Trải qua một phen không ngừng tập đi tập lại thì
"Súc Cốt Công" của Lăng Thiên cuối cùng cũng nhập môn khiến tâm tình hắn nhẹ nhõm đi phần nào. Tính một chút thời gian không sai biệt lắm thì tâm tư của Lăng Thiên phấn chấn hẳn lên. Cả ngày đem lỗ tai nhỏ áp vào bụng của mẫu thân lắng ghe âm thanh bên ngoài. Mỗi lần nghe được âm thanh của mẫu thân mình Lăng Thiên xuất hiện một cảm giác thân thiết của huyết mạch tương liên. Có lẽ đây là tình mẫu tử sao? Lăng Thiên cho là như vậy.
Ngày hôm nay, dưới sự buồn chán muốn chết, Lăng Thiên lại đem lỗ tại dán vào bụng mẹ liền nghe được âm thanh bên ngoài rất là lung tung. Sau đó hắn nghe được một âm thanh già nua vang lên:
"Phu nhân không nên lo lắng, hạ quan có một phương thuốc. Trước tiên phu nhân uống vào đi. Có thể làm cho mẫu tử bình an, thuận lợi sinh sản".
Nguồn: http://truyenfull.vnTrong lòng Lăng Thiên khẽ động, Phu nhân? Hạ quan? Ừm, có lẽ mình sinh vào một gia đình không tệ lắm, dường như có một địa vị nhất định. Xem ra cuộc sống sau này khi mình ra đời cũng không quá khó khăn lắm. Lăng Thiên không khỏi vui vẻ trong lòng. Nghe được âm thanh già nua kia có nhắc đến một phương thuốc lập tức làm cho Lăng Thiên ý thức được phương thuốc đó sợ rằng là thuốc thúc dục sinh sản mà thôi. Nếu không thì cần gì nói một câu
"mẫu tử bình an, thuận lợi sinh sản" chứ?
Nếu mà lúc này Lăng Thiên ở bên ngoài nhất định sẽ mở miệng la thật lớn:
"Dùng thuốc thúc dục sinh sản là không tốt! Chờ đợi đủ thời gian mới là vương đạo!
Thân thể có chút chấn động, chắc là mẫu thân của mình vừa mới tự mình tiếp nhận thuốc kia. Sau đó một âm thanh ôn nhu vang lên nói: "Đa tạ Tô đại nhân. Người đâu, mời Tô đại nhân dùng thượng trà
".
"Phu nhân không cần khách khí. Nếu không có chuyện gì quan trọng khác thì hạ quan xin phép cáo lui
" Âm thanh già nua kia vang lên đáp lời.
"Tô đại nhân đi mạnh khỏe. Người đâu, đến tiễn Tô đại nhân" Âm thanh nhỏ dần.
Lăng Thiên thở dài một tiếng. Xem ra thuốc này mình không thể không uống.
Lại trôi qua thêm mấy canh giờ nữa. Trong khi Lăng Thiên đang ngồi xuống luyện công thì đột nhiên cảm giác được có một loại dược lực kỳ dị đang chậm rãi chảy vào thân thể mình khiến trong lúc nhất thời hắn mơ hồ cảm giác được có điều không phải. Thân thể không dễ chịu chút nào. Lăng Thiên bị hù dọa giật cả mình. Con mẹ nó, chẳng lẽ là độc dược sao?
Vận khởi chân khí, Lăng Thiên cẩn cẩn thận thận đem một ít dược lực hấp thu được tỉ mỉ cảm giác một chút. Sau khi cảm giác xong thiếu chút nữa hắn mở miệng mắng to: "Đây nào phải là thuốc thúc dục sinh sản càng không phải là bảo thai dược. Loại thuốc này sau khi dùng sẽ làm cho thai nhi di chuyển nhiều hơn trong bụng của mẹ nó. Nếu như cho trẻ em bình thường dùng nhất định dược lực sẽ phát huy tác dụng liền. Nếu sau khi sinh ra thì thôi nhưng thời gian ở trong bụng mẹ cũng không nên quên rằng một thân thể có hai tính mạng đó. Một khi dược lực phát huy khẳng định sẽ đem cuốn rốn quấn lấy một vật bất kỳ. Kể từ đó, người mang thai nhất định sẽ khó sinh, một thi hai mệnh gặp phải bi kịch là điều không thể nào tránh khỏi.
Y quan họ Tô này xem ra không phải là người tốt lành gì. Lăng Thiên nghiến răng nghiến lợi nhớ kỹ âm thanh của người này! May mắn trong bụng mẫu thân là ta. Bằng không là một tên quỷ hồ đồ khác nhất định sẽ ảnh hướng đến một mạng của mẫu thân rồi. Nhưng hắn chỉ có thể nhẫn nại chờ đợi thành thục mà thôi.
Sau khi Lăng Thiên bất động thanh sắc đem dược lực tiến vào cơ thể hóa giải đi, trong lòng liền nghi hoặc vô cùng: "Không thể nào tên Y quan kia lại không có lý do đi hãm hại mẫu thân mình. Hơn nữa, đó chính là một y quan mà thôi, hăn là sẽ không cùng với gia tộc của mẫu thân phát sinh mâu thuẫn mới đúng chứ! Trừ khi ngại rằng mình sống quá lâu đi. Nghe âm thanh của lão gia hỏa kia dường như đã không hề nhỏ tuổi chút nào. Có thể sống đến tuổi như vậy dường như không thể nào lại làm hành động tự sát như vậy?
Ngoại trừ một vài nguyên nhân ra thì có thể khẳng định được ở sau lưng Tô lão gia này có người sai khiến! Lần đầu tiên Lăng Thiên cảm giác được gia tộc mình xuất sanh ra không phải là một gia tộc đơn giản chút nào! Cư nhiên lại có kẻ địch chú ý đến một phụ nhân và một đứa trẻ chưa ra đời như mình. Có thể thấy được tâm dạ của kẻ địch ác độc như thế nào. Lăng Thiên không khỏi bắt đầu có chút lo lắng. Đến tột cùng mình sẽ đối mặt với một hoàn cảnh sinh tồn nào đây?
Trong trí nhớ của hắn, tựa hồ những y giả ở thời cổ đại chỉ cần mang tên là "y quan
" đều là phục vụ cho hoàng gia. Tục gọi là "Ngự y
".
Nếu như mình đoán không nhầm mà nói thì địa vị của gia tộc mình xuất sanh sẽ không đơn giản như vậy! Từ âm thanh cung kính khi nói chuyện của tên y quan họ Tô kia với mẫu thân mình có thể thấy được người này hoàng thất ngự y! Địa vị "ngự y" này đủ để họ đem chín mươi phần trăm nhân vật trên thế gian này không để vào trong lòng. Nhưng hắn lại rất cung kính vơi mẫu thân mình nên có thể nói rằng gia đình mình sẽ xuất sanh hẳn là một đại gia tộc. Gia tộc này có lẽ trong đế quốc có một địa vị không nhỏ.
Dựa theo những điều này cũng nói rõ rằng địa vị của mẫu thân và phụ thân của chính mình hiện tại khẳng đinh không thấp! Vô cùng có khả năng là trực hệ của những người cầm quyền trong gia tộc. Bởi vì kẻ địch ẩn dấu kia lại có thể ra lệnh cho ngự y trong cung đình đến đối phó với một đứa trẻ chưa ra đời như hắn.
Hiện tại Lăng Thiên có thể khẳng định rằng mục đích của kẻ địch ẩn dấu kia ra lệnh cho ngự y hạ dược là muốn đem một đưa trẻ chưa xuất sanh là hắn xóa khỏi thế giới này từ trong bụng mẹ!
Nhưng đến tột cùng vì sao lại xuống tay với một thai nhi không chút uy hiếp nào chứ? Chẳng lẽ là sự tồn tại của mình sẽ tạo thành uy hiếp với một số người sao? Càng nghĩ, Lăng Thiên cũng chỉ có thể giải thích được động cơ kẻ địch ẩn dấu kia ra tay với mình là như vậy mà thôi.
Một khi sự tồn tại của mình sẽ uy hiếp đến lợi ích của người khác. Mà một trẻ con như mình đến tột cùng sẽ ảnh hưởng đến lợi ích của người nào đây? Tác dụng lớn nhất của chính mình bất quá chỉ là trở thành người thừa kế của gia tộc mà thôi. Nhưng cứ suy nghĩ như vậy thì Lăng Thiên bất đắt dĩ phát hiện rằng chính mình ngay từ đầu đã đi lạc hướng.
Bởi vì theo điểm phân tích là mình trở thành người kế thừa gia tộc thì người mưu hại mình chỉ có thể là môt thành viên trong gia tộc mà thôi. Nhưng thành viên trong ra tộc thì sao có thể ra lệnh cho ngự y của cung đình chứ? Chẳng lẽ thế lực của gia tộc này to lớn đến một tình trạng đáng sợ như vậy sao? Còn suy nghĩ theo phương hướng lúc đầu Lăng Thiên cho rằng mình là thành viên của hoàng thất sao? Lăng Thiên cứ tiếp tục suy nghĩ như vậy tiếp thì phát hiện ra chuyện này khó có thể phân biệt được. Ngược lại còn khiến mình trở thành hồ đồ đi.
Nghĩ tới nghĩ lui khiến cho đầu của Lăng Thiên suýt nữa muốn vỡ ra. Hắn không nhịn được thầm mắng chính mình còn chưa sinh ra mà các ngươi đã khiến cho ta hao tâm tổn trí rồi. Đợi sau khi ta ra đời thì mỗi ngày bị phiền chết sao?
Nghĩ mãi cũng không ra nên Lăng Thiên đành phải buông tha cho vấn đề khổ sở này. Toàn lực bắt đầu hấp thu tiên thiên khí từ trong rốn truyền đến.
Cái gọi là tiên thiên khí không phải là tiên thiên chân khí trong suy nghĩ của các vũ giả bình thường! Tiên thiên chân khí cùng tiên thiên khí có khác biệt thật lớn. Chỉ có thể đem tiên thiên khí theo một phương pháp cao minh hấp thu vào trong cơ thể, vận hành theo những kinh mạch cố định mấy chu thiên mới có thể được gọi là tiên thiên chân khí! Những không phải là ai cũng có thể luyện hóa mỗi một tiên thiên khí trở thành tiên thiên chân khí. Không nói đến sự hiếm có của thiên thiên chi khí, nhưng nó tồn tại trong không khí có pha lẫn rất nhiều tạp chất, căn bản không cách nào có thể loại trừ hoàn toàn được. Còn có tu tập tiên thiên chân khí phải phong bế hô hấp lại. Chỉ một điểm này thôi cũng đã trở thành một vấn đề khó cho những người võ giả tu luyện cùng với tiên thiên cao thủ!
Mà Lăng Thiên lại không hoàn toàn lo lắng hai vấn đề này. Thứ nhất, hắn hiện tại là một trẻ con chưa ra đời cho nên hắn hấp thu tiên thiên khí hoàn toàn tinh thuần vô cùng. Cho dù hắn muốn hấp thu một chút gì khác cũng là một chuyện không có khả năng.
Thứ hai, Lăng Thiên hiện tại tồn tại trong cơ thể của mẫu thân cho nên không cần hô hấp.
Nếu chỉ đơn giản như thế thì không đáng nói, Lăng Thiên lại là một dị chủng trọng sinh mang theo trí nhớ từ kiếp trước. Mà trong trí nhớ hắn rất may mắn còn tốn tại phương pháp tụ tập thiên thiên chân khí và kinh nghiệm tu luyện.
Dưới đủ loại cơ duyên hợp lại liền đem Lăng Thiên trở thành một quái thai trên thế giới này! Cư nhiên có thể trở trúc cơ tiên thiên chân khí từ trong bụng mẹ. Có được căn cơ tốt như vậy sợ rằng Lăng Thiên muốn trở thành một tiểu nhân vật bình thường thôi đã là chuyện không có khả năng. Cả đời này của hắn dường như phải đi trên một con đường tràn gập hào quang bảy sắc. Lão thiên như muốn dùng kiếp này đền bù lại những thua thiệt ở kiếp trước của hắn. Muốn tầm thường cũng không có khả năng.
Không biết đã trả qua bao nhiêu thời gian, trong khi Lăng Thiên đang dẫn tiên thiên chân khí vận hành trong kinh mạch của cơ thể mình thì hắn cảm thấy một trận chấn động kịch liêt. Tiếp theo đó liền phát hiện rằng thứ nước sền sệt từ trước tới nay vẫn bao quanh thân thể mình đang dần dần trôi đi. Đồng thời hắn cũng thoáng thoáng ghe được những tiếng kêu gọi vội vã, những âm thanh luống cuống tay chân từ bên ngoài truyền đến. Lăng Thiên liền biết được ngày đầu tiên mình xuất hiện trên thế giới này đã đến.
Nghĩ đến đây Lăng Thiên liền căn cứ theo những tri thức mình học trước kia đem thân thể mình đảo ngược trở lại. Biến thành tư thế đầu hạ xuống dưới cho mẫu thân dễ dàng sinh sản. Đồng thời hắn cũng tụ tập công lực toàn thân vận chuyển Súc cốt thần công. Cố gắng cho đầu mình trở nên nhỏ một chút, dài một chút.
Tác giả phong lăng thiên hạ
Quyển 1: Thiên tinh thiếu niên