CÔ VỢ TÀI PHIỆT: TẠ THIẾU SỦNG THÀNH NGHIỆN

Chương 434

Sau cả ngàn lời thuyết phục, lời nói tử tế, dỗ dành, chỉ thiêu quỷ xuống, bà Tạ vân không thể vượt qua rào cản trong lòng: “Ly hôn rồi, tôi không phải là người của nhà họ Tạ nữa, tôi phải rời đi.”

‘Sớm muộn gì chúng ta cũng sẽ tái hôn, bà vẽ vòng lớn thế làm gì?”

Khi ông Tạ nói thê, bà Tạ càng muốn đi, không cho ô ông Tạ có bât kỳ suy nghĩ sai lệch nào, ví dụ như: Hai người họ sẽ tái hôn.

Mẹ của bà Ta, phu nhân Nam Cung gọi điện, muôn con gái về nước Nam sông với bà ây.

Yêu cầu này đã bị bà Tạ từ chối sau khi suy nghĩ kỹ càng.

“Mẹ, con của con, người con yêu ở nước Nam, con không thể sống thiếu họ. Con xin lỗi mẹ, con có thể phải từ chối mẹ.”

Bà Nam Cung không L buồn: “Có vẻ như giờ con gái mẹ vẫn sống rất hạnh phúc, mẹ không giận. Mẹ yêu con con gái của mẹ.”

Bây giờ, bà ấy chuẩn bị chuyển ra ngoài sông, Tạ Mẫn Thận bất ngờ nói anh ấy tháng sau sẽ về.

Vân Thư tranh thủ cho kịp thời cơ: “Mẹ, hãy ở nhà đợi Mẫn Thận trở về, chuyện. của mẹ và bạ chúng con vân giấu Mẫn Thận, em ấy về không thấy mẹ, em ây sẽ rất thất vọng.”

Tạ Mẫn Hành phối hợp với Vân Thư: “Tốt hơn hết là mẹ và ba nên đích thân nói với Mẫn Thận.”

Như thế, ý niệm chuyền nhà vững chắc của bà Tạ đã bị lung lay.

Tạ Mẫn Hành thấy đã đạt được mục tiêu, giao phần còn lại cho Vận Thư, cô có thể thuyết phục mẹ ở lại.

Có tin của Tạ Mẫn Thận, nhà họ Tạ bắt đầu chuẩn bị từ tháng này, bà Tạ thay ga trải giường, mên trong phòng ngủ của Tạ Mẫn Thận, đệm chăn còn được bà Tạ ôm ra phơi năng.

Hôm đó, khi Tạ Mẫn Hành chuẩn bị đón Vân Thư ở văn phòng, cấp dưới của anh đã gọi điện.

Tạ Mẫn Hành nhìn vào số, biết rằng những gì anh luôn muốn biết đã kết thúc.

Nếu không thì sẽ không mắt nhiều thời gian đê nghe ngóng tin tức.

“Xin chào.” Giọng nói của Tạ Mẫn Hành vang lên.

Cấp dưới nhìn tài liệu trong tay, nói: Tĩnh: anh, cuộc điều tra về phu nhân đã đến lúc kết thúc.”

Cạnh tai của cấp dưới có thêm ba cái tai, đều là người điều tra Vân Thư với anh ta.

“Nói.”

Cấp dưới nói nhanh: “Thưa anh, tôi đã sắp xếp các tài liệu liên quan đến phu nhân, gửi cho anh. Tôi nói có thể không rõ ràng.’ Tạ Mẫn Hành độc thân: “Ừm.”

Anh nhặt chìa khóa trên bàn, bước ra khỏi tòa nhà của công ty.

Một cô gái xinh đẹp như Vân Thư đi trên đường được người khác xin WeChat không có gì là lạ.

Tuy nhiên, hôm nay trong công ty, nghệ sĩ khác chuẩn bị ký hợp đông với đồng sự, khi đến công ty làm thủ tục cuôi cùng, anh ta đã gặp Vân Thư.

Theo cách nói của anh ta: Yêu từ cái nhìn đầu tiên.

Lúc đó, thậm chí chưa ký hợp đồng đã chạy lên xin WeChat của Vân Thư.

Lời nói tâng bốc, Nara hiếm khi quay lại, lại gặp phải vở kịch này.

Cô ấy đứng ở cửa phòng ngoại vụ, nhìn về hướng Vân Thư.

An Kỳ hỏi: “Nhìn gì thế?”

Nara ra hiệu: “Nhìn anh trai kia cuối cùng chêt như nào.”

Bình luận

Truyện đang đọc