiên có điểm đồng tình Thạch Thành Anh này.

Tô Mặc Tu vẫn luôn chưa nói Thạch Thành Anh vì sao đột nhiên không liên hệ với y, nhưng Colin nhìn bộ dáng bây giờ của Thạch Thành Anh, lại có một suy đoán —— Thạch Thành Anh này không phải là đi giảm béo đấy chứ?
Hắn bế quan giảm béo hơn hai tháng, dùng bộ dáng tự cho là soái khí nhất xuất hiện trước mặt Tô Mặc Tu, kết quả Tô Mặc Tu thích bộ dáng hắn trước kia……
Một tên béo, muốn trong thời gian hai ba tháng gầy thành như vậy, tuyệt đối phải tốn rất nhiều công phu, trong khoảng thời gian này hắn chỉ sợ mệt đến chết đi sống lại…… Cuối cùng lại được một kết quả như vậy…..

Colin không nhịn cười được.

Sau khi cười xong, cậu lại trừng mắt liếc Tô Mặc Tu một cái.

Trước đó cậu mắt đui, không nhìn ra được, bây giờ xem như thấy rõ ràng.

Tô Mặc Tu này căn bản là không phải ngây thơ công như cậu tưởng, đây là một chàng thụ!
Lại tới một chàng thụ giành trai với cậu, còn là điều kiện chỗ nào cũng hơn cậu hết, quá đáng giận!
Ghê tởm hơn chính là, tiểu chó săn có thể mặn có thể ngọt, còn vị thành niên đã bị Tô Mặc Tu cướp mất……
Tâm tình của Colin, Tô Mặc Tu hoàn toàn không hề cảm nhận được.

Lúc này y càng hôn mê, thấy Ngôn Cảnh Tắc ngơ ngác, bèn vươn một ngón tay, nâng cằm Ngôn Cảnh Tắc lên: “Đừng xụ mặt, cười một cái cho ca ca coi.”
Nằm mơ nhất định phải thiệt hài lòng mới được!.


Bình luận

Truyện đang đọc