CƯỚI TRƯỚC YÊU SAU CẠM BẪY HÔN NHÂN



Tối hôm đó, Thẩm Nhất Đang cảm thấy đói bụng cô lật đật chạy ra ngoài tìm gì đó ăn để cứu đói, nhìn đi nhìn lại thì trong tủ chỉ còn lại hai gói mì tôm,sắp tới cô phải chịu cảnh ăn mì tôm dài dài vì bản thân lo còn chưa xong mà còn cưu mang thêm một người nữa, cô liếc mắt nhìn sang Gia Long vẫn đang nằm ngủ say,rón rén đi tới thở dài đưa tay chạm lên mặt của anh, lớp da sần sùi có chút kinh dị bởi vì nhan sắc không có nên anh không thể tìm được việc làm.

“Tiểu thư, cô làm gì vậy?”
Choàng tỉnh dậy nhìn thấy Thẩm Nhất Đang ghé mặt sát vào mình làm anh có chút hoảng loạn nhanh chóng ngồi bật dậy, cô chỉ lắc đầu ngay sau đó nghe tiếng nồi nước sôi sùng sục lên, cô vội chạy đến tắt bếp, nhìn cách nấu mì của cô có vẻ hơi khó khăn, anh nhanh chóng đi tới kéo tay của cô ra.

“Để tôi làm cho, tiểu thư ngồi đợi đi.”
Khoảng một lúc sau anh cũng làm xong tô mì thơm ngon, còn tinh tế rán thêm cái trứng lòng đào để kèm trông vô cùng hấp dẫn, Thẩm Nhất Đang sắp không thể kiềm chế được nữa liền cầm đũa ăn lấy ăn để, chưa bao giờ cô thấy mì gói lại ngon đến như thế, anh chống cằm nhìn cô ăn một cách ngon lành như vậy trông cũng có chút tội nghiệp, một tiểu thư quyền quý ăn sung mặc sướng abay giờ lại ăn uống thiếu thốn như vậy, trông cô cũng gầy gò hơn trước đây tuy chỉ mới có mấy ngày.

“Có lẽ ngày mai tôi sẽ đi tìm việc làm rồi trả tiền nhà cho tiểu thư, tôi không muốn ăn bám cô mãi như vậy được.”
Thẩm Nhất Đang vẫn tiếp tục ăn không nói gì nhưng có lẽ vì ăn nhanh quá nên đã bị nghẹn, anh thấy vậy liền gót cho cô cốc nước để bên cạnh rồi bước tới vỗ lưng giúp cho cô.


“Không sao tôi ổn mà, chuyện việc làm nếu có chỗ nhận anh thì tốt rồi, cứ cố gắng tìm thử xem sao.”
“Vâng.”
Đúng như những gì anh nói, ngay ngày hôm sau anh lập tức rời nhà từ sớm và để lại một bức thư rằng mình sẽ đi tìm việc làm nếu được thì anh sẽ trở về thông báo cho cô, Thẩm Nhất Đang thấy căn nhà hôm nay trống vắng vì thiếu mất đi một người cô lỡ xin nghỉ tận hai ngày mà hôm nay không đi đâu thì thật lãng phí, nếu mà nghỉ thì cũng uổng nên cô quyết định sẽ đi đến chỗ làm.

Nhận công việc tận sáng đến chiều tối, dạo này cũng ít thấy triều Kim Nghiên có lẽ cô bận học nhiều quá nên không đến làm nữa, cô cũng không sang nhà của Triều Kim Nghiên vì chuyện bắt nạt lần đó làm tâm cô luôn day dứt mãi nên không muốn làm phiền gia đình Triều Kim Nghiên.

“Nhất Đang, khách tới kìa.”
Bác chủ quán hô lớn, cô chưa kịp ngồi thì đã vội đứng bật dậy chạy tới, cô lấy giấy ra chuẩn bị ghi món thì đột nhiên người khách đó có hành động lỗ mãng với cô, tay của anh ta vuốt chân của cô, Thẩm Nhất Đang giật mình hoảng loạn lùi về phía sau.

“Xin lỗi quý khách muốn dùng gì ạ?”
Người khác đó nháy mắt với mấy người còn lại bắt đầu giở trò trêu hoa ghẹo nguyệt.

“Em gái ngồi xuống đây đi, từ từ bọn anh gọi món, em xinh đẹp như vậy mà lại làm ở nơi này sao? có muốn đổi đời không?”
Buông ra những lời đường mật nhằm dụ dỗ Thẩm Nhất Đang, cô không phải kẻ ngốc mà đi tin mấy lời nói đó, cô bắt đầu cảm thấy khó chịu đẩy tay bọn người đó ra rồi lùi về phía sau.

“Xin lỗi quý khách mong quý khách đừng động tay động chân, nơi này là quán ăn không phải quán bar, xin hãy gọi món tôi sẽ đi chuẩn bị ngay.”
Bọn người đó nhíu mày rồi trắc lưỡi.


“Thôi nào em gái ơi, em muốn lạt mềm buộc chặt sao? thời bây giờ còn ngại gì mấy chuyện này chứ, cho anh nắm tay một cái đi rồi anh sẽ bo thêm tiền cho em thế nào hả?”
Cố tình đứng dậy ôm cô vào lòng, giở trò đồi bại ngay tại quán lúc này, bác chủ quán vẫn chưa hay biết chuyện gì chờ đợi cô mang giấy ghi thực đơn vào, nghe được tiếng kêu la của cô thì nhanh chóng chạy ra thì thấy Thẩm Nhất Đang tát mạnh vào mặt người đàn ông kia, tiếp theo đó thì bị đám người đó vây quanh người thì mắng chửi người thì nắm tóc của cô.

“Các người làm gì đó, thả con bé ra!”
Thấy mọi chuyện có lẽ đi quá xa nên đám người đó liền đứng bật dậy ném đồ rồi rời đi chỉ để lại vài tờ tiền, Thẩm Nhất Đang thân xác dường như xuống sắc hẳn, cô co rút người ngồi xuống đưa tay che mặt khóc lớn, lần đầu tiên nếm trải mùi vị của cuộc đời, bị người ta làm nhục nhã như vậy, bác chủ quán thấy vậy đi tới đỡ cô đứng dậy.

“Nhất Đang con không sao chứ? Đám người đó có làm gì con không?”
Cô lắc đầu, quần áo có chút xộc xệch, do quán ăn gần tối nên quán vắng vẻ chỉ có đám người đó bởi vậy bọn chúng mới dám lộng hành như vậy, ông đưa tay xoa đầu cô trấn an.

“Thôi hôm nay về sớm đi con, mà cẩn thận đấy kẻo bọn chúng còn ở quanh đây.”
“Vâng, thưa bác con về.”
Cô vừa đi ra đến con hẻm thì xe buýt cũng đã đến, lúc này cô định lên xe thì nhìn thấy Gia Long đang khuân vác một vật nặng ở trong công trường còn tưởng mình nhìn nhầm cô dụi mắt rồi đi lại gần xem thử mới chắc chắn đó là anh, thì ra công việc mà anh tìm là ở đây, cô liếc mắt nhìn xung quanh rồi nhanh chóng chạy tới vẫy tay gọi lớn.


“Gia Long.”
Nghe tiếng gọi quen thuộc của cô ngay lập tức anh liền bỏ vật đó xuống rồi chạy tới, trên người thấm đẫm mồ hôi, nhìn thấy cô trong bộ dạng quần áo xộc xệch đầu tóc rối bù thì lo lắng hỏi.

“Tiểu thư sao cô tàn quá vậy?”
Cô liền phì cười đưa tay xoa đầu anh.

“Sao bằng anh được chứ, thì ra công việc của anh là ở đây sao?”
“Đúng vậy, sau này không còn lo việc làm nữa rồi, thôi tiểu thư về sớm đi tôi tan làm sẽ về ngay.”.


Bình luận

Truyện đang đọc