MẠC THANH CA ĐẠI GIÁ CUỒNG PHI


Ngay giữa khi ánh sáng mặt trời đang bấu víu ở cuối chân trời, mọi người ở Long Đường đều kiên nhẫn chờ, nhưng Kim Ô môn môn chủ lại chậm chạp không thấy hiện thân.
“ Kim Ô môn cái chó má gì, ta xem chính là một đám ô hợp, Long Đường xuất chiến rồi, sợ tới mức ngay cả một người cũng không dám đến.”
Long Dật Phong vẻ mặt khinh thường , cười mỉa nói.
“ Ngũ đệ, những lời này của ngươi, Tam ca ta rất đồng ý, thời gian ước định sớm đã qua, đừng nói là có người, ngay cả một con điểu cũng chưa thấy, xem ra cái gì mà Kim Ô môn môn chủ, bất quá cũng chỉ là như thế.”
Long Dật Vũ tiến gần lên, nói thêm vào.
Long Phiêu Phiêu nghe lời nói của mấy vị thúc bá, nàng cũng không cảm thấy được Kim Ô môn môn chủ là cái loại người nhát gan loại này.
Không hiểu vì sao, nàng chính là nghĩ như thế, cho nên nàng tuyệt đối không được thả lỏng cảnh giác.

“Phiêu Phiêu, xem ra lần này chúng ta không cần chiến cũng thắng.”
Lời của Long Dật Vũ vừa ra khỏi miệng, không ngờ đúng lúc đó trong núi liền phát ra tiếng gió gay gắt, chợt một đạo thân ảnh xẹt qua không trung, dừng lại ở khoảng đất trước mặt họ.
Tiếng gió bất thình lình ập đến lập tức nhận được đầy ánh mắt chú ý, trong lúc mọi người kinh ngạc, sắc mặt Long Phiêu Phiêu trầm xuống, thân hình chớp động hướng về phía trước, tay áo bào vung lên, Thanh Long khí bắt đầu tràn ngập các nơi, cuối cùng thật mạnh đánh về thân ảnh ở phía trên.
“ Oanh!”
Không khí nháy mắt bạo liệt, thân ảnh đó dường như có một chút ngạc nhiên, sau đó liền lùi lại, chốc lát, khoảng cách với Long Phiêu Phiêu càng cách xa, cuối cùng ở dưới không trung xoay một vòng, nhưng cũng vì thế, trên mặt đất truyền đến tiếng nổ nặng nề.
Khi hết thảy trở lại bình thường, ánh mắt mọi người đảo qua, nhìn chăm chú ở giũa sân, có một lá cờ kim quang lấp lánh, trên lá cờ kia chỉ viết một chữ: “Kim”.
Không thể nghi ngờ, đây là cờ chiến của Kim Ô môn.

“ Ha hả, sao các vị lại sốt ruột như vậy? Bản môn chủ chỉ là muốn hảo tâm cho các ngươi hưởng thụ ánh mặt trời lần nữa mà thôi.”
Nghe được tiếng cười vang vọng ở phía cuối chân trời, phía trên đỉnh núi thu được vô số ánh mắt….
Chợt trên phía không trung xa xa, một số thân ảnh từ trong gió xuất hiện, cuối cùng đứng lại ở bốn phía, hình thành hình dáng giống cánh chim, theo sát người tới trước.
Đột nhiên xuất hiện một đám đông người, làm ọi người có chút xôn xao, bởi vì bọn họ phát hiện, những người đó, con mắt nhìn dưới nhưng bó đuốc, mờ ảo xuất hiện nhưng vệt xanh đen quanh thân họ.
Những người này rõ ràng đều mang Thần Long khí, hơn nữa mười người dẫn đầu đều đã đạt tới kị sỹ, thậm chí là thống lĩnh.
Nghĩ đến đây, không ít người trong lòng âm thầm nguội lạnh, nhòm người này, rốt cuộc là đến như thế nào, vì sao lại có được nhiều người mang Thần Long khí đến như vậy?
Cảm giác khẩn trương ban đầu bây giờ biến thành hít thở không thông.
Nhìn là cờ to ở giữa khoảng đất, trong lòng không khỏi nghi hoặc, Kim Ô môn rốt cuộc đã đến đây, môn chủ Kim Ô môn rốt cuộc là ai?
Cư nhiên là có thể dẫn đầu nhiều người khủng đến như vậy?


Bình luận

Truyện đang đọc