CƯỚI TRƯỚC YÊU SAU CẠM BẪY HÔN NHÂN



Bất đắc dĩ đành phải đến bệnh viện để đón cô, nếu không ông nội của anh sẽ lại nghi ngờ tình cảm vợ chồng bất hòa rồi làm lớn chuyện nữa, Lịch Bắc Dạ cùng Lập Tân đi vào tìm Thẩm Nhất Đang, anh muốn xem thử bộ dạng của cô bị tệ hại đến cỡ nào.

“Thiếu phu nhân ở bên trong.”
Lập Tân đưa mắt nhìn hé qua cửa rồi quay sang thông báo cho Lịch Bắc Dạ, anh chỉnh sửa áo lại ngay ngắn rồi đẩy cửa đi vào, Lập Tân ngồi bên ngoài chờ đợi hai người thương lượng riêng tư không dám làm phiền.

“Chưa chết à?”
Lịch Bắc Dạ không biết là do không biết ăn nói hay là cố tình hỏi một câu khiến Thẩm Nhất Đang muốn xông vào đấm cho anh một cái vào mồm, cái miệng đúng là bốc mùi xui xẻo hơn cả miệng quạ, có ai đi thăm bệnh mà hỏi câu hỏi như anh không chứ.

“Nhờ trời nên vẫn còn sống tốt, anh chưa chết thì làm sao tôi chết được.”
Lịch Bắc Dạ cong môi cười rồi kéo ghế ngồi xuống bên cạnh cô trầm giọng.

“Hôm nay ông nội muốn gặp cô, về đó nghỉ ngơi dưỡng sức sẽ tốt hơn ở đây.”
Thẩm Nhất Đang liền nhận ra rằng ý đồ của anh, chắc là muốn đến thương lượng chứ gì, nhưng cô muốn xem thành ý của anh trước đã, mời cô về đó cũng đâu phải dễ dàng trong khi lần trước anh bắt bẻ có quy tắc lễ nghi đồ các kiểu làm gì.


“Không, tôi thích ở đây hơn.”
“Đừng để tôi phải mạnh tay, chỉ cần về đó cho ông nội gặp là đủ rồi muốn đến đây cũng được tôi không quan tâm đâu.”
Cũng chỉ là muốn lợi dụng mà thôi, nhưng cô làm sao có thể dễ dàng đồng ý nghe theo lời anh ta như vậy, phải làm giá lên chứ.

“Thế tôi được gì nào? Ông nội của anh đâu phải ông nội của tôi, anh tự lo liệu đi chứ.”
Lịch Bắc Dạ xưa nay không có chuyện thương lượng với người khác nhẹ nhàng như vậy, đừng ỷ bản thân là con gái và được sự ưu ái của ông nội anh mà cô nghênh ngang thái độ, anh cũng có thể một phát bóp chết cô ngay tại chỗ bất cứ lúc nào.

“Đừng để tôi phải nóng giận.”
Lịch Bắc Dạ chỉ để lại một câu nói rồi đi ra ngoài, một lúc sau Lập Tân đi vào cúi đầu van xin cô, vì ngay lúc Lịch Bắc Dạ đi ra ngoài đã bày ra vẻ mặt đầy sát khí do cố kìm nén mà ra, lúc đó anh thấy mình hạ thấp bản thân để van xin cô còn bị cô cười trêu đùa như thế hận không thể xử lý cô, nên đành phải ra ngoài trút giận.

“Thôi được rồi, tôi không làm khó anh.”
Lập Tân liền thấy phía sau đầu cô như có một vầng hào quang tỏa sáng, đúng là nữ thần của lòng anh đây chứ đâu nữa, nhưng chân của cô khá đau nên Lập Tân đành phải bế cô lên đưa ra xe, vừa đi ra ngoài đã nhận được cái ánh nhìn sắc bén của Lịch Bắc dạ, hai tay Lập Tân run lên không đủ sức để bế Thẩm Nhất Đang nữa.

“Qua đây.”
Lịch Bắc Dạ vừa nói dứt lời liền bắt lấy cô, Thẩm Nhất Đang bị bế bất ngờ nên sợ hãi ôm chặt lấy cổ anh hoảng loạn kêu lên.

“Anh làm gì vậy, để Lập Tân bế được rồi, không cần phiền anh.”
“Lo cho tôi sao? thật ra chỉ sợ tai mắt người ta nhìn thấy vợ tôi bị người khác bế thì không hay lắm chứ tôi cũng không có thích động chạm vào cô đâu.”
Đưa cô ra xe, nhẹ nhàng lịch thiệp kéo dây an toàn thắt hộ cho cô, hành động này khiến Thẩm Nhất Đang hoài nghi thần kinh của anh có chút vấn đề, đây là lần đầu tiên thấy anh ga lăng như vậy nhưng có lẽ đang cố diễn xuất thật tốt cho đến khi gặp người đàn ông quyền lực kia thôi.

“Nhớ phối hợp một chút, chỉ cần cô làm theo ý tôi thì cô được tự do như ý mình muốn.”
“Vậy sao? vậy chúng ta cứ theo thế mà thỏa thuận đi nhé.”
“Được thôi.”
Thế là thỏa thuận của cả hai bắt đầu, vừa về đến nơi Lịch Bắc Dạ đã thay đổi 360 độ, anh nhẹ nhàng bế Thẩm Nhất Đang lên mang vào trong nhà, Lịch lão gia chứng kiến cahr ngọt ngào của đôi vợ chồng trẻ nên vô cùng vui mừng, ông hài lòng ngồi ở bàn ăn chờ đợi, cơm canh đã chuẩn bị sẵn sàng cả rồi.


“Ơ Nhất Đang bị sao thế?”
Lịch lão gia nhìn thấy chân cô bị băng bó thì lo lắng hỏi.

“Cô ấy bị thương lúc luyện tập, cũng nhẹ thôi nên ông đừng lo.”
Lịch Bắc Dạ không để cô nói liền chặn lời giải thích với Lịch lão gia, tuy vậy ông vẫn rất lo lắng đứng dậy đi tới nâng chân của cô lên rồi vỗ tay ra hiệu.

“Mau ra xe lấy rượu thuốc cho ta, nó có thể giúp ích cho cháu dâu của ta đấy.”
“Vâng thưa lão gia.”
Thẩm Nhất Đang không ngờ người đàn ông này lại cưng cô đến như vậy, làm cho Thẩm Nhất Đang có cảm giác gần gũi, nếu như ông ngoại và mẹ của cô còn sống có lẽ cô cũng được yêu thương cưng chiều như thế này chăng?
“Con không sao đâu ông nội đừng lo.”
Thẩm Nhất Đang nhẹ nhàng nói, Lịch lão gia mỉm cười rồi đứng dậy xoa đầu của cô, Lịch Bắc Dạ kéo ghế ngồi xuống bên cạnh cô, anh liếc mắt tỏ vẻ bảo cô phải thực hiện những gì anh đã dạy bảo nhưng cô hiện tại đang là người bệnh mà cũng phải nghi thức này nọ kia sao?
“Con mời ông nội dùng bữa ạ.”
Thẩm Nhất Đang liền hiểu ý cố gượng người gắp đồ ăn để vào bát của Lịch lão gia tiếp theo đó là Lịch Bắc Dạ, anh tỏ vẻ hài lòng vì cô rất hiểu ý của anh không cần phải nhắc nhở nhiều, nếu thường ngày ngoan ngoãn dễ dạy như vậy thì tốt biết mấy.

“Cháu ngoan giữ sức đi ăn nhiều một chút để mau khỏe lại con nhé.”
Lịch lão gia không ngờ rằng phép lễ nghi này là được Lịch Bắc Dạ dạy dỗ cả nếu biết được cô cháu dâu này từng giết hết cá ăn thịt của Lịch Bắc Dạ lẫn đập phá mấy món đồ cổ giá trị mà Lịch Bắc Dạ sưu tập không biết sẽ thế nào nữa.


“Cô ấy ăn cũng no rồi, con đưa cô ấy về phòng tiện dùng thuốc rượu xoa bóp chân cho cô ấy, ông nội cứ dùng bữa đi nhé.”
Lịch Bắc Dạ có vẻ kìm nén không nổi nữa cứ phải gồng mình lịch thiệp thế này thật khó chịu nên muốn tìm lý do nào đó để rời đi.

“Được rồi, mà Nhất Đang thực sự ăn no rồi chứ?”
“Vâng.”
Thẩm Nhất Đang vẫn còn chưa no nhưng nhận lại cái ánh nhìn sắc lẹm của Lịch Bắc Dạ cô đành buông đũa xuống rồi lấy khăn giấy lau miệng nhẹ gật đầu, Lịch Bắc Dạ nhanh chóng bế cô lên phòng, cô vẫn giữ tay trên cổ anh rồi cười trêu một câu.

“Nhìn anh cứ như đang ghen tức vì tôi được cưng chiều hơn thì phải, không biết ai là cháu ruột nhỉ?”
“Im miệng đi, cẩn thận tôi cắt lưỡi cô bây giờ.”
Thẩm Nhất Đang đưa tay vuốt tóc anh một cái rồi nói khẽ vào tai.

“Thế thì phải thông qua ông nội trước đã, anh dám làm gì tôi khi tôi có ông nội bảo kê?”.


Bình luận

Truyện đang đọc