EM LÀ NGƯỜI CỦA TÔI

Do Rawn hơi chậm chạp mà lòng Hân Nghi như lửa đốt không ngừng uốn ẹo, hai tay ôm chặc cổ ông ta khiến cơ thể hai người như muốn hòa làm một thân thể mỹ nữ quả là trắng nõn ngọc ngà, ông ta nhanh chóng kéo nốt phần áo còn vướng lại thật sự che mất tầm mắt hưởng thụ của ông ta, một tay ôm eo một tay gỡ váy, chiếc váy có một sợi dây kéo chừng 10cm bên hong và hai dây nên ông ta nhanh chóng kéo xuống. Thân hình trắng tinh làn da mịn màng chắc hẳn nơi kia cũng rất tuyệt xem ra hôm nay ông phải từ từ mà thưởng thức mỹ nhân này quả là tuyệt hảo.

Rawn cười lớn tiếng, tay sờ kéo nhẹ từ bắp tay đến chiếc đùi thẳng tắp kia, thuốc đã phát tán cực điểm khiến cả người Hân Nghi run rẩy, vặn vẹo mạnh mẽ tay chủ động cởϊ áσ Rawn xuống, ông ta cười lớn hài lòng giọng khen thưởng và hôn điên cuồng lên cặp ngực, quả là không hổ danh là nhà thiết kế nỗi tiếng bộ đồ lót ren màu đen này quả là rất gợi cảm nha~


(*hình minh họa phía cuối)

-Bảo bối, em thật tuyệt nha!

Ông ta vỗ mạnh vào chiếc mông vểnh lên cao cưa Hân Nghi rồi từ từ dịch người cô cùng ông ta đi lại giường lớn.

Ông ta ngồi xuống giường kéo cô ngồi lên đùi mặt đối diện ông, hai tay Hân Nghi choàng qua cổ còn cả người dính chặt lấy cơ thể đàn ông, mặt úp xuống vai, miệng nhỏ rêи ɾỉ ngân nga yêu kiều.

"ưm ừm ưm "

*cốc cốc *

-Khốn khiếp, mẹ nó ai mà phá ông vào giờ này hả?

Rawn bực bội buông nữ nhân xinh đẹp xuống giường không quên đắp chăn phủ người Hân Nghi lại rồi ra mở cửa, thấy người ở cửa sắt mặt ông ta xa sầm thật chẳng ra gì, Khải Vệ nhanh chóng bước vào Phong Nha cũng bước theo sau, và dặn người áp giải Rawn về phòng thẩm tra đợi Tổng Thống.

-Tổng Thống. _Thấy Khải Vệ ôm thân thể tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ chỉ một chiếc áo của Khải Vệ che thân Phong Nha vội vàng tiến lên.


-Tránh ra. Đây không còn việc của cậu.

Nói xong Khải Vệ ôm Hân Nghi về phòng của mình, Cô gái này quả là không sợ trời không sợ đất mà lần trước gặp ở sự kiện và khi ký hợp đồng cũng ăn mặc rất gợi cảm hay là nghề nghiệp khiến con người ta thích ứng? Khải Vệ quan sát kĩ từng đường nét Hân Nghi nhìn rất quen hình như là nhìn thấy ở đâu rồi? Trong lúc đang suy nghĩ thì Hân Nghi liền dựa đầu cọ cọ vào ngực anh miệng rên thành tiếng " ưm ưa " , quả là con cáo già lần nào cũng chuốc thuốc đám phủ nữ trẻ đẹp mà ngang nhiên ở địa bàn anh dám tổn hại tới khách anh xem ra không để mặt anh ra gì. Được thế Khải Vệ này sẽ chìu ông!

Khải Vệ bế Hân Nghi về phòng đặt cô xuống giường lớn vừa định xoay người bỏ đi thì bị một cánh tay mềm mại nếu lại, Khải Vệ biết cô muốn gì nhưng anh không phải loại người chiếm đoạt cưỡng bức phụ nữ.


-Cô bé mau buông ra.

Hân Nghi không hề nghe mà còn cởϊ áσ khoác quăng qua một bên cả người cô chỉ còn bộ đồ lót ren sεメy tiến đến ôm lấy cổ anh, kiểng gót chân hôn lên đôi môi lạnh lùng kia, Khải Vệ ban đầu nghênh đón hòa hợp cùng cô cảm giác môi cô thật mềm mại ngọt ngào và thơm mát, lưỡi cô thuần thục công phá vòm họng anh đùa giỡn hai tay buông cổ anh ra và cởi từng nút áo anh. Khải Vệ dừng lại hai tay nắm lấy ngăn chặn hành động phóng túng do thuốc của Hân Nghi nhìn vào mắt cô và hỏi:

-Em biết mình đang làm gì không cô bé? Biết tôi là ai không?

Đôi mắt cô mờ đục sâu thẳm không thấy đáy mơ hồ nuốt nước bọt nhìn anh trả lời.

-Anh là Âu Dương Khải Vệ.

Khải Vệ cười buông bàn tay cô ra, tay trái ôm eo cô sát lại mình tay phải đưa lên vuốt vành môi vừa thốt ra lời nói ngu ngốc kia mà cười khẩy.
Nhìn thân thể yếu ớt tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ uốn éo ma sát mạnh vào cơ thể anh, khó có người nào có thể cưỡng lại được nỗi, Khải Vệ không thích đụng vào đám phụ nữ lã lơi ngoài kia nhưng không hiểu sao lần đầu gặp cô anh đã cảm thấy thích thú còn bây giờ thân hình trắng nõn đôi tay to gan tài trời không kiêng dè mà ngang nhiên cởi hết áo rồi đến quần anh, Khải Vệ giữ nguyên vẻ mặt lạnh lùng mà quan sát nếu thuốc này kíƈɦ ŧɦíƈɦ thì sẽ phúng túng tới mức nào. Khi gặp Rawn ở thang máy dây dưa với Hân Nghi thì Phong Nha đã nói là Rawn hay chiếm đoạt các cô gái xinh đẹp và muốn họ phục vụ mà đã dùng thuốc kíƈɦ ɖụƈ loại mạnh mà không có thuốc khống chế khiến người ta có cản giác kɦoáı ƈảʍ dân trào điên cuồng quấn lấy nhau. Khi nghe nói mi tâm không kiểm soát hơi nhíu lại, đang suy nghĩ thì thân thể anh bị bàn tay Hân Nghi bấu chặt ôm lấy tấm lưng trần rắn chắc vặn vẹo muốn cô cho anh.
-Em muốn nó?

Khải Vệ cởi nốt chiếc quần còn sót lại lộ ra chiếc eo săn chắc thân thể màu đồng, bắp tay và cơ ngực săn chắc hiện lên bắp cơ quyến rũ, tuy còn một chiếc qυầи ɭóŧ nhưng cô có thể nhìn rất rõ cự long anh thật lớn nha~ Cự long đã bị dựng đứng lên do màn kíƈɦ ŧɦíƈɦ khiêu gợi của Hân Nghi thấy gương mặt nhỏ nhắn mỹ nữ nhìn cự long mình nuốt nước bọt Khải Vệ nhếch mép cười gian xảo mà muốn ôm cô vào lòng khinh bỉ. Nhưng anh không muốn lợi dụng sự việc và thuốc mà xảy ra chuyện quan hệ, Khải Vệ khó hiểu ngồi xuống giường. Hai tay chống qua hai bên hong hơi ngả người ra sau chân bắt chéo ngước mắt nhìn từ trên xuống dưới Hân Nghi một lượt.

Hân Nghi không đợi được đi đến bên cạnh, ngồi lên đùi anh hai tay ôm cổ áp môi hôn điên cuồng như hạ hỏa, cô muốn anh, khốn khiếp anh không muốn cho cô. Anh không thấy sự nóng bức trong người cô, không biết ngay lúc này cảm giác khao khác được lấp đầy mạnh mẽ đến cỡ nào. Hân Nghi không rời khỏi môi anh mà hôn đến điên đảo mãi đến khi không còn hô hấp ổn định mới nhẹ nhàng buông ra, Khải Vệ  một tay vuốt ve gương mặt trắng muốt thiếu dưỡng khí do hôn lâu và mồ hôi rất nhiều vì mãi phải kiềm chế du͙ƈ vọиɠ Khải Vệ lao đi giọt nước mắt đọng lại khóe mắt Hân Nghi, anh hôn lên đáy mắt không hiểu nổi cảm giác đau lòng lên tiếng hỏi nhỏ vào vành tai xinh xắn
-Em sẽ hối hận nếu anh cho em.

Nói xong Khải Vệ đứng dậy đi vào nhà tắm, tiếng nước sào xạc cùng tiếng rêи ɾỉ khe khẽ Hân Nghi không ngừng uốn éo lăn qua lăn lại tay bức rức bấu chặt lấy tấm ra giường, mồ hôi cô ngày càng nhiều cô lăn đảo lộn mọi thứ cả lên tay kéo quăng luôn cả chiếc áo ngực ren mỏng che chắn cuối cùng, tay sờ lên ngực bấu xé nhào nắng khiến nó đỏ lên, tay từ từ lần xuống nơi hoa nguyệt, tiểu nguyệt đã tiếc dịch màu trắng ẩm ước cả chiếc qυầи ɭóŧ, Khải Vệ vừa mở cửa ra trên người anh mặt chiếc khăn tắm màu trắng sữa thì ập vào mắt anh là hình ảnh mỹ nhân chỉ bận một chiếc qυầи ɭóŧ mà chiếc quần này còn lại rất nhỏ chỉ che vừa khe hở nhỏ nơi tiểu nguyệt còn lại là sợi dây mỏng như sợi chỉ, cặp ngực bị cô nhào nặng không biết bao lần đã bị đỏ ửng.
Khải Vệ bước đến định kéo cô vào phòng tắm để tỉnh táo thử xem được không nào ngờ bị cô quấn lấy lần nữa chiếc miệng nhỏ ngâm nga thân thể uốn éo gọi mời.

-Cho... em... Ưʍ... ưm

Thấy người đàn ông kia vẫn nghiêng người không hành động mà hạ thân cô giờ đây đang dạy sống miệng nhỏ không kiềm chế mà van xin.

-Vệ... Hãy... ừm... cho em... Xin anh... ừm..  ưm ..ưa...

Giọng nói bé nhỏ ngọt ngào đầy kíƈɦ ŧɦíƈɦ máu đàn ông trong anh, Khải Vệ mất bình tĩnh mà đè lên người Hân Nghi, cơ thể bắt đầu giao hòa cự long căng trướng cho vào khe nguyệt nhanh chóng công thành đoạt đất, hai tay tho rát xoa nắn bộ ngực trắng nõn đẩy đà tạo ra vô số dạng hình thù, nhị hoa bị anh chọc ghẹo mà dựng đứng lên quyến rũ, Khải Vệ khum mặt xuống áp miệng lên điên cuồng cắи ʍút̼ một bên ngực không thèm thương tiếc, nơi dưới của Hân Nghi chảy rất nhiều dịch trắng thật ẩm ướt nha~ Hân Nghi nhanh chóng đã được giải tỏa lữa nóng trong người, tiếng rêи ɾỉ không khống chế kêu lên như cổ vũ người đàn ông phía trên Khải Vệ càng ngày càng mất kiểm chế mà thúc mạnh đưa Hân Nghi lên cao trào cảm giác thoải mãn đôi môi mỏng sưng do lúc nãy cắn nuốt kiềm chế sự nóng ran, khuôn mặt khổ sở ban nảy được thay bằng vẻ mặt thỏa mãn cực hạn.
Thân thể quấn quýt không rời sau vài lần ra vào đưa Hân Nghi hết cao trào này đến cao trào khác cảm giác thỏa mãn nơi tư mật, một trận kíƈɦ ŧìиɦ mãnh liệt làm dịu đi lữa nóng trong người Hân Nghi đuối sức ngất đi khi nào không hay, Khải Vệ ôm Hân Nghi vào lòng ngủ đến tận trưa vì hai người dây dưa đến tận sáng nên không còn sức lực gì nữa.

Bình luận

Truyện đang đọc