CÔ VỢ KHẾ ƯỚC CỦA TỔNG TÀI

"Anh chia sẻ chuyện này với em, em rất vui, nghĩa là anh không xem em là người ngoài." Cố Hề Hề nắm lấy tay Doãn Tư Thần, ánh mắt nghiêm túc: "Anh yên tâm, em sẽ không làm anh thất vọng! Em sẽ cùng anh bảo vệ Doãn gia!"

Doãn Tư Thần nhẹ nhàng nở nụ cười: "Việc này em không cần phải lo, anh chỉ hy vọng em có thể sống vui vẻ là được. Khi nào muốn chi tiêu bất cứ thứ gì thì cứ thoải mái, không phải lo nghĩ. Chỉ là thân mang huyết mạch tôn quý của dòng chính, tuyệt đối tách biệt với con của vợ lẽ, điểm này thì em hiểu không?"

Cố Hề Hề tuy không hoàn toàn rạch ròi vấn đề này, nhưng suy nghĩ kỹ một chút thì cô cũng hiểu được. Sống trong giới thượng lưu, nếu là một gia tộc càng quyền quý thì lại càng coi trọng thân thế huyết thống.

"Anh phải nhắc em vấn đề quan trọng nhất, chính là dù em không thích mẹ, nhưng trước mặt người ngoài thì hãy nhẫn nhịn đừng tranh chấp với mẹ, được không?" Doãn Tư Thần thành khẩn nói với Cố Hề Hề: "Hiện tại em đã là cổ đông của tập đoàn Doãn thị, địa vị đã khác, mẹ dù không thích em thì cũng phải giữ thể diện cho em. Doãn Tư Dược trở về, vậy thì người đàn bà kia cũng sẽ trở về. Cho nên.. những ngày tháng sắp tới của Doãn gia sẽ rất náo nhiệt!"

"Em hiểu." Cố Hề Hề gật đầu, trịnh trọng trả lời: "Em sẽ không làm anh thất vọng."

Doãn Tư Thần duỗi tay vuốt ve mái tóc Cố Hề Hề: "Anh tin em."

Đọc FULL bộ truyện Cô vợ hợp đồng bỏ trốn của tổng giám đốc.

"Bữa tiệc sinh nhật của Doãn Tư Dược nhất định có rất nhiều người đến tham dự. Mặc kệ là em thích hay không, nếu có mâu thuẫn gì thì đều phải kiềm chế. Chờ khi yến tiệc kết thúc thì chúng ta sẽ từ từ xử lý bọn họ, còn nữa, phải tuyệt đối tin tưởng anh! Không được đẩy anh cho người phụ nữ khác, nhớ chưa?" Thời điểm nói câu cuối, gương mặt tà mị của Doãn Tư Thần trở nên nghiêm khắc một chút.

Cố Hề Hề nhịn không được liền le lưỡi, đấng phu quân của cô thật hung dữ.

"Đúng rồi, vậy.. ba ở đâu? Đã nhiều năm như vậy vẫn không tìm thấy ông ấy sao?" Cố Hề Hề nhịn không được tò mò hỏi.

Dựa vào quyền lực và địa vị của Doãn gia, sao có thể không tra ra được tung tích của một người? Trừ phi.. đối phương cố ý lẩn tránh, nếu không thì sao lại không có tin tức?

Chính là, ba của Doãn Tư Thần vì cái gì mà phải trốn tránh?

Không hợp lý!

Khoé miệng Doãn Tư Thần hiện lên mạt cười, suy tư: "Có lẽ ông trời không muốn chúng ta tìm được ông ấy."

* * *

Vào lúc này trong một căn nhà ở ngoại thành xa xôi, một người đàn ông gương mặt anh tuấn, tùy tiện bước đi ngồi phịch xuống ghế sofa, nói: "Còn thu dọn đồ làm gì? Doãn gia thì cái gì mà không có? Chúng ta chính là chủ nhân của Doãn gia, mấy món đồ rách nát ở đây cứ vất hết là được!"

Một người đàn bà trung niên có chút nhan sắc lập tức bước đến ngồi xuống bên cạnh, nói: "Chúng ta đợi lâu như vậy, cuối cùng cũng chờ được ngày hôm nay! Tư Dược à, Doãn gia cuối cùng đã chấp nhận con rồi, chúng ta lần này trở về, nhất quyết phải chiếm được quyền làm chủ tập đoàn Doãn thị! Con trai, con chính là người thừa kế của Doãn gia, tuyệt đối không thể để anh con lấn áp!"

Doãn Tư Dược khinh thường trả lời: "Còn phải nói sao? Chỉ cần con trở về, Doãn gia còn không phải của chúng ta ư? Cái bà già què kia và Doãn Tư Thần là gì? Nghe nói Doãn Tư Thần là đại thiếu gia mà lại đi lấy một người phụ nữ bình dân làm vợ, chậc chậc, thật là không biết nhìn người! Mẹ, mẹ cứ yên tâm, con sẽ chọn một nàng dâu có địa vị xứng đáng cho mẹ, đến lúc đó toàn bộ Doãn gia còn không nằm trong tay chúng ta sao?"

Người đàn bà lúc này mới nở nụ cười hài lòng.

"Con trai yên tâm, mẹ nhất định giúp con chọn một người vợ ưng ý." Đáy mắt người đàn bà hiện lên tia đắc ý kiêu ngạo: "Chỉ cần con cố gắng lấy lòng bà nội của con, sớm muộn gì cũng đánh bại được Doãn Tư Thần!"

* * *

Tại đại trạch của Doãn gia, Doãn lão phu nhân nhìn quản gia đang điều động người hầu dọn dẹp phòng ốc, bà nhẹ nhàng nói với trợ lý: "Lần này Mã Diễm bước vào cổng Doãn gia, chưa chắc đã chịu ngoan ngoãn an phận. Lúc cần thiết, nếu phải giáo huấn thì cứ làm."

"Vâng, lão phu nhân." Trợ lý gật đầu đáp.

Trợ lý ngẫm nghĩ một chút lại hỏi: "Vậy.. phu nhân sẽ trở lại?"

"Hừ, cô ta vì muốn chứng minh địa vị của mình thì tất nhiên sẽ quay lại. Cứ tùy cô ta đi! Nể mặt Tư Thần, ta sẽ không so đo! Nhưng nếu quá phận vượt quyền thì cũng nên răn đe một chút! À, Cố Hề Hề đã về đúng không?" Lão phu nhân tiếp tục nói: "Nếu Cố Hề Hề đã trở lại, để ta xem một chút náo nhiệt giữa bọn họ! Ta đã cho Cố Hề Hề nhiều tiền như vậy thì con bé nên hiểu chuyện mà hồi báo Doãn gia."

"Vậy người có muốn mời Vân gia tới làm khách?" Trợ lý hỏi tiếp.

"Phía bên thông gia dĩ nhiên phải mời, hơn nữa càng phải trịnh trọng mời." Đáy mắt Doãn lão phu nhân hiện lên tia giảo hoạt: "Cũng đã lâu ta chưa gặp lão thái bà của Vân gia!"

Đến ngày thứ ba khi trở về thì Cố Hề Hề mới đến đại trạch của Doãn gia, vừa vào cửa thì đã thấy mọi người đang khẩn trương tất bật.

"Thiếu phu nhân." Người hầu đon đả chạy tới chạy lui, khi nhìn thấy Cố Hề Hề thì đều dừng bước chào hỏi.

Cố Hề Hề gật đầu: "Sao vậy? Có người tới nhà?"

"Đúng vậy, phu nhân đã trở lại." Người hầu liền đáp.

Mẹ chồng cô đã trở lại.

Cố Hề Hề nhớ đến tình cảnh xấu hổ lần cuối cùng cô và mẹ chồng gặp nhau, tức khắc cảm thấy do dự. Tuy cô đã đồng ý với Doãn Tư Thần sẽ hòa thuận với mẹ của anh, chính là..

Cô duỗi tay vuốt ve bụng, than nhẹ một tiếng. Ôi cuộc sống làm dâu của hào môn..

"Phu nhân!"

Phía sau đột nhiên truyền đến thanh âm của nhiều người, Cố Hề Hề chưa kịp quay đầu lại thì đã nghe Tiểu Vương cũng lên tiếng chào: "Chào phu nhân!"

Tiểu Vương hết đợt nghỉ bệnh thì đã nhanh chóng quay lại công việc, Cố Hề Hề là một người chủ tốt như vậy nên Tiểu Vương luôn nguyện ý đi theo bên cạnh.

Cố Hề Hề chậm rãi xoay người, liền nhìn thấy Doãn phu nhân đang được người hầu đẩy xe lăn đi tới.

Hôm nay Doãn phu nhân một thân váy lụa trang nhã màu đỏ tía có những họa tiết vàng óng, tà váy che phủ phần chân thiếu hụt bên dưới, bên ngoài bà khoác một áo lông cừu màu trắng.

"Mẹ." Cố Hề Hề chủ động mở miệng chào hỏi.

Quả nhiên bây giờ Doãn phu nhân không thể làm lơ Cố Hề Hề.

"Các người lui xuống đi, tôi có chuyện muốn nói với thiếu phu nhân." Doãn phu nhân lập tức đuổi người hầu đi chỗ khác.

Cố Hề Hề hướng về phía Tiểu Vương, nhẹ nhàng gật đầu, lúc này Tiểu Vương mới xoay người đi ra xa chờ.

Doãn phu nhân dùng ánh mắt sắc bén nhìn kỹ Cố Hề Hề từ đầu đến chân, rồi mới nói với giọng không cam lòng: "Tư Thần đúng thật là vì cô, chuyện gì cũng dám làm!"

Cố Hề Hề im lặng, không hé răng.

"Thôi được rồi, nếu đã gả cho Tư Thần, lại còn có con, thì chính là thiếu phu nhân của Doãn gia. Nếu đã là người của Tư Thần, vậy thì phải có nghĩa vụ giữ gìn bảo vệ Doãn gia." Khẩu khí của Doãn phu nhân vẫn cứng nhắc, đây là điều hiển nhiên, bà là người khí phách ngạo nghễ, sao có thể đột nhiên dễ dàng chấp nhận cúi đầu?

"Vâng thưa mẹ." Cố Hề Hề bình tĩnh đáp lại.

"Nghe nói cô là người của Vân gia? Vì sao lại còn chưa nhận tổ quy tông, thay đổi họ?" Doãn phu nhân cau mày, bắt đầu hỏi đến vấn đề nhạy cảm.

"Vì con không muốn." Cố Hề Hề điềm tĩnh trả lời: "Con họ gì hay xuất thân thế nào, mẹ thật sự để ý vậy sao?"

"Hừ!" Doãn phu nhân cứng miệng hừ lạnh một tiếng: "Tiểu nha đầu nhanh mồm dẻo miệng!"

"Mẹ không phải thích người nhanh mồm dẻo miệng sao?" Cố Hề Hề duỗi tay vuốt ve bụng, trấn an bé yêu ngoan ngoãn: "Doãn Tư Dược sắp bước vào cổng Doãn gia, nếu con dâu của mẹ vụng về thì không phải sẽ càng làm mẹ mất mặt?"

Doãn phu nhân phảng phất muốn nổi giận, nhưng nghĩ đến Cố Hề Hề đang nắm cổ phần của Doãn gia trong tay, bà liền nhẫn nhịn đè nén cơn giận.

Doãn Tư Thần nói đúng, dù người mẹ chồng này không thích cô thì vẫn phải vì 5% cổ phần mà thay đổi thái độ với cô!

Anh quả thật đã cho cô một thanh Thượng Phương Bảo Kiếm cực kỳ lợi hại!

"Doãn Tư Dược trở lại, trong lòng cô tốt nhất nên chuẩn bị tinh thần." Doãn phu nhân cắn chặt răng, giờ thì bà không thể không hợp tác với Cố Hề Hề để đối phó đứa con riêng của người vợ lẽ kia: "Ả tiện nhân Mã Diễm kia nhất định nhân cơ hội này muốn chính thức bước vào cổng Doãn gia. Cô tuy là thiếu phu nhân của Doãn gia, nhưng cũng là một cổ đông của tập đoàn Doãn thị, Doãn Tư Dược muốn tham gia vào việc của tập đoàn, cô hẳn phải biết nên làm gì?"

Cố Hề Hề nhíu mày: "Mẹ, chuyện này có vẻ như không đến phận sự của con nhúng tay vào? Theo lời của Tư Thần thì có thể bà nội sẽ cho Doãn Tư Dược một chi nhánh để cậu ấy quản lý, chứ không để cậu ấy can thiệp vào việc của tổng bộ tập đoàn. Huống hồ dù là tổng bộ hay chi nhánh thì đều là người của Tư Thần, mẹ sao phải lo lắng? Thay vì lo lắng về Doãn Tư Dược, thì mẹ cần nghĩ xem nên nói gì với bà nội để ngăn cản bà cho phép ghi tên Mã Diễm vào gia phả Doãn gia. Doãn Tư Dược được ghi tên vào gia phả là chuyện giống như ván đã đóng thuyền, nhưng nếu để tên của Mã Diễm được ghi vào gia phả, đó chính là ngang hàng với mẹ!"

"Ả tiện nhân đó dám!" Doãn phu nhân gầm lên một tiếng, gương mặt dữ tợn đã xóa sạch nét xinh đẹp trên gương mặt bà.

Cố Hề Hề vẫn đứng đó, không nói lời nào nữa.

"Cô có cách gì không?" Doãn phu nhân đột nhiên ngẩng đầu nhìn Cố Hề Hề.

Cố Hề Hề chỉ lắc đầu đáp: "Hiện tại người làm chủ ở Doãn gia là bà nội. Mã Diễm có trở thành người của Doãn gia hay không cũng phụ thuộc bà nội. Con có thể có chủ ý gì?"

"Nhưng cô là cháu dâu trưởng của bà ấy, trong bụng cô lại đang mang thai người thừa kế đời thứ tư của Doãn gia! Nếu cô nói vài lời thì không chừng bà ấy sẽ nghe cô!" Thanh âm Doãn phu nhân lạnh lẽo, nhìn Cố Hề Hề: "Như thế nào? Cô không muốn giúp tôi?"

Cố Hề Hề yên lặng một chút, ánh mắt cô vừa ngước lên thì liền mở miệng: "Doãn Tư Dược đã tới!"

Giây tiếp theo, một thân hình cao gầy, bộ dáng cà lơ phất phơ bước đi đủng đỉnh, thái độ cợt nhả đang bước đến từ xa. Đi bên cạnh là một phụ nữ trung niên chưa đến năm mươi tuổi, nhưng nhờ biết chăm sóc nhan sắc nên trông vẫn trẻ đẹp diễm lệ.

Cố Hề Hề từng nhìn ảnh chụp của hai người họ, nên chỉ cần liếc mắt thoáng qua thì đã nhận ra.

Doãn Tư Dược cười hì hì tiến đến chào hỏi: "Chào bác gái, chào chị dâu!"

Mã Diễm một bộ dáng cẩn thận lên tiếng: "Chào chị hai, chào đại thiếu phu nhân."

Doãn phu nhân hừ mạnh một tiếng khinh thường, còn Cố Hề Hề thì cười đáp lễ: "Nghe nói Doãn Tư Dược tuấn tú khôi ngô, hôm nay được gặp quả nhiên danh bất hư truyền. Không biết dì Diễm đã quen sinh hoạt trong nhà này chưa?"

Doãn Tư Dược không nghĩ tới Cố Hề Hề sẽ khen ngợi anh ta tuấn tú, tức khắc cảm thấy nở hoa trong lòng!

Gien của Doãn gia đúng là không tệ, cứ nhìn Doãn Tư Thần yêu nghiệt thì biết, tất nhiên anh cũng được thừa hưởng một phần nét đẹp thanh nhã của Doãn phu nhân.

Diện mạo của Doãn Tư Dược và Doãn Tư Thần hoàn toàn khác nhau, Doãn Tư Dược lại pha trộn phong cách hơi yếu đuối một chút, vóc dáng cao gầy, gương mặt ít nhiều có chút nhu nhược của nữ nhi.

Mã Diễm lập tức gật đầu trả lời: "Cảm ơn đại thiếu phu nhân quan tâm, tất cả đều rất tốt."

Bình luận

Truyện đang đọc