CƯỚI TRƯỚC YÊU SAU CẠM BẪY HÔN NHÂN



Thẩm Nhất Đang quay trở về nhà với tâm trạng rất vui vẻ nhưng vừa bước vào trong nhà thì đã nhìn thấy hai luồng sát khí nặng nề bao trùm toàn bộ căn nhà, cô ngơ ngác chớp chớp đôi mắt vô tội nhìn Lịch lão gia và Lịch Bắc Dạ, bên cạnh còn có Thẩm Hứa, đôi môi của cô bắt đầu cong lên, hiếm khi thấy họp mặt đông đủ như vậy nhất định là do Thẩm Hứa muốn giúp cô huy hôn rồi, cô hiên ngang đi thẳng vào quăng balo xuống ghế để người giúp việc mang lên phòng.

“Sao hôm nay mọi người có mặt đông đủ thế?”
Thẩm Hứa liền đập mạnh xuống bàn tạo ra một tiếng động lớn làm cô giật mình nheo mắt lại, quay mặt sang cầu cứu với Lịch lão gia nhưng ngay lập tức ông cũng quay mặt đi rồi thở dài một hơi.

“Còn trơ mặt ra vậy à? con biết mình đã làm gì chưa? Ba thật sự không nghĩ con lại là người như vậy.”
Thẩm Nhất Đang càng hỏi cô càng ngơ ngác, thấy cô đờ người ra như vậy Lịch Bắc Dạ liền lên tiếng.

“Cô vợ của tôi ơi, cô được lên báo đài rồi đấy, thiên kim tiểu thư nhà họ Thẩm ngoài mặt sang trọng quý phái thật ra lại ức hiếp bạn bè, vấn nạn bạo lực học đường các kiểu, cô muốn xem thử không?”

Lịch Bắc Dạ nhếch môi nói với giọng mỉa mai sau đó đặt điện thoại xuống bàn cho cô xem lại những gì mà mình đã làm và bị quay lén lại, hình ảnh rất rõ nét, ngay lập tức cô liền bắt đầu xanh mặt và lo sợ, đôi mắt có chút kiên dè nhìn sang những người bên cạnh, đôi tay của cô đan vào nhau không dám ngẩng đầu chối cãi được.

“Con...!không phải...đó là tập kịch thôi ạ.”
Cố tìm một lý do để biện minh, nhưng ngay lập tức Lịch Bắc Dạ liền đáp trả.

“Diễn kịch? Tôi nghĩ là cô chỉ học ballet thôi chứ đâu phải học làm diễn viên đâu mà diễn kịch chứ, có bịa lý do thì cũng phải biết suy nghĩ chứ?”
“Anh...”
Đây là lần đầu tiên cô bị anh làm cho câm lặng chẳng thể phản bác lại, đôi mắt của cô dần trở nên láo liên nhìn qua nhìn lại vẻ mặt sợ hãi e dè khi bị mất lòng tin với Lịch lão gia, bây giờ cô còn có ai để làm điểm tựa nữa chứ, Lịch lão gia liền lên tiếng.

“Con khiến ông quá thất vọng, ngoài mặt thì dịu dàng ngoan ngoãn nhưng ông không nghĩ con ở trường lại là người như vậy, có nhiều người bình luận phản ánh nói rằng con không chỉ ức hiếp riêng một người mà thậm chí rất nhiều người, có phải không?”
Bị nói trúng tim đen, Thẩm Nhất Đang liền im lặng hai tay liên tục ma sát vào nhau đến nỗi đỏ cả lên, đôi môi của cô bị hàm răng cắn chặt lại, nhưng vật chứng có đủ vậy rồi làm sao có thể chối bỏ được, cô có làm thì có chịu thôi, ngay lập tức Thẩm Nhất Đang liền gật đầu.

“Vâng, ông nói phải, con là đứa không ra gì, là đứa hư hỏng là đứa có cha sinh mà không có mẹ dạy, đã làm ông thất vọng nhiều rồi.”
Thẩm Nhất Đang nói xong câu đó liền nhận cái tát từ Thẩm Hứa, cô nói như vậy chẳng khác nào nói rằng ông không biết dạy dỗ cô để cô trở nên như vậy chứ, Thẩm Nhất Ddang cam chịu cái tát vừa rồi và chẳng thể phản bác như thường ngày, cô đưa tay chạm vào chỗ tát vừa rồi cảm giác đau đớn và nóng rát ở bên má ấy cô cũng quen rồi, từng bị người đàn ông này tát không biết bao nhiêu lần nên quen cũng đúng thôi chỗ da này đã chai lì rồi.

“Con đúng là biết cách chọc giận người khác đấy!”
Lịch lão gia thấy cô bị tát như vậy có chút đau lòng nhưng đây cũng xem như là bài học cho cô, để cô dạy dỗ lại đàng hoàng một chút, chứ ỷ lại vào ông thì cô không thể nào nên người được, ông biết cô còn nhỏ nên chưa hiểu được sự đời này như thế nào vả lại còn không có mẹ bên cạnh nên mới trở thành con người như vậy thôi.


Lịch Bắc Dạ thì vui lại càng thêm vui hơn, anh nhìn cô bị ba mình tát đến nổi đỏ cả hai bên má mà vô cùng hài lòng, lần này có thể được nước làm tới rồi không cần phải kiêng dè trước ông nội nữa, anh đi tới nắm lấy cổ tay của Thẩm Nhất Đang kéo đứng dậy.

“Hai người đừng nóng giận, vợ con thì để con dạy dỗ, dù sao hai ngày nữa là đến buổi lễ rồi, để cô ấy diễn xong rồi tính gì tính chứ để tâm trạng bất ổn sẽ ảnh hưởng đến sức khỏe lắm.”
Ra vẻ như là người tốt đứng ra căn ngăn lại, Thẩm Hứa lườm cô bằng đôi mắt sắc lạnh sau đó liền đứng dậy cúi đầu xin lỗi Lịch lão gia và Lịch Bắc Dạ vì bản thân không biết dạy con để ảnh hưởng và liên lụy đến hai người, Thẩm Nhất Đang ấm ức không nói nên lời cô đứng đờ ra như khúc củi như vậy.

“Còn Không mau xin lỗi, muốn ba phải dạy con nữa sao?”
Thẩm Hứa quát lớn, cô nghiến răng chặt lại sau đó cam chịu cúi đầu xin lỗi từng người.

“Con xin lỗi mọi người, con sẽ không như vậy nữa.”
“Được rồi, Bắc Dạ đưa con bé về phòng đi! Hôm nay nội sẽ ở lại đây một hôm, còn cậu Thẩm về đi, con bé để tôi và Bắc Dạ lo được rồi.”
Thẩm Hứa liền cúi đầu chào hai người sau đó cũng nhanh chóng rời đi, Lịch Bắc Dạ đưa cô trở về phòng sau đó anh cho người mang hai chậu nước rồi đẩy cô ra ngoài hành lang buộc cô phải quỳ ở đó còn tay thì gánh hai chậu nước đó không được để xuống cho đến khi trời tạnh mưa thì thôi.


“Anh đang ép người đấy, ông nội không nói thì thôi mắc gì anh lên tiếng còn phạt tôi chứ, tôi không làm.”
Lịch Bắc Dạ liền đáp.

“Là ông nội bảo tôi phạt cô, đây là nhẹ rồi nếu cô muốn phạt nặng hơn thì cứ phản bác lại đi!”
Lịch Bắc Dạ vô cùng hài lòng vì bản thân mình trả thù được chuyện cô dám đi mách lẻo với ông nội, Thẩm Nhất Đang nhất quyết không làm nhưng vẫn bị hai người khác đè ép cô phải quỳ xuống vào đặt hai sợi dây cột chậu nước đeo lên hai bên tay của cô, tư thế vô cùng mỏi.

“Nhớ đấy, làm đổ thì thời gian sẽ tăng lên thêm, cô tự biết lượng sức và ngoan ngoãn đi!”.


Bình luận

Truyện đang đọc