Cố Hề Hề nhẹ nhàng quay mặt đi, đưa lưng về phía Doãn Tư Thần. Cô nhắm hai mắt lại và hít một hơi thật sâu, không ngừng xây dựng bức tường thành trong lòng, không ngừng cảnh cáo chính mình, không ngừng nhắc nhở bản thân.
Cố Hề Hề, mày biết rõ Doãn Tư Thần không giống những người đàn ông khác, mày biết rõ sẽ không thể ở cạnh một người đàn ông như vậy, mày biết rõ anh ấy sẽ không thể yêu mày. Vì cái gì mà mày chấp mê bất ngộ?
Cố Hề Hề, tỉnh táo chút đi! Anh ấy đối xử tốt với mày chỉ vì đứa con của anh ấy! Không phải đã sớm biết rồi sao? Vì cái gì mà còn tự ảo tưởng anh ấy thích mày? Đừng rối lên nữa, được không? Cố Hề Hề, mở to mắt ra mà nhìn! Mày tuyệt đối không được động tâm!
Cố Hề Hề tự xây dựng cho trái tim mình một bức tường kiên cố, lúc này mới bỗng nhiên mở mắt. Đáy mắt cô lúc nãy là những tia tung tăng nhảy nhót hy vọng, giờ đã được thay vào bằng sự bình tĩnh!
Đọc FULL bộ truyện Cô vợ hợp đồng bỏ trốn của tổng giám đốc tại đây.
Cố Hề Hề xoay người lại liền nghe Doãn Tư Thần nói: "Thời gian không còn nhiều nữa, chúng ta cần xuất phát ngay, em mau chuẩn bị nhanh đi!"
Doãn Tư Thần nói liền xoay người rời đi, Cố Hề Hề nhìn theo anh mà thân thể cứng đờ.
Nghe tiếng bước chân anh rời đi, Cố Hề Hề lấy tay chạm vào tim mình tự vỗ về.. May quá, mình đã chuẩn bị sẵn tâm lý, thật may mắn.. Sao vẫn có cảm giác trống vắng mất mát nhỉ?
Trợ lý đã ôm hộp trang sức bước vào phòng, Cố Hề Hề không muốn người khác nhìn ra tâm tình của mình nên vội vàng đổi sắc mặt lấy lại tinh thần. Cô ngồi xuống để tùy ý trợ lý và người hầu giúp cô chuẩn bị.
Người giúp cô làm tóc, người giúp cô trang điểm, người giúp cô chọn đồ trang sức.. mỗi người một việc. Thân là phu nhân của tổng giám đốc tập đoàn Doãn thị, cô hiển nhiên được nâng niu chăm sóc.
Chỉ trong vòng nửa tiếng, Cố Hề Hề đã xong việc sửa soạn, trông cô trở nên lộng lẫy mà không kém phần mặn mà đằm thắm.
Ở bên đây Doãn Tư Thần cũng đã thay đổi y phục, ung dung bước xuống lầu. Hôm nay Doãn Tư Thần trút bỏ vẻ ngoài cao lãnh tà mị thường thấy, tựa hồ mang một khí chất khác, trang nhã lịch thiệp mà ân cần.
Cố Hề Hề ngẩng đầu nhìn, phát hiện trang phục hôm nay của anh là thiết kế cùng một cặp với lễ phục của mình. Giờ khắc này đáy lòng cô lẩn quẩn một cảm giác không nói nên lời.
Vì cái gì mà đối với tôi hoàn toàn không thèm để ý, rồi bây giờ lại từng li từng tí cẩn thận chu đáo?
Thật ra anh không cần phải như vậy, anh đối với tôi lạnh nhạt một chút cũng không sao, tôi vẫn sẽ tự chăm sóc bản thân thật tốt để không ảnh hưởng đứa con trong bụng.
Rõ ràng là không để ý đến tôi, lại phải đối với tôi tốt như vậy, cẩn thận che chở như vậy, thật sự có thể sao?
"Phu nhân của tôi đêm nay thật là xinh đẹp động lòng người!" Doãn Tư Thần chậm rãi đến gần Cố Hề Hề, nhận vòng cổ từ trong tay trợ lý rồi đeo lên cổ cho cô.
Cố Hề Hề nhìn Doãn Tư Thần qua tấm gương phản chiếu, ánh mắt anh chuyên chú nhìn vào vòng cổ, gương mặt toát lên vẻ ôn nhu cưng chiều.
Đáy lòng cô thầm than một tiếng: Thôi thì cứ coi đây là bài thử nghiệm mà ông trời dành cho mình vậy!
Chuẩn bị mọi thứ xong, Doãn Tư Thần cong khuỷu tay, Cố Hề Hề khoát tay anh rồi cùng bước đi.
Cô đột nhiên hoảng hốt, từ khi nào mà cô có thói quen bước đi bên anh như thế này? Thời gian quả nhiên tạo ra nhiều thói quen kỳ lạ.. làm người ta đôi khi quên đi những ý định ban đầu..
Biệt thự Mặc Tử Hân vừa mua ở thành phố N nằm trong một khu phồn hoa, khu vực này cũng không cách xa biệt thự của Cố Hề Hề. Cho nên hai người vừa lên xe thì không bao lâu đã tới nơi.
Doãn Tư Thần vừa đến thì không khí náo nhiệt lên, mọi người vây quanh sôi nổi vỗ tay hoan nghênh Doãn Tư Thần và Cố Hề Hề.
Cửa xe vừa mở ra, Doãn Tư Thần bước xuống trước, rồi đưa tay đỡ Cố Hề Hề từ từ bước xuống. Rất nhiều phụ nữ ở đây khi nhìn thấy Cố Hề Hề đã xì xầm bàn tán to nhỏ. Tuy rằng hai ngày trước truyền thông có nói về tin tổng giám đốc Doãn Tư Thần của tập đoàn Doãn thị đã bí mật kết hôn, nhưng mọi người vẫn cho rằng đây là tin đồn thổi!
Bây giờ tận mắt chứng kiến Cố Hề Hề ở bên cạnh Doãn Tư Thần thì không tin cũng không được! Những cái khác có thể giả, vậy nhẫn đôi đang đeo ở ngón áp út của hai người, cùng với phần bụng đang được che khéo léo dưới bộ lễ phục của Cố Hề Hề, những thứ này thì không thể giả được!
Mặc Tử Hân lướt nhìn qua Doãn Tư Thần, rồi ánh mắt dừng lại trên người Cố Hề Hề, sắc mặt anh đột nhiên thay đổi!
Nặc Nặc..
Không, không phải Nặc Nặc!
Cô ấy là Cố Hề Hề.. Chỉ là đêm nay Cố Hề Hề thật sự cực kỳ giống Nặc Nặc..
Trợ lý của Mặc Tử Hân nhận ra anh có điểm thất thố, nhẹ nhàng ho khan một tiếng nhắc nhở. Mặc Tử Hân thất thần không quá ba giây liền phản ứng lại, mỉm cười tiến lên chủ động bắt tay Doãn Tư Thần: "Doãn tổng và phu nhân đại giá quang lâm, thật vinh hạnh!"
"Mặc tổng khách khí rồi!" Doãn Tư Thần mỉm cười bắt tay đối phương, nhưng bên trong hai người đàn ông này đang nghĩ gì thì chỉ có họ biết mà thôi.
Cố Hề Hề hướng về Mặc Tử Hân nhẹ nhàng mỉm cười.
Bởi vì trước đây chuyên gia lễ nghi cũng dạy một chút về việc xã giao, tuy chưa áp dụng nhiều nhưng vẫn có thể thực hành được ngay lúc này. Huống chi hiện tại toàn thế giới đều biết Cố Hề Hề mang thai, mọi người tự nhiên sẽ không ai làm khó cô.
Đương nhiên cũng không ai có gan làm khó cô!
"Xin lỗi chúng tôi đã đến muộn!" Cố Hề Hề khẽ mỉm cười nói: "Mong mọi người không để ý!"
Nhóm người xung quanh nhanh nhẩu trả lời: "Nào có nào có, chúng tôi cũng vừa mới đến!"
"Mời hai vị vào trong!" Mặc Tử Hân tự mình ra nghênh đón Doãn Tư Thần cùng Cố Hề Hề, còn những vị khách khác đều để tùy tùng của anh ra đón.
Cố Hề Hề thấy bên cạnh Mặc Tử Hân là một cô gái dáng người cao gầy, dung mạo thanh tú, cô nghĩ thầm không biết đây có phải là bạn gái đêm nay của Mặc Tử Hân?
Cô gái kia cảm giác được Cố Hề Hề đang nhìn mình, lập tức quay đầu mỉm cười. Hành động này làm Cố Hề Hề hơi bất ngờ, nhưng cô cũng đáp lại thiện ý bằng một nụ cười nhẹ nhàng.
Bước vào đại sảnh, mọi người trong khán phòng vỗ tay càng thêm nhiệt liệt huyên náo. Mặc Tử Hân và Doãn Tư Thần bước đến vị trí trung tâm, gật gật đầu ra hiệu cảm ơn mọi người.
Cố Hề Hề và cô gái kia đứng ở một bên.
"Thật cảm ơn mọi người đã dành thời gian để tham dự yến tiệc mừng sự hợp tác của Mặc gia và tập đoàn Doãn thị!" Mặc Tử Hân là gia chủ, dõng dạc lên tiếng: "Tôi lần đầu đến thành phố N, cùng Doãn tổng vừa gặp như đã quen, may mắn được Doãn tổng giúp sức để việc hợp tác này thành công mỹ mãn. Sau này nếu Tử Hân có gì chưa lo chu toàn, mong các vị tận tình chỉ bảo. Một lần nữa cảm tạ mọi người đã chiếu cố đến đây hôm nay, kế tiếp xin mời Doãn tổng lên tiếng!"
Doãn Tư Thần cùng những người vỗ tay một hồi, anh cũng lên tiếng: "Mặc tổng thật quá khách khí rồi! Doãn Tư Thần tôi ở thành phố N lâu như vậy, thật ra mọi người đều hiểu tính cách của tôi! Doãn Tư Thần tôi xin khẳng định một điều, sau này Doãn Tư Thần tôi được gì, tuyệt nhiên không thiếu phần Mặc tổng! Mong chư vị tại đây làm chứng cho sự hợp tác hữu nghị này!"
Một là Mặc Tử Hân khiêm tốn nho nhã, một là Doãn Tư Thần khí phách hiên ngang! Dù là ai trong hai người đàn ông này thì những người khác đều phải kính nể!
Họ có thể không kính nể sao? Hai vị đế vương này thì ai dám đắc tội?
Hai nhân vật quan trọng lên tiếng ở giữa sảnh, Cố Hề Hề và cô gái bên cạnh cũng nhỏ giọng nói chuyện phiếm.
"Doãn thiếu phu nhân, đêm nay tôi sẽ phụ trách chính việc tiếp đãi cô, có gì cần cứ nói, xin đừng khách sáo nhé!" Cô gái nhẹ nhàng cười nói: "Anh hai đã căn dặn hôm nay Doãn thiếu phu nhân là vị khách quan trọng nhất trong yến tiệc này, tuyệt đối không được phép sơ suất!"
Cố Hề Hề liền bật cười: "Cảm ơn! Cô là.."
"À, tôi tên Mặc Tử Huyên, là em gái của anh Mặc Tử Hân. Dù lần đầu gặp nhưng cảm thấy cùng Doãn thiếu phu nhân như đã quen biết từ lâu!"
Ánh mắt cô gái nhìn Cố Hề Hề đầy hàm ý. Thì ra đây là em gái của Mặc Tử Hân!
Cố Hề Hề lễ phép gật gật đầu: "Cảm ơn, tôi cũng cảm thấy vậy! Nếu Doãn gia và Mặc gia đã có hợp tác hữu nghị, thì Mặc tiểu thư cũng đừng khách khí như vậy, gọi tôi là Cố Hề Hề hoặc Hề Hề là được rồi."
Mặc Tử Huyên rất tự nhiên đáp lời: "Được, vậy tôi cũng không khách khí! Tôi nghe nói cô năm nay hai mươi ba tuổi, tôi năm nay hai mươi hai tuổi, cô cũng đừng gọi Mặc tiểu thư, gọi Tử Huyên là được.". Truyện mới cập nhật
"Thật tốt, vậy chúng ta đừng ngại nữa nhé." Cố Hề Hề cười nói.
Vừa dứt lời sau đó thì một nhóm người vây quanh họ, Mặc Tử Huyên thấy vậy liền dẫn Cố Hề Hề rời khỏi đám đông.
"Anh của tôi nói là cô hiện tại không nên ở chỗ đông người, sẽ không tốt cho em bé trong bụng, cho nên để tôi dẫn cô đến chỗ này nghỉ ngơi." Mặc Tử Huyên cười nói: "Dù sao chuyện bên kia thì ở chỗ này cũng có thể nhìn rõ."
"Tốt quá, cảm ơn nhé. Cô thật có lòng." Cố Hề Hề đưa tay vuốt ve bụng mình, đúng là lúc nãy đứng hơi lâu nên người cô có chút mệt mỏi.
Hai người cười cười nói nói, ngồi nghỉ ở một chỗ yên tĩnh. Chưa bao lâu đã có nhân viên phục vụ đến đưa Cố Hề Hề một ly sữa, những người khác đều là rượu, cocktail hoặc sâm banh, Cố Hề Hề lại được chuẩn bị sẵn sữa.
Cố Hề Hề cảm thấy ấm lòng, gia chủ quả nhiên rất quan tâm đến cô.
Mặc Tử Huyên ngồi trước mặt Cố Hề Hề, nhìn cô với vẻ mặt thẫn thờ.
Cố Hề Hề hiển nhiên hiểu vì sao đối phương lại nhìn mình như vậy. Nếu Vân Nặc là hôn thê của Mặc Tử Hân, đương nhiên Mặc gia đại tiểu thư Mặc Tử Huyên không thể không biết Vân Nặc, cho nên ánh mắt này là hoàn toàn hiểu được.
Cố Hề Hề đưa tay lên chạm vào mặt mình, vẻ áy náy nói: "Khuôn mặt của tôi có phải làm mọi người cảm thấy bối rối?"
Mặc Tử Huyên lúc này phục hồi tinh thần, vội cười nói: "Không phải, thật xin lỗi, vừa rồi là tôi thất lễ. Chỉ là bởi vì cô quá giống chị ấy! Lúc anh hai nói thì tôi vẫn không tin! Trên đời này người giống người là chuyện không hiếm, tuy nhiên giống đến khuôn đúc như vậy tuyệt đối không thể có. Nhưng lúc nhìn thấy cô thì tôi biết mình đã sai rồi!"