CÔ VỢ TÀI PHIỆT: TẠ THIẾU SỦNG THÀNH NGHIỆN

Chương 500

“Bên ngoài hào nhoáng đẹp đẽ nhưng thực ra không có nổi một người trụ cột, năm ngoái còn có Cao Duy Duy và Bạch Phàm duy trì tên tuôi, nhưng năm nay Cao Duy Duy đã gia nhập công ty chúng ta, “Bạch Phàm kiên quyết rút khỏi giới giải trí. Một số diễn viên gạo cội chỉ còn cái mác nghệ sĩ của ảnh thị Hàn Hoặc mà thôi, căn bản không có ích lợi gì.

Những người mà ảnh thị Hàn Hoặc tuyên chọn hiện nay đều không có nhiều tài cán, sớm muộn gì Chu Yên cũng tiêu đời. Tôi chọn ảnh thị Giang Tả, thứ nhất vì đây là một nền tảng lớn. Thứ hai, ở đây chú trọng sự phát triển của người mới và đưa ra những thông cáo về họ. Thứ ba, Giang Tả có thể đánh bại Hàn Hoặc.”

Ngoài cửa: “Vãi, Vương San bị ảnh thị Hàn Hoặc phong. sát rôi, căm ghét ảnh thị Hàn Hoặc đến thế sao?”

Vân Thư nghe thấy hai từ Chu Yên.

Thế mà cô ta vẫn còn nhỏn nhơ như vậy.

“Tiểu Thư, cô không nghe nữa sao?”Đọc tại Truyenone.vn để ủng hộ chúng mình ra chương mới nhé!

Vân Thư vẫy tay, không nghe nữa, cô muôn tìm kiêm thông tin về Chu Yên, còn phải nói cho chồng cô biết để anh xử lý người phụ nữ không biết xấu hỗ này.

Thì ra mấy tháng nay Chu Yên vẫn sông tôt, hơn nữa còn ở chung với ba của Đàm Nhạc.

Có cần phải đáng sợ như thế không?

Không được, chồng của cô nhất định phải là người đâu tiên biết chuyện này.

Sau khi Vân Thư gọi điện thoại cho Tạ Mẫn Hành nói hệt mọi chuyện, cô hỏi: “Chồng, làm thế nào đây?”

Tạ Mẫn Hành: “Em liên lạc với Đàm Nhạc lúc nào? Hai người đã nói những gì? Dùng cái gì để liên lạc?”

“Chồng, bây giờ là lúc để anh ghen sao?” Vân Thư hỏi lại.

Đối với Tạ Mẫn Hành, bây giờ chính xác là lúc để ghen.

Anh vẫn còn nhớ chuyện Đàm Nhạc theo đuổi Vân Thư.

Tạm thời anh không có thời gian để giải quyết chuyện của Chu Yên, chỉ chăm sóc một mình Vân Thư thôi anh đã rất, bận rộn, làm gì có thời gian rảnh rỗi để quan tâm đến cô ta.

Đi catwalk trên sàn diễn, Vương San rất chuyên nghiệp.

Quản lý Mao do dự, cuối cùng anh ấy hỏi: “Nêu như có cơ hội, cô có muốn phát triển theo con đường điện ảnh không?”

“Tôi rất muốn, ở tuổi của tôi, dù có catwalk trên sàn diễn đẹp đến đâu thì bây giờ cũng không phải là thời đại của tôi nữa. Đã đến lúc đổi sang một con đường khác và tiếp tục đi về phía trước, như thê mới có thê dài lâu.

Điện ảnh phù hợp với tôi, nhưng tôi cân được đào tạo chuyên sâu hơn.”

Quản lý Mao và Vương San vô cùng ăn ý: “Được, cô có thể về nhà đợi tin của chúng tôi. Nếu như chúng tôi liên hệ đên ký hợp đồng, cô chỉ cần mang theo giây tờ thông tin cá nhân và giây kiểm tra sức khỏe là được.”

“Cảm ơn.”

Khả năng cao Vương San sẽ trở thành thành viên của ảnh thị Giang Tả, nhưng cô ta không phải là do Vân Thư và An Kỳ đưa đến.

Nhưng thành tích được xem là của hai người họ.

Bình luận

Truyện đang đọc